[Dịch] Đấu La Đại Lục

Chương 52 : Bát chu mâu định thắng bại (thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nhưng một chuyện mà không ai tưởng tượng nổi đã xảy ra. Đường Tam dùng hành động thực tế khiến cho tất cả hồn sư trên chiến trường hiểu rằng, thắng lợi không nhất định chỉ nhờ thực lực, trí tuệ và kế hoạch cũng có thể làm nên. Một đạo thân ảnh như thiêu thân lao vào lưa trong phút chốc đã tới chắn trước mặt Đường Tam. Người này thân thể cao lớn, tựa như đem toàn bộ đường Tam bảo vệ sau lưng mình. Nếu Quy Giáp Thuẫn muốn lấy mạng Đường Tam thì người đầu tiên gặp xui xẻo chính là y. Người vừa xuất hiên trước mặt Đường Tam không phải ai khác mà chính là Lam Điện Phách Vương Long hồn sư Ngọc Thiên Hằng. Làm sao có thể như vậy? Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu các thành viên Hoàng Đấu chiến đội, nhưng ngay sau đó họ đã nhận ra tình huống của Ngọc Thiên Hằng. Ngọc Thiên Hằng đương nhiên sẽ không giúp Đường Tam ngăn cản công kích của đồng đội mình. Đừng nói là là hắn không muốn, nhưng với trạng thái hiện giờ thì dù có muốn hắn cũng không đủ tốc độ để tới bên Đường Tam. Tất cả chuyện này đều là kế hoạch của Đường Tam, được thực hiện ngay từ đầu của đoàn chiến đấu hồn. Ngọc Thiên Hằng bị lam ngân thảo quấn chặt, mạnh mẽ lôi tới làm lá chắn thịt cho Đường Tam. Hai bên vừa bắt đầu giao thủ thì Ngọc Thien Hằng đã lọt vào kế hoạch của Đường Tam, đó là khi hắn bị thương nặng dưới sự vây công của Sử Lai Khắc thất quái, mà khởi đầu của việc vây công chính là Đường Tam dùng lam ngân thảo quấn lấy hắn. Hiện tại lam ngân thảo có ba hồn hoàn, cũng là ba hồn kỹ. Quấn quanh chính là thực dụng nhất, còn chu võng trói buộc hiển nhiên là bá đạo nhất, nhưng cũng không thể quên được hồn kỹ thứ hai tưởng như có tác dụng không lớn này, Sự việc vừa rồi chính là do Đường Tam thông qua đệ nhĩ hồn kĩ “Kí sinh” đạo diễn ra. Ngọc Thiên Hằng mặc dù được Cửu Tâm Hải Đường hồn sư Diệp Linh Linh trợ giúp khôi phục sức chiến đấu nhưng mầm mống lam ngân thảo cũng đã lặng lẽ kí sinh lên người hắn. Thời gian phát động của hồn kĩ thứ hai hoàn toàn là do Đường Tam khống chế. Khi Đường Tam xoay người hướng về phía Phong Linh điểu hồn sư phát động chu võng trói buộc thì cũng đồng thời phát động mầm mống kí sinh trên người Ngọc Thiên Hằng rồi lợi dụng lam ngân thảo lôi hắn tới trước mặt. Ngọc Thiên Hằng lúc này đã quá yếu, nếu là lúc đang ở trạng thái tốt nhất thì không cần tới Lôi đình chi Nộ cũng có thể thoát khỏi sự trói buộc của lam ngân thảo nhưng mà hiện tại hắn không có khả năng làm được điều này. Đường Tam nắm rõ không chỉ có cục diện chiến trường mà đồng thời cũng có cả nội tâm đối phương. Hai kiếp làm người, cái hắn có không phải chỉ là trí tuệ mười ba tuổi mà là bốn mươi năm kinh nghiệm. Mặc dù Tiểu Vũ bị thương khiến hắn cực kì phẫn nộ nhưng trải qua nguy nan tại Tinh Đấu sâm lâm, hắn đã hiểu được phẫn nộ căn bản không thể giải quyết vấn đề, chỉ có giữ vững tỉnh táo mới có thể quan sát được mọi biến hoá của cuộc chiến. Nếu quy giáp thuẫn của hai gã Huyền Vũ Quy hồn sư chỉ có thể phát mà không thể thu thì Đường Tam tuyệt đối sẽ không làm như bây giờ, với trạng thái suy yếu thì Ngọc Thiên Hằng chỉ có thân thể như người bình thường, căn bản là không đủ ngăn cản công kích của quy giáp thuẫn, đơn giản là bỏ đi tính mạng mà thôi. Nhưng từ trong chiến đấu, Đường