[Dịch] Cầu Bại

Chương 33 : Huyết Khiếu Ưng Vương


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Huyết Khiếu Ưng!" "Không ổn! Huyết Khiếu Ưng xà xuống rồi!" "A!" "Giết! Giết! Một đám súc sinh cấp năm!" Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng khắp nơi. Phía ngoài rừng Dạ Huyết không thể so với bên trong, ở ngoài tuy rằng có cây có núi nhưng rất ít. Đám ma thú kia với những đôi cánh lớn dài giương ra đến ba mét chỉ cần công kích một lần thôi cũng có thể trảo một thân cây to như bắp đùi thành phấn vụn. Những gốc cây yếu đuối mỏng manh này chẳng thể giúp mọi người trốn tránh, ngăn cản được sức mạnh của Huyết Khiếu Ưng cấp năm. "Cộc cộc cộc cộc cộc cộc!" Tiếng súng nổ liên hồi, vang vọng khắp mọi góc rừng Dạ Huyết. Đối mặt với thân hình đồ sộ của Huyết Khiếu Ưng, hơn nữa lại có tới mấy nghìn con, những Võ giả chỉ việc chĩa họng súng về phía chúng và nã đạn mà không cần nhắm nhiếc gì. Trong lúc nhất thời, máu tươi như mưa từ bầu trời rơi xuống. Nhưng nếu hơn một nghìn Huyết Khiếu Ưng cứ như vậy bị vũ khí nóng giết chết hết thì nó không xứng là ma thú cấp năm, hơn nữa cũng không khiến những Võ giả cao cấp này phải lúng túng như thế. Một lúc sau, hầu như tất cả Huyết Khiếu Ưng đều bị thương. Trên thân chúng chằng chịt những vết thương, thậm chí còn có một số con bị những viên đạn ẩn chứa sức mạnh to lớn này xuyên thủng, máu tươi tung tóe. Với thương thế nặng như vậy, đổi lại là nhân loại thì đã sớm chết hoặc lâm vào khủng hoảng rồi. Vậy mà trong số chúng, chỉ có khoảng một trăm con bị bắn rơi xuống đất, không còn sức chiến đấu. Khí lực cường đại! Sức sống mãnh liệt! Đây đều là những ưu thế của ma thú. Sau đợt tấn công bằng vũ khí nóng của nhân loại, rất nhiều Huyết Khiếu Ưng như ong vỡ tổ xung kích xuống. Hơn trăm Võ giả vì không kịp phản ứng, hoặc bị vồ nát đầu hoặc được chúng mang lên trời rồi thả rơi tự do. Chỉ mỗi đợt xung kích đầu tiên thôi mà đã chết hơn trăm người, coi như một đổi một với ma thú. Sau khi lao ra khỏi rừng Dạ Huyết, Vân Hi vẫn tiếp tục chạy thục mạng xa nên may mắn không trở thành vật hy sinh khi Huyết Khiếu Ưng tấn công. Thế nhưng bây giờ, mắt thấy đàn ưng càng ngày càng gần, hắn cũng không biết mình có thể may mắn được bao lâu nữa. Hàng nghìn Huyết Khiếu Ưng cùng vô số ma thú từ trong rừng Dạ Huyết lao ra nườm nượp, dù là ai đi nữa, nếu thấy cảnh này chỉ sợ đều sẽ cảm thấy tuyệt vọng. Trong trạng thái tuyệt vọng, hỗn loạn tự nhiên sẽ sinh ra! Vào lúc này, đoàn săn ma nào có phương tiện di chuyển sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu của những Võ giả đang tuyệt vọng đó. Những đoàn săn ma mạnh mẽ thì còn đỡ một chút, họ lái xe đâm thẳng về phía trước, dù là người hay là ma thú nếu cản đường đều bị giết hết. Còn những đoàn săn ma nhỏ, họ bị những Võ giả cao cấp chăn lại cướp xe. Nếu họ dám phản kháng, không cần ma thú ra tay, những Võ giả cao cấp này sẽ đưa bọn họ về cõi âm. "Ha ha, nhóc con, đoàn trưởng của chúng ta quan tâm đến cây đao đó. Nếu ngươi chịu giao nó ra, chúng ta sẽ cho ngươi lên xe!" Một chiếc xe việt dã to lớn đã được cải trang nhanh chóng chạy tới phía này, một thợ săn ma ngồi trên xe tranh thủ mặc cả. Tốc độ chạy nước rút trong thời gian ngắn của Võ giả tuy rằng không kém hơn tốc độ của xe, tuy nhiên họ không thể giữ được tốc độ như vậy trong thời gian dài. Vào lúc này, khả năng chạy đường dài một cách nhanh chóng của chiếc xe chẳng khác nào hy vọng được sống. "Được!" Vân Hi ném cây đao lên xe, chân đột nhiên tăng tốc, sau đó thả người nhảy một cái. Trong nháy mắt, hắn đã nhảy lên chiếc xe việt dã đang chạy với tốc độ 90 km/h này. "Khá lắm! Không ngờ nhóc còn nhỏ vậy mà cũng có chút năng lực!" Ánh mắt gã đàn ông vừa mặc cả sáng lên. Gã chụp lấy Vân Hi, giúp cho hắn không bị văng ra khỏi chiếc xe đang chạy nhanh. "Cảm ơn!" Vân Hi nói xong rồi ngồi xuống thùng xe mui trần này, điều chỉnh lại nhịp thở của mình. Hắn dù sao cũng chỉ là võ giả cấp năm nên thể lực kém xa những Võ giả cao cấp như bọn họ. Thời gian chạy gấp rút vừa rồi đã làm thể lực hắn giảm không ít. Vừa nghỉ ngơi Vân Hi vừa tranh thủ quan sát thực lực của đoàn săn ma này. Trong thùng xe của đoàn săn ma này có bốn người. Một người trong số đó xem ra cũng giống hắn, được cứu lên giữa đường. Ba người còn lại ngồi lại ngồi ở ba nơi khác nhau trong thùng xe. Hai trong số họ chuyên trách bắn tỉa những Võ giả có ý đồ xấu muốn cướp xe. Người còn lại điều khiển khẩu súng máy với nòng lớn có tên “Lôi Thần bão táp”, mắt nhìn chằm chằm đàn Huyết Khiếu Ưng đang bay đến mỗi lúc gần một gần hơn phía sau xe. Ngoài bốn người này ra, trong buồng lái còn có người lái xe và đoàn trưởng của đoàn săn ma này. Như vậy, đoàn săn ma này gồm có hai xạ thủ Võ giả cấp sáu và ba Võ giả cấp bảy. Một đội ngũ mạnh mẽ! "Lão Vương, nhanh lên! Nhanh hơn chút nữa!" Nhìn đàn Huyết Khiếu Ưng đang bay tới mỗi lúc một gần hơn, người đàn ông đang điều khiển "Lôi Thần bão táp" vội vã thúc giục. "Không thể nhanh hơn nữa Lôi Đình à! Bây giờ chúng ta không phải đi trên đường xi măng mà là đường núi gồ ghề nhấp nhô. Nếu đi nhanh hơn nữa thì xe có thể lật, rất nguy hiểm!" "Chết tiệt! Lái nhanh chút! Chúng ta không cần thiết phải nhanh hơn đám ma thú, nhưng nhất định phải nhanh hơn những người khác! Hơn nghìn người hẳn đủ để Huyết Khiếu Ưng tiêu hóa rồi!" "Khiếu!" Một tiếng thét dài to như sấm vang vọng khắp trời, ngay sau đó liền thấy một cái bóng to lớn phảng phất như đám mây đen lao thẳng xuống chiếc xe việt dã. "Mẹ kiếp! Ma thú cấp bảy Huyết Khiếu Ưng Vương! Sao nó lại nhắm về phía xe chúng ta trong khi có tới bốn chiếc xe khác cũng đang chạy thế chứ!” Lôi Đình giận dữ hét to, nắm khẩu "Lôi Thần bão táp" bắn ra từng làn sóng kim loại. Từng tia lửa điên cuồng xông thẳng tới Huyết Khiếu Ưng Vương đang lao xuống, tạm thời ép nó đang lao xuống phải quay trở lại bầu trời. "Lui!?" Trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, Huyết Khiếu Ưng Vương vốn đã bay lên trời không ngờ lại lao thẳng xuống với tốc độ nhanh khủng khiếp, vòng sáng màu máu bao quanh thân thể khổng lồ giúp nó chặn lại từng đợt bắn tới từ "Lôi Thần bão táp". "Không ổn! Đây là tuyệt kỹ Chân Không Áp Khí Bạo của Huyết Khiếu Ưng Vương! Mau nhảy khỏi xe!" Lôi Đình gầm lên giận dữ rồi nhảy thật nhanh ra khỏi chiếc xe. Ở phía sau, Vân Hi và ba người khác cũng nhanh không kém, họ đạp mạnh lên sàn xe mượn lực lao ra ngoài như tên rời cung. Bốn người họ nhảy ra khỏi xe nên tránh được một kiếp, nhưng người lái xe và đoàn trưởng ngồi trong buồng lái lại không có được may mắn như thế! Huyết Khiếu Ưng Vương dang rộng hai cánh dài đến 8 mét của mình xà xuống gần chiếc xe rồi bay ngược trở lên, không khí cuồng bạo bị nó ép xuống bao phủ toàn bộ mảnh đất trong phạm vi hai ba mươi mét, áp suất thấp đến khủng bố trực tiếp ép chiếc xe việt dã thành phấn vụn. "Ầm!" Do ở trong phạm vi khí áp nên ngườ lái xe và đoàn trưởng đều bị ảnh hưởng, cả người như bị sét đánh, máu tươi từ miệng chảy ra liên tục. Người lái xe vì tu vi hơi thấp nên tắt thở ngay lập tức. Ngay cả Vân Hi, dù đã lao ra ngoài cách xe một khoảng cũng bị dư âm của khí áp làm cho cả người rung lên bần bật rồi rơi xuống đất, khí huyết nhộn nhạo, đầu choáng hoa mắt hoa phải một lúc lâu mới tỉnh lại. "Mau cứu đoàn trưởng!" Lôi Đình tránh được tuyệt kỹ của Huyết Khiếu Ưng thì hét lớn lên rồi phóng nhanh về chỗ đoàn trưởng. Tốc độ của bọn họ tuy nhanh nhưng Huyết Khiếu Ưng Vương còn nhanh hơn. Nó lượn một vòng trên trời rồi lao xuống dưới thêm lần nữa. Móng vuốt to lớn của nó trực tiếp vồ lấy một Võ giả cao cấp thành phấn vụn, máu tươi văng tung toé. Đôi cánh khổng lồ của nó đập liên tục khiến cát đá bay tứ tung. Mọi người vừa mới tỉnh lại chỉ cảm thấy mình như đang ở trong tâm bão, sau dó bị thổi bay ra xa mấy chục mét. Nhân lúc mọi người đang lơ lửng trên trời không có điểm tựa, Huyết Khiếu Ưng Vương bay lên dùng móng vuốt sắc bén của nó vồ qua. Gã tên Lôi Đình trong mắt người thường được xem như cao thủ, hưởng quyền lợi to lớn của Võ giả cao cấp liền bị nó vồ thành phấn vụn, máu tươi rơi lả tả xuống đất. Chênh lệch! Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp! Tuy cả hai đều cấp bảy, nhưng nó là vương giả trong đàn Huyết Khiếu Ưng, trong đám ma thú cấp bảy. Thậm chí, sức chiến đấu của nó còn đáng sợ hơn cả những Võ giả cấp chín bình thường. Cũng may là nó không cố ý nhằm vào một ai. Sau khi bay lên trời, nó không quay trở lại phía họ đế giết hết. Mục tiêu chủ yếu của nó là những thợ săn ma đang chạy trốn trên những chiếc xe. Những thợ săn ma trốn ở trên xe chạy đi đều trở thành mục tiêu săn giết trước nhất của Huyết Khiếu Ưng Vương. "Nhanh! Chạy mau!" Rất nhiều Võ giả vừa rơi xuống đất lại lấy tốc độ nhanh nhất chạy đi. “Ầm ầm!” Mặt đất rung lên càng lúc càng dữ dội. Ngoài nghìn mét đã có thể thấy được bóng dáng nghìn vạn ma thú đang đuổi tới, tốc độ của chúng còn nhanh hơn mọi người. Thấy vậy, trong lòng ba vị Võ giả không khỏi có chút tuyệt vọng. “Điên thật! Tức chết ta mà! Giờ không có xe thì làm sao chúng ta có thể chạy thoát khỏi đám ma thú này được!” "Động tĩnh càng lớn thì số lượng ma thú tụ tập sẽ càng nhiều. Cứ như thế, xem ra mức nguy hiểm của đợt thú triều lần sẽ tăng lên, nhiều khả năng đe dọa đến các thành phố ở quanh đây!" "Hơn ba mươi kilômét! Chúng ta không thể nào chạy thoát được… Lẽ nào trời muốn ta chết…" Vân Hi nhìn lướt qua bọn họ, rồi ngừng lại chỗ hẻm núi ở cách đó không xa. Tuy hẻm núi này chỉ cao có bốn năm mươi mét nhưng lối vào lại hẹp, có thể dựa vào địa hình đặc biệt ở đây ngăn cản được đám ma thú một chút. Ngay khi hắn định mời ba vị Võ giả còn lại đến đó tử thủ thì trên chứng minh thư của hắn chợt loé lên ánh vàng. Ngay sau đó, nó phát ra tiếng nói nghe có vẻ máy móc. “Cảnh báo! Cảnh báo! Pháo đài bay B-11 "Cộng Công" cảnh báo, phát hiện ra ma thú đang tập trung với số lượng lớn ở tọa độ 35881:15681. Hiện tại, thú triều đã đạt chuẩn cấp ‘phổ thông’, gây nguy hiểm đến các thành phố xung quanh. Pháo đài bay Cộng Công sẽ tiến hành "tinh lọc" ở tọa độ 35881:15681 sau 300 giây nữa. Mời tất cả những người vẫn còn ở tọa độ 35881:15681 nhanh rời khỏi đó, hoặc tìm nơi ẩn nấp. Hiện tại bắt đầu đếm ngược. 299, 298…” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: