[Dịch] Âm Dương Miện (Tửu Thần)

Chương 164 : Hắc Long Bạch Y, Chung Cực Binh Khí(Toàn)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nghe xong Phất Thụy giảng giải, đối với đầu ma thú hình thể khổng lồ này, Cơ Động nhất thời cũng hiểu rõ. Thiên Chi Ngọc sau khi bị Minh Âm Ma Lang cắn nuốt, bởi vì bản thân Minh Âm Ma Lang cũng không có tinh thần lực cường đại kích hoạt, nên nó cũng chỉ có thể yên lặng nằm sâu trong bụng Minh Âm Ma Lang mà thôi. Mãi đến khi Minh Âm Ma Lang bị mình giết chết mới thu được. Mà đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long trước mắt này không biết đã cắn nuốt được thứ gì, may mắn là cùng với thuộc tính bản thân nó tiến hành dung hợp, nhờ đó làm cho thực lực của nó tăng lên gấp bội phần. Bởi vậy có thể thấy được, trên Thánh Tà Đảo này, càng là ma thú biến dị, chỗ tốt do nó mang lại cũng càng lớn hơn. Hiểu được điểm này, Cơ Động cũng biết được vì sao Phất Thụy cũng không chịu bỏ qua đầu ma thú này. Nếu trong bụng Bá Vương Lôi Hỏa Long này quả thật là một Thần khí Lôi thuộc tính, như vậy, đối với Phất Thụy mà nói là có giá trị vô cùng. Bản thân là ma sư có thuộc tính biến dị, khác hẳn mười hệ thuộc tính bình thường, hắn muốn kiếm được một vũ khí ma lực cường đại cùng thuộc tính, cũng chỉ có thể nhờ Chúc Diễm đúc cho. Nhưng mà, các loại nguyên liệu Lôi Thuộc tính lại quá hiếm có. Bộ áo giáp trên người hắn nhìn qua rõ ràng kém xa của Cơ Động. Cái này cũng không phải là do Chúc Diễm không muốn tạo cho hắn, thật sự là bởi vì không kiếm được nguyên liệu thích hợp mà thôi. Đối mặt với sự hấp dẫn của thần khí Lôi thuộc tính, Lôi Đế làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ chứ? Cơ Động nói: - Sư huynh, hiện tại ngươi định thế nào? Phất Thụy nói: - Mấy ngày trước ta vô tình phát hiện ra đầu ma thú này, hơn nữa còn cùng nó đại chiến một hồi, kết quả là cũng không ai chiếm được tiện nghi cả. Ta dựa vào năng lực phi hành của Lôi Đình, nó muốn truy kích ta cũng không cách nào làm được. Nhưng mà, ta dẫu muốn đả thương nó cũng là thập phần khó khăn. Năng lực phục hồi vết thương của con ma thú này quá mạnh, cho dù là Tất Sát Kỹ mạnh nhất của ta cũng không cách nào đánh nó chết được. Chỉ cần nó không chết, chỉ vài phút sau thân thể đã phục hồi hoàn toàn rồi. Trận chiến lúc trước gây ra động tĩnh quá lớn, lôi kéo đám gia hỏa của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục kéo tới. Ta có thể nhìn ra, bọn họ dĩ nhiên cũng có thể nhìn ra. Sau đó liền biến thành cục diện như hiện tại. Có bọn chúng ở đây, ta cũng không có khả năng toàn lực ra tay. Dù sao ta cũng phải nghĩ đến ma sư của Thiên Can Quân Đoàn. Một khi đã không còn sự uy hiếp của ta, đối phương nhất định sẽ thẳng tay tàn sát. Lúc này đúng là tiến thoái lưỡng nan, cho nên ta mới nói tình huống không ổn. Tiểu sư đệ, ngươi có đề nghị gì không? Cơ Động nhíu nhíu mày. Hắn từ những gì nghe được qua cuộc đối thoại giữa Hạt Tử và Hàn Vũ có thể nhìn ra, tổng thể thực lực của các ma sư Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục khẳng định là vô cùng cường đại. Cho dù bên đó cũng không có được cường giả cỡ Phất Thụy, nhưng thực lực tổng hợp cũng không kém bên mình bao nhiêu. Dưới tình huống cục diện ngang bằng như hiện tại, một khi ma lực sư huynh bị hao tổn quá lớn, đối phương khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế. Nếu như bên ta thương vong thảm hại, Thánh Tà Chi Chiến