Tam đã thấy rõ quy giáp thuẫn có thể thu phóng cho nên mớiỹuất hiện chuyện này. Hai huynh đệ Thạch Măc, Thạch Ma thấy sắp đánh trúng Đường Tam thì Ngọc Thiên Hằng đột nhiên xuất hiện liền nhất thời kinh hãi. Đối mặt với thân thể đội trưởng, bọn họ liền không hề cố kị, liều mạng thúc giục hồn lực của bản thân, mạnh mẽ điều khiển quy giáp thuẫn thay đổi phương hướng. Nhưng mà vì đánh trúng Đường Tam, công kích của bọn họ chính là dùng toàn lực, quy giáp thuẫn vốn cực nặng lại mang theo hồn lực khổng lồ, đâu thể vừa nói thu là thu lại ngay được. Huyền vũ Quy vũ hồn đương nhiên là cường hãn nhưng hai huynh đệ này vẫn còn xa mới đạt tới trình độ thu phóng tự nhiên. Hai huynh đệ cuối cùng cũng thành công thay đổi phương hướng công kích của quy giáp thuẫn, chỉ lượn sát qua người Ngọc Thiên Hằng rồi bay về hai bên, nhưng dùng lực mạnh như vậy khiến cho hai người cảm thấy một trận đau nhức ở ngực, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi. Mà ngay lúc này một đạo thân ảnh đã nhanh như chớp từ sau lưng Ngọc Thiên Hằng phóng tới, cơ hồ chỉ nháy mắt công phu là đã tới trước mặt, chính là Đường Tam với đôi mắt tràn đầy huyết quang. Động tác của Đường Tam cực kỳ liền mạch, phóng ra chu võng trói buộc, kéo Ngọc Thiên Hằng đến bên người, ngay sau đó Bát Chu Mâu từ sau lưng hắn phóng ra, đâm sâu vào mặt đất, đưa thân thể hắn đứng lên.các khớp ở giữa bát chu mâu uốn cong lại, lợi dụng lực co dãn cường đại đem thân thể Đường Tam phóng tới phía trước. Đứng ở bên thông đạo của Sử lai Khắc thất quái, trong mắt đại sư hiện lên một tia thần quang thoả mãn, thì thào tự nhủ :” Khống chế chiến trường, khống chế đội hữu, khống chế địch nhân, khống chế tâm lý. Tiểu tam, ngươi cuối cùng cũng đã lĩnh hội toàn bộ chân lý của khống chế hệ hồn sư rồi.” Khi Đường Tam xuất ra bát chu mâu, hắn biết trận đoàn chiến đấu hồn này đã kết thúc, mất đi sự bảo vệ của quy giáp, hai Huyền Vũ Quy hồn sư làm sao có thể chống đỡ được bát chu mâu của Đường Tam. Bát Chu Mâu màu tím đã mở rộng trên không trung, mũi mâu như tám điểm hàn tinh đồng thời hướng tới thân thể hai Huyền Vũ Quy hồn sư. Quy giáp đang ở bên ngoài, bản thân vừa bị hồn lực cắn trả, lại không am hiểu tốc độ, hai Huyền Vũ Quy hồn sư chỉ có một biên pháp là ngạnh kháng. Hai người cùng hét lớn một tiếng, hai nắm đấm hướng tới đường tam đang ở trên không trung toàn lực đánh tới, hồn lực bạo phát, quang mang màu vàng phóng ra. Hồn lực của Huyền Vũ Quy hồn sư cũng nặng như quy giáp của bọn họ, đáng tiếc là lúc này hồn kực ngưng tụ ngay cả năm thành cũng không đến, sử dụng hồn kỹ làm tiêu hao hồn lực khiến bọn hắn không thể bảo trì trạng thái tốt nhất. Bát Chu Mâu là ngoại phụ hồn cốt, khi sử dụng sẽ khiến cho lực công kích của Đường Tam tăng lên 50%, lại vừa sắc nhọn. Nếu vẫn còn quy giáp, hai Huyền Vũ Quy hồn sư cõ lẽ cồn có thể ngăn cản, nhưng lúc này quy giáp còn chưa kịp thu hồi thì quang mang màu tím đã đâm vào hồn lực màu vàng, liên tiếp phát ra âm thanh bạo phá của kình khí. Chu mâu sắc nhọn màu tím căn bản không cho đối thủ cơ hội nào, tám cây chu mâu màu tím dưới sự khống chế chính xác của Đường Tam xuên qua hồn lực của đối thủ, đâm vào hai vai và tay của hai Huyền Vũ quy hồn sư. Trong lúc tử quang loé lên, đường tam cũng không có dừng lại, thân thể tại không trung mượn lực xoay chuyển, Bát Chu Mâu lại đâm xuống đất bắn về