[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ
Lâm Tuyết cùng với Lâm Thủy Lam khẽ thở phào một hơi. Mục quang không tự chủ được mà rơi xuống trên người Lăng Vân.
"Các hạ. Cảm tạ người đã xuất thủ tương trợ. Nếu như không có người, để cho những đại kiếm sư này tùy ý tại Hải Sâm thủ đô tàn sát bừa bãi khắp nơi. Có trời mới biết sẽ tạo thành cái dạng thiệt hại gì nữa. Nói không chừng năm người chúng ta, cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Lâm Thủy Lam nhìn Lăng Vân, trong mắt hiện lên một tia nóng bỏng.
Tại vì trong sát na ban nãy Lăng Vân cau mày, nàng đột nhiên hiểu ra, động tác này so với thoái quen của Lăng Vân thì giống y hệt. Nhất là trong lúc chiến đấu, hắn đối với Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cực kì nắm chắc, vô cùng thuần thục, rõ ràng là đã qua thiên chuy bách luyện mới đạt được. Còn có sự bình tĩnh khi chiến đấu, khi trảm sát đều làm cho nàng liên tưởng tới hình bóng của người nam tử mà các nàng ngày đêm trông ngóng - chủ nhân Lăng Vân. Chẳng qua là bởi vì sự tình của Lăng Vân hết sức trọng đại, nàng không dám xác định trăm phần trăm. Chỉ tỏ thái độ thăm dò ngữ khí của hắn: "Các hạ đã đem Vân Lai đế quốc cường giả hoàn toàn tiêu diệt, cho dù là thánh kiếm sư cường giả của họ, cũng phải thân vẫn trong tay ngài. Trợ giúp đối với đám người chúng ta là vô cùng to lớn. Mong rằng các hạ cho biết tính danh, để chúng ta có cơ hội báo đáp ít nhiều."
Nếu đã có cơ hội, Lăng Vân cũng sẽ không đơn giản buông bỏ.
"Nếu muốn báo đáp, vừa vặn ta có một chuyện, cần dựa vào lực lượng của nhị vị."
"Thỉnh các hạ phân phó."
"Ta lần này tới, là vì muốn tìm hành tung của một vị cố nhân, nàng tên là Diệu Âm. Chẳng biết nhị vị có biết nơi hạ lạc của nàng không?"
Lâm Tuyết bỗng nhiên trong lòng khẽ động, lập tức hỏi: "Các hạ muốn tìm Diệu Âm tỉ, có đúng là bởi vì duyên cớ của ca ca ta?"
Chuyện của đám người Tự Nhiên Nữ Thần và Tịch Lưu Quang, tuyệt đối sẽ không đơn giản là hết hi vọng. Mà thế cục của Lăng Vân hiện nay xem ra, ngoại trừ Chuyển Luân ra, duy nhất chỉ có một người biết rõ nơi ở của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang. Bởi vậy, tin tức chỗ ở của hắn là cực kỳ trọng yếu. Vốn nhị vị thần linh đều cho rằng Lăng Vân đã chết, đã thoáng buông bỏ tư tưởng muốn tìm kiếm hắn. Bất quá lúc này hắn lại quang minh chính đại xuất hiện, cho dù là đã thay hình đổi dạng nhưng cũng đã khơi dậy mối lên hệ với Lăng Vân. Vấn đề này nếu không được xử lý cho tốt, sợ rằng không bao lâu, đám người Tự Nhiên Nữ Thần sẽ lại lần nữa tìm đến. Đến lúc đó tuyệt đối là một cái phiền phức cực lớn.
Bởi vậy, việc đầu tiên hắn làm phủ nhận mối quan hệ với Lăng Vân: "Lăng Vân các hạ ta cũng ngưỡng mộ đã lâu. Bất quá nhưng lại thủy chung chưa từng một lần gặp mặt."
Những lời này của hắn không thể nghi ngờ là phủ định việc tìm kiếm Diệu Âm là cùng với Lăng Vân có quan hệ.
Bất quá lời này đừng nói là lừa gạt thần linh, cho dù là Lâm Tuyết cũng là không thể nào tin được: "Ha ha! Các hạ chớ có nói đùa, kiếm kỹ của ngươi cùng với của ca ca Lăng Vân là giống nhau, người đã đem nó truyền lại cho ngài, tự nhiên ngài cùng hắn có quan hệ không tầm thường. Nói không chừng là giống như suy đoán của những người bên ngoài, là quan hệ sư đồ. Thế sao ngài lại nói là chưa từng gặp qua hắn?"