lần này khẳng định là phải thua. Thần khí Lôi thuộc tính mặc dù quan trọng, nhưng đại cục lại quan trọng hơn. Khó trách Phất Thụy lại chần chừ đến như vậy. Huống chi hiện tại vị sư huynh này của mình cũng không mười phần nắm chắc con Bá Vương Lôi Hỏa Long này. - Sư huynh, nếu ngươi cộng thêm ta nữa, chúng ta ít nhất có bảy thành nắm chắc sẽ đánh chết con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia, nhưng mà, chúng ta nhất định sẽ trả giá rất đắt. Hiện tại thực lực song phương giữa địch và ta gần như tương đương nhau, không thể dễ dàng phá vỡ thế cân bằng này. Ta đề nghị chúng ta nên rút lui, vừa bảo hộ cho đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này thoát đi, nhưng cũng không nên ra tay. Trong thời gian từ giờ đến hết bốn mươi chín ngày Thánh Tà Chi Chiến, tuyệt đối không thể để địch nhân đạt được lợi ích. Chúng ta thậm chí còn có thể như tằm ăn lá dâu, dần dần tấn công đám ma sư Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, đạt được thắng lợi cuối cùng của Thánh Tà Chi Chiến mới là quan trọng nhất. Đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này đợi năm năm sau chúng ta quay lại thu thập cũng không muộn mà. Trong mắt Phất Thụy toát ra vài phần không cam lòng, nhưng cuối cùng hắn vẫn gật gật đầu: - Hiện tại cũng chỉ có thể làm vậy thôi... Cơ Động vỗ vôi bả vai rộng rãi của Phất Thụy: - Sư huynh, ngươi cũng không cần phải thất vọng. Nói không chừng trong một tháng còn lại, sẽ xuất hiện tình huống gì đặc thù thì sao? Ví như là có ma thú cường đại khác hoặc là đàn ma thú nào tấn công vào thung lũng này, hoặc là.... Cơ Động vừa nói tới đây, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên: - Sư huynh, cơ hội thật sự đã đến rồi. Ngươi nhìn kìa... Vừa nói hắn vừa đưa tay chỉ về phía bên trái của thung lũng một chút. Chỉ thấy nơi đó đang có tám đạo thân ảnh tựa như lưu tinh đang nhanh chóng phóng thẳng về phía thung lũng. Mục tiêu bọn họ rất rõ ràng, chính là con Bá Vương Lôi Hỏa Long như tòa thái sơn đứng dưới kia. Từ khí tức ma lực do tám người này tản mát ra, Cơ Động liền nhìn ra lai lịch bọn họ. Đó chẳng phải là đám người từng ở mảnh rừng cây tại tầng ba Thánh Tà Đảo đã khinh thường hắn, tám vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ hay sao? Tám người này vừa xuất hiện, nhất thời làm cho đám ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục xôn xao hẳn lên. Tám vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ xuất hiện, không thể nghi ngờ liền phá vỡ thế cân bằng của hai bên. Đám ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục không có khả năng biết được Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ và Thiên Can Quân Đoàn không phải cùng một phe. Tám loại Cực Hạn Ma Lực đồng thời phóng thích, cũng tương đối đáng sợ. Cho dù là đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long kia, trong miệng cũng phát ra tiếng gầm gừ mãnh liệt. Phất Thụy đột nhiên quay đầu lại, liếc nhìn Cơ Động, hai người đều nhìn thấy được sự kiên quyết trong mắt đối phương. Lôi Đình Chiến Phủ giơ cao quá đầu, Phất Thụy hét lớn một tiếng: - Thiên Can Quân Đoàn, mục tiêu Hắc Ám Ma Sư, tấn công. Vừa nói, hắn đã không thèm để ý đến con Bá Vương Lôi Hỏa Long bên dưới, Tử Lôi Diệu Thiên Long nháy mắt tăng tốc, lao thẳng về phía đám người Hắc Ám Ma Sư trên đỉnh núi đối diện. Hai sư huynh đệ Phất Thụy và Cơ Động tâm ý tương thông, ngay khi tám gã Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ kia vừa xuất hiện, bọn họ cũng biết rõ đám người này tới đây chính là để kiếm chác. Tuy rằng lá gan bọn họ khá lớn, nhưng bằng vào Cực Hạn Ma Lực của tám người, quả thật là đủ khả năng cầm cự với đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long kia. Nhưng bọn họ nếu muốn hoàn toàn giết chết con Bá Vương Lôi Hỏa Long cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Trước tình thế như hiện tại, chính là thời cơ động thủ tốt nhất. Duy chỉ có các đánh tan đám ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, Phất Thụy mới có thể toàn tâm toàn lực cướp lấy thứ mà Bá Vương Lôi Hỏa Long cắn nuốt cùng với Tinh Hạch của nó. Tám gã Quang Minh Thánh Đồ vô tình đã đóng vai người nâng đỡ cán cân, phá vỡ thế cân bằng, cũng mang đến cơ hội công kích. Cho dù là các ma sư Thiên Can Quân Đoàn của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, khi chứng kiến tám vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ xuất hiện, cũng cho rằng bọn họ là chiến hữu phe mình. Nghe Phất Thụy hạ lệnh, toàn bộ ma sư Thiên Can Quân Đoàn lập tức hành động. Các ma sư tu vi trên Lục Quan nhanh chóng phóng người lên, cưỡi ma thú tọa kỵ của mình dẫn đầu tấn công, ngay sau đó là các đệ tử của Âm Dương Học Đường cùng với các ma sư còn lại. Xét thực lực tương quang giữa Quang Minh Ma Sư và Hắc Ám Ma Sư, về góc độ cường giả mà xét, bên đám Hắc Ám Ma Sư bởi vì có các Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cho nên chiếm ưu thế hơn. Nhưng mà xét về tố chất tổng thể, lại là Quang Minh Ma Sư chiếm thượng phong. Âm Dương Học Đường cũng không phải tồn tại vô ích. Trong số các ma sư vượt qua Ngũ Quan có đến hơn mười vị. Hơn nữa bọn họ bất luận là các phương diện thực chiến hay khống chế ma lực, đều không phải các ma sư bình thường có khả năng so sánh được. Thực lực của hơn bốn mươi vị Âm Dương Học Đường đủ để đem sự chênh lệch về số lượng cường giả hai bên rút ngắn rất nhiều. Huống chi bên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục lại còn có một cường giả nghịch thiên, Lôi Đế Phất Thụy. Tử Lôi Diệu Thiên Long phóng lên cao, Phất Thụy giơ cao thanh Lôi Đình Chiến Phủ trong tay. Chỉ nghe Tử Lôi Diệu Thiên Long ngẩng đầu rống lên một tiếng vang trời, hào quang lôi điện sáng ngời nháy mắt bùng nổ. Không hề nghi ngờ, trên Thánh Tà Đảo có sự tồn tại của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, thực lực bản thân Phất Thụy được tăng phúc lên rất nhiều. Ở nơi này, tuyệt đối không thiếu Lôi nguyên tố bổ sung cho hắn. Ngay sau đó, luồng lôi điện màu lam tím kia nháy mắt đem hắn, Cơ Động và Tử Lôi Diệu Thiên Long toàn bộ bao phủ vào trong, hóa thành một khỏa lôi cầu thật lớn. Tiếp theo, Phất Thụy chém mạnh Lôi Đình Chiến Phủ một cái, khỏa lôi cầu khổng lồ kia ầm ầm nổ tung, hóa thành chín đầu Lôi Điện Chi Long khổng lồ, chia làm chín hướng, đâm thẳng về phía sườn núi. Công kích chính diện, hoàn toàn hiển lộ bản sắc cường hãn của Lôi Đế. Cửu Long Tề Phi, đây chính là thực lực kinh khủng sau khi long nhân hợp thể. Mặc dù thực lực Phất Thụy chỉ mới tới Thất Quan, nhưng mà nếu chỉ một mình hắn thôi, cũng chỉ có thể thi triển ra được Thất Long Phá Thiên Quyết mà thôi. Nhưng cộng thêm một Tử Lôi Diệu Thiên Long nữa, bảy con Lôi Long liền biến thành chín. Cái này cũng không chỉ là sự biến hóa về số lượng, hơn nữa, mỗi một đầu Lôi Điện Chi