[Dịch] Cầm Đế

Chương 275 : Đến Pháp Lam. (phần 1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

“Báo” Ngoài điện đột nhiên truyền vào một âm thanh rất vội vàng, làm cho người bên trong có chút tức giận. “Ta không phải đã nói rồi sao, không có ta cho phép thì không ai được quyền quấy nhiễu”. Phí Tư Thiết Lạp vội vàng nói: ”Phụ hoàng nhất định là có chuyện gì đó quan trọng” Vẻ mặtTân Nhĩ Duy Áo lúc này mới dịu đi vài phần: ”Vào bẩm báo đi”. Một gã Thị VệHoàng Cung chạy thật nhanh vào Đại điện cấp báo, quỳ xuống trước mặt Tây Nhĩ Duy Ao: ”Thưa bệ hạ, thư từ Pháp Lam đến”. Tây Nhĩ Duy Áo hơi giật mình nhìn Diệp Âm Trúc. Thư của Pháp Lam? Phải biết rằng, Pháp Lam truyền ra bốn điều thông báo mới cách đây không lâu, như thế nào lại có thư nữa nhanh như vậy? Người hầu đem thư dâng lên cho Tây Nhĩ Duy Áo, mở ra rất nhanh, Tây Nhĩ Duy Áo đã thấy được nội dung bên trong bức thư, lập tức nhíu mày, thuận tay đưa bưc thư cho Diệp âm Trúc xem, mà không phải đưa cho nhi tử của mình laf Phí Tư Thiết Lạp. Có thể thấy Diệp Âm Trúc ở trong lòng hắn có địa vị quan trọng như thế nào. Diệp Âm Trúc cười khổ nói: ”Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc tin này ta sợ không nhìn được, hay là chính người nói cho ta biết đi”. Mặc dù hắn có được năng lực Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng là Thiên Nhân Hợp Nhất cuối cùng cũng không thể thay thế cho con mắt được, ít nhất hắn cũng không cách nào đọc bất cứ đồ vật nào được. Trong mắt Tây Nhĩ Duy Áo hiện lên sự hối tiếc trong nháy mắt, vội vàng nói: ”Xin lỗi Âm Trúc, ta …. ” Diêp Âm Trúc lắc đầu mỉm cười, tỏ vẻ mình cũng không ngại, đưa thư một lần nữa trả lại cho hắn. Tây Nhĩ Duy Áo nói: “Pháp Lam đưa thư đến, nói rằng Ám Tháp Tháp Chủ thay đổi, là việc đại sự của Pháp Lam, mời ta đến xem lễ, tham gia khánh điển thay đổi Ám Tháp Tháp Chủ, đồng thời cũng mời thêm Quốc Chủ các Quốc khác nữa. ” Nghe xong Tây Nhĩ Duy Áo nói, Diêp Âm Trúc không hề do dự nói: ”Quả nhiên như ta suy đoán. ” “Ồ? Ngươi nói là” Tây Nhĩ Duy Áo cũng đồng thời hiểu ra, dù sao Diệp Âm Trúc vừa mới nói ra tình hình của Pháp Lam. Diêp Âm Trúc nói: ”Pháp Lam nhất định là vì liên hợp các Quốc lại. Chiến thuật thống nhât các nước lúc đầu lại không hoàn thành nên Pháp Lam đầu tiên muốn làm là để cho các nước tránh xung đột. Nếu không có cách nào thống nhất thì sẽ duy trì địa vị vốn có của mỗi nước lúc này. Cũng thúc đẩy cho các nước mau hồi khục nguyên khí, đồng thời toàn lực ủng hộ Pháp Lam. ” Tây Nhĩ Duy Áo nói: “Chúng ta nên làm như thế nào dây?” Diệp Âm Trúc nói: ”Chuyện này đã không phải chỉ là chuyện của riêng Pháp Lam. Nó cũng quan hệ đến chuyện của mỗi nước trên Đại lục. Mặc dù trong chiến tranh Mễ Lan đã thắng lợi, nhưng muốn có được sự ủng hộ của Pháp Lam. Để cho Pháp Lam từ thế ủng hộ Lam Địch Á Tư chuyển lại, như vậy lần này trong khánh điển mà Pháp Lam mở ra, chúng ta phải biểu hiện ra sự rộng lượng của mình. Thậm chí không tính đến hiềm khích với Lam Địch Á Tư lúc trước, khiến cho Pháp Lam thấy được rằng Mễ Lan đế quốc hơn xa các nước khác. Tương lai đối mặt với Thâm Uyên vị diện là không thể đoán trước được, nhưng sẽ gặp phải. Nếu chúng ta giành được chiến thắng cuối cùng, ai nỗ lực nhiều nhất, rất có thể có được hảo cảm của Pháp Lam. Về phần sau này Pháp Lam muốn thống nhất Đại lục hay không, ta cũng khó