phía Bích Lân Xà hồn sư Độc Cô Nhạn đánh tới. Một tiếng ong minh phát ra, quy giáp đã trở về trên người Huyền Vũ Quy hồn sư, trong nháy mắt hoá thành hoàng quang nhập vào cơ thể, nhưng hai Huyền vũ Quy hồn sư rút cuộc cũng không thể đứng dậy được, tử khí trên hai cánh tay lại lan ra, hai người đồng thời lăn lộn trên mặt đất, toàn thân kịch liệt run rẩy. Bát Chu Mâu mang theo kịch độc của Nhân Diện Ma Chu, dù là lam ngân thảo mang theo độc tố cũng không thể so sanh. Trúng kịch độc của bát chu mâu, dù hồn lực có cường thịnh trở lại thì hai gã Huyền Vũ Quy hồn sư cũng không thể ngăn cản. Mặc dù chỗ bị đâm không phải là nơi yếu hại nhưng bọn họ lại là thành viên bị thương nghiêm trọng nhất của Hoàng Đấu chiến đội Nhìn thấy chu mâu màu tím từ trên không hạ xuống, từ trong mắt Độc Cô Nhạn toát ra sự sợ hãi. Từ khi đoàn chiến đấu hồn bắt đầu, nàng chưa bao giờ nghĩ tới việc có thể thua đối phương, nhưng lúc này đối mặt với Đường Tam nàng lại không hề muốn chiến đấu. Hồn kĩ thứ ba cực mạnh của nàng đã bị nam nhân trước mặt này phá giải, lấy độc làm chiến lực, nàng làm gì còn tư cách chiến đấu với Đường Tam? Lúc này việc nàng có thể làm cũng chỉ là phun ra một ngụm độc vụ mà thôi. Ánh sáng màu tím quỷ dị loé lên trên bát chu mâu, Độc Cô Nhạn dù hết sức phun ra độc vụ thì cũng chỉ như ‘hải nạp bách xuyên”, điên cuồng hướng về Bát Chu Mâu, trong chớp mắt đã bị thôn phệ toàn bộ. Bát Chu Mâu của Đường Tam có bốn cây cắm xuống đất nâng đỡ thân thể, bốn cây còn lại thì có hai cây dễ dàng đâm vào đuôi rắn của Độc Cô Nhạn, vừa dùng sức đã đem thân thể nàng nhấc lên trên không. Đến lúc này thì toàn bộ các hồn sư có thể chiến đấu của Hoàng Đấu chiến đội đã mất đi năng lực tiếp tục chiến đấu Trong mắt CửuTâm Hải Đường hồn sư Diệp Linh Linh cũng toát ra vẻ sợ hãi, mặc dù đã dùng Cửu tâm hải Đường trị liệu cho các hồn sư bị thương nhưng cũng không thể khôi phục hồn lực cho các chiến hồn sư, lại càng không thể giải trừ độc tố kinh khủng của Bát Chu mâu. ‘Buông nàng ấy ra, chúng ta nhận thua rồi.” Ngọc Thiên hằng thấy Độc Cô nhạn bị bát chu mâu của Đường Tam nhấc lên, trái tim liền co rút lại. Hắn đã nhìn thấy rõ ở cách đó không xa hai tay bị đâm trúng của Huyền Vũ Quy hồn sư đã phồng lên gấp đôi, tràn đầy tử khí. Chu mâu nhẹ nhàng đem Độc Cô Nhạn ném sang một bên, Đường Tam không để ý đến Ngọc Thiên Hằng, bốn cây chu mâu chỉ về phía trước, ép về phía Cửu Tâm Hải Đường hồn sư Diệp Linh Linh :”Trị liệu cho đồng đội của ta.” “Tiểu Tam, trước hết hãy giải độc cho bọn họ đã.’ Ngay lúc này, thanh âm của đại sư truyền vào trong tai Đường tam, khiến cho sát khí trên người hắn lắng xuống. Bát Chu Mâu đem lại cho Đường Tam lệ khí mãnh liệt, làm cho công kích của hắn càng thêm hung lệ nhưng cũng không thể thao khống ý thức của hắn. Nghe đại sư nói, lửa giận trong lòng Đường Tam dần lắng xuống, lam ngân thảo bay ra tứ phía, đem hai gã Huyền Vũ Quy hồn sư và Bích Lân Xà Độc Cô Nhạn lôi tới trước mặt, Bát Chu mâu lại một lần nữa đâm vào cơ thể họ. Sở dĩ đại sư lên tiếng nhắc nhở bởi vì hắn biết rõ độc tính trên Bát Chu mâu của Đường Tam, mà vừa rồi chiến đấu kịch liệt như vậy, Đường Tam đương nhiên là sẽ không thể lưu thủ. Nếu để lâu thêm một lúc, sợ rằng ba người bị trúng độc sẽ bị chết khô như gốc đại thu bị đem ra thử chu mâu trước đây. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: