[Dịch] Chư Thiên Tế

Chương 3 : Phản đồ.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nghe được cái tên này, Quảng Hàn Yên cảm thấy hơi kinh ngạc. - Cái tên thật kỳ quái! Ứng Lan Chỉ ngồi một bên nhỏ giọng thì thầm. - Huyền Thiên Tông? Ban đầu Tư Thất Tinh cũng cảm thấy tên gọi này có chút kỳ cục, nhưng chỉ lát sau, hắn liền hiểu ra. Hắn từng nghe qua cái tên này, hơn nữa, còn vô cùng quen tai. - Huyền Thiên Tông? Đây chẳng phải là tên gọi của tông môn sáu năm trước gần như đã cùng Lâm Môn kiếm tông chúng ta hợp nhất hay sao. Sáu năm trước, khi Lâm Môn kiếm tông chúng ta đối kháng với Thánh Ma điện, minh hữu trợ giúp đắc lực nhất chẳng phải tên là Huyền Thiên tông, đại phái nhất lưu có được một vị cường giả truyền kỳ trấn thủ. Nghe được tiếng Quảng Hàn Yên lẩm bẩm, Tư Thất Tinh nghĩ ngợi trong chốc lát rồi vội vã giới thiệu, mong rằng một vài thông tin này có thể mang tới trợ giúp cho vị sư tỷ bài danh trước mười trong lớp đệ tử ngoại môn. - Là Huyền Thiên Tông kia sao? Khó trách ta lại cảm thấy quen tai như vậy, thì ra là tông môn của Phó Hành, kẻ phản đồ lớn nhất đối với Lâm Môn kiếm tông. Nói đến đây, rốt cục Quảng Hàn Yên cũng đã liên tưởng đến chuyện gì, có chút tiếc nuối nói. - Huyền Thiên Tông một môn trung liệt, trong quá trình đối kháng Thánh Ma điện, có thể nói là dốc toàn tâm toàn lực. Không ngờ tới lại xuất hiện một tên phản đồ, cuối cùng dẫn đến kết cục tông diệt nhân vong! Lúc đó, tông chủ của chúng ta đã âm thầm chọn hắn làm tông chủ đời tiếp của Lâm Môn kiếm tông, không ngờ hắn lại lòng muông dạ thú, liên hợp với Thánh Ma điện, mưu đồ chiếm đoạt Lâm Môn kiếm tông. Nếu không phải Long Tấn Vân sư thúc ngang trời xuất thế, chỉ sợ trong trận chiến năm ấy Lâm Môn kiếm tông đã rơi vào kết cục diệt vong. - Rơi vào kết cục diệt vong? Ứng Lan Chỉ trừng lớn mắt, không dám tin tưởng. - Lâm Môn kiếm tông chính là kiếm tông đệ nhất thiên hạ, trong tông cường giả nhiều như mây. Rốt cục là xảy ra chuyện gì, không ngờ khiến cho Lâm Môn kiếm tông vĩ đại như vậy rơi vào hiểm cảnh? Quảng Hàn Yên liếc mắt nhìn Ứng Lan Chỉ, lại nhin Tư Thất Tinh thần sắc cung kính nói. - Việc này, trong nội bộ Lâm Môn kiếm tông cũng không phải là bí mật. Nếu các ngươi đã dự định gia nhập Lâm Môn kiếm tông, nói cho các ngươi biết cũng không sao. Bất quá có một vài chuyện ta nhớ không rõ, sẽ do Tư Thất Tinh sư đệ bổ sung. - Vâng, sư tỷ! Tư Thất Tinh cung kính đáp lời, nhìn thoáng qua thanh niên áo Lam tên Huyền Thiên Tông tựa cười mà không phải cười, lại nhìn vẻ mặt mong chờ cùng tò mò của Ứng Lan Chỉ, Địch Kiền Nguyên, chỉnh sửa lại dòng suy nghĩ, sau đó mới chậm rãi lên tiếng. - Ngọn nguồn mọi việc, đầu tiên phải kể tới kế hoạch kinh thiên 12 năm về trước. - Kỳ thật, khá lâu trước đó, Huyền Thiên Tông cùng Lâm Môn kiếm tông đã có giao tình. Bất quá Huyền Thiên Tông là một tông môn nửa lánh đời, mặc dù cùng Lâm Môn kiếm tông chúng ta quan hệ mật thiết nhưng người ngoài cũng không biết được việc này. - Khi đó Thánh Ma điện thế lớn, chính phó hai đại điện chủ đều là lão tổ thần thoại. Mười tám phân điện, mỗi vị điện chủ đều có được thực lực cấp bán thần, có thể nói rằng cường giả như mây, thế lực ngập trời. Cho dù Lâm Môn kiếm tông ta có ý định tiêu diệt Ma tông này, đáng tiếc hữu tâm mà vô lực. Đúng lúc đó, đệ tử của Tông chủ Huyền Thiên tông, Phó Hành kinh tài tuyệt diễm, ngang trời xuất thế. Tuổi chưa đầy bốn mươi đã bước vào cảnh giới truyền kỳ. Nhưng bởi vì đặc thù của Huyền Thiên Tông là một tông môn lánh đời, một vị cường giả truyền kỳ trẻ như vậy, mà ngoại nhân lại không một người nào nghe thấy tên tuổi.Ngay cả Thánh Ma điện cũng không ngoại lệ, nghĩ tới tình hình địch ta trước mắt, lão tổ Lâm Trấn Phương hùng tài đại lược đã nhanh chóng quyết định, triển khai một kế hoạch kinh thiên, để cho Phó Hành nằm vùng trong Thánh Ma điện. Làm như vậy, Lâm Môn kiếm tông ta thứ nhất có thể nắm bắt được mọi động tĩnh của đối phương. Thứ hai, có thể tùy thời ám sát điện chủ Thánh Ma điện, Tần Thiên Liệt! - Không ngờ Lâm Môn kiếm tông lại giao một nhiệm vụ trọng yếu như vậy cho một người ngoài! Tuy rằng tu vi Địch Kiền Nguyên không cao, nhưng kiến thức không tồi. Đối với quyết sách này của Lâm Môn kiếm tông, có chút kinh ngạc. - Người ngoài? Khi đó Phó Hành cũng không phải là người ngoài! Quảng Hàn Yên mỉm cười nói. - Quan hệ giữa Huyền Thiên tông cùng Lâm Môn kiếm tông lúc đó đã vô cùng mật thiết, gần như đã đạt đến trình độ hợp nhất. Phó Hành, đệ tử của tông chủ đương nhiệm, tông chủ Huyền Thiên tông trong tương lai cùng Lâm Tiểu Nguyệt, ái nữ của tông chủ Lâm Môn kiếm tông ta lúc đó Lâm Húc Nhật yêu nhau thắm thiết, hắn gần như đã trở thành nửa hiền tề của tông chủ Lâm Húc Nhật. Với thân phận như vậy mà còn không thể tín nhiệm, chỉ sợ là toàn bộ Lâm Môn kiếm tông cũng không còn người nào thích hợp hơn. - Địch sư huynh, đừng ngắt lời! Ứng Lan Chỉ liếc xéo Địch Kiền Nguyên, vẻ mặt nóng bỏng tiếp tục hỏi. - Sau đó thì sao? - Sự thực chứng minh, kế hoạch của lão tổ đúng là có chút thành công. Mấy năm đầu, mỗi giây mỗi phút, chúng ta đều thu được tình báo từ Phó Hành, từ đó xoay chuyển càn khôn, nhiều lần, dựa vào sự trợ giúp âm thầm của Phó Hành, thậm chí chúng ta còn tiêu diệt được 2 vị điện