[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù
Ngân Nãng không lưu lại lâu thêm trong phòng, hắn bước ra ngoài cài cửa cẩn thận. Niệm Băng cảm giác rõ y đang bảo vệ trước cửa. Ngân Nãng thân là đường chủ một đường, thống suất Huyết Sư giáo tại Băng Nguyệt đế quốc, sở hữu một lực lượng hùng mạnh trong bóng tối vậy mà vì bảy vị trưởng lão đi trông coi cửa, có thể thấy Huyết Sư thất lão này tại Huyết Sư giáo địa vị rất cao.
Niệm Băng cùng bảy lão ngồi xuống, sáu vị trưởng lão khác đều ngồi nhắm mắt dưỡng thần, chỉ có trưởng lão lúc trước mở miệng hỏi thăm Niệm Băng là khác, lão cất tiếng: “Đại giáo chủ, chúng ta biết mục đích của ngài lần này là triệu tập một lực lượng lớn thành viên của Huyết Sư giáo tới Băng Nguỵêt thành. Nếu như mục đích của ngài đối với bổn giáo có nhiều ích lợi, cho dù ngài không ngồi trên vị trí giáo chủ, chúng ta cũng sẽ ủng hộ ngài hoàn thành hành động này. Nếu không, ngài phải thông qua khảo nghiệm của chúng ta mới có thể phát ra mệnh lệnh Giáo Chủ.”
Niệm Băng mỉm cười, mặc dù các trưởng lão không nói gì, nhưng hắn biết đợt khảo nghiệm của mình đã bắt đầu; hắn không sốt ruột, mỉm cười nói: “Còn chưa thỉnh giáo tính danh của bảy vị trưởng lão.”
Trưởng lão lạnh nhạt nói: “Chúng ta sớm đã không dùng tính danh, ngươi chỉ cần biết chúng ta đều họ Dung là được rồi. Ngươi có thể xưng hô ta là Đại trưởng lão, đồng thời ta cũng là Thủ Tịch trưởng lão của Huyết Sư đường” . Vừa nói, lão vừa chỉ Hắc Ám ma pháp sư mặc đồ ma pháp màu đen bên cạnh: “Vị này là Nhị trưởng lão” . Sau đó lão lần lượt giới thiệu cho Niệm Băng danh tính của các vị còn lại; trong đó Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão là Ma pháp sư, còn ba vị trưởng lão kia là Võ sĩ.
Niệm Băng trong lòng thất kinh, quả nhiên đây là thế lực của Dung gia! Bảy vị trưởng lão này tại Dung gia có lẽ đều cao thủ đồng lứa với gia gia mình. Thế lực ngầm khổng lồ như thế, có lẽ cả Hoa Dung đế quốc cũng phải kiêng kị vài phần.
“Đại trưởng lão, ta thuận tiện xưng hô với ngài như vậy nhé! Lần này mạo muội mời các vị trưởng lão tới đây, quả thật là có đại sự muốn làm.”
“Chờ một chút !” , Đại trưởng lão ngắt lời Niệm Băng nói tiếp: “Ta muốn biết thân phận của ngài. Có chuyện ta nhất định phải nói trước cho ngài biết, các thành viên khác của bổn giáo đều có thể là từ bên ngoài tới, dựa theo năng lực và công lao để thăng cấp bậc. Nhưng mà chỉ có Giáo Chủ và Huyết Sư đường trưởng lão tất nhiên phải là họ Dung, Ma Sư đã truyền lại vị trí này cho ngươi, ta nghĩ ngươi nên hiểu đựơc ý nghĩa của nó.”
Niệm Băng gật đầu nói: “Đúng vậy, ta hiểu mục đích lớn nhất của Huyết Sư giáo chính là trở thành trợ lực của Dung gia. Một khi Dung gia có biến, cái ta cần phải làm chính là bảo trụ toàn bộ Dung gia. Ta họ Dung, tiền nhiệm Giáo chủ Ma Sư là gia gia của ta; tên của ta kêu là Dung Niệm Băng, ngài cũng có thể gọi là Bạch Phát”.
