[Dịch] Cầm Đế
“Tuân lệnh” Thủ lĩnh các tộc đồng thời đáp ứng. Một trận đánh quan hệ đến sinh tử tồn vong của Cầm thành sẽ bắt đầu.
Áp lực vô hình lan tràn tại phương Bắc Mễ Lan đế quốc. Cuộc chiến này không chỉ quan hệ đến sinh tử tồn vong của Cầm thành đồng thời cũng ảnh hưởng đến cả cục diện của Long Khi Lỗ Tư đại lục.
Cầm thành bại trận Mễ Lan cũng nhanh chóng bị diệt. Nếu Cầm Thành có thể tiếp tục hỗ trợ cuộc chiến tranh này thì hươu chết về tay ai vẫn chưa thể xác định.
Cuộc chiến của Lam Đich A Tư đế quốc và Mễ Lan đế quốc đã lan đến tận phía bắc đại lục, tới bên trong Bố Luân Nạp sơn mạch, nhìn từ bất kì khía cạnh nào, không một ai có thể tin Cầm Thành lật ngược được thế trận. Pháp Lam, thánh địa của ma pháp sư, thậm chí là thánh địa tín ngưỡng của toàn Long Khi Nỗ Tư đại lục. Cả ngàn năm trước tới nay, lần đầu tiên Pháp Lam xuất binh,ai dám nghĩ một Cầm Thành nhỏ nhoi có thể chống lại được
Pháo đài Lôi Thần Chùy.
“Báo!!!” Một gã truyền lệnh binh cấp tốc lao tới.
Qua một khoảng thời gian nghỉ ngơi, thân thể Cổ Đế sớm đã khôi phục, chỉ là mất đi Lôi Thần Chuỳ đối với hắn thật sự là một đả kích quá lớn, không chỉ có Lôi Thần Chuỳ công năng phòng ngự giảm đi mà thực lực cũng nhanh chóng giảm sút, hơn thế nữa, ảnh hưởng đối với hai đại tù trưởng còn lại cũng không còn được như trước.
“Chuyện gì?” Cổ Đế nhàn nhạt hỏi, có lẽ do đả kích quá lớn gần đây mà tâm tính hắn so với trước kia trầm ổn hơn rất nhiều, không dễ dàng phát nộ, con người âm trầm hơn.
“Lam Địch Á Tư có tin tức” truyền lệnh binh tiến nhanh đến, trong tay cầm một phong thư màu đỏ.
Cổ Đế trong lòng vừa động, thần sắc nhất thời trở lên trịnh trọng, liếc nhìn Hổ Vương Kiều Khoa Nhĩ bên cạnh, tiếp lấy hoả tốc thư tín xem xét cẩn thận
Đọc một phong thư không mất bao nhiêu thời gian, nhưng đối với Cổ Đế và Kiều Khoa Nhĩ mà nói, ngắn ngủi một chút thời gian mà như dài cả thế kỷ
“Trời cũng giúp ta!” Cổ Đế ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên một tiếng, phảng phất đem tất cả oán nộ tích luỹ những ngày qua phát tiết hết. Quang mang trong mắt đại phóng, cười lớn một tiếng, toàn thân như trút bỏ cảm giác chán nản, nhất thời lấy lại được khí phách.
Kiều Khoa Nhĩ ánh mắt cũng trở lên lẫm liệt hẳn lên, không đợi Cổ Đế mở miệng đã hướng tới truyền lệnh binh nói: “Truyền lệnh ta cùng Cổ Đế đại ca, các tộc thống lĩnh toàn bộ tập trung tại nơi này nhận lệnh”
“Vâng” truyền lệnh binh nhìn sang Cổ Đế thấy Cổ Đế không phản đối, nhanh chóng đáp ứng một tiếng rồi chạy đi
Cổ Đế nắm chặt trong tay tờ thư, ánh mắt chuyển hướng sang Kiều Khoa Nhĩ “Huynh đệ, cơ hội của chúng ta rốt cục đã tới, không uổng công sức bao ngày ẩn nhẫn. Lần này ta thật muốn thấy khi mất đi sự giúp đỡ của Cầm Thành, Mễ Lan đế quốc lấy cái gì để ngăn chặn bách vạn hùng binh của ta quay trở lại phương Nam”
Kiều Khoa Nhĩ gật gật đầu “Lúc này chúng ta phải nắm chắc cơ hội, chỉ được phép thành công, không được thất bại. Bất luận thế nào chúng ta cũng phải đến được Thánh Quang Thành, chỉ cần công nhập được vào trong Mễ Lan đế quốc thì những tổn thất của chúng ta từ trước đến nay đều sẽ được đền đáp. Đến lúc đó tha hồ mà đạp bọn Mễ Lan dưới chân mặc cho chúng rên rỉ, bất luận nam nữ giết hết không tha. Sự huy hoàng của Thú Nhân tộc đang nằm trong tay chúng ta. Cổ Đế đại ca, chỉ cần một trận đánh này, cho dù là Tử Tinh Bỉ Mông cũng không thể uy hiếp được địa vị của chúng ta tại Thú Nhân tộc.
