[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù
Không cần suy nghĩ, Niệm Băng cũng biết kẻ đại nháo Thanh Phong Trai tất nhiên là Phượng Nữ, Phượng Nữ nhất định là bởi vì mình mãi còn không đến, lại không tìm được mình ở Thanh Phong Trai, mới cùng Tuyết Tĩnh đánh nhau, a, mình thật sự hồ đồ, vừa đọc sách là quên sạch mọi thứ.
Rời khỏi đồ thư quán, Niệm Băng lòng nóng như lửa đốt, không biết tại sao, tại giờ khắc này trong đầu hắn tràn ngập thân ảnh yêu kiều xinh đẹp của Phượng Nữ, bất chấp việc kinh thế hãi tục, giơ cao Băng Lăng Trượng ngâm xướng : “ Băng Tuyết nữ thần vĩ đại ! Thỉnh ban cho ta sự phẫn nộ của người, đưa chúng ta tới mê thất bỉ ngạn. Bạo Phong Tuyết “. Lam sắc quang điểm từ Băng Lăng Trượng phóng ra tứ phía, không khí chung quanh trở lạnh lẽo, gió quẫy động, tuyết tung bay, tứ giai Bạo Phong Tuyết dần dần trở nên cuồng bạo, Niệm Băng đem thể xác và tinh thần hoàn toàn dung nhập vào băng nguyên tố, thân thể bay lên trong Bạo Phong Tuyết, hướng không trung lao đi.
Dùng Bạo Phong Tuyết tiến hành phi hành khoảng cách ngắn, có thể phi hành được bao xa phải xem tu vi cao thấp của ma pháp sư thi triển, ma pháp sư tu vi càng cao thì có thể bay càng xa, với đại ma pháp sư ma pháp lực của Niệm Băng hiện tại, thêm vào năng lực khống chế ma pháp hữu hiệu, dùng tối thiểu ma lực trợ giúp thân thể phi hành, từ ma pháp sư công hội đến Thủy Hóa Thiết Khí Phô cũng không khó khăn.
Từ rất xa, Niệm Băng đã thấy được sân của Thủy Hóa Thiết Khí Phô, một luồng ánh sáng màu đỏ từ trên sân phát ra, trông giống như một cái hồng sắc giao long, mặc dù khoảng cách rất viễn, nhưng cũng có thể mơ hồ cảm giác được trong đó có ẩn hàm khí thế to lớn. Niệm Băng khống chế Bạo Phong Tuyết từ từ hướng về phía sân. Khoảng cách dần gần lại, Niệm Băng phát hiện, người đang múa kiếm chính là Phượng Nữ, hắn là lần đầu tiên thấy Phượng Nữ luyện vũ, trong lòng khẽ động, mơ hồ cảm giác được, Phượng Nữ có đấu khí rất mạnh, không hề kém hơn so với thần chú sư Hoa Thiên trước đây. Đấu khí tràn ngập khắp sân, quang mang đỏ sậm tạo ra khí lưu nóng rực, khi cách mặt đất hai mươi thước, Niệm Băng đã cảm giác được nhiệt độ đang không ngừng gia tăng, những bông tuyết phụ trợ cho mình phi hành đều đang tan chảy, sắp sửa không thể khống chế thân thể nữa.
Dù sao thì Bạo Phong Tuyết đối với khí trời cũng có ảnh hưởng nhất định, Phượng Nữ đang luyện kiếm, đột nhiên cảm giác được không khí chung quanh trở nên lạnh vài phần, khí lưu cũng trở nên cường liệt, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không trung một lam sắc thân ảnh đang bay tới phương hướng của chính mình, nàng vốn tâm tình bất hảo, thấy vậy liền quát lên một tiếng, " Người nào ? “. Chân khẽ trụ, hai tay cầm Ly Thiên thần kiếm, tiến lên phía trước một bước, lấy chân chống eo, lấy eo đỡ lưng, lấy lưng đẩy cánh tay, rồi cánh tay kéo theo cổ tay, một đạo hồng sắc hỏa diễm đấu khí, giống như trảm thiên phách địa hướng về phía trên phóng đi, trong tiếng gió rít gào, hồng sắc đấu khí phát ra từ Ly Thiên thần kiếm ra, quang nhận rộng chừng một thước màu đỏ, trực tiếp bổ tới người Niệm Băng.
