[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 142 : Dã tâm (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

So với vị Tả Y này là một tiểu nha đầu có chút càn quấy, An Nhã hiển nhiên là chững chạc hơn nhiều. Sau khi tiến nhập Thượng Huyền Kiếm Tông nàng cơ hồ cũng không có nghỉ ngơi, liền lập tức cùng với năm người khác tiến hành thăm dò địa thế của môn phái. Việc đi đi lại lại này, cũng với sự đánh giá về sự tốt xấu của địa thế, nhất thời cũng đủ khiến cho trong lòng Lâm Tuyết thoáng yên tâm trở lại. Chẳng qua làm cho nàng có chút mê muội không thể lý giải chính là trang bị trên người bọn họ trong chuyến đi này. Bảy người ở đây, mỗi một vị đều sử dụng một thanh thánh kiếm có phẩm chất cực cao, hơn nữa còn có nhiều loại trang bị hi hữu, đạo cụ tinh xảo có đẳng cấp cao. Bỏ qua một bên những đạo cụ kia không nói, chỉ cần mỗi người sử dụng một thanh thánh kiếm cực phẩm, chính là một khoản chi tiêu thật lớn! Mỗi một kiện cực phẩm thánh khí, dù cho là Thượng Huyền Kiếm Tông nếu không được Tự Nhiên Nữ Thần đưa tặng Thần nguyên chi tinh thì cũng không thể có! Nếu như nói cái dong binh đoàn này lúc trước làm nhiệm vụ kiếm được không ít tiền, vậy còn những thông tin nàng đã xem thì sao, dựa vào những nhiệm vụ những năm gần đây cái dong binh đoàn này đã tiếp nhận xem ra... loại khả năng này gần như là bằng không! Xem ra, lai lịch của cái dong binh đoàn này cũng không đơn giản a. Trước mắt Thượng Huyền kiếm tông đang ở thời kỳ mấu chốt, trước khi Lăng Vân còn chưa xuất quan, để bảo đảm cho lực lượng phòng hộ của môn phái, đám người Lâm Tuyết tạm thời cũng đành phải đem ý nghĩ đổi lại một cái dong binh đoàn khác chôn ở trong lòng. Dong binh đoàn nhập trú được ba ngày, lập tức đã có được một công trạng. Đại lượng thám tử mai phục ở xung quanh để dò thăm tình huống, đều bị một vị thánh kiếm sư xuất thủ đem bắt sống toàn bộ, trải qua một phen bức cung nghiêm khắc, lập tức biết được một cái manh mối trọng yếu - biết được Thượng Huyền Kiếm Phái có được một ngàn thượng phẩm tinh thạch, Thiên Triệu Môn quả nhiên đã muốn triệu tập một nhóm thánh kiếm sư, có ý định đối với Thượng Huyền Kiếm Tông phát động công kích, nếu không phải bởi vì Giai Điệu dong binh đoàn bỗng nhiên xuất hiện, khiến cho bọn họ trước khi thăm dò rõ ràng lai lịch cũng không dám công kích, sợ là hôm nay đã tới kỳ hạn của tổng tiến công. Đối mặt với kết quả này, đám người Lâm Tuyết cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Đành phải phó thác vào sự phòng thủ cẩn mật của Giai Điệu dong binh đoàn! Ở thời gian kế tiếp, xung quanh càng ngày càng nhiều môn phái bị Thiên Triệu Môn mê hoặc, gia nhập vào hàng ngũ đi tìm Thượng Huyền Kiếm Phái gây phiền toái. Đồng thời đã có một số người bắt đầu hợp lực hướng phía Giai Điệu dong binh đoàn tạo áp lực, để cho bọn họ phải buông tha nhiệm vụ thủ vệ Thượng Huyền Kiếm Tông. Theo thời gian trôi qua, cuối cùng những môn phái kia tựa hồ là nhận được ám thị của Hàn Trần, từ động khẩu đã biến thành động thủ. Sau một tháng nghiên cứu về tin tức của Giai Điệu dong binh