"E rằng việc này có sự hiểu lầm không nhỏ. Những kiếm kỹ này của ta nhìn qua thì cùng với của Lăng Vân các hạ có vẻ giống nhau, nhưng quả thật là bởi vì ta ngưỡng mộ thần kỹ này, nên có ý nghĩ mô phỏng theo nó, cũng chỉ có dáng vẻ bên ngoài, không thể đánh đồng được, chỉ tiếc là Lâm Tuyết các hạ tu vi chưa đến bát giai, chỉ cần tấn thăng lên bát giai, liền có thể dựa vào năng lực cảm ứng đối với lực lượng thiên địa, tất nhiên là có thể phát giác ra ta cùng với Lăng Vân có nhiều chỗ bất đồng."
Lâm Tuyết có phần nhíu nhíu mày.
Lâm Thủy Lam ở bên cạnh đối với thuyết pháp của hắn cũng là thập phần kinh ngạc. Một người cho dù là cải biến lại dáng vẻ bên ngoài, nhưng lời nói và việc làm cũng sẽ mang theo một chút thói quen nhỏ, thủy chung vô pháp cải biến được. Như động tác cau mày kia, nàng tuyệt đối sẽ không nhìn lầm. Thần thái này chỉ Lăng Vân mới có được, đây đúng là một người mà, như thế nào hắn lại cực lực giấu diếm việc bản thân mình cùng với Lăng Vân có liên quan?
"Lẽ nào Lăng Vân các hạ có ẩn tình gì trong đó, mới không thể không dùng một thân phận khác hiện thế trước mặt thế nhân?" Lâm Thủy Lam suy đoán ở trong lòng, cũng không có đem điểm nghi vấn này nói ra.
Lâm Tuyết nghe xong câu trả lời của Lăng Vân, trong lòng cũng có suy nghĩ đồng dạng với Lâm Thủy Lam. Bất quá, nàng không có liên tưởng người trước mặt là Lăng Vân, mà cũng chỉ nghĩ rằng hằn là truyền nhân của Lăng Vân.
Do dự trong chốc lát, nàng cất tiến: "Các hạ phải chăng có sự tình gì nan giải, không thể bộc lộ thân phận? Nếu là như vậy, xin cứ nói với chúng ta, chúng ta sẽ tận lực giúp đỡ."
"Nhị vị đa tâm rồi, ta xác thực không có liên quan Lăng Vân. Nếu không tin, ta cũng vô pháp à."
"Này!" Lâm Tuyết vẫn còn do dự trong chốc lát. Chung quy cũng đành nói: "Các hạ đối với chúng ta có ân cứu mạng. Nếu đưa ra yêu cầu này có vẻ không thỏa đáng. Bất quá chuyện này cùng với an nguy của ca ca có quan hệ trọng đại, chẳng biết các hạ có thể để cho ta thi triển một chút bí thuật cảm ứng được không?"
Lăng Vân nhướng mày: "Bí thuật gì?"
"Ca ca ta là kiếm tu nhất mạch. Có người nói là thế gian chỉ có ba người. Theo lời Diệu Âm tỷ tỷ truyền lại, nếu là kiếm tu thì trong thể nội sẽ tồn tại kiếm nguyên. Các hạ đã là muốn tìm kiếm Diệu Âm tỷ tỷ. Tất nhiên là biết được nàng. Lời của nàng có thể tin được chứ?"
Kiếm nguyên, trong thể nội của hắn đã hoàn toàn không có kiếm nguyên, cũng không sợ bị ai trắc thí mà phát hiện ra. Diệu Âm chính là đi theo Tự Nhiên Nữ Thần, có trời mới biết Tự Nhiên Nữ Thần truyền xuống cái bí thuật gì để mà tìm mình. Hắn làm sao có thể để tùy tiện bị trắc thí được. Bởi vậy hắn lắc đầu nói: "Hai người các ngươi đã không muốn báo cho ta biết chỗ ở của Diệu Âm các hạ, ta cũng không cưỡng cầu nữa. Chuyện hôm này tới đây là kết thúc, ta trước tiên xin cáo từ." Lăng Vân vừa dứt lời, lập tức xoay người đằng không bay đi.
