[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 11: Thử
Đến giờ vào lớp, giáo viên Rander tộc Snake chậm chạp đi lên bục giảng:
" Khụ khụ, học kỳ một sắp kết thúc rồi, chắc là lần xuân tế này các bạn đều bận thú linh biến, hôm nay tôi chủ yếu tập trung giới thiệu cho các bạn một vài điểm trọng tâm".
Lập tức tiếng vỗ tay trong lớp vang lên giòn giã, Ernest càng mở to hai mắt, những học sinh bình thường toàn ngủ gà ngủ gật giờ cũng lấy lại tinh thần nghe giảng.
Lớp học của họ thuộc học viện chiến sĩ, trong học kỳ thứ nhất (DG – hình như 1 học kỳ là 1 năm) còn chưa phân ra thú hình biến và giáp hình biến, nhưng sau này là phải phân khoa rồi, còn học chuyên ngành nào không phải do trường học định đoạt, cũng không phải do học sinh quyết định mà là do sức mạnh quyết định. Trong kỳ xuân tế, ngươi hoàn thành chuyển biến gì thì tiến vào học viện đó, nếu như không hoàn thành thì tự nhiên phải thôi học, dù sao thì tài nguyên của đế quốc cũng không thể lãng phí.
Sở dĩ Arthur và Ernest có thể vào học cũng là bởi vì đế quốc cơ bản sẽ bảo đảm việc học tập năm thứ nhất, nhằm mở rộng tối đa khả năng phát hiện nhân tài, nhưng nếu sau thời gian một năm, ngay cả thú linh biến cơ bản nhất ngươi đều làm không được thì đế quốc cũng bỏ mặc luôn.
Giáo viên Rander chỉnh lại kính mắt, quét qua một số học sinh kém trong lớp, có chút thở dài, mặc dù thú linh biến không phải rất khó, nhưng muốn hoàn thành định hình ở tuổi 15, 16 này cũng cần một chút thiên phú, lớp học này nếu có thể lưu lại một nửa đã là không tồi, có thể những người khác sẽ hoàn thành thú linh biến trong tương lai, nhưng không gian phát triển sẽ không rộng bằng những người thú linh biến sớm hơn.
" Mọi người đều biết, hoàn thành thú linh biến sơ bộ là tiêu chuẩn duy nhất tiến vào năm thứ hai, thú biến tạo được hình dáng sơ bộ, giáp biến có một món đồ trắng, cơ bản sử dụng thú linh dự trữ trong năm thứ nhất này là đủ rồi, nếu như vẫn còn chưa đủ, tôi khuyên các bạn nhanh chóng đổi nghề, không cần lãng phí thời gian nữa, phương pháp bảo đảm nhất chính là mời điêu khắc sư linh hồn, loại trình độ thú linh biến này nếu có điêu khắc sư hỗ trợ thì tỷ lệ thành công cơ bản sẽ cao tới 90%, nếu như không có điêu khắc sư thì chỉ có thể thú biến.
Vẻ mặt đại đa số học sinh vẫn bình thường, giá tiền mời điêu khắc sư cấp thấp vẫn còn có thể thừa nhận, hơn nữa đây là cửa thứ nhất, cũng là then chốt nhất, cần phải hoàn thành, còn đối với một số quý tộc và triệu phú, vài thứ vặt vãnh này căn bản không có bất cứ vấn đề gì.
Không mời nổi điêu khắc sư linh hồn cũng chỉ có cách tiến hành thú biến, tự mình xông quan, anh em Hebrew đều thuộc về hàng ngũ này.
Nhắc tới xông quan, một đôi mắt to của Ernest trợn càng to hơn, Arthur có thể cảm thấy tên nhóc này căng thẳng.
Tiếp theo Rander tiếp tục lải nhải một đống các vấn đề cần chú ý khi xông quan, hơn nữa tốt nhất là chuẩn bị một chút yêu hồn để bổ sung, như vậy tỷ lệ thành công có thể được đề cao.
Arthur biết từ góc độ chuyên môn thì vị giáo viên Snake này rất xứng đáng với chức vụ, khuyên bảo học sinh rất tận tình, những điều này chủ yếu để nhắc nhở những học sinh không đủ sức mời điêu khắc sư linh hồn phải chuẩn bị, chỉ cần hoàn thành thú biến sơ bộ, tỷ lệ thành công trong lần đầu tiên tiến hành thú biến đầy đủ sẽ đề cao rất nhiều, cơ bản có trên 80% sẽ hoàn thành, cộng thêm sự chỉ đạo hết lòng của giáo viên năm thứ hai, tỷ lệ thành công còn có thể thêm một thành. Đây cũng là giá trị tồn tại của Học viện chiến tranh, dù sao đám Đại lão gia điêu khắc sư linh hồn cao cao tại thượng kia đều khó mời, đế quốc Mạnh Gia khổng lồ có mấy chục triệu con dân, trong đó chỉ có số ít có thể nhận được sự trợ giúp của họ.