đoàn, Thiên Triệu Môn cùng với lục đại môn phái khác, hưởng ứng lời hiệu triệu, bốn vị bát giai thánh kiếm sư, hai mươi bốn vị thất giai thánh kiếm sư, mấy trăm môn nhân có kiếm sư cấp bậc, đều từ khắp nơi tụ lại! Chỉ sợ một khi người đến đông đủ, liền sẽ hướng chỗ ở của Thượng Huyền Kiếm Tông đánh tới. Đối phương tấn công với đội hình cường đại như thế, đoàn trưởng của Giai Điệu dong binh đoàn vốn đã quên với sự bình yên không khỏi cũng có chút đứng ngồi không yên. Lập tức tìm tới chưởng môn nhân Lâm Tuyết, khuyên bảo rằng: - Quý phái hiện giờ đã bị bại lộ ra số lượng tiền tài, nếu muốn vượt qua trọng trọng gian hiểm, bình yên đứng vững tại Vụ Át Sơn đã trở nên thập phần khó khăn. Dù cho dựa vào lực lượng của chúng ta hôm nay đánh lui được đại địch, chờ chúng ta vừa đi, chúng tất nhiên sẽ kéo nhau trở lại. Nói đến đây, ngữ khí của An Nhã có chút trì hoãn: - Ta thấy nhân mã của quý phái bất quá cũng chỉ có mười mấy hai mươi người. Việc kiến lập môn phái cũng không tiêu hao bao nhiêu tâm huyết. Trước mắt phải đối đầu với đại địch, cử chỉ sáng suốt chính là vứt bỏ phái mà đi. Tìm một nơi ẩn tàng rồi sau đó gia nhập những thế lực lớn khác để tìm sự che chở. Cứ như vậy mới có thể hóa giải tai ương huyết quang sắp tới. Lâm Tuyết cũng biết là An Nhã có chút xem thường Thượng Huyền Kiếm Tông bọn họ, và cũng có chút hảo tâm khuyên bảo bọn họ một con đường đúng. Chỉ bất quá... các nàng sở dĩ không muốn cùng với những môn phái này động thủ cũng không phải là sợ bọn họ, mà là không muốn kinh nhiễu đến việc bế quan của Lăng Vân, một khi kinh nhiễu... Chẳng lẻ hành động mời đến Giai Điệu dong binh đoàn trước kia cũng chỉ là uổng phí sao? Nghĩ tới đây, Lâm Tuyết lắc lắc đầu: - An Nhã đoàn trưởng, những sự tình đang gặp phải hiện nay, hết thảy xin nhờ vào người. Nếu như có cái gì cần, Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta nghĩ hết biện pháp cung cấp cho các ngươi. - Hai mươi tám vị thánh kiếm sư, trong đó còn bao gồm bốn vị bát giai cường giả, lấy thực lực cửu giai của ta cộng với các tỷ muội trong đoàn, chung quy cũng có thể đem bọn họ đánh bại, bất quá... Lâm Tuyết còn tưởng rằng là giá tiền lúc trước quá thấp, vội vàng nói: - Về phương diện giá cả, chúng ta có thể thương nghị thêm lần nữa. - Không, Lâm Tuyết các hạ hiểu lầm ý tứ của ta. Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ của quý phái, tám trăm tinh thạch cho việc phòng ngự một năm, Giai Điệu dong binh đoàn dĩ nhiên là sẽ chấp hành đúng. Chẳng qua là, ta muốn hỏi thêm một câu, Thượng Huyền Kiếm Tông các ngươi thật sự đã nghĩ kĩ về việc kiên quyết phòng thủ chưa? - Ý tứ của quý đoàn trưởng là... An Nhã nói đến đây, khẽ hành lễ một cái: - Ở chỗ này, ta trước tiên xin hướng quý phái xin thứ lỗi. - Xin thứ lỗi? An Nhã hướng phía hậu sơn của Thượng Huyền Kiếm Tông nhìn thoáng qua, có chút ý tứ sâu xa nói: - Dụng cụ thăm dò mà Giai Diệu dong binh chúng ta sử dụng, tuy rằng không dám nói là tốt nhất vũ trụ, nhưng ít ra cũng là một trong những đạo cụ tiên tiến nhất của Trung Ương Tinh! Khi chúng ta dò xét địa