[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù
Nói tới đây, trong mắt Hy Lạp Đức không khỏi toát ra vài tia bi ai, thở dài một tiếng rồi mới tiếp tục nói: “Long thần thật sự hang lâm. Làm một trong các chủ thần, việc đầu tiên Long Thần làm chính là trừng phạt tên phản đồ của Long tộc kia. Đồng thời, người lệnh cho Long Vương dẫn theo long tộc cường đại theo hắn trở về thần giới, vĩnh viễn trở thành một trong những thành viên của thần giới. Nhưng Long Vương lại không nỡ rời khỏi Ngưỡng Quang đại lục dã sinh sống bao nhiêu năm. Trước sự thỉnh cầu của hắn, Long Thần cho phép các hệ cự long đều được tiếp tục sinh hoạt ở đại lục, nhưng không thể tiếp tục tha dự chiến tranh ở đại lục nữa. Mà tổ tiên của ta giúp đỡ Long tộc nên Long Thần đặc cách ban cho chúng ta xưng hào Long Thủ Hộ Giả, cho phép tộc nhân chúng ta mỗi đời chọn ra một người ưu tú nhân chọn một cự long ở lại đại lục ký kết bình đẳng khế ước và giám sát thất hệ cự long lưu lại trên đại luc. Tới đời ta cùng ta ké ước là Phong hệ thần long La Địch Lý Tư. Là một cự long trưởng thành, tuổi của hắn đã quá năm ngàn, so với nhân loại, hắn cơ hồ không thể chiến thắng, trừ phi là thần hang thuật hoặc đấu thần khí của vũ giả điên phong thần sư mới có thể làm tổn thương hắn. Thất hệ cự long đều cư trú tại Ngưỡng Quang đại lục. Trừ bản thân chúng ra, ai cũng không biết nơi hạ lạc của cự long. Long Thần cũng không cho chúng nhiệm vụ gì, trên đại lục, ngoại trù không thể tham dự chiến tranh ra, chúng đều tự do.”
“Ba ba, mấy cái này con biết cả rồi! Người mau nói vào trọng điểm đi.” Miêu Miêu không kiên nhẫn được, thúc giục.
Niệm Băng trong lòng minh bạch, hắn biết, Hi Lạp Đức nói chuyện bí mật này cho mình là vì lễ vật mình đưa cho Miêu Miêu. Đối vớihawns mà nói, tri thức lịch sử này trân quý dị thường, vừa thấy Miêu Miêu ngắt lời Hi Lạp Đức bèn chặn lại nói: “Miêu Miêu đừng chen vào nữa, để tiền bối nói tiếp đi.”
Nói cũng lạ, Miêu Miêu tới cả phụ mẫu cũng không nghe song vừa thấy Niệm Băng mở miệng lại nhu thuận ngậm miệng lại, chẳng những không nói lời nào, trên khuôn mặt ngay cả một chút bất mãn cúng không xuất hiện.
Hi Lạp Đức ánh mắt hiện lên thâm ý, vừa cười vừa tiếp tục nói: “Nói vào chính đề ngay đây. Trên đại lục của chúng ta có rất nhiều tín ngưỡng bất đồng, trong đó có những người tín ngưỡng là Long, loại sinh vật cực mạnh trên mặt đất, bọn họ tự hợp thành Long Nhân tộc. Đối ngoại tự xung là Long Nhân, lấy cự long còn lưu lại trên đại lục làm biểu tượng, cố gắng tu luyện, hy vọng được cự long chấp nhận. Song, theo ta biết, cự long mặc dù rất nhàn rỗi song đối với nhân loại lại rất chán ghét. Đến tận bây giờ, số lượng long nhân tộc chính thức được cự long chấp nhận cực nhỏ, cũng giống như Phượng nhân tộc lấy Phượng Hoàng làm biểu tượng. Cự long toàn thân đều là bảo vật, cho nên có những người ngược với Long Nhân tộc thờ phụng thân long, tự xưng là Đồ Long dũng sĩ. Nhưng những người thực sự có thể làm được việc này cũng rất ít, đừng nói bọn họ không tìm được cự long, cho dù là Long Nhân tộc cũng đủ đối địch với họ.”
Niệm Băng có phần nghi hoặc nói: “Tiền bối, chẳng lẽ cự long chỉ có thể dùng thần hàng thuật và thần đấu khí của thần sư mới có thể chế trụ sao? Nếu nói vậy, một khi cự long muốn làm chuyện bất lợi với nhân loại mà Long Thần trong truyền thuyết không quản, nhân loại không phải sẽ gặp tai ương lớn sao?”
Hi Lạp Đức mỉm cười nói: “Chuyện này cũng có thể xảy ra, nhưng xác xuất vô cùng nhỏ. Long mặc dù cường đại nhưng cũng có nhược điểm của bản thân. Muốn đối phó với chúng, nếu thực lực không đủ chỉ có thể sử dụng Sát Long Vũ Khí mới có thể thành công. Bất quá, Sát Long Khí lại cực kỳ thưa thớt, giống như trớ chú ma pháp vật phẩm, cơ hồ đã thất truyền. Tốt rồi, chuyện xưa kể đến đây thôi, chúng ta cũng phải nói đến Kim Bối Địa Long hôm nay. Không biết nên nói các ngươi xui xẻo hay vận khí quá tốt nữa, Kim Bối Địa Long hôm nay chẳng những là từ Thiết Bối Địa Long tiến hóa thành mà còn là Kim Bối Địa Long Vương. Vừa rồi ta thông qua tinh thần liên lạc trao đổi với Tạp La Địch Lý Tư mới biết, Kim Bối Địa Long này đã hơn ngàn tuổi. Địa Long bình thường sống không quá hai trăm tuổi, nếu có cơ duyên gì đó có thể sống tới hơn ba trăm tuổi, có hai mươi phần trăm tiến hóa thành Kim Bối Địa Long. Kim Bối Địa Long bất luận là phòng ngự hay công kích đều cao hơn Thiết Bối Địa Long. Đây cũng là lý do ngươi dùng Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp không thể thương tổn được nó. Kim Bối Địa Long bình thường có thể sống tới năm trăm tuổi. Con các ngươi vừa thấy nhất định đã nếm qua thiên tài địa bảo gì đó, hoặc bằng trí tuệ không cao lĩnh ngộ pháp môn tu luyện nhất định, đã hơn ngàn tuổi, tuyệt đối không thẹn với danh hiệu Kim Bối Địa Long Vương. Có lẽ các ngươi thấy nó không cường đại lắm, đó là bởi không trực diện chiến dấu với nó, với năng lực của nó, cho dù là một ngàn trọng kị binh rtang bị đầy đủ cũng tuyệt đối không thể chống lại. Nhược điểm của nó chỉ là không thể bay, hơn nữa sợ những sinh vât có khả năng phi hành nên các ngươi mới có thể kiên trì lâu như vậy.”
Niệm Băng nói “Vậy vừa rồi nó thay đổi hình dạng là tiến hóa như Miêu Miêu nói sao? Sau khi tiến hóa Kim Bối Địa Long Vương có đặc điểm gì?”
Hi Lạp Đức nói: “Có một câu nói từ thượng cổ truyền lại, có lẽ ngươi cũng từng nghe qua, là ‘Kim lân khởi thị trì trung vật, nhất ngộ phong vân liền hóa long.’ Câu nói này nói về một loại cá, một loài cá có huyết mạch long tộc. Loại cá này nếu có cơ duyên có thể vận long mạch trong cơ thể, mượn thiên địa chi khí hóa trừ tạp chí trong cơ thể thì có thể biến thành thần long chính thức. Mà vừa rồi các ngươi chứng kiến tình huống của Kim Bối Địa Long Vương cũng vậy, sinh vật có được một chút huyết mạch của long tộc có không ít mà địa long là một trong số đó. Nhưng ta quả thật không ngờ địa long này có thể sống tới ngàn tuổi, dưới tinh thần ma pháp giam cầm của ta tiến hóa vào giai đoạn hóa long cuối cùng. Vừa rồi các ngươi thấy đúng là hắn quá trình hóa long, Hắn có thể không chính thức hóa thành thần long, cũng không biết gọi là gì. Ta triệu hoán Tạp La Địch Lý Tư cũng không phải đối phó với nó mà là muốn trợ giúp nó biến thành thần long chính thức, thông qua Tạp La Địch Lý Tư khiến nó thần phục. Chỉ có thần long chân chính trợ giúp, quá trình tiến hóa của nó mới trở nên hoàn thiện, một khi trở thành thần long, nó cũng sẽ không phải địa long nữa. Cho nên nó có thuộc tính và năng lực chỉ có sau khi hoàn toàn tiến hóa mới biết. Quá trình tiến hóa này có lẽ phải tốn ít nhất một năm. Ta nhờ Tạp La Địch Lý Tư nói với hắn, chỉ cần hắn nguyện ý thuần phục gia đình ta trăm năm, có thể trợ giúp hắn hoàn toàn chuyển hóa thành long, cũng chính thức gia nhập long tộc Dưới tình huống không có sự lựa chọn nào khác, hắn đã đồng ý. Nó phân ra cửu vĩ và trên lưng có vẩy dựng đứng hình mâu, ta gọi nó là Cửu Qua Long/ Chỉ cần cho Miêu Miêu ký kết khế ước với nó, sau này cho dù nha đầu này chạy đi đâu ta cũng không cần lo lắng nữa.”
“Vạn tuế, ba ba tốt nhất.” Miêu Miêu nhảy lên ôm cổ Hi Lạp Đức, hôn lên mặt hắn một cái.
Hi Lạp Đức cố ý làm mặt giận, nói: “Ngươi đừng có đắc ý, với tinh thần lực của ngươi bây giờ mà muốn cùng thần long kí kết khế ước sao? Nếu ngươi muốn trở thành một Long Triệu Hoán Sư, sau khi trở về lập tức tu luyện tinh thần ma pháp cho ta. Như cơ duyên tốt như vậy mà cũng không đạt được thì từ nay về sau đừng nhận là con gái của Hi Lạp Đức ta nữa.”
Nhìn bộ dạng nghiêm khắc của cha, Miêu Miêu hi hi cười, khả ái lè lưỡi nói: “Con biết rồi, trở về cố gắng tu luyện là được. Ba ba, chúng ta đưa Niệm Băng ca ca cùng trở về được không? Hắn nấu cơm ngon lắm. Miêu Miêu một mình tịch mịch lắm, muốn có Niệm Băng ca ca ở cùng, từ nay về sau sẽ cam đoan không trốn nữa.”
Nghe Miêu Miêu nói vậy, sắc mặt Hi Lạp Đức nhất thời đại biến, lúc này, hắn dường như thực sự tức giận, lạnh lùng nói: “Ngươi còn chưa chịu hiểu sao? Còn dám ra điều kiện với ta, Tiểu Thanh.” Hí quang chợt lóe lên, một con chim lớn màu xanh đột nhiên xuất hiện, bằng tinh thần lực trao đổi, nó lập tức hiểu được ý tứ của Hi Lạp Đức, cúi đầu, cõng Miêu Miêu lên lưng.
Miêu Miêu đôi mắt đỏ lên. “Ba ba xấu lắm, ác lắm, Niệm Băng, xem ra chúng ta thật sự phải chia tay rồi, cái răng hươu này lưu lại cho ngươi, từ nay về sau ngươi cầm nó, coi nó như Miêu Miêu nhé. Ngươi yên tâm, Miêu Miêu nhất định có thể tìm được ngươi.” Vừa nói, nàng vừa ném một cái răng hươu cho Niệm Băng.
Hi Lạp Đức nhưosn mày, trong mắt hàn quang đại thịnh, con chim xanh lớn vội vã giương cánh, đưa Miêu Miêu bay đi.
Niệm Băng nói: “Tiền bối, Miêu Miêu là một đứa nhỏ, chỉ là hơi ham chơi một chút mà thôi, ngài đừng trách nàng.”
Nhìn con chim xanh dần dần bay lên cao, Hi Lạp Đức trong mắt toát ra một tia lo lắng. “Thẳng thắn mà nói, bây giờ ta giết ngươi mới là lựa chọn tốt nhất, nhưng ta đã nói trước, coi như ngươi vận khí tốt đi.”
Niệm Băng ngây người một lát, nhìn sắc mặt đột nhiên thay đổi của Hi Lạp Đức, có phần không hiểu ý tứ của hắn. “Tiền bối, ngài …”
Hi Lạp Đức hừ lạnh một tiếng, nói: “Ta hi vọng ngươi vĩnh viễn không gặp lại nữ nhi của ta, nếu không, lần sau gặp mặt sẽ không tiện nghi như vậy đâu. Bạch nhân chúng ta chỉ có thể gả cho bạch nhân, như vậy mới có thể bảo tồn được huyết thống tinh khiết, nhất là nữ nhi của ta, nếu không cùng Bạch nhân kết hợp, thần long thủ hộ giả làm sao có thể truyền thừa?”
Nghe xong câu này, Niệm băng có chút buồn cười, nói: “Tiền Bối, ngài đừng nên hiểu lầm. Trước tiêm không nói ta và Miêu Miêu chỉ mới biết nhau vài canh giờ mà thôi, đơn giản là ta coi nàng như muội muội, không có khả năng phát sinh chuyện như vậy.”
Hi Lạp Đức trong mắt ánh lên vẻ thâm thúy. “Nữ nhi của ta, ta hiểu rõ nhất. Ngươi có thể coi nó là muội muội, bây giờ nó còn không hiểu chuyện nam nữ, cũng sẽ coi ngươi là ca ca. Nhưng những việc ngươi đã làm hết thảy đề để lại cho nó ấn tượng sâu đậm, sau này như thế nào, ai có thể nói được. Nhớ kỹ lời ta nói, nếu ngươi muốn Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp phát dương quang đại, muốn bình an sống sót, vậy không nên tiếp tục quan hệ với nữ nhi của ta nữa.” Khi hắn nói mấy chữ cuối cùng, Niệm Băng chỉ cảm thấy tinh thần lực kịch liệt rung đông, cơn đau theo đại não truyền đến, chấn động toàn thân, nhất thời mất đi tri giác.
