[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 119 : Hắn làm vậy là muốn nghịch thiên sao?


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

- Ở chỗ này, xem ra tác dụng của thị kiếm bị suy yếu cực lớn. Trừ phi là thị kiếm viên mãn, bằng không ở chỗ này không có cách nào phát huy ra được bao nhiêu tác dụng. Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, không để cho mây trắng biến đổi quấy rầy phán đoán của mình. - Không ngờ nhắm mắt lại? Chẳng lẽ là muốn bỏ qua sao? Trong biển mây Lý Dật nhìn thấy cảnh đó, lại cảm thấy không giải thích được. Sở Mộ không nhìn thấy hắn, nhưng hắn lại có thể thấy Sở Mộ. Đây là chỗ tinh diệu của Vân Hải Kiếm Thuật sau khi thi triển ra, cũng chính là căn bản khiến mình có thế không bị đánh bại. - Đã như vậy, ta đánh bại ngươi. Thầm nghĩ một tiếng, thân hình Lý Dật lay động đi tới. Một kiếm từ trong biển mây mịt mờ đến, gần như lặng lẽ không một tiếng động đâm về phía Sở Mộ. Lỗ tai Sở Mộ khẽ run lên, tiếng xuất kiếm xé gió tưởng như không thể phát hiện ra được, vẫn rơi vào trong tai của hắn. Một số người nghe kiếm gần như đại thành, không giống như những người bình thường. Sở Một tiện tay đánh ra một kiếm. Keng. ắn đã chắn được một kiếm do Lý Dật đâm tới. Cổ tay rung lên, kiếm quang vừa chuyển. Sau khi đẩy kiếm của Lý Dật ra, hắn thuận thế đâm tới, khiến một mảnh mây trắng cuộn trào mãnh liệt. Lý Dật kinh hãi vội vàng bứt ra, lui về phía sau. Hắn lại nhớ, lúc trước chỉ lấy kiếm thuật cùng Sở Mộ giao đấu, không chỉ có không chiếm được thượng phong, hơn nữa tiết tấu còn bị Sở Mộ nắm trong tay, bất lực tới mức tiến lùi không được. Thoáng cái, Lý Dật xuất hiện ở một phía khác của Sở Mộ. Lần này, một kiếm hóa thành ba đường, thượng trung hạ đâm về phía Sở Mộ. Sở Mộ vẫn một kiếm vung lên, trực tiếp đỡ được ba kiếm này, đồng thời thuận thế phản kích, khiến Lý Dật dưới sự kinh hãi lại phải lui về phía sau. - Tại sao có thể như vậy được? Hắn nhắm mắt lại, tại sao còn lợi hại như vậy? Thân hình Lý Dật lay động, không ngừng chế tạo ra nhiều đám mây trắng hơn nữa để duy trì biển mây không tan ra, đồng thời âm thầm chấn động. Mà người bên ngoài lại vô cùng kinh ngạc. Nhất là những người đã lĩnh giáo qua Vân Hải Kiếm Thuật của hắn lại càng cảm thấy không hiểu được. Thời gian đã trôi qua lâu như vậy, thế nào còn chưa phân ra thắng bại? Lý Dật không tin tà. Từ sau khi hắn tu luyện Vân Hải Kiếm Thuật, thực lực tăng lên gấp bội. Một lần hành động liền tạo ra tên tuổi Đại sư huynh của kiếm phái, không thể vượt qua. Nhưng bây giờ, ở dưới tình huống bản thân đã thi triển ra Vân Hải Kiếm Thuật, không ngờ không thể làm gì được một để tử nội môn tu vi mới chỉ đạt tới bát đoạn đỉnh phong. Bất tri bất giác, trong lòng Lý Dật có chút rối loạn. Tâm vừa loạn, tâm tình vốn bình tĩnh phong khinh vân đạm tất nhiên cũng bị phá. Tâm Lý Dật vừa loạn, khí tức chấn động đã lộ ra. Hắn lại không có cách nào dung hợp ở trong biển mây giống như trước kia. Trong nháy mắt, tung tích của hắn đã bị Sở Mộ nắm được. Hai mắt vừa mở, tinh quang sắc bén kinh người. Sở Mộ khẽ quát một tiếng, một kiếm khởi phong, thổi đi. Hai luồng sát khí rét lạnh trong nháy mắt chia ra làm mười sáu đường, giăng ra khắp nơi, giống như ltừng trận gió xoáy nhỏ, tất cả đều cuốn về phía Lý Dật. - Không tốt. Sắc mặt Lý Dật đại biến. Một kiếm phía trước giống như gió mát thổi tới. Biển mây dao động, có dấu hiệu bị thổi tan. Mười sáu đường sát khi trong đó rét lạnh đến cực điểm, tập trung vào bản thân khiến Lý Dật cảm thấy sởn tóc gáy. Hắn vung kiếm lên. Kiếm