chủ phân điện. Có thể nói khiến cho Thánh Ma điện nguyên khí đại thương. Ngay cả lão tổ và tông chủ Lâm Húc Nhật cũng cho rằng như vậy, thậm chí trưởng lão của tông môn đã âm thầm quyết định. Bằng vào công lao cực lớn của Phó Hành, ngày sau liền để cho hắn tiếp nhận chức chưởng môn. Đối với việc này, dường như Quảng Hàn Yên cũng có chút kiến giải, thuận miệng nói ra. - Tông chủ của Lâm Môn kiếm tông? - Ôi trời, nếu có thể trở thành tông chủ Lâm Môn kiếm tông, chuyện này là việc bực nào kinh người, bực nào vĩ đại! - Đáng tiếc, sau đó mọi việc đều thay đổi! Nói xong, nàng nhìn Tư Thất Tinh. Tư Thất Tinh thấy vậy, bình tĩnh bổ sung. - Nguyên nhân mọ việc, có thể là do thủ đoạn của điện chủ Thánh Ma điện Tần Thiên Liệt, cũng có thể là do Phó Hành ăn cháo đá bát, cùng cháu gái Tần Thiên Liệt Tần Nhu có quan hệ mờ ám. Phó Hành có được thực lực truyền kỳ, trong Thánh Ma điện được trọng dụng, không ai có thể tưởng tượng được, không ngờ Tần Thiên Liệt lại thu hắn làm đệ tử quan môn, trở thành điện chủ Thánh Ma điện đời tiếp theo. Đủ loại mê hoặc, quyền lực khiến cho dã tâm của Phó Hành bùng cháy. Rốt cục, hắn sa ngã. - Sa ngã! Tư Thất Tinh gật đầu. - Phó Hành trở thành phản đồ lớn nhất của Huyền Thiên Tông cùng Lâm Môn kiếm tông. Hắn phản bội lại sự tín nhiệm của trưởng bối sư môn hai phái, phản bội người yêu, phản bội lại tất cả. Khi đó, Lâm Trấn Phương, vị tổ sư khai sơn vĩ đại nhất của Lâm Môn kiếm tông cùng điện chủ Thánh Ma điện Tần Thiên Liệt đánh một trận, lưỡng bại câu thương, phải ẩn thế chữa thương. Toàn bộ cao thủ của Lâm Môn kiếm tông ta phải dốc toàn lực vì tổ sư chưa thương, trấn áp thương thế, không thể bị bất kỳ điều gì quấy rồi. Không ngờ, lúc đó Phó Hành hành động, dẫn theo phó điện chủ Cổ Thiên Cơ cũng có được tu vi thần thoại cảnh, cùng vài vị điện chủ phân điện. - A! Nghe đến đây, cả Ứng Lan Chỉ cùng Địch Kiền Nguyên đồng thời kinh hô. - Thời khắc mâu chốt, nhân mã Huyền Thiên tông dưới sự chỉ huy của Long Tấn Vân sư huynh kịp thời chạy tới. Dựa vào sinh mạng cùng máu thịt của vô số đệ tử Huyền Thiên Tông, vì cao tầng Lâm Môn kiếm tông bế quan chữa thương mà tranh thủ thời gian quý báu. Chỉ là trận chiến ấy, Huyền Thiên tông cũng phải trả một cái giá thảm thiết. - Diệt môn. Quảng Hàn Yên bổ sung thêm. - Toàn bộ đệ tử Huyền Thiên tông tham gia trận chiến ấy đều tử trận. Một môn trên dưới mấy nghìn vị cường giả đều ngã xuống, trong đó bao gồm cả vị tông của bán thần cảnh kia... Hơn nữa, ngươi tuyệt đối không ngờ tới, vị tông chủ kia cuối cùng lại chết dưới chính tay thủ hạ.. - Là ai? Quảng Hàn Yên nhìn mọi người, nhàn nhạt