"Các hạ xin dừng bước. Các hạ đối với chúng ta có ân, nếu đã muốn tìm Diệu Âm tỷ tỷ, ta tự nhiên sẽ trợ giúp. Chẳng qua là Diệu Âm tỷ tỷ trong thời gian này đã ly khai tới nơi nào không rõ. Bất quá nàng lúc đi đã hướng ta nói rõ, trong vòng một năm tất nhiên sẽ trở lại.
Các hạ nếu không ngại xin lưu lại phương pháp liên hệ. Đợi lúc Diệu Âm tỷ tỷ quay lại, ta liền thông tri cho người. Như vậy thì sao?"
Lăng Vân nhướng mày.
Diệu Âm nếu đã ly khai, nói rõ trong vòng một năm trở về. Trong đó sợ rằng có nguyên nhân không muốn người ta biết tới. Hơn nữa nàng còn truyền xuống bí thuật cho Lâm Tuyết, dùng để tìm kiếm bản thân mình, khẳng định là có bí thuật động tay động chân.
Suy tư trong chốc lát, hắn chung quy chỉ nói: "Ta sẽ dừng ở Kiếm sư công hội ban bố một nhiệm vụ tìm người. Nếu là các ngươi có lòng báo cho ta biết đầu mối về Diệu Âm các hạ, trực tiếp phái người tiếp nhận nhiệm vụ là đủ. Đến lúc đó ta sẽ lại cùng ngươi gặp gỡ." Nói xong, cũng không chờ hai người tiếp tục đáp lời. Thân hình đằng không bay lên, hướng phía hư không mà phi độn.
Lâm Tuyết cố tình muốn giữ lại, nhưng thấy hắn có ý muốn đi, cũng đành phải thôi vậy. Lúc này thánh kiếm sư Vương Phó tuy rằng đã chết, thế nhưng nguy cơ của Thần điện ở thủ đô vẫn chưa được giải quyết. Bởi vậy, hai người lấy tốc độ nhanh nhất, trợ giúp cho thủ đô Thần điện.
...
Hơn một trăm ba mươi vị kiếm sư mặc dù đã hoàn toàn bị tiêu diệt, nhưng cũng không có nghĩa là tin tức vô pháp bị rò rỉ ra ngoài. Có nhiều như vậy kiếm sư, kiếm sĩ đứng coi ở xung quanh, trong đó có lẫn cả gián điệp của Vân Lai đế quốc đang ẩn tàng.
Quả nhiên, tin tức này đã được truyền tới thủ đô Thần điện, một đám đại kiếm sư biết là đại cục đã mất đi. Bằng vào đội hình bao gồm không tới sáu mươi đại kiếm sư, nếu muốn gây ra một trận phong vũ ở Hải Sâm đế quốc, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Mắt thấy sự tình không thể tiến triển, vì miễn tạo thành hy sinh lớn hơn nữa, mệnh lệnh triệt thối binh lực được ban ra. Chỉ lưu lại một bộ phận pháo hôi ở lại phía sau chặn đường, còn những kiếm sư, đại kiếm sư còn lại đều nhằm thẳng hướng bên ngoài thủ đô mà trốn đi.
Lần này, Vân Lai đế quốc đã phá vỡ kế hoạch ban đầu, vận dụng đến hơn hai trăm bốn mươi đại kiếm sư, hơn ba nghìn sáu trăm kiếm sư, cao cấp kiếm sĩ tinh nhuệ đạt tới bốn vạn người. Song, cuối cùng ngoại trừ việc tạo thành tổn thất nghiêm trọng cho quân đội của Vân Lai đế quốc, tiêu hao đại lượng công huân, cơ hồ cũng không có bất luận chiến công gì. Mà cái giá lớn nhất mà bọn họ phải trả chính là tính mạng của một vị kiếm thánh, hơn một trăm chín mươi vị đại kiếm sư, hơn hai nghìn vị kiếm sư cùng với toàn bộ kiếm sĩ tinh nhuệ. Có thể nói là bọn họ đã triệt để thất bại.
Tại trong một trận chiến, truyền nhân thần bí của Lăng Vân đã thể hiện một màn ngoại mục.
Cho dù là lực chiến đấu của hắn miễn cưỡng chỉ tương đương với ngũ giai đại kiếm sư, thế nhưng trận pháp với vạn kiếm tề tụ kia, cùng với kiếm thế ẩn hàm bên trong thánh kiếm kia, đều được mọi người trên đại lục biết đến.