Đại trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng, nói: “Chúng ta quả thật không nghĩ tới Ma Sư không làm Giáo Chủ vài năm, liền đem vị trí truyền cho ngươi, xem ra hắn cũng có nỗi lo lắng của mình. Bất quá ngươi cảm thấy có thể đảm nhiệm vị trí này sao?”
Niệm Băng trong lòng cả kinh, Dung thân vương thống trị Dung gia hơn mười năm, sao từ miệng của vị Đại Trưởng lão này thì lão tựa hồ chỉ làm Huyết Sư giáo chủ có vài năm ?
Đại trửơng lão nhìn ra nghi hoặc trong lòng Niệm Băng, lạnh nhạt nói: “Trước khi hắn trở thành giáo chủ, đã năm mươi hai năm làm Đại diện Giáo chủ. Bởi vì khi đó hắn không qua được khảo nghiệm của chúng ta, cho nên không thể trở thành giáo chủ chân chính được . Cho tới vài năm trước, hắn mới thông qua được khảo nghiệm, nhận được sự đồng ý của chúng ta, chính thức chỉ huy người của Huyết Sư giáo. Chỉ cần sau khi được chúng ta chấp nhận, Giáo chủ trong bổn giáo có hết thảy đại quyền sinh sát.”
Niệm Băng trong lòng chấn động, Dung Thân Vương thực lực như thế nào hắn hiểu rõ cực kỳ. Dựa theo lời nói của vị Đại trưởng lão này, tựa hồ Dung Thân Vương sau khi đạt tới Thần Hàng sư cấp bậc mới chính thức trở thành Giáo chủ, xem ra hôm nay mình muốn vượt qua khảo nghiệm cũng chẳng phải chuyện đơn giản!”
Mặc dù trong lòng giật mình, nhưng Niệm Băng không hiển lộ ra trên mặt, lạnh nhạt nói: “Đại trưởng lão, ngài thấy ta phải làm thế nào mới có thể đảm nhiệm vị trí này? Ta đã áp ứng gia gia, sau khi trở thành người bảo vệ bí mật của Dung gia, ta sẽ lo vượt qua những trở ngại. Thế lực Huyết Sư giáo quả thật khiến ta cũng khó có thể tưởng tượng, nhưng ta cũng minh bạch muốn chính thức trở thành Giáo chủ cũng không dễ dàng gì”.
Đại Trưởng lão nhìn Niệm Băng, mỉm cười: “Xem dáng ngươi rất có tự tin, ngươi là tôn tử của Ma Sư thì cũng nên gọi ta một tiếng Thái gia gia. Lúc trước trong tất cả Dung gia đệ tử, Dung Diễm bộc lộ tài năng rõ nhất; mặc dù ta là phụ thân hắn, nhưng đã mang chức vị Giáo Chủ của mình truyền cho hắn, khiến hắn trở thành Đại diện Giáo chủ . Nhiều năm nay, hắn tuy không thể hoàn toàn chỉ huy thế lực Huyết Sư giáo, nhưng cũng chưa làm sai qua việc gì. Ta tưởng là hắn sẽ đem vị trí Giáo Chủ truyền cho Dung Việt, không nghĩ rằng lại truyền cho ngươi, ngươi đâu phải là nhi tử của Dung Việt đâu nhỉ ?”
Niệm Băng đột nhiên từ chỗ ngồi đứng lên, hắn nhìn thấy trong mắt vị Đại trưởng lão trước mặt có một tia hiền hậu, không do dự gì liền bái lạy. Thái gia gia ! lão dĩ nhiên là gia gia của phụ thân mình, là Thái gia gia của chính mình mà!. Niệm Băng mặc dù đối với bảy vị trưởng lão này có ước đoán rất cao, nhưng lại không nghĩ rằng địa vị bọn họ đáng kính trọng như thế. “Tằng tôn Dung Niệm Băng ra mắt Thái gia gia, ra mắt các vị thúc Thái gia gia. Thái gia gia, Dung Vịêt là đại bá của ta, phụ thân ta là Dung Thiên.”