Đột nhiên cảm nhận được áp lực cực lớn từ phía dưới truyền đến, Niệm Băng không khỏi lại càng hoảng sợ, không kịp giải thích, dưới tình huống nguy cấp như thế, hắn lôi Thần Lộ đao từ trong lòng ra, không, hiện tại, nên gọi nó là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức, miếng vải cuộn quanh chuôi đao dưới áp lực cường đại của băng nguyên tố đã hóa thành băng phấn, lam sắc quang mang chợt đại thịnh, Niệm Băng không kịp ngâm xướng chú ngữ, lấy từ trong lòng một tệp giấy ném lên không trung, dưới tác dụng của Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức, hơn mười tờ giấy kỳ dị biến hóa thành một băng võng lớn, băng võng do hơn mười băng đao xuyên qua mà thành. Vì không muốn Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức lộ ra quá nhiều khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, lúc dùng nó để dẫn động ma lực phụ trợ trên các tờ giấy, Niệm Băng không thể không tận lực đem pháp lực bố trí quanh Băng Tuyết nữ thần chi thạch một kết giới nhỏ, như vậy mặc dù có thể ngăn cản khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch tản ra ngoài, nhưng lại khiến uy lực của phiến băng võng giảm đi rất nhiều.
" Bạo !!! ". Băng đao từng cái từng cái đánh lên hỏa diễm cự nhận nọ, trong âm thanh ầm ầm, cự nhận được hình thành bởi hỏa diễm đấu khí nhất thời yếu đi vài phần, nhưng băng đao dù sao cũng chỉ là nhị giai băng hệ ma pháp, uy lực sao có thể so với Phách Không Đấu Khí Trảm dược phát xuất bởi Ly Thiên thần kiếm ? Quang mang đấu khí mặc dù suy yếu một chút, nhưng vẫn lao tới phía Niệm Băng.
Hơn mười Băng Nhận Thuật cũng giúp Niệm Băng có được chút thời gian, không dám tiếp tục dùng Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức, lấy từ trong lòng Hỏa Diễm thần chi thạch ra, nhanh chóng ngâm xướng : “ Hỏa Diễm thần vĩ đại a ! Thỉnh cho phép ta, mượn tay trái của người, để cho hỏa diễm phủ xuống nhân gian, tiêu diệt hết thảy lực lượng tà ác, để cho hỏa diễm chiếu khắp đại địa, hủy diệt hết thảy chướng ngại phía trước. Hỏa Thần Đích Tả Thủ “. Tay trái của Hỏa thần, trong truyền thuyết, là điểm yếu nhược nhất trên toàn thân của Hỏa thần, cho nên, dùng hỏa hệ ma pháp này để triệu hoán hỏa nguyên tố, cũng chỉ bất quá là ngũ giai mà thôi. Nếu đổi lại là tay phải của Hỏa thần, mặc dù chỉ khác biệt có một chữ, nhưng cấp bậc lại khác nhau tới bốn cấp, cửu giai Hỏa Thần Hữu Thủ, có thể dễ dàng phá hủy một đại đội trọng kỵ binh vài nghìn người.
Sau khi chú ngữ kết thúc, một bàn tay lớn kết bằng hỏa diễm xuất hiện trước người Niệm Băng, mà lúc này, hồng sắc Đấu Khí Trảm kia cũng đã tới trước người Niệm Băng, cự đại hỏa diễm chi thủ nghênh đón Đấu Khí Trảm, cũng không phải phát nổ ngay lập tức, Hỏa Thần Tả Thủ nắm lấy Đấu Khí Trảm, đẩy mạnh về một bên, tay trái của Hỏa thần mặc dù là bộ phận yếu nhất của Hỏa thần, nhưng nó dù sao cũng là một bộ phận của Hỏa thần, ngũ giai đơn thể ma pháp mặc dù không phải là cực hạn của đại ma pháp sư, nhưng cũng đã tiếp cận cực hạn rồi, Phách Không Đấu Khí Trảm phát ra từ Ly/ Thiên thần kiếm mặc dù cực kỳ mạnh mẽ, nhưng vẫn bị Hỏa Thần Tả Thủ đẩy sang một bên, lướt qua bên cạnh Niệm Băng, mà Hỏa Thần Tả Thủ được Niệm Băng khống chế khéo léo, ma lực không hề đối đầu trực tiếp với Đấu Khí Trảm, vẫn nằm ở trước người Niệm Băng.