thế của phiến khu vực này, từng phát hiện ra một loại kết giới ngăn cách khí tức... Lâm Tuyết sắc mặt hơi đổi: - Các hạ, trước đó ta không phải là đã nói qua, hậu sơn là cấm địa của Thượng Huyền Kiếm Tông ta, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào trong đó, ngươi... An Nhã vội vàng xua tay giải thích: - Lâm Tuyết các hạ chớ hiểu lầm, chúng ta cũng không có tiến nhập cấm địa của quý phái, chẳng qua là chỉ dạo qua một vòng ở phụ cận thôi. Nói đến đây, nàng thấy sắc mặt Lâm Tuyết có chút bất thiện, bổ sung thêm: - Ta biết Lâm Tuyết các hạ đang lo lắng cái gì. Thỉnh các hạ yên tâm, chuyện này chúng ta tất nhiên sẽ không tiết lộ nửa chữ. - Các ngươi phát hiện? An Nhã gật gật đầu: - Theo sự thăm dò của đạo cụ, đích xác là có dấu vết năng lượng của Thần nguyên chi tinh lưu lại. "Thần nguyên chi tinh." Lâm Tuyết trong lòng hơi ngẩn ra, nàng còn tưởng rằng những người này là phát hiện ra ca ca mình đang bế quan ở đó, kinh nhiễu đến hắn. An Nhã cũng không chú ý tới sự dị thường trên mặt Lâm Tuyết, cẩn thận lên tiếng hỏi: - Có thể hay không mạo muội hỏi thêm một câu, quý phái chính là đại biểu ở sau lưng của một đại thế lực? "Đại biểu của thế lực..." Trong đầu Lâm Tuyết bỗng nhiên hiện lên một đạo linh quang. Thành viên của Giai Điệu dong binh đoàn có tư chất hết sức hơn người, lại có dụng cụ tiên tiến nhất tinh cầu, lại đối với tinh thạch cũng không có thái độ quan tâm... Nếu như giả thiết các nàng là quân cờ mà những thế lực khác đánh vào Vụ Át Sơn, đây hết thảy, tựa hồ cũng là giải thích rất tốt. Suy nghĩ nhanh như thiểm điện xoay chuyển trong đầu, chỉ chốc lát sau, cũng hỏi ngược lại: - Chỉ từ Thần nguyên chi tinh, liền nhanh chóng phán đoán ra sau lưng Thượng Huyền Kiếm Tông ta có đại thế lực hao túng, không khỏi có phần miễn cưỡng quá sao. Lời nói này chuyên đánh vào trong lòng của người hữu tâm, tự nhiên là có đến hai ý tứ. (Cái này gọi là người nói vô tâm, người nghe hữu tình - DG) - Ha ha, xem ra các hạ là định khảo sát ta mà. Nếu là loại người thuộc về các đại thế thực thì cũng không tính là cái gì bí mật, nói ra cũng không sao. - Xin lắng tai nghe! - Thần nguyên chi tinh thuần khiết chân chính, giá trị vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Không có một cái thế lực khổng lồ nào có được Thần nguyên chi tinh lại đem bán ra, mà dùng nó để tạo thành các nhóm thánh kiếm sư cấp bậc cường giả. Mà những thứ đem bán, chỉ là những thứ có phẩm chất thấp kém, thậm chí chỉ có thể coi là cực phẩm tinh thạch mà thôi. Sử dụng mấy thứ này, hiệu quả cực kỳ thấp, đừng nói chi tới đột phá thánh giai. Mà theo ta dò xét độ tinh khiết của năng lượng, tuyệt đối chính là Thần nguyên chi tinh chân chính! Nói đến đây, ngữ khí của An Nhã có chút hâm mộ nói: Những thứ này hẳn là phần thưởng cho nhiệm vụ của quý phương thế lực, theo các ngươi cư nhiên lại dùng để chế tạo tu luyện Thánh Địa xem ra, khẳng định không chỉ có một khỏa, thế lực của quý phương xem ra cũng không phải là tầm thường rồi. Lâm Tuyết lập tức có cảnh giác: - Chuyện này, cùng với quý phương hẳn là không có quan hệ gì. - Ha ha, Lâm Tuyết các hạ không cần khẩn trương. Không có ai lại tùy tiện đắc tội với đại biểu của một phương thế lực khổng lồ như thế. Nói đến đây, nàng vẫn là mang theo một loại ngữ khí dò xét: - Xem ra Lâm Tuyết các hạ mới vừa tiếp nhận nhiệm vụ không lâu rồi. Nếu hai phương chúng ta đều mới vừa tiếp nhận nhiệm vụ, tới Đông Phương Đại Lục để tìm một chỗ căn cứ địa ổn định, trở thành ván cầu để ngày sau tiến nhập nơi đây, sao chúng ta lại không bắt tay hợp tác? Cùng phát triển chung? Các ngươi xuất tiền, chúng ta xuất lực, không nói tới việc quét ngang Vụ Át Sơn, chí ít tạm thời đánh khắp một phiến thiên địa vẫn là không thành vấn đề. Chỉ cần có chút công trạng khiến cho môn chủ phía sau cảm thấy cao hứng, tất nhiên là sẽ có khen thưởng thêm và tăng cường thực lực cho chúng ta, đến lúc đó... Nghe thế Lâm Tuyết chợt suy nghĩ cẩn thận một cái vấn đề, nhất thời bị dọa cho đổ cả mồ hôi lạnh. Khó trách Thượng Huyền Kiếm Tông bọn hắn chỉ lấy tám trăm tinh thạch là có thể thuê đến một cái dong binh đoàn có một vị cửu giai thánh kiếm sư tọa trấn! Kỳ thực đây cũng không phải là các nàng có vận khí tốt, mà là sớm đã có dự mưu. Giai Điệu dong binh đoàn này căn bản là muốn thông qua chuyện này để khống chế Thượng Huyền Kiếm Tông! Đại địch ở trước mắt, sinh tử của Thượng Huyền Kiếm Tông cơ hồ đều bị nắm giữ trong tay của Giai Điệu dong binh đoàn, nếu như tạm thời không chấp thuận đề nghị của bọn hắn, cuối cùng sợ rằng chỉ có một đường là bị địch nhân tiêu diệt! Nếu không phải đám người mình bị các nàng hiểu lầm thành thuộc hạ của một đại thế lực, khiến cho bọn họ tạm thời không dám vọng động, nếu không mà nói... Dẫn sói vào nhà a! Ở Trung Ương Tinh có hoàn cảnh cạnh tranh ác liệt như vậy, Tả Y ngây thơ như vậy làm sao có thể sinh tồn? Nếu như nàng không có đoán sai, sợ rằng cái loại ngây thơ này, cùng với thuyết pháp của An Nhã vừa mới đột phá cửu giai mà nói, đều là giả dối cả, mục đích cuối cùng, cũng chính là vì tiêu trừ cảnh giác của cố chủ mà thôi. Còn có việc các nàng lúc trước tiếp nhận những nhiệm vụ đê cấp... Những nhiệm vụ ấy tuy rằng chỉ là đê cấp, nhưng bây giờ nghĩ lại, tuy nhiên cũng có một điểm chung - cấp thiết! Nếu cố chủ không mời dong binh đoàn hoàn thành nhiệm vụ đó, đối với bọn họ tạo thành tổn thất không thể đo lường được! Ví dụ như chưởng môn của một tiểu môn phái cần tìm kiếm một loại thảo dược để cứu tính mệnh của vợ hắn. Mà nơi sinh trưởng của loại thảo dược này đối với những đại kiếm sư phổ thông tất nhiên là thiên nan vạn nan, chỉ sợ thánh kiếm sư bình thường đi, cũng có một chút nguy hiểm! Bất quá loại thảo dược này, là một trong những loại thảo dược phải có để cứu mệnh của vợ hắn! Vì thế, đoán chừng vị chưởng môn nhân của tiểu phái kia đã đánh bạc hết thảy, môn phái chỉ sợ cũng đang âm thầm rơi vào trong khống chế của Giai Điệu dong binh đoàn. Ngày đó nàng cảm thấy Giai Điệu dong binh đoàn thật sự là hảo tâm, lấy mấy vị thánh kiếm sư lại đi trợ giúp một vị đại kiếm sư, hiện tại... - Lâm Tuyết các hạ, không biết người suy tính như thế nào?