Đại trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng: “Ngươi là nhi tử của Dung Thiên ? Ta nhớ rõ Ma Sư có nói, chừng mười năm trước Dung Thiên cũng đã bị đuổi ra khỏi gia môn, chẳng lẽ cha ngươi lại trở về sao?”
Niệm Băng trong mắt toát ra một tia bi thương, lắc đầu, liền quỳ xuống đem thân thế mình cùng với toàn bộ những việc phụ mẫu trải qua kể lại một lần.
Nghe xong Niệm Băng tự thụât, Đại trưởng lão có chút nhíu mày : “Aiii … lúc trước ta từng gặp qua cha ngươi vài lần, Dung Thiên đứa nhỏ này rất được, nếu có thể ở tại Dung gia phát triển, thành tựu sẽ không dứơi ca ca hắn, đáng tiếc vì một nữ nhân mà rơi vào tình cảnh như thế. Niệm Băng, ngươi có phải là đang trách gia gia ngươi ?”
Niệm Băng lạnh nhạt nói: “Thái gia gia, người nghĩ rằng ta trách gia gia của mình sao? Nếu Dung gia đồng ý ủng hộ hôn sự của phụ thân và mẫu thân, có lẽ sẽ vẫn có xuất hiện tình huống ngày hôm nay. Hiện tại ta đã một lần nữa trở thành phần tử của Dung gia, trước kia phát sinh cái gì ta không muốn nghĩ lại, nhưng mà phụ mẫu chi cừu không thể không báo.”
Đại trưởng lão nhìn Niệm Băng, ánh mắt từ hiền hậu trở nên yên lặng : “Nói như vậy thì lần này ngươi điều khiển Huyết Sư đường chính là muốn đối phó Băng Thần tháp? Niệm Băng, có chuyện ta muốn nói cho ngươi, trong Huyết Sư giáo không ai có thể vì tư tâm mà làm chuyện gì. Đừng nói ngươi bây giờ chỉ là Đại Diện giáo chủ, cho dù ngươi thành Giáo chủ chính thức, chúng ta bảy người cũng có quyền phủ quyết đề nghị của ngươi, ngươi hiểu chứ? . Nhưng mà ta cảm giác ngươi không chỉ là vì thù riêng, nếu không thì chỉ có thể trách Ma Sư nhìn lầm người rồi.”
Niệm Băng lạnh nhạt cừơi: “Thái gia gia, phụ mẫu chi cừu là của ta, ta không muốn phải mượn tay người khác báo thù, điểm này ngài không cần lo lắng. Ta điểu khiển nhiều nhân thủ như vậy cũng chỉ có một mục đích, đó chính là đổi vận, thay đổi vận mệnh của Băng Nguyệt đế quốc.”
Đại trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng: “Ngươi nói tiếp đi”.
Niệm Băng đứng lên, quay lại vị trí của mình, vô hình trung trên người tản ra một sắc thái uy nghi nhàn nhạt : “Các vị trưởng lão, các vị đều biết Băng Nguyệt đế quốc trên trăm năm nay không có phát động chiến tranh, cả đế quốc ở trong sự nghỉ ngơi dưỡng sức. Ở bên ngoài, Lãng Mộc đế quốc là đối thủ lớn nhất của chúng ta; kỳ thật không phải vậy, Băng Nguyệt đế quốc bây giờ quốc lực có lẽ so ra kém Lãng Mộc đế quốc, nhưng ta dám nói về sức chiến đấu , bọn họ còn mạnh hơn Lãng Mộc. Chỉ cần từ Băng Thần tháp có thể nhìn ta điểm này, có vài Băng hệ ma pháp sư cường đại của Băng Nguyệt đế quốc Băng Thần tháp, đối với Dung gia chúng ta đúng là một uy hiếp cực lớn. Chỉ có huỷ diệt hoàn toàn Băng Thần tháp, Hỏa diễm của Dung gia chúng ta mới có thể thiêu đốt khắp ngõ ngách của đại lục. Đương nhiên, hành động lần này của ta nhằm vào không chỉ là Băng Thần tháp. Băng Thần tháp có thể có sự phát triển như bây giờ, chủ yếu là dựa vào sức mạnh hiệu triệu của Băng Tuýêt nữ thần tế tự. Nhưng mà nếu không có Băng Nguyệt đế quốc toàn lực ủng hộ, bọn họ cũng không thể hình thành cục diện chí cao vô thượng như hiện tại. Cho nên muốn xoay chuyển Băng Thần tháp, trước hết phải cô lập nó; muốn cô lập nó, chúng ta phải ra tay từ Băng Nguyệt đế quốc. Băng Nguyệt đế quốc là căn bản của Băng Thần tháp, chỉ cần có thể khiến cho Băng Nguyệt đế quốc nằm trong tay chúng ta, vậy thì Băng Thần tháp không còn đáng sợ nữa.”