Nhưng vấn đề Arthur muốn biết là đến cùng thì làm thế nào mới có thể trở thành điêu khắc sư linh hồn, hắn lại không quá hứng thú với cái gì Công hội điêu khắc sư, chủ yếu là nó làm cho người ta có cảm giác nó quá kiêu ngạo, căn bản bình dân không mời nổi, nhưng hắn nhất định phải biết điêu khắc, dù sao Ernest và mình đều cần, nếu như không có kỹ xảo, một chút thú linh tích cóp không dễ dàng của mình thoáng cái sẽ tan thành mây khói, đừng nói Ernest, Arthur cũng gánh vác không nổi, thú linh lực hắn tu luyện gần đây đã trở nên lớn hơn một chút, theo đó sức mạnh, tốc độ, linh hoạt cũng có tiến bộ nhất định, nếu như thú linh lực biến mất, những cảm giác này cũng sẽ biến mất, tựa như cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp đánh mất nội công, còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Rander đã nói rất nhiều, nhưng Arthur không hề có ý định tiến hành thú biến, đây không phải vấn đề mạnh hay yếu, chỉ là trong tư tưởng của Trâu Lượng, hắn không có bất cứ hứng thú gì với việc biến thành quái vật, mặc vào một bộ áo giáp lộng lẫy mới gọi là đẹp trai hoành tráng, hơn nữa sức chiến đấu cũng không kém, không biết làm sao Arthur luôn cảm thấy giáp biến có chút tương tự với thứ gì đó, rất quen thuộc, nhưng tạm thời nghĩ mãi không ra.
Chờ đến khi Rander kết thúc bài lải nhải của mình, Arthur đã bị giày vò một buổi sáng, khi xuống lớp, lão già Rander chưa bao giờ được hoan nghênh như vậy, bị một đám học sinh vây quanh, các vấn đề ném đến rợp trời ngập đất.
Rander không hề vội vã, chậm chạp trả lời từng vấn đề của mỗi một học sinh, kỳ thực hàng năm đều như thế, chỉ có đến cuối năm học các học sinh mới ý thức được vấn đề, đương nhiên đối với người có thiên phú thì vấn đề này quả thật cũng không coi là vấn đề.
Đến lúc tất cả mọi người đều hỏi xong rồi, Arthur mới đi lên, "Thưa thầy Rander, em còn có một vấn đề cần thỉnh giáo!"
Rander dừng lại, đẩy đẩy mắt kính, chậm rãi nhìn Arthur: "Hỏi đi".
"Làm thế nào mới có thể trở thành điêu khắc sư linh hồn?" Arthur đi thẳng vào vấn đề.
Trong mắt Rander hiện lên một nét cười, người tuổi trẻ nào lại không muốn trở thành điêu khắc sư linh hồn, nhưng đáng tiếc là thiên phú mặt này của tộc Bear là loại tồi nhất trong các tộc.
"Tiêu chuẩn để phán đoán rất đơn giản, bước đầu tiên, em có thể cảm nhận được thú linh trong cơ thể người khác, bước thứ hai, cộng hưởng với thú linh, tiến tới khu động thú linh, bước thứ ba chính là kỹ thuật điêu khắc, thỏa mãn hai điều kiện trước, tự nhiên Công hội điêu khắc sư linh hồn sẽ thu nhận em, trong thần miếu cũng có một bộ phận kỹ thuật mặt này, bạn trẻ, thích hợp mới là tốt nhất, đặc điểm của tộc Bear nằm ở sức mạnh, thể chất của em không quá thích hợp làm chiến sĩ, kỳ thực làm ngành nghề khác vẫn có thể có cuộc sống hạnh phúc, nếu có vấn đề gì cần trợ giúp thì tới tìm tôi!"
Rander cười tủm tỉm nói, trong lòng lại có chút cảm thán, tộc Bear luôn luôn nổi tiếng vì sức mạnh, nhưng cậu Arthur này lại quá gầy yếu, trên cơ bản đã cắt đứt khả năng trở thành chiến sĩ.
" Cám ơn giáo viên".
Arthur vẫn gật đầu rất cung kính, xem ra bất kể giáo viên ở thế giới nào đều rất không tồi, nếu như là trước khi mình giác ngộ, Arthur sẽ đổi nghề không chút do dự, nhàn nhã sống hết một đời, nhưng bây giờ đương nhiên không được.
Hắn cần trở thành một chiến sĩ, đánh ra một mảnh trời đất của chính mình trong cái thế giới chiến ý tung hoành này, chỉ mới suy nghĩ đã có chút máu thú sôi trào rồi, quả nhiên mình cũng là phần tử hiếu chiến.
Con đường nào cũng dẫn tới Roma, bất cứ vấn đề nào cũng luôn có biện pháp giải quyết.
Nhìn bóng lưng Arthur, Rander lắc đầu, tuổi trẻ mà, hễ là con dân của thần thú thì có ai không muốn trở thành một chiến sĩ quang vinh, ánh mắt người tuổi trẻ này rất cố chấp, chỉ mong hắn có thể thành công.
Trở lại phòng học, Arthur kéo Ernest còn đang ngồi chờ đi ra khỏi lớp, "Đại ca, chúng ta không đi ăn cơm à?"
"Ăn cơm cái gì, trước tiên làm thí nghiệm với anh, nếu làm tốt, đại ca sẽ giúp em hoàn thành thú biến". Arthur mơ hồ.
Có lẽ trong mắt người thú, điêu khắc sư linh hồn là nghề nghiệp thiêng liêng không thể với tới, thậm chí rất nhiều người không dám thử, điều này không có bất cứ chướng ngại gì đối với bạn học Trâu Lượng, cần gì biết được hay không, thử rồi nói tiếp.
"Tập trung thú linh của em!"
"Đại ca, anh không cần rửa tội, bái thần sao? Nghe nói trước khi bắt đầu, điêu khắc sư linh hồn có rất nhiều nghi thức". Ernest hưng phấn nói, trong mắt hắn, đại ca là người không gì làm khó được, còn trong mắt người ngoài, đây tuyệt đối là một sự điên cuồng, một tộc Bear ngu ngốc vậy mà cũng vọng tưởng trở thành điêu khắc sư linh hồn.