nói” Tây Nhĩ Duy Áo gật đầu nói: ”Ý của ngươi là chúng ta chẳng những làm bộ không biết Pháp Lam ủng hộ Lam Địch Á Tư. Đồng thời, ở khánh hội này còn phải biểu hiện ra là dốc toàn lực ủng hộ Pháp Lam đối đầu với Thâm Uyên vị diện?” Diệp Âm Trúc nói: “Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc, ta chỉ là đề nghị vậy thôi. Cụ thể như thế nào thì ngươi phải có chủ ý rồi. Bây giờ đối với tình huống của Thâm Uyên vị diện chúng ta có thể nói là không biết gì hết, cho dù là Pháp Lam bản thân cũng biết được không nhiều . Ở tình huông này, chúng ta muốn làm gì đều phải duy trì thái độ tích cực, điều này không chỉ đạt được hảo cảm của Pháp Lam, đồng thời còn thu được sự ủng hộ của bình dân các nước khác. Đối với tương lai của Mễ Lan có lợi mà không có hại” Tây Nhĩ Duy Áo vuốt cằm nói: ”Tốt, ta sẽ nghe theo ngươi. Sau này có ngươi ở Pháp Lam, Mễ Lan sẽ không bị động như trước nữa. Cầm Thành sẽ trở thành đồng minh của Mễ Lan. Ở Long Khi Nỗ Tư Đại lục, trừ phi Pháp Lan toàn lực ủng hộ Quốc gia khác nếu không địa vị của Mễ Lan không thể thay đổi. Diệp Âm Trúc nói: ”Nếu đã quyết định, vậy xin mời thúc thúc hãy sớm chuẩn bị đi. Cố gắng đến Pháp Lam sớm một chút. Ta cũng phải nhanh chóng đến Pháp Lam, nhìn xem cụ thể Pháp Lam an bài khánh điển lần này như thế nào, cùng với việc gặp gỡ Quốc chủ mỗi nước” Hắn cũng không nói gì là đúng cả, điều quan trọng nhất của hắn không phải là trở thành Ám Tháp Tháp Chủ. Mà là nhìn thấy di tích của Thần Long ở Pháp Lam, cúng bái Tổ tiên của mình. để biết làm thế nào để đối đầu với Thâm Uyên vị diện. Cho dù là ở Pháp Lam cũng chỉ có thể từ trong điển tịch tìm thấy một chút đầu mối. Nhưng Thần Long đã trực tiếp đối đầu với thủ lãnh của Thâm Uyên vị diện. Điều Thần Long biết rõ ràng Pháp Lam không có khả năng so sánh được. Diệp Âm Trúc rất tin tưởng rằng nhất định tổ tiên Thần Long sẽ phải lưu lại cái gì đó. Lấy thực lực Thứ Thần Cấp của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cũng có thể khiến cho Linh hồn của mình trở nên bất diệt. chẳng lẽ Thần Cấp cường giả chân chính không thể nào sau khi đuổi Mẫu Yêu Vương mà không lưu lại cái gì được sao. Hắn tuyệt đối không tin. Yến tiệc chấm dứt trong sự vội vã. Tây Nhĩ Duy Áo và Diêp Âm Trúc bàn bạc một chút hợp tác giữa Mễ Lan và Cầm Thành, rồi tự mình đưa hắn ra ngoài cửa lớn Hoàng Cung. Bởi vì Pháp Lam gửi thư tới, rạng sáng ngày thứ hai, trời hãy còn chưa sáng, Diêp Âm Trúc đã tạm biệt Phất Cách Sâm, mang theo Đại quân Cầm Thành rời khỏi Mễ Lan Ma Vũ Học Viện. Lúc này, hắn không hề chậm trễ, toàn lực hành quân đi về phía Pháp Lam. Tây Nhĩ Duy Áo cũng phát lệnh ra cả nước, Quân đội các nơi trên đường hành quân của Cầm Thành Quân đoàn đi tới duy trì tốc độ cao nhất. Cứ như vậy, trong cuộc hành quân vội vã, năm ngày sau Đại quân Cầm Thành rốt cuộc đã rời khỏi lãnh thổ của Mễ Lan đế quốc và tiến vào địa phận Pháp Lam. Đây là lần thứ hai Diệp Âm Trúc đến Pháp Lam, khác với lần trước tham gia Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến. Lần này không có Pháp Lam kỵ sĩ đến đón họ, xuất hiện trước mặt của Diêp Âm Trúc cùng Đại quân Cầm Thành dĩ nhiên là Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân. “Âo Bố Lai Ân đại sư, như thế nào mà lại tới đây vậy?” Ra khỏi Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nói. Mặc dù hắn biết Pháp Lam rât coi