Đại trưởng lão đã hơn trăm tuổi, mặc dù Niệm Băng nói cũng còn có điểm chưa rõ ràng, nhưng lão đã hiểu được ý tứ của Niệm Băng: “Ngươi nói là chúng ta phải lợi dụng việc hiện tại các Hoàng tử ở Băng Nguyệt đế quốc đang tranh vị sao?”
Niệm Băng gật đầu: “Đây là cơ hội tốt nhất, trước mắt xem ra có 3 nhân vật đang tranh vị : Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử và Ngũ hoàng tử. Nếu ta đoán không sai, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử vì sợ Ngũ hoàng tử dựa vào sự sủng ái của quốc vương Băng Nguỵêt đế quốc để đọat ngôi vị hoàng đế, nên thế nào cũng sẽ liên hợp với nhau để đối phó Ngũ hoàng tử trước tiên . Ngũ hoàng tử mặc dù được sủng ái, nhưng về thực lực dù sao thì cũng không thể bằng hai vị hoàng tử kia liên thủ . Về điểm này, từ việc hắn trước tiên đi Băng Tuyết thành tìm sự ủng hộ thì có thể nhìn ra rất rõ ràng. Nhưng hắn lại có sự ủng hộ của Quốc vương khiến cho Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử ném chuột sợ vỡ bình. Hành động lần này của ta rất đơn giản, chính là đến giúp đỡ một vị hoàng tử ngồi lên vương vị, nếu mọi chuyện của vị hoàng tử này hết thảy đều nằm trong sự khống chế của chúng ta, vậy thì các vị trưởng lão thấy đối với Huyết Sư giáo và Dung gia chúng ta có ích lợi gì không ? Đưong nhiên! Ta biết phải rất khó khăn để thành công, chúng ta chỉ có thể âm thầm lợi dụng các tình thế, đưa cục diện theo ý định của mình”.
Đại trưởng lão nghe Niệm Băng nói xong cũng âm thầm suy xét trong lòng , sáu vị trưởng lão khác cũng chậm rãi mở mắt, lực áp bách trong phòng tăng cường mạnh hơn . Niệm Băng ngồi ở chỗ đó không có chút sợ hãi , cùng bảy vị trưởng lão đối diện, chờ đợi suy nghĩ của bọn họ.
Sau nửa ngày, Đại trưởng lão nói: “Chuyện ngươi nói đích xác rất hấp dẫn, Huyết Sư giáo chúng ta mặc dù thế lực ngầm hùng hậu, nhưng có rất nhiều thứ cũng không được bàn bạc công khai. Nếu có thể khống chế cả một quốc gia, đối với mục tiêu cuối cùng của Dung gia chúng ta thật là rất tốt. Nhưng mà chuyện này nói thì dễ dàng, làm được lại hết sức khó khăn. Ngươi có dám chắc rằng vị hoàng tử mà chúng ta giúp đỡ kia sau khi đạt đựơc vương vị sẽ nghe chúng ta chỉ huy không ? Ta muốn xem ngươi định đến phù trợ vị nào trong ba vị hoàng tử này.”
