[Dịch] Âm Dương Miện (Tửu Thần)
- Ta dùng hai mươi năm tuổi thọ của ta để trả giá, đổi lấy một câu tiên đoán cho tương lai của ngươi, ngươi nhất định phải nhớ cho kỹ.
Thân ảnh Thiên Cơ chậm rãi lùi về phía sau, giờ khắc này, hắn giống như là trở thành trung tâm của thiên địa. Bất luận là Cơ Động hay Diêu Khiêm Thư đều chỉ cảm thấy thân thể của mình tựa hồ như bị một loại lực lượng vô hình kềm giữ, không thể động đậy. Nhưng mà bản thân Thiên Cơ đang không ngừng lui về phía sau, lại xảy ra biến hóa khiến cho người khác phải kinh hãi. Dung mạo hắn vốn nhìn qua chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, thế nhưng lúc này lại đang già đi nhanh chóng, có thể dễ dàng nhận rõ bằng mắt thường. Trong nháy mắt đã trở thành một lão già khoảng ngũ tuần, mà ngay cả thanh âm của hắn cũng trở nên già nua hẳn đi.
- Hỗn độn nhờ Liệt Diễm mà thức tỉnh, thần tướng mang đến vô hạn bi thương. Lúc chịu phải cực hạn đau xót hết mức, cũng là lúc phá kén thành bướm. Hư ảo, sự thật, linh hồn liên tục giãy dụa trong Liệt Diễm, phá thoát, cùng với Liệt Diễm mà trường tồn. Lúc Liệt Diễm giáng hạ nhân gian, cũng là lúc Thiên ý thay đổi. Hư vô, hư ảo, hư cảnh. Vô tận tương lai vốn là không nhìn thấy được, chỉ mong kết cuộc cũng không phải là bi kịch. Nhớ kỹ, nhớ kỹ.
Thanh âm già nua kia dần dần tan biến đi, thân ảnh của Thiên Cơ cũng đã không còn thấy đâu nữa. Những hư ảo xung quanh chợt vặn vẹo một chút, Cơ Động và Diêu Khiêm Thư chỉ cảm thấy thân thể nhẹ hẫng đi một chút, mọi thứ đã khôi phục lại bình thường.
Nơi bọn họ đang đứng vẫn như trước là con đường nhộn nhịp rộn ràng như trước. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, trong Thiên Cơ Thành vẫn là một mảnh ồn ào náo nhiệt như trước. Thỉnh thoảng vẫn còn nghe được mọi người bàn tán chuyện hỏa hoạn trong nhà của Thạch Tử Tước.
- Ngươi thật sự là Song Thuộc Tính Thánh Đồ? Nói như vậy, ngươi có được chính là Cực Hạn Song Hỏa?
Trong mắt biểu lộ thần sắc không tin nổi, sắc mặt Diêu Khiêm Thư không còn chút gì vẻ cười nhạo như lúc đầu, cả người nhìn qua đều có chút nôn nóng.
Lời nói của Thiên Cơ lúc này giống như là một bảng lạc ấn, khắc thật sâu vào trong óc của Cơ Động. Mà cho dù hắn muốn quên đi cũng không thể nào làm được, thanh âm già nua kia cứ mãi vang vọng trong đầu hắn, mang theo vài phần quỷ dị, đa phần lại là hư hư ảo ảo.
Nếu như những gì Thiên Cơ lưu lại chỉ là chuyện tương lai của Cơ Động, hắn căn bản sẽ không để ý gì, hoặc là chỉ cười trừ một cái rồi bỏ sang một bên. Thế nhưng trong lời hắn nói, lại bốn lần nhắc đến từ Liệt Diễm. Liệt Diễm, chính là hai chữ có thể khiến cho Cơ Động xúc động sâu sắc nhất.