Long kia, thân thể đều lớn hơn gấp đôi lúc trước. Mỗi một đầu Cự Long cũng đủ để tương đương với một cái Lôi thuộc tính đỉnh cấp Tất Sát Kỹ rồi. Lôi Đế cường hãn và bá đạo, nhưng tuyệt cũng không thiếu trí tuệ. Cửu Long Tề Phi này của hắn, phương hướng tấn công cực kỳ dàn trải, mục đích chỉ có một, chính là khiến cho các ma sư cường giả trong Hắc Ám Ma Sư không có thời gian cứu viện. Quả nhiên, từ sườn núi đối diện, có hơn trăm đạo quang mang đồng thời sáng lên, nhưng cũng hoàn toàn bị Cửu Long Tề Phi này của Phất Thụy làm cho hỗn loạn. Những ma sư thực lực chưa tới Ngũ Quan, thậm chí ngay cả đề thăng ma lực để phòng ngự cũng không được, đã bị uy áp cường đại từ không trung ép xuống đến mức cả người không thể cử động được. Đám Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đều đứng cùng một chỗ với nhau, lúc này muốn chia ra cứu viện chín hướng khác nhau hiển nhiên là không có khả năng. Mặc dù bọn họ phản ứng cực kỳ mau lẹ, nhưng cũng chỉ có thể chặn được có sáu đầu Lôi Long, còn ba đầu còn lại, dưới sự khống chế của Phất Thụy, đã ầm ầm nổ tung ngay giữa ba đám Hắc Ám Ma Sư tập trung đông đúc nhất. Chỉ một kích này thôi, đã có hơn ba mươi tên Hắc Ám Ma Sư bị nổ tung, tro cốt cũng không còn. Khí tức Lôi Điện khủng bố vang vọng trong không khí, lại còn thanh âm kêu gào thảm thiết pha lẫn kinh hãi của đám Hắc Ám Ma Sư. Cơ Động lúc này ngồi sau lưng Phất Thụy, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc. Hắn cũng không phải kinh ngạc vì Phất Thụy cường hãn, mà là bởi vì thân thể của mình. Hắn phát hiện, tuy rằng sư huynh phóng xuất ra Lôi thuộc tính vô cùng cường đại, nhưng hắn cũng không hề cảm giác được bất cứ áp bách nào cả. Mặc dù bản thân hắn là Cực Hạn Song Hỏa, nhưng tình huống như thế này trước đây cũng chưa từng xảy ra. Chẳng lẽ lại là do Hỗn Độn Chi Hỏa của mình đã tăng lên, đối với lực áp bách đến từ bên ngoài cũng có lực phòng ngự mạnh hơn hay sao? Từ phía đỉnh núi đối diện, một tiếng thét dài vang lên: - Phất Thụy, đã lâu không gặp. Thanh âm này vang lên vô cùng bình thản, nhưng không ngừng vang vọng trên đỉnh núi. Chỉ thấy một đạo thân ảnh màu trắng chợt bay thẳng lên trời, nháy mắt đã phóng tới giữa không trung. Một luồng quang mang màu vàng sáng rọi từ dưới chân hắn phát ra, giống như là xé rách không gian vậy. Ngay sau đó, hắc quang lóe lên, một đầu Cự Long màu đen tuyền đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện dưới chân hắn, đỡ lấy thân thể hắn. Nhìn thấy cảnh này, Cơ Động rõ ràng cảm giác được khí tức trên người sư huynh mình chợt giống như giếng dầu phun trào vậy, nháy mắt bùng nổ mãnh liệt. Thanh Lôi Đình Chiến Phủ trong tay chỉ thẳng về phía trước, hét lớn một tiếng: - Lý Vĩnh Hạo! Nam nhân Hắc Long Bạch Y được Phất Thụy gọi là Lý Vĩnh Hạo kia lặng yên đứng trên đầu Hắc Long. Người này thân thể thon cao, có một đầu tóc ngắn màu đen, tư thế nhìn qua hiên ngang oai hùng, toàn thân ngập tràn cảm giác băng lãnh như kim chúc. Tướng mạo hắn cũng không có gì nổi bậc, cũng không có đặc điểm gì đáng chú ý, nhưng mà, hắn lại có một cặp mắt vô cùng thâm thúy. Kỳ dị nhất chính là, hắn rõ ràng là Canh Kim Hệ, nhưng đầu Hắc Long cường đại dưới chân hắn lại không ngừng tản mát ra khí tức hắc ám. Đầu Hắc Long này nhìn sơ qua, tuyệt đối sẽ không yếu hơn Tử Lôi Diệu Thiên Long. Mỗi một lần nó hô hấp, một luồng hắc vụ không ngừng vờn quanh, khiến cho không thể nhìn rõ được bộ dáng của nó. Lý Vĩnh Hạo khẽ mỉm cười, trên người hắn chỉ mặc độc có một bộ quần áo màu trắng, thậm chí ngay cả áo giáp cũng không mặc, cả người có vẻ cực kỳ thong dong, bình tĩnh: - Lôi Đế quả nhiên là Lôi Đế, vừa ra tay đã giết hơn ba mươi huynh đệ của ta. Bản sắc cường hãn không hề thay đổi! Phất Thụy cười lạnh một tiếng: - Hắc Ám Binh Khí cũng còn gọi là Chung Cực Binh Khí, đến đây đi, để cho ta một lần nữa thỉnh giáo Cực Hạn Canh Kim của ngươi đi! Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo, chỉ bảy chữ đơn giản này thôi đã khiến cho Cơ Động có cảm giác như sấm đánh bên tai. Hắn đã từng nghe Phất Thụy không ít lần nhắc đến người này. Chẳng những có được ma lực Cực Hạn Canh Kim, thực lực lại cực kỳ cường hãn. Cho tới nay, hắn cũng chỉ có kém Phất Thụy một chút mà thôi. Lúc này tận mắt chứng kiến, không biết vì sao, người này lại gây cho Cơ Động một cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Chẳng lẽ hắn chính là Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, nhất đại Thánh Vương hay sao? Có thể có danh xưng là Chung Cực Binh Khí, rất hiển nhiên, vị Hắc Ám Canh Kim Thánh Đồ này cũng giống như sư huynh Phất Thụy, đều tu luyện theo đường tấn công. - Tiểu sư đệ, ngươi đi giúp những người khác đi. Khí thế trên người Phất Thụy không ngừng tăng lên, giống như là một ngọn núi lửa vận sức chờ khi bùng nổ vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra một kích chí cường. Mà ở đối diện, Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo vẫn bình tĩnh chăm chú nhìn sang bên này, cũng không có hành động công kích gì cả. - Sư huynh, cẩn thận. Chỉ đơn giản nhắc nhở một câu, Cơ Động phóng người lên, Chu Tước Song Dực nháy mắt dang rộng, bay tới ngọn núi đối diện. Lúc này các ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục cũng đã phóng tới đây, hai bên đang hỗn chiến hết sức căng thẳng. Lý Vĩnh Hạo nhìn theo hướng Cơ Động bay đi, mỉm cười, bình tĩnh nói: - Thụy huynh, ngươi có một sư đệ giỏi đó. Ta từng nghe tiểu muội nói qua, nó suýt chút nữa đã bị lệnh sư đệ đánh chết. Xem ra, lệnh sư đệ mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng lại chính là Quang Minh Thiên Can nhất đại Thánh Vương a! Âm Dương Miện bảy quan phát ra quang mang lóng lánh trên đỉnh đầu Phất Thụy: - Lý Vĩnh Hạo, đợi thêm năm năm nữa, Tiểu sư đệ của ta sẽ có thể thay thế vị trí của ta. Năm nay hắn còn chưa tới mười bảy tuổi, so với ta và ngươi đều trẻ hơn rất nhiều. Chờ đến khi hắn thật sự trưởng thành, ta muốn xem thử xem, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục các ngươi lấy gì mà chống cự đây. Lý Vĩnh Hạo nhàn nhạt cười: - Chuyện này cũng không phiền ngươi lo lắng. Phất Thụy, ngươi vẫn như xưa, không hề thay đổi, bản tính vẫn cường hãn như thế. Ngươi cho rằng, hiện tại ngươi có thể thắng được ta hay sao? Ngươi đừng quên, ta là Thiên Can Thánh Đồ, ngươi không phải. Vừa nói, một luồng quang mang màu trắng nhàn nhạt, choáng đầy cảm giác kim chúc chợt bốc lên, bao phủ toàn thân Lý Vĩnh Hạo. Luồng quang mang màu trắng này hóa thành một luồng khí vụ nhàn nhạt, nháy mắt khuếch trương một chút, hóa thành một bộ giáp trụ màu vàng, bao bọc toàn bộ cơ thể Lý Vĩnh Hạo. Một thanh trường mâu màu vàng, dài bảy thước, thô to như cánh tay cũng đã xuất hiện trong lòng bàn tay. Nhìn qua, bộ áo giáp này cùng với vũ khí của hắn, không ngờ đều là do ma lực huyễn hóa mà thành.