[Dịch] Dã Man Vương Tọa
Đám người Đại trưởng lão Đồ Mông trố mắt đứng nhìn người thiếu niên, một hồi lâu không thấy ai nói gì, Trương Đức Bưu đành ho khan một tiếng, nói một lần nữa:
- Các vị trưởng lão, đã lâu không gặp?
- Ngươi là Man Chuy Đức Bưu?
Đại trưởng lão Đồ Mông trước hết từ khiếp sợ tỉnh táo lại vội vàng nói:
- Nữ thần Gaia tại thượng, ta nhớ khi ngươi xuống núi bất quá chỉ là nhất cấp Man chiến sĩ như thế nào bây giờ cư nhiên là…
Hắn thật sự không tìm được từ ngữ nào để diễn tả sự rung động này, từ nhất cấp Man chiến sĩ nhảy liền mười hai bậc trở thành nhị cấp Man đấu sĩ. Đại trưởng lão không còn cách nào khác là gọi tên nữ thần Gaia để diễn tả sự kinh ngạc lúc này.
Không chỉ có hắn mà toàn bộ các trưởng lão lúc này cũng đều có chung một cảm xúc mãnh liệt, giống như người đứng trước mặt là thần tích của nữ thần Gaia vậy.
- Điều này không có khả năng!
Mấy vị trưởng lão rốt cục tỉnh táo lại, nhao nhao tranh cãi:
- Năm ngoái hắn mới là nhất cấp Man chiến sĩ, mà bây giờ đấu khí lưu động như sông dài, mênh mông mãnh liệt, rõ ràng đã đạt tới cảnh giới đấu khí ngoại phóng, loại chuyện này căn bản không thể phát sinh.
- Thúi lắm, nếu không có khả năng phát sinh thì cái gì ở trước mặt ngươi kia?
- Ngươi mới là thúi! Ngươi thử tính xem từ trước đến nay bao nhiêu người có tốc độ tu luyện như vậy? Bao nhiêu người có thể trong một năm tiến liền mười hai cấp bậc?
Mấy vị trưởng lão không ngừng đấu khẩu, Trương Đức Bưu không nhịn được đứng lên nói với Thái ca:
- Đi thiêu trụi Thần miếu.
Các vị trưởng lão rốt cục đình chỉ tranh chấp, phẫn nộ nhìn Lục Dực Kim Quang hống ngo ngoe muốn di chuyển, trên người bọn họ phát ra từng cỗ hơi thở cường đại tập trung phong tỏa con cọp này lại.
Có thể nói để trở thành trưởng lão Thần miếu Gaia đều là một ít lão quái vật thực lực cực kỳ cường đại.
Thái ca rùng mình, nhỏ giọng nói:
- A Man ta đánh không lại bọn họ. Hay là ngươi dụ mấy lão gia hỏa này ra xa, ta cướp bóc xong rồi sẽ phóng hỏa…..
Đám người Đồ Mông nhất thời đằng đằng sát khí, ánh mắt bất thiện, Trương Đức Bưu vốn không có ý định thiêu hủy Thần miếu, vội vàng nói rõ mục đích của mình nói rõ với các vị trưởng lão. Mấy vị trưởng lão nhất thời lâm vào trầm tư.
Nếu Trương Đức Bưu chỉ là một đứa con nít, lời hắn nói với các vị trưởng lão chỉ là rắm thúi, ngay cả hứng thú nghe cũng không có. Nhưng hôm nay Trương Đức Bưu hiển lộ thực lực của hắn, tuyệt đối có tư cách đưa ra yêu cầu đối với Thần miếu.
Cho dù hiện tại thực lực của hắn chưa tính là cường đại thế nhưng theo đà này không sớm thì muộn hắn cũng trở thành Thánh cấp cao thủ, cho dù là Thần miếu cũng phải ngưỡng mộ, cho nên các vị trưởng lão không thể không suy nghĩ thận trọng.
Đây chính là tư cách.
Đại trưởng lão Đồ Mông lắc đầu nói:
- A Man, có điều này ngươi không biết, Thần miếu sở dĩ chỉ truyền một loại tâm pháp không phải là keo kiệt mà sợ võ giả lòng tham không đáy, tu luyện nhiều môn ngược lại không đạt được những điều tinh túy.
Trưởng lão Đề Thản cũng cười nói:
- Hơn nữa, đây là quy định của trưởng lão tiền bối, sao có thể tùy tiện sửa chữa quy định?
- Quy củ do con người lập ra tự nhiên có thể phá bỏ.
Trương Đức Bưu nói tiếp:
- Chỉ cần các vị trưởng lão nguyện ý sửa lại quy củ Thần miếu, đệ tử sẽ đem hết võ học của Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu cho vào thư khố Nam Cương Man tộc Thần miếu chúng ta.
Chư vị trưởng lão nhất thời xôn xao, Đồ Mông Di Lặc thở gấp nói:
- Là Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu trên thảo nguyên sao?
Trương Đức Bưu gật đầu.
Trưởng lão Đề Thản lập tức hỏi:
- Tất cả võ học của Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu?
- Tất cả võ học! – Trương Đức Bưu gật đầu xác nhận nói:
- Nếu chư vị trưởng lão thấy hứng thú với ma pháp, đệ tử thậm chí có thể công hiến điển tịch ma pháp của Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu!
Chư vị trưởng lão đều hít vào một hơi lãnh khí, nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của hắn, khẳng định thật sự cướp sạch toàn bộ thư khố của Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu, một quyển cũng không còn!
- Nhân tài!
Đồ Mông trưởng lão không khỏi cảm khái nói:
- Chuyện năm đó ta muốn làm mà không được, không ngờ ngươi đã hoàn thành rồi…
Mấy vị trưởng lão đương nhiên biết Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu, tòa Thần miếu này nằm trên phía Tây thảo nguyên, có địa vị tương đương với Thần miếu Gaia tại Lạc Nhật sâm lâm, cao cao tại thượng. Hệ thống võ học của Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu cũng cực kỳ cao minh, năm đó Đồ Mông đại trưởng lão trong khi du lịch đại lục cũng nhân tiện đi ngang qua thảo nguyên, từng giao thủ cùng Giáo hoàng, đương nhiên rõ ràng sự lợi hại của võ học Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu.
Nếu như có thể đem võ học của Ngân Nguyệt cự lang thần miếu làm phong phú thêm võ học của Thần miếu Gaia thì Thần miếu Gaia sẽ trở thành thánh địa võ học cường đại nhất Nam Cương!
Điều này quả thật có sự hấp dẫn rất lớn, các vị trưởng lão không khỏi động tâm, sau khi thương nghị một hồi liền đáp ứng thỉnh cầu của Trương Đức Bưu nhưng cũng có vài điểm hạn chế. Thiếu niên Nam cương sau khi hoàn thành lễ trưởng thành có thể chọn một môn đấu kỹ cùng tâm pháp, muốn học tập loại tâm pháp cùng đấu kỹ khác phải đi tới Thần miếu một lần nữa, thông qua khảo hạch của các trưởng lão mới có thể lựa chọn võ học khác.
Về phần quy định phụ bất truyền tử, các vị trưởng lão cũng phế bỏ.
Thiếu niên tham gia lễ trưởng thành rốt cục lục tục đi tới Thần miếu, biết được tin tức này không khỏi nhảy nhót hoan hô. Quy định mới của Thần miếu không chỉ có lợi hơn đối với bọn hắn, hơn nữa trưởng bối, người thân của bọn họ có thể đi tới Thần miếu lần nữa, gia tăng thực lực của chính mình.
Đây là một đại sự đối với Man tộc Nam Cương, trong vài tháng danh vọng của Trương Đức Bưu đã tăng lên cực điểm, giờ phút này chỉ cần hắn hô một tiếng tộc Nam Cương khẳng định sẽ hưởng ứng, tập hợp lại bên cạnh hắn, thành lập một Man tộc Chủ thành mới cũng không phải là nói quá. Đến lúc đó, kể cả hoàng đế Đại Chu cũng phải chấp nhận phong cho hắn là tân Man vương, thừa nhận hắn là bá chủ thông trị một phương!
Nhưng Trương Đức Bưu cũng không biết việc này, cho dù biết hắn cũng không lợi dụng sự cảm kích của tộc nhân để thỏa mãn dã tâm xưng hùng xưng bá. Hơn nữa, lúc này hắn đang bị các trưởng lão bắt làm culi, chỉnh lý lại võ học Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu.
Điển tịch võ học của Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu cực kỳ hỗn tạp, phải đọc rõ ràng một hồi mới có thể phân loại chính xác từng môn.
Trương Đức Bưu phát hiện, quá trình đọc sách cũng là một quá trình tu luyện, khiến hắn trở nên tự giác, trong đầu tự nhiên ẩn chứa tri thức võ học vô cùng bao la, tuy có vài tri thức hắn không hiểu, nhưng có những tri thức đó, con đường tu luyện trong tương lai của hắn càng thêm thuận lợi!
- A Man, bây giờ ngươi cũng là trưởng lão Thần miếu rồi!
Sau khi chỉnh lý lại toàn bộ điển tịch, Đại trưởng lão Đồ Mông Di Lặc tủm tỉm cười nói với hắn.
Trương Đức Bưu mờ mịt nói:
- Như thế nào ta lại không biết?
- Ngươi không biết? – Đồ Mông Di Lặc nhìn hắn như ‘đồ ngốc’, hãnh diện nói:
- Đó là quyết định của hội trưởng lão chúng ta! Hơn nữa trở thành trưởng lão Thần miếu, chỗ tốt cũng nhiều hơn, có thể xem mọi thứ Thần miếu lưu trữ. Hơn nữa, cũng nên cho ngươi biết môn võ học tinh thâm nhất của Thần miếu rồi.