Động thái của Pháp Lam đã hoàn toàn ảnh hưởng đến cuộc chiến. Diệp Âm Trúc trước khi rời Thánh Quang Thành đã dự đoán được điều này. Ngay khi Cầm Thành cùng Pháp Lam sắp khai chiến thì Thú Nhân đại quân bắt đầu hành động. Mà lúc này Mã Nhĩ Đế Ni trấn thủ Thánh Quang Thành trong tay còn bốn mươi vạn quân tinh nhuệ cũng đã nghiêm cẩn chờ đợi, binh đến ngăn binh, nước lên ngăn nước. Mã Nhĩ Đế Ni biết rất rõ mình đang phải đối mặt với một cuộc chiến không cân sức.
Cho dù biết chiến thắng đã không nằm trong tầm tay nhưng thân là một danh tướng của đại lục, Mã Nhĩ Đế Ni tuyệt đối không dễ dàng buông xuôi, cho dù còn một người lính cuối cùng, bắc phương quân đoàn tuyệt sẽ không lui nửa bước.
“Báo!!! Không phát hiện được tung tích của Bỉ Mông cự thú, bên trong Cầm Thành rất yên tĩnh. Mặc dù là mùa đông, nhưng Bố Luân sơn mạch thực vật vẫn rất phong phú, ngăn cản tầm nhìn, không cách nào quan sát chuẩn xác”
Tư Long lẳng lặng nghe Phi Mã kỵ sĩ hồi báo, trên khuôn mặt âm lãnh nụ cười càng đậm “Không có ai sao?? Hừ !!!”
Đứng sau lưng Tư Long, An Kỳ thấp giọng: “Su phụ, có thể Cầm Thành biết tin tức chúng ta tấn công nên toàn bộ đã rút lui hay không ?”
Tư Long lắc lắc đầu: “ Không có khả năng, Cầm Thành nằm trong Bố Luân sơn mạch, căn cứ vào tin tức thu được, toàn bộ Cầm Thành chí ít có hơn hai trăm vạn dư nghiệt Đông Long huyết mạch, hơn nữa còn có dị tộc ủng hộ Cầm Thành, tổng số lượng lên đến trên ba trăm vạn. Số lượng khổng lồ như vậy có thể nào trong vòng ba ngày có thể hoàn toàn triệt xuất? Ta sở dĩ dùng tốc độ nhanh nhất hành quân là muốn không cho bọn chúng có cơ hội bỏ chạy
Phi Mã thánh kỵ sĩ gật gật đầu :
”Tư Long đại sư nói đúng, căn cứ vào quan sát của ta, Bố Luân sơn mạch địa thế phức tạp, mấy trăm vạn người muốn triệt xuất tuyệt không phải trong vòng ba ngày có khả năng hoàn thành. Càng huống chi, bao bọc bên ngoài cả Bố Luân sơn mạch là dãy tường thành hùng vĩ mà Cầm Thành đã hao phí đại lượng vật tư, nhân lực kiến thiết lên. Cả dãy Bố Luân sơn mạch bị bao quát ở bên trong hình thành một toà thành lớn vô cùng vững chắc. Có ưu thế như vậy mà không sử dụng trừ phi Cầm thành lĩnh chủ là kẻ ngu, hơn nữa tài nguyên Cầm Thành không phải là thứ mà bọn chúng có thể dễ dàng bỏ qua. Nghe nói bên trong Cầm Thành còn có Ải Nhân tộc cùng Địa Tinh bộ lạc xuất hiện, thứ gì hai chủng tộc này chế tạo ra đều cực kì trân quý, muốn chuyển cũng phải mất đại lượng thời gian.
Tư Long nhìn thoáng qua An Kỳ “ Điều đó cũng không quan trọng, Cầm Thành đang trong giai đoạn sơ khai, không có sự ủng hộ của Đông Long dư nghiệt, khi đó tinh linh tộc chính là trụ cột của Cầm Thành. Tại Bố Luân sơn mạch, tinh linh tộc một lần nữa an gia, vậy Sinh mạng cổ thụ một lần nữa bén rế…như vậy không có thể di chuyển. An Kỳ, ngươi nói có đúng hay không? “
An Kỳ trong lòng rùng mình vội vàng gật đầu “ Sinh mệnh chi thụ một khi mọc rế muốn di động cực kỳ khó khăn. Ta có thể cảm giác được Sinh mệnh chi thụ đã tiến hoá đến Viễn cổ chi thụ, rời đi lại càng khó khăn hơn. Cho dù sức mạnh của ta cũng phải mất ít nhất một năm thời gian mới có thể rời nó đi mà không làm thương tổn đến khả năng chúc phúc của nó. Có điều viễn cổ chi thụ không thể rời khỏi mặt đất mà chỉ có thể dựa vào năng lực hành động của chính mình mà rời đi. Trong thời gian ba ngày dù muốn cũng không thể di chuyển được nó ra khỏi Cầm Thành. Sư phụ, ngài suy đoán rất chính xác. Chắc chắn An Nhã tiện nhân sẽ không chịu từ bỏ viễn cổ chi thụ, bên trong Cầm Thành này chắc chắn có mai phục”
Tư Long lạnh lùng cười “ Có mai phục là như thế nào? Chẳng nhẽ còn có khả năng ngăn cản Pháp Lam đại quân của ta đạp bằng Cầm Thành nhỏ nhoi này sao? Ta muốn Diệp Âm Trúc nhìn xem cái gì mới là sức mạnh chân chính. Bất luận Bỉ Mông cự thú cũng tốt, tinh linh tộc cũng được, trước mặt Pháp Lam, đều chỉ là một đám không biết tự lượng sức. Dám cùng Pháp Lam đối nghịch, kết quả chỉ có một mà thôi. Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ, ra lệnh toàn quân triển khai, chúng ta từ mặt trước hướng Cầm Thành đi tới, nghe lệnh mà tiến, các quân đoàn bảo vệ tốt ma pháp sư đề phòng đối phương đánh lén “
“ Rõ ! Tư Long đại sư”
Pháp Lam đại quân bắt đầu hành động, tổng cộng hơn sáu vạn người, chậm rãi hướng Cầm Thành tiến đến. Phi Mã kỵ sĩ đoàn cùng Ma Điêu kỵ sĩ đoàn tại không trung cùng bốn chiến kỵ sĩ đoàn trên mặt đất chia thành trước, sau, trái phải hai bên vây lấy pháp sư quân đoàn tại trung ưong
Đáng nhắc đến trong bốn chiến kỵ sĩ đoàn, Pháp Lam mười hai thánh kỵ sĩ đoàn bài danh thứ nhất Phi Mã Kỵ sĩ đoàn, bài danh thứ hai do Sa Khuê thánh kỵ sĩ suất lĩnh chính là Mãnh kỵ sĩ đoàn
Ma Mút, trong số các ma thú tuyệt đối thuộc loại có kích thước khổng lồ. Mỗi con voi Ma Mút cao quá mười thước, dài gần bốn mươi thước, toàn thân bao trùm một lớp vảy màu vàng đậm.Bốn chân voi to lớn, hai bên mép chìa ra hai chiếc ngà uốn lượn, trên trán mọc ra chiếc sừng nhọn hoắt dài ba thước trông mạnh mẽ vô cùng.
Voi Ma Mút tấn công chỉ có một phương thức, đó là húc. Nếu trên bình nguyên mà để voi Ma Mút thiết lập được thế trận tấn công thì cho dù là Bỉ Mông cự thú cũng chẳng cách nào ngăn cản nổi. Kiểu công kích dũng mãnh này so với chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư có vài phần giống nhau, ngay cả hình thể cũng to lớn như nhau.