Khi Niệm Băng tỉnh táo lại, xung quang đã trở thành một phiến hắc ám, cảm giác suy yếu chóng mặt khiến cho đầu của hắn có chút mơ hồ, lấy lại bình tĩnh, hồi tưởng lại hết thảy phát sinh trước khi bất tỉnh, đến giờ hắn vẫn còn có chút không tin được. Nhìn xung quanh thấy còn một ít thịt chương tử, xem ra hết thảy đều là sự thật. Cha của Miêu Miêu cường đại như vậy, hắn không khỏi khó hiểu, vì sao sau khi mình rời khỏi Đào Hoa Lâm gặp được nữ hài tử, phụ thân bọn họ đều mạnh mẽ như vậy? Ma pháp sư có thể gọi về thần long tới cả sư phụ Long Trí mình mới bái lạy cũng không phải đối thủ. Dù sao không có thực lực Thần Hàng Sư, ma pháp không thể làm thương tổn cự long. Xem ra bản thân con đường báo thù cho cha mẹ còn rất dài.
Dùng hai tay nâng cơ thể dậy, Niệm Băng di chuyển tới dưới tang cây, ngồi xuống. Mặc dù Miêu Miêu và phụ thân của nàng mang tới cho Niệm Băng phiền toái không nhỏ, thậm chí là nguy hiểm, nhưng từ Long Triệu Hoán Sư Hi Lạp Đức biết về chuyện của Long cũng làm cho hắn vô cùng hưng phấn. Niệm Băng bây giờ có chút hâm mộ Bạch nhân, nếu có thể triệu hoán một đầu long, còn luyện ma pháp để làm gì?
Dùng lực xua suy nghĩ dụ nhân này ra khỏi dầu, mở không gian chi giới, lấy ra ma pháp quyển trục không còn nhiều lắm trong đó, lại bố trí trước người mình một xúc phát ma pháp trận đơn giản, đem chúng để cùng một chỗ, mặc dù mấy quyển trục này chỉ là tứ giai, nhưng để đối phó với dã thú bình thường cũng đủ rồi, chỉ cần không phải địa long kia là không có vấn đề gì.
Quyển trục có thể sử dụng ma pháp mà không ngâm xướng chú ngữ, quả thạt phi thường tiện lợi, nhưng Niệm Băng vừa nhớ tới giá trị của quyển trục thậm chí xuất hiện ý nghĩ muốn bóp chết chính mình. Là bao nhiêu tử kim tệ a! Quên đi, từ nay về sau mình nên sử dụng quyển trục cho thỏa đáng, cứ dùng nó làm tốc độ tăng trưởng ma pháp của mình chậm lại khá nhiều.
Tâm tình dần dần bình tĩnh trở lại, Niệm Băng nhắm mắt lại, cảm nhận ma pháp nguyên tố trong không khí chung quanh, tiến vào trạng thái minh tưởng. Chuyện trọng yếu nhất trước mắt không nghi ngờ là khôi phục thực lực bản thân. Miêu Miêu đi rồi, hắn lại khôi phục tự do, mặc dù tịch mịch song Niệm Băng lại càng thích sự tịch mịch này hơn.
Dưới sự trợ giúp của Hỏa Diễm Thần Chi Thchj và Băng Tuyết Nữ Thần Chi Thạch, sau một đêm minh tưởng, Băng Hỏa Đồng Nguyên ma pháp lực của Niệm Băng đã khôi phục tám phần, chỉ cần trên đường hấp thu một chút ma pháp nguyên tố trong không khí, không bao lâu sau hắn có thể trở lại trạng thái tốt nhất. Cho nên quyển trục đã dùng mất, hắn lại khoong thể bổ sung, chỉ có thể tới thành thị lớn kế tiếp mua một ít bạch quyển trục. Đáng tiếc, tiền của hắn bị Miêu MIêu lấy đi không ít. Có lẽ phải mua bạch quyển trục bình thường, sau đó tranh thủ làm mấy ma pháp quyển trục cấp thấp rồi lại bán sẽ tốt hơn.
Đơn giản sử dụng Hỏa Diễm Thuật nướng một chút thịt chương tử còn lại để ăn, lại uống một ít nước dùng Băng Ngưng Thuật ngưng kết, Niệm Băng lại bước trên hành trình lịch lãm của mình.
Đi một mình trên đường, đối với người thường có lẽ là cô tịch, nhưng tình huống này sẽ không phát sinh trên người Niệm Băng. Nhận đúng hướng, hắn vừa bước đi, vừa hồi tưởng lại ma pháp tri thức trong Đồ Thư quán, dùng phương thức của mình giải thích, dọc đường đi cũng không đến nỗi tịch mịch.