[Dịch] Cầm Đế
Tây Nhĩ Duy Áo có chút kinh ngạc nhìn Hương Loan , nói :
-Nha đầu này , con quả thật đã lớn rồi . Đây cũng là một phần lý do . Có điều con không biết , ta cũng đã sớm giao ước với Ngân long thành rồi , yên tâm đi , ít nhất tính mạng của Diệp Âm Trúc sẽ không có gì nguy hiểm , nếu hắn tại Ngân long thành chịu thương tổn gì , sau này Mễ Lan đế quốc cũng sẽ bù đắp cho hắn Dù sao đi nữa , Âm Trúc cũng là quý tộc do ta phong thưởng mà.
Nghe xong những lời này , Hương Loan thất kinh hỏi lại :
-Phụ hoàng , người nói vậy là ý gì ? Chẳng lẽ Âm Trúc tại Ngân long thành chắc chắn sẽ chịu thương tổn gì hay sao ?
Tây Nhĩ Duy Áo lắc đầu nói :
-Ta cũng không cách nào xác định được . Bất quá , nếu ta là Ngân long vương , sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho một tên nhân loại nào tương lai có khả năng uy hiếp tộc nhân của mình . Đương nhiên , nếu người này chịu hợp tác với chúng thì sự việc sẽ giải quyết theo cách khác.
Hương Loan thở phào nhẹ nhõm , nói :
-Vậy thì tốt rồi . Âm Trúc rất thông minh hẳn là sẽ lựa chọn hợp tác .
Tây NHĩ Duy Áo cười khổ nói :
-Không đơn giản vậy đâu , con nghĩ rằng hợp tác với Long tộc dễ dàng vậy hay sao ? Chưa nói cho con một điểm , Long tộc chính là một trong những chủng tộc cao ngạo nhất Đại lục . Muốn cùng bọn chúng hợp tác , người bình thường tuyệt đối không có khả năng , Diệp Âm Trúc muốn thành công ắt hẳn phải trải qua gian nan thử thách không ít . Về phần kết quả như thế nào thì ta cũng không thể đoán trước được . Bất quá có một điểm ta có thể nói cho con trước . Cho dù Âm Trúc tại Ngân long thành xảy ra chuyện gì , Mễ Lan đế quốc cũng không thể nào vì hắn mà ra mặt được . Cho nên cả con và đám bằng hữu của hắn tốt nhất sẵn sàng chuẩn bị tâm lý trước đi .
Hương Loan trầm mặc suy nghĩ , nàng biết rõ , trong chuyện quốc gia đại sự , người cha anh minh của nàng không bao giờ nhượng bộ . “Âm Trúc a Âm Trúc , xin lỗi ngươi” . Nàng trong lòng cảm thấy rất đau xót . Chính là để bảo hộ Mễ Lan đế quốc , Diệp Âm Trúc mới sử dụng Bạo Long Khúc . Thế nhưng lại mang đến điều phiền toái rất lớn cho bản thân hắn .
Tây Nhĩ Duy Áo nhìn con gái mình bộ dạng trầm mặc :
-Loan nhi , con không có tình cảm gì với tên tiểu tử này đó chứ ?
Hương Loan lắc lắc đầu , nói :
-Không , thích Âm Trúc không phải là con , là Hải Dương.
Tây Nhĩ Duy Áo thất kinh nói :
-Hải Dương ? Là cháu gái của Tây Đa Phu à ?
Hương Loan gật đầu nói :
-Quan hệ trong đó rất phức tạp . Nếu Âm Trúc tại Ngân long thành chịu bất kì thương tổn gì hoặc hắn bất hạnh không thể trở về , sợ rằng cả Ngân long thành cũng không yên ổn đâu .
Tây Nhĩ Duy Áo kinh ngạc nói :
-Ý con muốn nói đến sư phụ của Âm Trúc à ?
Hương Loan lắc đầu nói :
-Sư phụ của Âm Trúc con hoàn toàn không biết rõ , nhưng có thể đào tạo ra đệ tử xuất sắc như vậy , sư phụ hắn thực lực hẳn là vô cùng cường đại . Con còn nghe qua nhiều chuyện khác , Âm Trúc cũng từng làm việc tại Phiêu Lan Hiên , cùng An Nhã tiểu thư quan hệ rất không tầm thường .
Lúc này , Tây Nhĩ Duy Áo mới thật sự giật mình , nhanh chóng từ chỗ ngồi đứng hẳn lên , trong mắt hiện rõ vẻ kinh nghi bất định :
-An Nhã tiểu thư đột ngột rời Mễ Lan thành , chuyện này chẳng lẽ liên quan đến hắn hay sao ? Không , điều này hoàn toàn không thể .
Hương Loan nói :
-Cha , con nghĩ người mặc dù rất coi trọng Âm Trúc . Nhưng dường như vẫn còn đánh giá con người hắn hơi thấp .
Tây Nhĩ Duy Áo nói :
-Nếu Âm Trúc có thể toàn vẹn quay trở về đây từ Ngân long thành , ta sẽ dùng hết sức có thể để lưu hắn lại Mễ Lan . Chắc chắn cũng sẽ trọng dụng hắn , con đi trước đi , ta sẽ liên lạc với Ngân long thành một chút .
Nghe con gái mình nói xong , trong lòng hắn cũng nảy sinh vài phần cảm giác bất an . Trong đầu hiện lên hình ảnh Diệp Âm Trúc anh tuấn ưu nhã . Vị đại đế của Mễ Lan đế quốc không khỏi bất giác rùng mình .
Bích Ti quấn trên tay , làm cho mặt ngoài da tay Diệp Âm Trúc ánh lên một tầng sinh mệnh khí tức phòng hộ . Không gian xung quanh mặc dù âm trầm nhưng đối với hắn cũng không phát sinh ảnh hưởng gì .
Cánh rừng hắc ám này không biết là lớn đến bao nhiêu , hắn vẫn cứ kiên trì đi thẳng về phía trước . Đại khái đi khoảng 2 canh giờ . Hắn phát hiện cây cối xung quanh có một chút biến hóa .
Ban đầu , lúc mới vào rừng thì cây cối thuần một màu đen , nhưng mà lúc này cây cối bên cạnh hắn lại có màu nâu , hơn nữa , cảm giác đặc biệt này lại càng trở nên mãnh liệt , Âm Trúc lấy Khô Mộc Long Ngâm Cầm ra so sánh lần nữa , hắn cơ hồ có thể dám chắc . Thân của Khô Mộc Long Ngâm Cầm chính là làm từ gỗ của những cây đại thụ này , dùng phương pháp đặc thù chế tạo mà thành .
Chính lúc này , đột nhiên một dòng khí lưu tràn đến , khí tức lạnh như băng suýt nữa làm sinh mạng khí tức của Bích Ti phát tán hết . Ánh sáng xanh biếc nhất thời lóe ra mạnh mẽ trên song chưởng của Diệp Âm Trúc , hắn dưới chân vừa động đã chuyển thân đến nép ngay bên cạnh một gốc đại thụ , cảnh giác quan sát tứ phía .
Nhưng lạ lùng thay phía trước cũng không hề thấy có sinh vật gì xuất hiện , vẫn chỉ là không khí chết chóc im lặng bao trùm . Đợi một hồi lâu , hắn lại tiếp tục tiến về phía trước .
Lần này , hắn cũng không phải đi bộ quá lâu nữa , trước mặt đã thấy trống trải , rừng rậm hoàn toàn đã ở lại sau lưng . Xuất hiện trước mặt hắn bây giờ đương nhiên là một mảng bình nguyên , bình nguyên rộng lớn vô cùng , ma pháp nguyên tố trong không khí ở đây vô cùng bá đạo , chẳng những mạnh hơn trong cánh rừng hắc ám kia gấp trăm lần mà so với thế giới bên ngoài thì ghê gớm hơn không biết bao nhiêu mà nói , thậm chí nếu dùng mắt thường cố gắng cũng có thể thấy được ma pháp nguyên tố chuyển động trong không khí . Không khí ở đây cơ hồ đặc quánh lại khiến cho Diệp Âm Trúc suýt nữa hít thở không thông . May là Bích Ti ngay tức khắc truyền đến một cỗ sinh mạng khí tức . Lúc này mới tạm thời ổn định trạng thái cho hắn . Ngay khi hắn vừa muốn lui lại phía sau thì đột nhiên phát hiện cánh rừng hắc ám sau lưng đã tiêu biến đâu mất , không biết từ lúc nào đã biết thành một vách núi cao dựng đứng màu đen kịt .