trọng Cầm Thành, nhưng với thận phận của Áo Bố Lai Ân mà ra tận biên giới của Pháp Lam để đón tiếp hắn thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới. Áo Bố Lai Ân ăn mặc rất đơn giản, bên cạnh chỉ có Thánh Nữ Mã Lệ Na. Thậm chí ngay cả một gã hỗ trợ Kỵ Sỹ cũng không mang theo. Mặc một bộ Ma pháp sư màu trắng không có có bất cứ trang sức nào cả, nhìn qua giống như một gã Ma pháp sư bình thường. Không trực tiếp trả lời Diệp Âm Trúc nói, Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói: “Đã sớm nghe nói Cầm Thành có được khí cầu Địa Tinh thần kì, trang bị Ma Đạo pháo có lực công kích cường đại. Ngày đó ngay cả Tư Long cũng thất bại trước nó. Ma Pháp cũng bị cắt đứt, không biết ta có đủ may mắn để đi thăm sáng tạo vĩ đại này không?” Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận được khí tức hòa nhã của Áo Bố Lai Ân, khẽ cười rồi đưa tay mời, nói: “Đương nhiên là có thể.” Vừa nói hắn dẫn Áo Bố Lai Ân cùng Mã Lệ Na vào Cầm Đế hào. Khi Áo Bố Lai Ân chính thức đi đến trước mặt Cầm Đế hào, hắn không nhịn được nói: ”Ma Pháp phòng ngự trận, Ma Lực ba động rấtt mạnh đủ sức chịu đựng được Cấm chú công kích. Sợ rằng chỉ có đại sư Ải Nhân tộc mới có thể hoàn thành Ma Pháp trận như này thôi. Chỉ là ta không hiểu nổi là dùng cái gì để làm Khí cầu có thể tích khổng lồ đến như vậy, mà đạt đến năng lực phòng ngự xuất sắc đến vậy chứ?” Diệp Âm Trúc cũng không dấu diếm, dù sao, cho dù biêt làm như thế nào thì không có kĩ thuật thành thạo của đại sư Ải Nhân tộc cũng không thể hoàn thành nổi. “Ma Pháp trận đúng là do Kim và Ma ngân tạo thành, trung tâm sử dụng Ma thú tinh hạch cửu cấp. Bởi vì khí cầu là do bộ xương và Long lân, Long bì của Cự Long tạo thành. Khi Ma Pháp trận chủ thể là tinh hạch Long Tộc tạo thành sẽ có lực phòng ngự là hoàn hảo. Dựa theo ta suy đoán thì trừ phi Ma pháp sư Thứ Thần Cấp tam giai thi triển công kích cấm chú đơn thể, nếu không rất khó phá vỡ được phòng ngự của nó. Áo Bố Lai Ân hơi giật mình nhìn Diêp Âm Trúc một cái, cười khổ nói: ”Cầm Thành đúng là hào phóng. Một khí cầu khổng lồ như thế, tài liệu tiêu hao đối với Pháp Lam mà nói đúng là một con số khổng lồ.” Vừa nói, bọn họ vừa tiến vào trong Cầm Đế hào. So sánh với bên ngoài, bên trong Cầm Đế hào không quá rộng rãi. Mặc dù bên trong bố trí rất tốt. nhưng hệ thống vũ khí lại bố trí ra ngoài, nên không gian có thể đưa người vào bên trong cũng không quá lớn. Diệp Âm Trúc mời hai Sư đồ Áo Bố Lai Ân đi ra phía khu nghỉ ngơi ở phía sau Khí cầu. Hải Dương vì bọn họ mang ra một thứ trà đặc sản của Cầm Thành là nước trà của Tinh linh tộc/ Cầm Đế hào một lần nữa khởi động bay lên không trung hướng Pháp Lam mà đi. Áo Bố Lai Ân một mặt uống trà một mặt quan sát bên trong Cầm Đế hào, than thở nói: ”Không hổ là do đại sư Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc hợp sức chế tạo ra. Nếu như chúng ta có được rất nhiều trang bị này thì Thâm Uyên vị diện dù có quảy lại cũng có thể như thế nào chứ”? Diệp Âm Trúc cười khổ nói: ”Đáng tiếc đó là điều không thể nào. Trước không nói có đủ các Đại sư hay không, chỉ riêng vấn đề tài liệu cũng rất lớn. Cầm Thành huy động hầu như toàn bộ lực lượng mà cũng chỉ có một chiến thuyền này thôi. Hơn nữa tác dụng chủ yếu của nó không phải dùng để công kich mà dùng để chỉ huy. Âo Bố Lai Ân đại sư, ta mang ngươi đi tham quan một vòng”