Niệm Băng mỉm cười : “Ta căn bản là không định đến phù trợ một người nào trong bọn họ cả . Ta chưa gặp qua Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, nhưng bọn họ có thể trở thành nhân tuyển của ngôi vị Hoàng đế, thì về các phương diện đều không phải tầm thường. Người như vậy cho dù có thể nhất thời khống chế, nhưng không có khả năng vĩnh viễn khống chế; chỉ cần cho hắn cơ hội chút cơ hội, có lẽ sẽ đối với Huyết Sư giáo chúng ta sẽ bất lợi. Cho nên Ngũ hoàng tử lại càng không cần phải nói, ta thấy hắn là một người cực kì âm trầm, hỉ nộ không biểu hiện ra ngoài, người như thế căn bản là không có cách nào khống chế. Cho nên người ta muốn phù trợ chính là Thất hoàng tử , là người hiện tại không gây chú ý nhất trong bảy vị hoàng tử. Hắn đối với quyền lực vốn là không có ham muốn , hơn nữa hắn quan hệ cũng được, muốn khống chế hắn so với hoàng tử khác sẽ dễ dàng hơn. Lựa chọn này của ta không biết có thể khiến cho các vị trưởng lão hài lòng hay không ?”
Đại trưởng lão cẩn thận nhìn Niệm Băng, phảng phất như muốn từ trên người hắn nhìn ra cái gì, thật lâu sau lão mới than nhẹ một tiếng nói: “Ta dần dần hiểu đựoc sao gia gia ngươi đem vị trí Giáo chủ này truyền cho ngươi rồi. Nhiều năm nay, các đời Giáo chủ của Huyết Sư giáo chúng ta, kể cả ta và gia gia ngươi , phần lớn lấy thủ thành làm việc chính, không một người có có dũng khí giống ngươi cả. Lần này hành động nếu thất bại, thì sự đả kích đối với Huyết Sư giáo, thậm chí với cả Dung gia là không thể ước lượng. Đương nhiên nếu lần này hành động có thể thành công, đối với ích lợi của chúng ta cũng là rất lớn. Có thể đưa ra ý nghĩ này thì ngươi quả thật là nhân tài, cho ngươi ngồi trên vị trí đại diện Giáo chủ này xem ra cũng không sai. Mặc dù ta cũng biết được tại mức độ nào đó mà nói, ngươi vẫn còn có một chút tư tâm bên trong; ngươi chính là muốn đối phó Băng Thần tháp, báo thù cho phụ mẫu ngươi. Nhưng mà chỉ cần là người, ai có thể không có tư tâm đó ? Huống chi Băng Thần tháp này cũng là nhân tiện để chúng ta đối phó luôn.
Ngươi đưa ra hành động này ta cảm thấy được thật rất có ý tứ, hãy cân nhắc một chút, chi tiết cụ thể phải thương lượng cẩn thận. Từ bây giờ ta tạm thời giao cho ngươi có thể điều phối hết thảy lực lượng tình báo và lực lượng chiến đấu của bổn giáo. Chỉ khi nào có kế hoạch chu mật (chu đáo tỉ mỉ), có bảy phần thắng mới có thể điều động. Đương nhiên, ngươi cũng có một đường tắt để hoàn thành tâm nguyện của mình, đó là chỉ cần có thể thông qua khảo nghiệm Giáo chủ . Nếu ngươi qua được thì bảy lão già này cũng sẽ không làm khó ngươi cái gì, ngươi có thể phóng tay làm việc theo ý mình . Khi đó chúng ta hoàn toàn nghe ngươi phân công, trừ phi ngươi phạm sai lầm đủ phá vỡ cả gia tộc, nếu không ngươi sẽ trở thành người thống trị cao nhất của Huyết Sư giáo.”
Niệm Băng nói: “Ta đã nghe Ngân Nãng Đường chủ nói qua, nhưng không biết phải khảo nghiệm như thế nào mới có thể xác nhận thân phận Giáo chủ của ta đây?” . Hắn hiểu được rằng cả Dung Thân Vương cũng phải sau khi đạt tới Thần Hàng sư mới có thể thông qua khảo nghiệm, mình muốn thông qua có lẽ vô cùng khó khăn. Nhưng mà đã tu luyện mấy ngày khiến cho tin tưởng của Niệm Băng với bản thân mình tăng thêm nhiều, cho dù khảo nghiệm này có gian nan, hắn cũng muốn thử qua một lần.