Quang mang màu đỏ nhàn nhạt từ trước ngực Diệp Âm Trúc phát ra , hòa hợp với quang mang màu trắng do Nguyệt Thần Thủ Hộ , lấy Bích Ti cùng với sinh mạng khí tức làm trung tâm , chung quanh thân thể Diệp Âm Trúc hình thành một tầng bình chướng nhu hòa , miễn cưỡng ngăn cách toàn bộ không khí từ bên ngoài xâm nhập .
Khiếp sợ , Âm Trúc trong lòng tràn ngập khiếp sợ xen lẫn kinh ngạc , không phải bởi vì ma pháp nguyên tố dày đặc trong không khí hay là cảm giác hít thở không thông , cũng không phải bởi vì phía sau lưng đã không có đường lui . Mà là bởi vì cảnh tượng mà bình nguyên này bày ra trước mắt hắn .
Nếu như nói cánh rừng hắc ám nọ là một mảng đen kịt thì bình nguyên trước mắt này dường như là một khoảng trắng mênh mông , hắn đối với Long vực mặc dù đoán già đoán non đã nhiều nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ tưởng tượng được ra cảnh trước mắt .
Diệp Âm Trúc nhìn thấy cái gì ? Hắn thấy chính là xương trắng , hơn nữa chính là xương của Long tộc , bình nguyên rộng lớn trước mắt , cờ hồ toàn bị Long cốt bao trùm . Không khí ở đây so với cánh rừng hắc ám kia còn âm lãnh hơn hàng chục lần , hoàn toàn không có khả năng tụ tập được ma pháp nguyên tố . Trong không khí tràn ngập linh hồn khí tức cường đại , thậm chí bên tai hắn còn có thể nghe loáng thoáng tiếng linh hồn cường đại này phát ra tiếng kêu ai oán .
Trong không gian hắc ám như vậy , mặt trăng tròn màu tím trên đầu tựa hồ sáng càng thêm sáng . Nhưng tình cảnh trước mắt không ngừng làm Diệp Âm Trúc chấn động , Long cốt lớn nhỏ không đồng đều rải khắp nơi , linh hồn khổng lồ cư ngụ cùng với không khí tử vong âm lãnh bao trùm đã nói cho hắn biết nơi này rốt cục như thế nào . Long vực này dĩ nhiên cũng chính là nghĩa địa của Long tộc . Nghĩa địa chung của cả 7 Long thành cộng lại , thảo nào Ly Sát lại có vẻ mặt như vậy , cũng khó trách tại sao Tinh Tàn lại e ngại nơi này . Tại vì Long vực này xem ra chỉ có lúc cự long sắp tử vong mới đến . Có nhiều Long cốt như vậy , không biết bao nhiêu năm mới có thể hình thành . Tuyệt đối chắc cũng phải hơn vạn vạn năm mà tính . Có lẽ đây là nghĩa địa duy nhất của Long tộc trên Đại lục kể từ khi đản sinh .
“Ngân long vương Hoắc Hoa Đức . Ngươi bảo ta đến nơi này lấy chứng nhận ? Đi tới nghĩa địa của Long tộc lấy chứng nhận ?” Diệp Âm Trúc không nhịn được nở nụ cười , bởi vì trong lòng hắn chuyện này rất đáng buồn cười . Trước mắt đều là xương cốt của cự long , đều là cự long đã chết . Vậy ai sẽ cấp chứng nhận cho mình đây ?
Tinh Tàn nói không sai , nơi này căn bản không phải là nơi con người có thể sinh tồn được . Nếu không phải trên người mình có Bích Ti , hơn nữa còn kết hợp với Nguyệt Thần Thủ Hộ và Tâm Linh Thủ Hộ phát huy tác dụng , sợ rằng hiện giờ đã không thể hô hấp không khí xung quanh mà chết mất rồi .
Hấp thụ khí tức của Nguyệt Thần Thủ Hộ cùng Tâm Linh Thủ Hộ . Tâm tình Âm Trúc mới dần dần bình tĩnh trở lại . Ny Na nãi nãi , người lại cứu con một lần nữa rồi .
Xung quanh hoàn toàn trống trải , phóng mắt có thể nhìn khắp bình nguyên , không có núi cũng không có sông suối ao hồ gì . Thật là một địa phương hết sức kì lạ . Căn bản là hắn không biết phải tìm cái gì . Diệp Âm Trúc trong lòng phát lạnh , không khí đặc quánh xung quanh làm cho hắn muốn cất bước cũng rất khó khăn . Nguyệt Thần Thủ Hộ cùng với Tâm Linh Thủ Hộ có thể hợp cùng với Bích Ti phát ra năng lượng bảo trụ tính mạng hắn . Nhưng 2 kiện ma pháp vật phẩm này sử dụng năng lượng cũng là do hắn tự mình cung cấp , nếu đến lúc nào đó ma pháp lực của hắn tiêu hao quá độ , chi trì không được , hẳn cũng là thời khắc hắn đón nhận tử vong .
Thử thăm dò tiến về phía trước vài bước , Diệp Âm Trúc lập tức phải ngừng lại . Chỉ mới bước đi một bước ngắn ngủi , năng lượng tiêu hao của Nguyệt Thần Thủ Hộ và Tâm Linh Thủ Hộ nháy mắt tăng cao . Cảm giác trong đầu thấy mê muội cùng với ánh mắt lạc thần làm hắn biết rằng nếu cứ tiếp tục đi như vậy thì tối đa chỉ khoảng trăm bước nữa , hắn sẽ vĩnh viễn nằm lại tại đây . Sợ rằng là không có thục lực của Tử cấp , căn bản là không có khả năng di chuyển ở nơi này được.
Không dám đi tiếp nữa , cảm giác ham sống mãnh liệt khiến cho hắn không dám liều lĩnh thêm lần nữa . Chỉ cần sống sót được thì sẽ có cơ hội , ai biết được nơi này sẽ phát sinh biến hóa thế nào ? Khoanh chân ngồi xuống , Diệp Âm Trúc lấy Phi Bộc Liên Châu Cầm ra để lên đùi , Bích Ti một lần nữa quấn quanh cổ tay phải , hai mắt từ từ nhắm lại , tám ngón nhẹ nhàng chuyển động , đã đánh lên những tiếng đầu tiên .
Âm thanh sang sảng trong suốt , do Phi Bộc Liên Châu cầm phát ra , âm thanh trong suốt mà ngân dài , phảng phất thanh thoát như thác đổ lại trầm hùng nguy nga như trùng điệp núi non .
Phi Bộc Liên Châu Cầm , dây đàn mềm mại mà dẻo dai tinh khiết , bảy đạo khí tức theo dây đàn chảy xuôi trong tâm trí Diệp Âm Trúc . Đây chính là một khúc “ Cao Sơn Lưu Thủy “ . Trong không trung tràn ngập thương cảm , trực tiếp quấn quít với tiếng đàn , vang vọng trong nội tâm của hắn , tiếng đàn êm ái dần dần triệt tiêu hết những khái niệm đen tối phát sinh trong nội tâm của Diệp Âm Trúc .
Tâm cảnh cùng tiếng đàn kết hợp hoàn mỹ . Cảm giác tinh khiết này giống như tiếng chuông cổ ngân vang hòa với tiếng đàn , mang theo chanh sắc diễm lệ . Hắn diễn tấu lại một lần , rồi một lần nữa.
Không có tinh thần lực hỗ trợ , lúc này “ Cao Sơn Lưu Thủy “ chỉ là một cầm khúc đơn thuần mà thôi . Tám ngón bay múa trên dây đàn , khúc “ Cao Sơn Lưu Thủy” “ làm cho hắn cảm nhận không khí xung quanh dường như ngưng đọng lại , lạnh như băng tuyết , tinh thần lực nhờ khúc nhạc này tăng lên . Trong không gian chết chóc này , tiếng đàn của Phi Bộc Liên Châu Cầm thánh thót ngân vang như mang lại thêm mấy phần sinh cơ , mấy phần u sầu .
Hỗn hợp quang mang đỏ , trắng , xanh biếc dưới tác dụng của tiếng đàn khúc “ Cao Sơn Lưu Thủy “ từ từ khôi phục trở lại trạng thái tốt nhất , hơn nữa lại còn có thể khuếch tán ra xung quanh . Ma pháp nguyên tố vốn lưu động cực kì cuồng bạo tại không khí ở Long vực , vào trong phạm vi tiếng đàn của Diệp Âm Trúc cũng trở nên hòa hoãn dần , không còn lưu chuyển cuồng bạo vô pháp nữa , chỉ còn nương theo nhịp điệu của tiếng đàn mà chuyển động , từ từ xác lập lại quy luật .