" Phượng Nữ, đừng động thủ, là ta “. Niệm Băng vội vàng hô lớn. Đấu Khí Trảm được Phượng Nữ phát xuất từ Ly Thiên thần kiếm thật đáng sợ, Hỏa Thần Hữu Thủ chỉ mới tiếp xúc một chút ở mặt bên, mà đã suy yếu một phần ba, nếu không phải là do Hỏa Diễm thần chi thạch triệu hoán, sợ rằng ngũ giai ma pháp này sớm đã bị phá tan rồi. Đúng như lời Long Linh nói, thực lực của Phượng Nữ tuyệt đối đạt tới trình độ Vũ Đấu Gia, niên kỷ của nàng mới là bao chứ ! Vũ Đấu Gia chính là vũ giả cường đại có đẳng cấp ngang hàng với ma đạo sĩ.
Phượng Nữ ở phía dưới sau khi chém ra một kiếm này thì cũng đã hối hận, nàng vốn đang luyện kiếm, lúc luyện đến cao hứng lại phát hiện có vật thể bất minh đang phi hành về phía mình, mới lấy kiếm phách ra một trảm, kiếm xuất ra nàng mới nghĩ tới việc địch hữu còn chưa rõ, nhưng đấu khí đã xuất, trừ phi vũ kỹ đã đạt hóa cảnh, nếu không sao có thể thu hồi ? Biến hóa trên không trung khiến nàng cực kỳ kinh ngạc, đấu khí mặc dù thoát ra từ kiếm, nhưng vẫn có liên lạc với tinh thần của nàng, nàng cảm giác, trong thời gian ngắn ngủi vài lần nháy mắt, trên không trung đầu tiên là xuất hiện hơn mười băng nhận ngăn trở công kích của chính mình, ngay sau đó, một bàn tay lớn bằng hỏa diễm hóa giải công kích của mình, rất rõ ràng, đối phương là một ma pháp sư, ma pháp sư có phản ứng nhanh như vậy tất nhiên là không đơn giản. Cho dù không nghe tới tiếng la kia của Niệm Băng, nàng cũng sẽ không tiếp tục công kích.
Được Hỏa Thần Tả Thủ bảo hộ, Niệm Băng chậm rãi hạ xuống, bởi vì có tác dụng của Hỏa Diễm thần chi thạch, sử dụng ngũ giai ma pháp này cũng không phải là gánh nặng quá lớn với hắn, lòng hãy còn hơi sợ hãi hạ xuống trước mặt Phượng Nữ, cười khổ : “ Vài ngày không gặp, ngươi cũng không cần hoan nghênh ta như vậy chứ, muốn giết người sao ?!? “. Khi hắn hạ xuống mặt đất, Hỏa Thần Tả Thủ cũng theo đó biến mất.
Hồng quang lóe lên, Ly/ Thiên thần kiếm trở vào bao, Phượng Nữ khẽ lắc mình, đã tới trước người Niệm Băng, nhìn kỹ hắn, rồi mới nhẹ nhàng đáp : “ Ai bảo ngươi đột nhiên từ trên trời rơi xuống, hoàn hảo là không làm thương ngươi. Lúc ta luyện kiếm thì quán chú toàn bộ tinh thần, chỉ cần ngoại giới có kích thích sẽ lập tức phát ra công kích, may mà không xảy ra việc gì, có cửa không vào, lại từ trên trời chui xuống, ngươi cũng thật là “.
Niệm Băng đương nhiên không trách Phượng Nữ, nhìn ánh mắt ân cần của nàng, áy náy nói : “ Xin lỗi, đều là ta không tốt. Phượng Nữ, ngươi đã tới Thanh Phong Trai sao ? “.
Vừa nghe Niệm Băng nhắc tới Thanh Phong Trai, Phượng Nữ hừ một tiếng, nói : “ Đừng đề cập tới Thanh Phong Trai, ta tới chỗ đó tìm ngươi, vốn rất khách khí, kết quả lại đụng tới một nữ hài điêu ngoa, mở mồm ra là đã nói ngươi chết rồi. Ta liền tức giận, liền cùng nàng động thủ, thân thủ của nàng lại chẳng lợi hại như miệng lưỡi, sau đó nếu không có một trung niên nhân từ trong Thanh Phong Trai đi ra giải thích cho ta, hôm đó ta đã giáo huấn nàng một chập rồi, Niệm Băng, mấy hôm nay rốt cuộc là ngươi chạy đi đâu vậy ? Tìm ngươi cũng tìm không được, ngươi cũng chẳng đến gặp ta, chẳng lẽ ta đáng ghét như vậy sao ? “.