Nhất là lúc tối hậu, hơn nghìn thanh bảo kiếm vơi linh tính cường đại bay lượn trong không trung, đều khiến cho các lục giai cường giả nhiệt huyết sôi trào. Hầu đa đều liên tưởng đến việc sở hữu một thanh kiếm như vậy với hi vọng đột phá thánh kiếm sư cảnh giới.
Đế quốc hiện tại có bao nhiêu người thì bấy nhiêu người vui sướng.
--------------------------
Tại Vân Lai đế quốc, Vân Trọng từ trong lời của tên gián điệp đã biết hết thảy mọi chuyện xảy ra, hắn trầm mặc đằng đẳng suốt ba ngày.
Ba mươi năm đạt đến thành tựu cửu giai cảnh giới, trở thành một tồn tại siêu cấp - Lăng Vân. Một thanh thần khí với lực lượng thần bí. Một vị không tới bốn mươi tuổi, đã có truyền nhân với thực lực ngũ giai đại kiếm sư, điều động ra hàng loạt thanh kiếm với linh tính cực kỳ cường đại, đúng là một loại năng lực thần dị.
Còn có mấy vị Lâm Tuyết, Lâm Thủy Lam nữa, dung hợp với nguyên tố Tinh Linh, đều đã được định trước là sẽ đột phá thất giai cảnh giới, có tiềm lực đạt tới bát giai thánh kiếm sư cảnh giới. Tất cả mọi thứ liên hệ với nhau cùng một chỗ, hợp thành một đại thế lực tương đương với hình thức sơ khai của một cái bát cấp văn minh. Nếu không có người cản trở, như vậy thì tối đa là năm mươi năm, thế giới này chắc chắm sẽ xuất hiện thêm một cái bát cấp văn minh.
Năm mươi năm thời gian, đạt tới thành tựu bát cấp văn minh a!!
Lúc này, vị truyền nhân kia của Lăng Vân ngoại trừ nắm giữ việc thần thông khống chế linh tính của kiếm ra, lực chiến đấu chân chính tựa hồ là đánh không lại lục giai đại kiếm, nếu nhân cơ hội này mà tiêu diệt...
Còn có năm người Lâm Tuyết.
Nguyên bản là Vân trọng cho rằng các nàng có tư chất bình thường, không có khả năng đột phá thánh kiếm sư. Nhưng trước năng lực đáng sợ của truyền nhân Lăng Vân, hắn đã đem cái loại nghi hoặc này vứt lên chín tầng mây.
Bất luận sự tình gì mà không có khả năng, nếu có quan hệ với tên quái vật Lăng Vân, đều biến thành chuyện đương nhiên cả.
Năm vị bát giai thánh kiếm sư tương lai, một vị siêu cấp cường giả.
Nghĩ tới đây, Vân Trọng sau ba ngày trầm mặc, trong mắt chợt bắn ra một đạo tinh quang bộc lộ sự kinh hãi.
Vân Lai đế quốc, kết cấu tổ chức của nó bất đồng với Hải Sâm đế quốc. Không có cái gì gọi là trưởng lão hội, khi hạ đạt bất cứ mệnh lệnh gì trọng đại đều phải kinh qua tầng tầng thẩm xét. Quốc gia lúc này ngoại trừ ra lưỡng vị bát giai thánh kiếm sư đức cao vọng trọng ra, chân chính quyết định chỉ có một người Vân Trọng. Hắn cơ hồ nắm giữ một phần ba lực lượng của toàn bộ đế quốc.
Một cái thất cấp văn minh, một phần ba lực lượng quân sự là bực nào cấp bậc?
Hải Sâm đế quốc sẽ lập tức biết được.
Sau ba ngày, người nắm quyền Vân Lai đế quốc Vân Trọng đã hạ đạt một cái mệnh lệnh chấn kinh đến cả đại lục.
Toàn bộ quân đội của Vân Lai đế quốc, không ngại tất cả mọi giá cả, bằng tốc độ nhanh nhất, tiêu diệt Hải Sâm đế quốc Lâm gia nhất mạch. Nếu như Hải Sâm đế quốc tiếp tục dựa vào lực lượng Thần điện che chở cho gia tộc bọn họ, thì tiêu diệt luôn hoàn toàn đế quốc bọn họ.
Lúc này đây, không hề còn là uy hiếp quân sự, mà chân chính là chiến tranh. Thất cấp đối đầu lục cấp. Chiến tranh ảnh hưởng tới phạm vi toàn quốc.
-------------------