khí ngang dọc chém ra. Sát khí cùng kiếm khí va chạm, vô số kiếm khí nổ tung, bắn nhanh bốn phương tám hướng, khiến biển mây bị bắn trúng, xuất hiện nghìn lở trăm lỗ. Mọi người chỉ thấy vô số kiếm khí bắn ra, biển mây tán loạn. Tất cả đều kinh hãi. Cố gắng điều chỉnh tâm tình, Lý Dật bước đi. Thân hình hăn không ngừng lay động, bay vút ở bên trong, giống như một đám mây trắng, lao về phía Sở Mộ. Một kiếm đâm ra, kiếm khí bám trên lưỡi kiếm, trong lúc đó không ngừng biến đổi. Tốc độ đâm ra kinh người. Một tiếng động vang lên. Không ngờ không khí nổ mạnh. Trên kiếm của Sở Mộ, kiếm khí cũng bám trên lưỡi kiếm. Kiếm đâm ra. Hai kiếm va chạm, trong chớp mắt, cơ bắp trên cánh tay Sở Mộ rất nhanh liền chuyển động. Lực xuyên qua thân kiếm. Bách Luyện Kiếm nhanh chóng chấn động va chạm. Vô số tia lửa bắn ra. Tu vi kiếm khí của Lý Dật mạnh hơn Sở Mộ rất nhiều. Kiếm khí càng tinh thuần hơn. Dưới lực va chạm, Sở Mộ chỉ cảm thấy một lực mạnh chấn động từ thân kiếm truyền đến trên bàn tay. Bàn tay có phần tê dại, thiếu chút nữa thì cầm không được kiếm. Hắn thuận thế buông lỏng, làm giảm đi một lực phản chấn. Một kiếm vung lên, bắn ra một đạo kiếm khí. - Nát! Ngón tay trái của Lý Dật tạo hình giống như kiếm. Kiếm khí tràn ngập, vừa điểm ra. Sau khi đánh nát kiếm khí, lại bắn ra một kiếm khí sắc bén. Tay trái Sở Mộ vội vàng dẫn dắt ngoại kiếm khí, tốc độ nhanh hơn, giống như một thanh kiếm khí chém xuống hư không, đánh nát kiếm khí, chém về phía Lý Dật. Lý Dật thi triển thân pháp đến mức tận cùng. Tthân hình lay động, tránh ngoại kiếm khí của Sở Mộ, xuất hiện ở đỉnh đầu hắn. - Biển mây mênh mông. Lý Dật than nhẹ, vừa ra tay, chính là sát chiêu trung giai của Vân Hải Kiếm Thuật. Hắn biết tâm cảnh của mình đã bị phá, cần một thời gian tĩnh tâm điều chỉnh. Nếu tiếp tục đấu nữa sẽ gây bất lợi cho chính mình. Bởi vậy, hắn ra sát chiêu, ý định mau chóng kết thúc lần đấu kiếm này. - Đại sư huynh sắp chiến thắng. Các đệ tử Chủ Điện hoan hô lên. Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo lại cảm giác có cái gì không đúng. - Tâm Lý Dật đã rối loạn, mất đi tinh túy của hệ vân, nóng lòng muốn giành chiến thắng. La Thiên Hùng nhướng mày, thầm nghĩ. Không có ai biết, rốt cuộc ở trong biển mây đã xảy ra chuyện gì khiến cho Lý Dật luôn luôn bình tĩnh ung dung lại rối loạn tâm tình như vậy. Chớp mắt xuất hiện vô số đám mây, hình thành biển mây, lại bao bọc xung quanh. Sở Mộ có thể cảm giác được trong biển mây tràn ngập vô số sát khí. Thi triển Vân Chi Ý Cảnh. Trong nháy mắt Lý Dật chỉ cảm thấy sát chiêu của mình bị kìm hãm, có cảm giác như rơi vào trong vũng bùn. Thoáng chốc, hắn liền cảm thấy một trận gió mát tập kích tới, thổi cho biển mây dâng lên, có dấu hiệu tiêu tan. Hai mươi bốn đạo sát khí rét lạnh sát nhập vào trong biển mây, va chạm. Vô số tiếng nổ mạnh vang lên. Ngay sau đó, liền có một đạo phong nhận dài hơn một thước màu xanh nhạt xé rách biển mây, xông về phía Lý Dật. - Không xong! Sắc mặt Lý Dật đại biến. Phong quang ở phía trên phong nhận khiến hắn cảm thấy uy hiếp trí mạng. Nhưng phong nhận lao tới quá nhanh, không có cách nào né tránh được. Lý Dật vận dụng kiếm khí hình thành một tầng hộ giáp ở trước ngực. Tiếng rắc rắc vang lên, giống như tiếng thủy tinh bị nghiền nát. Phong nhận đánh nát kiếm khí hộ giáp của Lý Dật. Một lực lượng khổng lồ khiến Lý Dật bay ngược ra, khiến những người quan sát trợn mắt há hốc mồm. Phong Trung Du nhanh chóng được thi triển. Sở Mộ thuận gió, hóa thành một con gió mạnh, bay nhanh đuổi theo về phía Lý Dật.