Hỗn độn nhờ Liệt Diễm mà thức tỉnh, đây là câu nói đầu tiên của Thiên Cơ mà sau khi nghe xong, Cơ Động mới thực sự tin tưởng vào năng lực tiên tri của hắn. Hắn vốn là người theo học thuyết vô thần. Nhưng mà hắn thật sự không thể nào tưởng tượng ra được Thiên Cơ làm thế nào lại có thể biết được chuyện mình có được Hỗn Độn Chi Nguyên. Cho dù là hai người Chúc Dung, Âm Chiêu Dung, cũng chỉ có thể biết trên người hắn xuất hiện Hỗn độn mà thôi, quyết không thể nào biết được có quan hệ gì tới Liệt Diễm nữ hoàng cả.
Hai chữ Liệt Diễm mà Diêu Khiêm Thư nghe được, nhất định cho rằng là để hình dung ngọn lửa. Chỉ có Cơ Động mới hiểu được, hai chữ Liệt Diễm trong miệng Thiên Cơ chính là để ám chỉ người quan trọng nhất trong đời hắn. Người biết được Hỗn Độn Chi Nguyên của Cơ Động là do Liệt Diễm hỗ trợ mà ngưng tụ thành chỉ có một người duy nhất, đó chính là bản thân Cơ Động. Cái này giống như một loại cảm ứng tâm linh vậy, ngay tại thời điểm Liệt Diễm đem một chút Hỗn Độn Chi Hỏa dung nhập vào trong cơ thể hắn, Cơ Động lập tức cảm nhận được khí tức của Liệt Diễm. Đồng thời hắn cũng mơ hồ dự đoán được, lần này Liệt Diễm tiến hành bế quan cùng với việc trợ giúp mình liên kết Hỗn Độn Chi Nguyên cùng với hình thành một chút Hỗn Độn Chi Hỏa nằm ngay trung tâm của luồng Âm Dương Lốc Xoáy kia có quan hệ rất lớn. Chuyện này có thể nói là bí mật sâu nhất trong lòng Cơ Động, Thiên Cơ lại có thể một câu hoàn toàn nói rõ ra, ngoại trừ khả năng tiên tri ra, hắn thật sự không nghĩ ra được nguyên nhân thứ hai có thể có. Ngay cả mình Liệt Diễm cũng không có nói ra, làm sao có thể nói cho người ngoài biết đây chứ?
Từ khi câu nói thứ hai của Thiên Cơ bắt đầu, Cơ Động chỉ còn lại cảm giác mơ hồ, hết hồn. Không hề nghi ngờ, câu thứ hai và các câu sau nữa đều là nói về những chuyện chưa xảy ra: ‘Thần tướng mang đến bi thương vô tận.’ Câu này có ý nghĩa gì? Thần làm sao lại mang đến bi thương? Trên thế gian này thật sự có thần sao?
- Này, Cơ Động.
Diêu Khiêm Thư thấy Cơ Động cũng không có để ý đến mình, trong ánh mắt thủy chung vẫn biểu lộ quang mang mê muội, nhịn không được gọi lớn hắn một tiếng.
Suy tư bị cắt ngang, lần đầu tiên Cơ Động nhìn thẳng vào Diêu Khiêm Thư:
- Bây giờ ta lại có hứng thú nghe ngươi nói một chút về chuyền của Thiên Can Thánh Đồ.
Nếu chỉ quan hệ đến bản thân hắn, hắn có thể không thèm để ý, nhưng mà chuyện này có liên quan đến Liệt Diễm, hắn không thể không để ý đến. Nếu như sự già nua trong nháy mắt của Thiên Cơ cũng không phải là hư ảo, mà là chân chính dùng sinh mệnh lực để tiên đoán. Như vậy, những gì hắn lưu lại cho mình đến tột cùng là có ý nghĩa gì, Cơ Động cũng phải có chút cân nhắc.
Diêu Khiêm Thư thấy Cơ Động cũng không có xua đuổi mình nữa, không khỏi mừng rỡ:
- Chúng ta kiếm chỗ nào đó nói chuyện đi?
Cơ Động gật gật đầu, hiện tại hắn cũng không cần lo lắng sẽ gặp phải phiền toái gì trong Thiên Cơ Thành nữa. Đích thân Thiên Cơ đã nói mình là Thánh Vương, như vậy chắc cũng sẽ không phái người đến bắt mình nữa.
Hai người lại quay trở lại tiệm cơm khi nãy, vào một phòng ăn tao nhã, kêu vài món thức ăn. Diêu Khiêm Thư vẫn như trước cẩn thận dùng ma lực Cực Hạn Giáp Mộc màu xanh ngọc bích kia ngăn cách toàn bộ thanh âm trong phòng ăn.
- Nói về chuyện xuất hiện của Thiên Can Thánh Đồ, là phải kể từ lúc mới hình thành hai mảnh đại lục của chúng ta. Nếu như ngươi đã từng học tại Âm Dương Học Đường của Thiên Can Học Viện, đối với chuyện của Thánh Tà Chiến Trường, Thánh Tà Thông Đạo chắc hẳn cũng đã biết rõ, ta không cần phải nói lại. Nhưng mà, ngươi có biết Thánh Tà Chiến Trường hiện tại làm thế nào mà hình thành hay không? Còn có những nguyên tắc chiến đấu trên Thánh Tà Chiến Trường cùng với nguyên tắc xuất hiện của Thánh Tà Thông Đạo, thậm chí nguyên nhân vì sao trong eo biển giữa hai đại lục lại xuất hiện nhiều Hải ma thú cường đại như vậy không?
Ánh mắt Cơ Động khẽ nhíu lại. Từ sau khi gặp được Thiên Cơ, hắn đối với tổ chức gọi là Thiên Can Thánh Đồ này không thể không có chút hứng thú. Bất luận là vì Liệt Diễm hay là vì chính bản thân hắn, hắn đều nhất thiết phải có chút kiến thức về những chuyện liên quan đến Thiên Can Thánh Đồ.
- Chẳng lẽ ý của ngươi định nói, tất cả những chuyện đó đều có liên quan đến Thiên Can Thánh Đồ hay sao?
Diêu Khiêm Thư trịnh trọng gật gật đầu:
- Đúng là như thế. Từ hàng vạn năm trước, hai mảnh đại lục của chúng ta cũng không có nối liền với nhau. Tuy rằng trên từng mảnh đại lục đều có các trận chiến tranh nhỏ, nhưng tổng thể mà nói, có thể gọi là khá ổn định. Nhưng mà không biết vì nguyên nhân gì, hai mảnh đại lục của chúng ta càng ngày càng xích lại gần nhau. Đến khi hai phía có thể dùng mắt thường nhìn thấy lẫn nhau, sự va chạm bắt đầu xảy ra.
Cơ Động kinh ngạc nói:
- Khối Đại lục trôi à?
Lần này đến phiên Diêu Khiêm Thư kinh ngạc:
- Cái gì là Khối Đại lục trôi?
Cơ Động nói:
- Nếu như thế giới này của chúng ta, đại dương chiếm phần lớn diện tích của thế giới, như vậy có thể giải thích rằng mỗi một phiến đại lục kỳ thật là nổi trên mặt đại dương, thủy chung đều luôn luôn di động. Chẳng qua là tốc độ di chuyển quá chậm, nên bình thường không ai biết mà thôi. Hai khối đại lục có thể gặp nhau, rất có thể chíng là bởi vì cả hai di chuyển lại gần nhau. Về sau thế nào, nói tiếp đi.
Diêu Khiêm Thư nói tiếp:
- Lúc vừa mới bắt đầu, hai bên chỉ là tiếp xúc tìm hiểu nhau mà thôi. Thế nhưng lại kinh ngạ phát hiện, đối phương cũng là một mảnh Ngũ Hành Đại Lục. Chỉ là Ngũ hành của song phương lại có sự bất đồng, phân biệt chứa khí tức của Quang Minh và Hắc Ám. Sự đối lập của Quang Minh và Hắc Ám, còn mãnh liệt hơn giữa nước và lửa. Giống như mặt trời và mặt trăng không thể cùng lúc xuất hiện vậy. Sự bài xích thuộc tính của bản thân khiến cho chiến tranh giữa hai đại lục xảy ra. Sự khủng khiếp của nó chỉ sợ ngươi không thể tưởng tượng ra nổi. Hơn vạn năm trước, chính vì hai mảnh đại lục liên tiếp xuất hiện chiến tranh nên nghề hàng hải cực kỳ phát đạt. Cuộc thánh chiến đại biểu cho lợi ích từng đại lục bắt đầu. Mỗi một cuộc chiến tranh xảy ra đều khiến cho sinh linh đồ thán. Mà hai bên, bên nào cũng chỉ có thể tiếp tục kéo dài chiến tranh, trừ khi nào có một bên hoàn toàn bị diệt vong mới có thể ngừng lại.
- Nhưng mà, thực lực của hai mảnh đại lục thật sự quá mức tương đồng, cho nên bên nào cũng không thể nhân lúc chiếm ưu thế mà hoàn toàn hủy diệt hết đối phương. Trong suốt mấy trăm năm liền, dân số của hai mảnh đại lục giảm đi nhanh chóng. Thế nhưng cuộc chiến tranh này giống như ăn sâu vào tâm trí của mỗi người hai đại lục, vẫn như trước mà tiếp tục. Bên trong eo biển sở dĩ xuất hiện nhiều loại Hải ma thú như vậy, chính là bởi vì khi đó có vô số thi thể của cường giả chết chìm vào trong đại dương, bị các động vật biển bình thường thôn phệ, tẩm bổ, hình thành tổ tiên của các Hải ma thú.
- Đến lúc hai bên đã sắp lương bại câu thương, có xu thế đồng quy ư tận, Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất ngay lúc này sinh ra. Không chỉ là Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta mới có Thiên Can Thánh Đồ, ngay cả bên phía Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng đồng dạng có Thiên Can Thánh Đồ. Thiên Can Thánh Đồ của Quang Minh và Hắc Ám đại lục dưới sự dẫn dắt của Thánh Vương mỗi bên dần dần cường đại lên. Một trận chiến đấu của các tuyệt thế cường giả đã triển khai ngay trên mặt biển giữa hai đại lục.
- Kết quả cuối cùng có thể đoán được, vẫn như trước là lương bại câu thương. Đến phút cuối cùng, hai bên đều có sự giác ngộ. Nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, nhân loại trên hai mảnh đại lục chỉ sợ cũng sẽ gặp phải tai ương ngập đầu. Vì thế, sau khi cẩn thận thương lượng lại, hai mươi vị Thiên Can Thánh Đồ đã dựa vào ma lực cường đại của mình, tiến hành một trận cải tạo trước giờ chưa từng có.
- Lúc ấy thánh vương của hai phía đều là Cực Hạn Mậu Thổ. Hai đại Thánh Vương kết hợp với các vị Thánh Đồ Thổ Hệ, Kim Hệ, Hỏa Hệ dựa vào Quang Ám Ma Lực liên thủ thay đổi địa hình, dẫn động đất đá trong lòng biển giữa hai mảnh đại lục nổi lên, Thánh Tà Đảo vì vậy mà ra đời. Thánh Tà Thông Đạo cũng là do ma lực cường đại của bọn họ mà hình thành. Sau khi hoàn thành xong chuyện này, các vị Thánh Đồ Thổ Hệ, Kim Hệ, Hỏa Hệ của hai bên bởi vì tiêu hao hết ma lực cùng với sinh mệnh lực mà hi sinh. Dưới sự liên thủ của sáu vị Thánh Đồ mới hoàn thành được sự nối liền cùng với hạn chế giữa hai mảnh đại lục. Sau đó cũng chỉ còn lại các vị Thánh Đồ Mộc Hệ và Thủy Hệ. Bốn vị Thánh Đồ Mộc Hệ song phương lấy thân mình hóa thành rừng rậm, hình thành nên phiến rừng rậm viễn cổ trên Thánh Tà Đảo, cũng là Thánh Tà Chiến Trường kia. Bọn họ dùng toàn bộ sinh mệnh lực cường đại của mình, kêu gọi những ma thú cường hãn nhất của hai mảnh đại lục trấn thủ trong đó, sau đó phong ấn lại, hình thành nên bộ dáng của Thánh Tà Chiến Trường như hiện tại. Còn bốn vị Thủy Hệ Thánh Đồ song phương thì hóa thành chất dinh dưỡng trong nước, dung nhập vào trong eo biển, giúp cho những Hải ma thú trong đó hoàn toàn trưởng thành lên. Hơn nữa ma lực của bọn họ lại hình thành những cơn lốc, sóng thần liên tục thổi quét trên mặt biển, nhưng cũng không tổn hại gì đến hai mảnh đại lục. Từ đó mới tạo thành cục diện như hiện nay.
Cơ Động hít sâu một hơi, hắn tuy rằng cũng không thể nào thấy được tình cảnh lúc đó, nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, hai mươi vị Thánh Đồ vì để đình chỉ chiến tranh giữa hai mảnh đại lục mà phải trả giá như thế nào. Lấy lực lượng của hai mươi người đã thay đổi toàn bộ hoàn cảnh tự nhiên, hình thành một hòn đảo thật lớn như thế, đây là sức mạnh khủng bố đến thế nào, nhân loại bình thường có thể làm được hay sao? Nếu nói bọn họ là thần cũng không có gì quá đáng. Đồng thời trong lòng hắn cũng không khỏi sinh ra vài phần tôn kính đối với hai mươi vị Thánh Đồ đời thứ nhất này. Vì để bình ổn chiến tranh, bọn họ đã hi sinh tính mệnh của mình.
Nói xong mọi chuyện, Diêu Khiêm Thư có vẻ thở dốc một chút. Tạm dừng một chút, mới tiếp tục nói:
- Từ sau khi Thánh Tà Đảo hình thành, trở thành nơi tiếp nối duy nhất của hai mảnh đại lục. Hai mươi vị Thánh Đồ trước khi hoàn thành chuyện đó đã dùng cường lực ước thúc các quốc gia trên các đại lục, không được xây dựng thêm bất cứ phương tiện hàng hải nào nữa, nếu không sẽ chịu sự nguyền rủa của các Thánh Đồ. Thiên Can Thánh Đồ đời thứ hai mười mấy năm sau đã xuất hiện. Bọn họ có nhiệm vụ mới, chính là thủ hộ Thánh Tà Thông Đạo mỗi bên, hơn nữa giám sát các quốc gia trên đại lục không được xây dựng thêm các phương tiện hàng hải.
Cơ Động nói xen vào:
- Ta không hiểu, nếu như Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất đã không muốn để cho chiến tranh tiếp tục xảy ra nữa, vì sao bọn họ lại không đem hai mảnh đại lục hoàn toàn ngăn cách ra. Mà vẫn như trước duy trì sự liên kết giữa hai bên?
Diêu Khiêm Thư nói:
- Về điểm này, các thế hệ sau khi nghiên cứu về Thiên Can Thánh Đồ đã đưa ra hai giả thuyết. Thứ nhất chính là, giống như ngươi từng nói, Khối Đại lục trôi, hai khối đại lục vẫn như trước không ngừng tiếp cận nhau. Chỉ có thể thông qua phương pháp này mới có thể cố định hai khối đại lục lại với nhau, như vậy hai bên mới có thể vĩnh viễn không kết hợp lại làm một. Mà giả thuyết thứ hai, đó chính là tư tâm của hai bên. Bọn họ chung quy vẫn hi vọng có một ngày có thể chiến thắng được đối phương, hoàn toàn thống nhất hai mảnh đại lục, bởi vậy mới để lại thông đạo này.
Nghe xong giả thuyết thứ nhất, Cơ Động cũng đã hiểu rõ những gì Diêu Khiêm Thư nói. Quả thật, nếu như hai mảnh đại lục được cố định lại với nhau như vậy, bất luận là di chuyển như thế nào đi nữa, cũng chỉ là cùng di chuyển về một phía, mà không thể tiếp cận lẫn nhau. Nghĩ đến đây hắn không khỏi càng thêm khâm phục, kính nể các vị Thánh đồ đời thứ nhất. Đây là một công trình lớn đến mức nào a!
Diêu Khiêm Thư nói:
- Từ khi Thiên Can Thánh Đồ đời thứ hai sinh ra, chiến tranh giữa hai bên liền ngừng lại. Các ma thú trên Thánh Tà Đảo quá mức khủng bố, căn bản là những binh lính bình thường, thậm chí là các ma sư bình thường không có khả năng đi vào trong đó, càng không thể dễ dàng thông qua. Bằng vào Thánh Tà Đảo thật lớn, cũng là Thánh Tà Chiến Trường như mọi người vẫn gọi, hai mảnh đại lục chân chính bị ngăn cách ra.
- Chiến tranh có thể ngừng lại, hai mảnh đại lục dần dần có thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức. Thế nhưng sứ mệnh của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục Thiên Can Thánh Đồ chúng ta cũng chưa thể chấm dứt như vậy. Bọn họ bắt đầu cố gắng ước thúc các quốc gia trên đại lục, tiến hành thu gom toàn bộ tài liệu, ghi chép về các cuộc thánh chiến giữa hai mảnh đại lục toàn bộ tiêu hủy hết. Đồng thời hạ lệnh cấm, phong tỏa toàn bộ tin tức của chuyện này, làm cho cừu hận dần dần phai nhạt đi.
- Thời gian dần dần trôi qua, mọi người cũng sẽ dần dần quên đi mọi chuyện về chiến tranh giữa hai mảnh đại lục. Chỉ có quên đi tất cả cừu hận, mới có thể chân chính nghênh đón hòa bình. Về phần sự thành lập của Thiên Can Học Viện, kỳ thật khởi phát cũng là do các Thiên Can Thánh Đồ khởi xướng ra. Về sau đã trở thành quy luật cạnh tranh của hai phiến đại lục. Cũng chỉ có thông qua phương thức này, hai bên mới có thể thử qua thực lực của đối phương. Sau khi Thiên Can Học Viện hình thành được vài trăm năm, thế hệ Thiên Can Thánh Đồ ngay trước chúng ta cũng đã biến mất. Sau đó cũng không có Thiên Can Thánh Đồ xuất hiện trở lại, tính đến bây giờ, cũng đã trải qua hơn năm trăm năm rồi. Chúng ta là thế hệ Thiên Can Thánh Đồ đời thứ hai mươi mốt, vì sao chúng ta xuất hiện, khi nãy Thiên Cơ đã nói rất rõ ràng. Thiên Can Thánh Đồ chính là đúng thời cơ mà sinh ra, lúc đại lục hòa bình cũng không cần đến chúng ta. Chỉ sợ hai mảnh đại lục sắp có kịch biến gì xảy ra, mà nhiệm vụ của chúng ta chính là xác định nguyên nhân của nguy cơ hơn nữa đem nguy cơ giải quyết, đảm bảo cho hòa bình được tiếp tục.
Nói đến đây, Diêu Khiêm Thư thở dài một tiếng:
- Năm trăm năm cũng chưa từng xuất hiện, chỉ sợ toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục cũng đã sớm quên mất chúng ta rồi. Nhưng mà, trách nhiệm của chúng ta vẫn là quan trọng nhất. Chẳng ai lại muốn nhìn thấy cảnh sinh linh đồ thán cả. Chỉ còn khoảng một năm nữa, Thánh Tà Thông Đạo sẽ lại mở ra. Ta nghĩ, nguy cơ lần này hẳn là có quan hệ rất lớn với lần mở ra này
P/s: Đã gộp thành 1 chương