[Dịch] Đấu Chiến Cuồng Triều
Vương Trọng cảm kích nhìn thoáng qua Scarlett. Nói thật ra, hắn biết tính toán của đối phương, nhưng lấy thân phận Vương Trọng vô luận nói như thế nào cũng sẽ không có sức thuyết phục giống như Scarlett.
Lục Chiến Thiên thì lại chẳng hề để ý, hừ lạnh một tiếng, “Scarlett xã trưởng, đừng lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, ta chỉ là thấy họ có chút tiềm lực, bớt sàm ngôn đi, Vương Trọng có dám cược hay không, không trứng là không trứng, tìm lý do không phải nam nhân!”
Trong lòng Mã Đông đã bắt đầu mắng, hắn cảm thấy mình đã đủ không biết xấu hổ, so với Lục Chiến Thiên này, quả thực chỉ là xử nữ thánh khiết.
Người khác cũng nghị luận ầm ầm một phen, hiển nhiên đều đã xem nhẹ độ dày da mặt của Lục Chiến Thiên.
Vương Trọng cười cười, “Ta chỉ là phó xã trưởng, không có quyền lợi này, nếu ngươi cược với ta mà nói, ta thật ra nguyện ý thử chút.”
Lục Chiến Thiên sửng sốt, khóe miệng lộ ra trào phúng, thầm nghĩ, ngươi tính là cái gì, lão tử muốn ngươi quét nhà cũng ngại không có hiệu suất.
Vừa mới chuẩn bị mở miệng bảo Vương Trọng hiểu một chút thân phận của mình, Glory bỗng nhiên nói, “Học trưởng có thể đại biểu ý kiến của ta.”
Mọi người ngẩn ngơ, một số muội tử đã có chút rơm rớm rồi, quả thực đúng là thiên sứ, tín nhiệm học trưởng của mình như vậy, trời ạ, nam nhân hoàn mỹ.
Đối với một số nữ hài tử không lý do, các nam đồng bào rất tự giác lựa chọn không nhìn nữa, chỉ là đều đã hiểu cạm bẫy này, Glory sao còn không sợ gì như vậy, là ngây thơ hay não tàn?
“Vương Trọng ca ca, em tin tưởng anh, anh nhất định có thể thắng!” Emily siết nắm đấm nói.
Mã Đông đảo cặp mắt trắng dã, các ngươi không để xã trưởng vào mắt như vậy thật sự được không?
“Khụ khụ, Vương Trọng là trung tâm của Kỳ Ba xã chúng ta, hắn có thể đại biểu Kỳ Ba xã, nhưng, Lục Chiến Thiên, ngươi nếu bị thua thì làm sao?” Bạn học Mã Đông sao có thể chịu thiệt chứ.
Lục Chiến Thiên khoát tay, “Ta sẽ không thua, nhưng vì công bằng, Vương Trọng nếu có thể thắng, danh ngạch tập huấn của ta lần này có thể nhường ra.”
Mã Đông vừa định từ chối, ngươi nha một cái danh ngạch, sao có thể đánh đồng với đường đường tương lai của Kỳ Ba xã, có mặt mũi lắm sao!
“Được, đánh cuộc này ta tiếp nhận. Scarlett xã trưởng, vừa lúc bạn làm chứng cho chúng ta.” Vương Trọng nói, hắn chính là hướng về phía cái này, danh ngạch tập huấn lần này đưa cho Mã Đông Mã Đông cũng sẽ không đi, nhưng Kỳ Ba xã còn có Barron.
Scarlett không thể tưởng tượng nhìn Vương Trọng, từ trước tới nay Vương Trọng cho cô ấn tượng chính là lý tính, bình tĩnh, trầm ổn, hôm nay làm sao vậy? Rõ ràng cô đã ám chỉ rất rõ ràng.
“Vương Trọng, bạn nghĩ kỹ chưa?” Scarlett nhìn Vương Trọng, hy vọng hắn có thể hiểu ánh mắt mình nghiêm túc làm ra quyết định, mà không phải xúc động.
“Scarlett xã trưởng, ngươi chỉ là trọng tài, có phải lắm mồm quá rồi hay không, chẳng lẽ bản thân Vương Trọng nói cái gì cũng không hiểu sao, bớt sàm ngôn, bắt đầu đi!” Lục Chiến Thiên sốt ruột không dằn nổi nói, tên ngu ngốc này không đánh ngươi tè ra quần ca sẽ không tên Chiến Thiên nữa.
Vương Trọng sửa sang lại trang bị, lấy ra cung tên phù văn của mình... Sau lưng còn đeo một túi tên, túi tên... mười mũi tên đầu sắt sáng choang cắm ở trong túi tương đối chói mắt.
Người xem cả sân ở sau sự bình tĩnh ngắn ngủi, nhịn không được nôn khan một trận, cái này con mẹ nó là cái quỷ gì chứ, túi tên thứ này rất nhiều viễn trình chiến sĩ năm nhất cũng không dùng rồi, hắn phải gà tới trình độ nào?
“Thượng Đế, thế mà còn đeo túi tên, gã này là cấp 3 sao? Hay là cấp 2?”
“Chẳng lẽ không đúng, ta nghe nói, hệ chỉ huy năm thứ hai chỉ một gã phải thi lại...”
“Chẳng lẽ...”
Mọi người đều hết chỗ nói rồi, cho rằng Vương Trọng này là có gì nắm chắc, vậy mà lại là mặt hàng thi lại, lại nhìn nhìn túi tên của hắn, mọi người đều thương hại nhìn người khác của Kỳ Ba xã. Khóe miệng Lục Chiến Thiên đã có chút không nén được nụ cười của mình, Emily và Glory đã sắp tới tay, thật sự là không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như con lợn.
Cung tên là vũ khí luyện tập cơ sở của viễn trình chiến sĩ, chủ yếu là để viễn trình chiến sĩ quen ngưng tụ hồn lực ở trên vật thể bắn ra, tăng mạnh khống chế giảm bớt hao tổn, chỉ có người mới học mới cần mũi tên, bình thường sau hai ba tháng, là có thể lấy thuần hồn lực ngưng tụ hình thái mũi tên bắn ra, đương nhiên như vậy tiêu hao lớn hơn một chút, chỉ có gà mờ hồn lực không đủ và kỹ thuật không đủ mới dùng túi tên.
Lục Chiến Thiên nhịn cười. Nói thật ra, kẻ giống Vương Trọng tâm cao ngất mạng mỏng như giấy nhiều rồi, luôn cảm thấy mình là nhân vật chính của tiểu thuyết, thiên phú dị bẩm, thật ra chỉ là cặn bã.
Đối với kẻ yếu, Lục Chiến Thiên từ trước tới giờ không bỏ lỡ cơ hội treo lên đánh, đây là gốc rễ của khoái hoạt.
Lục Chiến Thiên là kiếm thuẫn chiến sĩ tiêu chuẩn, cũng là vị trí chiến sĩ trung tâm chủ công của phân viện chiến sĩ Thiên Kinh, quan chỉ huy giữa sân, vị trí này giống Reeves, thật ra hắn cũng là dự bị cho Reeves trong CHF một lần trước, một ngày nào đó, hắn sẽ trở thành trung tâm thế giới, khi đó đối thủ trước mắt hắn tuyệt đối sẽ không là loại cặn bã này.
Vương Trọng không thèm để ý Lục Chiến Thiên, chỉ là nghiêm túc đặt lên một mũi tên, hồn lực của hai người chậm rãi phóng ra...
Giờ khắc này lòng toàn bộ mọi người đều lạnh toát. Lục Chiến Thiên làm toàn năng chiến sĩ, kỹ xảo phòng ngự sẽ không kém, hơn nữa hồn lực của hắn thế mà có thể duy trì ở giá trị cố định hơn 100 một chút, đây tuyệt đối là một tiêu chuẩn phi thường cường hãn, hơn nữa hồn lực dao động này phi thường ổn định, ở đây đều là anh hồn chiến sĩ, chỉ riêng chiêu ổn định hồn lực này đã đủ khiến tuyệt đại đa số bái phục.
Lục Chiến Thiên hiển nhiên phi thường thỏa mãn loại ánh mắt này, hắn có thể cảm giác được, chính là loại tư vị này, chính là loại cảm giác cao cao tại thượng tiếp nhận người khác ngưỡng mộ này.
Chiến thần đột kích —— sát!
Lục Chiến Thiên rống một tiếng rung trời, làm ra điềm báo kiếm thuẫn chiến sĩ hung mãnh đột tiến.
Đúng lúc này, Vương Trọng ra tay, thùng thùng thùng thùng thùng...
Sau khi mũi tên thứ nhất bắn ra, bỗng nhiên như là ba đầu sáu tay rút tên như tia chớp, cài tên, bắn tên, liền mạch lưu loát!
Oành đùng đùng...
Trên sân quyết đấu hồn lực bùng nổ rõ ràng, theo một tiếng nổ...
“Người đâu rồi?”
Toàn bộ mọi người xem mà ngây người.
Lục Chiến Thiên đâu???
“Ở nơi đó!” Một nữ hài tử bỗng nhiên đứng dậy hét to.
Lục Chiến Thiên vừa nãy còn hào quang vạn trượng, lúc này lại giống như con chó chết nằm úp bên ngoài lôi đài, tấm khiên tròn trong tay đã nát bét... đã ngất rồi...
Scarlett ngơ ngác nhìn Vương Trọng, cô là cách gần nhất, nhưng trong nháy mắt đó cũng chưa thấy rõ Vương Trọng ra tay, ngũ liên xạ (bắn 5 phát liên tục)? Không, ngũ liên xạ bình thường tuyệt đối không phá được hồn lực phòng ngự của Lục Chiến Thiên!
Dù là Mã Đông quen thuộc Vương Trọng nhất cũng trợn tròn mắt, đây còn là gã bạn cùng phòng kia của mình sao!