nói. - Phó Hành! - Vong ân phụ nghĩa! - Lang tâm cẩu phế! Địch Kiền Nguyên, Ứng Lan Chỉ với lòng nhiệt huyết lập tức không nhịn được mắng to. Ngay cả vị thương nhân Ứng Quảng Xuyên kiến thức rộng rãi, thần sắc cũng tràn đầy kinh ngạc! - Không ngờ Phó Hành lại có thể làm ra chuyện khi sư diệt tổ đến bực này! - Quả thực là khó tin. Thế nhưng bằng chứng việc này do tự tay Long Tấn Vân sư huynh đưa ra, mọi người không tin cũng không được! Tư Thất Tinh mở miệng nói, thần sắc cũng có chút thổn thức. - Sau đó thì sao? Số phận tên cuồng đồ phát rồ kia như thế nào? Đã chết hay chưa? Nếu như là tiểu muội, tuyệt đối sẽ khiến cho hắn nếm mùi thiên đao vạn quả, rút gân lột da! Ứng Lan Chỉ căm phẫn, nghiến răng nghiến lợi nói. Tâm địa nàng vốn thiện lượng, tuyệt đối ngờ tới thế gian lại có kẻ tàn bạo, tráo trở đến bực này! - Phát rồ? Thanh niên áo lam Huyền Thiên Tông ngồi bên khẽ cười một tiếng, cũng không phát biểu bất kỳ ý kiến gì. - Đương nhiên là đã chết! Tư Thất Tinh kỳ quái nhìn Huyền Thiên Tông đang cười thành tiếng, tiếp tục nói. - Nội bộ Thánh Ma điện phát sinh nội chiến, thừa dịp Tần Thiên Liệt cùng tổ sư đánh một trận bị trọng thương, phó điện chủ Cổ Thiên Cơ liền làm loạn, mưu toan đoạt quyền. Không biết vì sao Long Tấn Vân sư huynh lại chiếm được tin tức này, liền lập tức thông tri cho tiền bối Lâm Môn kiếm tông. Vì vậy, mọi người liền cùng nhau giết thẳng vào Thánh Ma điện. Thừa dịp chính phó điện chủ lưỡng bại câu thương, tại tổng đàn Thánh Ma điện đặt trên đệ nhất thánh phong Lâm Môn kiếm tông rốt cuộc đã tiêu diệt được 2 tên ma đầu khiến cho tông môn suýt nữa rơi vào cảnh diệt môn này. Nói đến đây hắn hơi dừng lại. - Duy chỉ có điều tiếc nuối, chính là Lâm Tiểu Nguyệt sư thúc đã chết. Dường như sư thúc vẫn khôn tin rằng Phó Hành đã sa ngã, trở thành ma đầu. Cho nên trong giây phút Lâm Húc Nhật tông chủ đánh chết phó hành, không ngờ sư thúc lại dùng tính mạng của mình đỡ cho Phó Hành một kiếm đó... - Không ngờ Lâm Tiểu Nguyệt sư thúc lại vì một tên ma đầu mà.. - Kẻ tên Phó Hành này đơn giản tội đáng chết vạn lần. Chỉ là chết rồi thì chớ còn làm hại Lâm Tiểu Nguyệt tiểu thư, ta thực sự là thay Lâm Tiểu Nguyệt tiểu thư cảm thấy không đáng.... - Mọi chuyện đã là quá khứ. Mọi việc trên thánh phóng, trên thực tế vẫn không một thuyết pháp cụ thể nào, đây chỉ là nhận xét riêng của chúng ta. Thế cục lúc đó, ai có thể rõ ràng... Huống hồ Lâm Tiểu Nguyệt sư thúc đã tự lựa chọn con đường của mình. - Tự mình lựa chọn? Ứng Lan Chỉ nhìn Quảng Hàn Yên không hiểu. Quảng Hàn Yên khẽ lắc đầu. - Hỏi thế gian tình ái là chi? Mà đôi lứa thề nguyền sống chết!