[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 146 : Lời mời của Vọng Hải Phái


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nhận được sự ngầm đồng ý của Lăng Vân, Lâm Tuyết giống như ăn được một khỏa định tâm hoàn (thuốc an thần nếu hiểu theo nghĩa hiện đại - DG), cả người đối với nhiều việc đã không còn cố kỵ nữa! Sau khi phản hồi Thượng Huyền Kiếm Tông, nàng trước tiên hạ mệnh lệnh khuếch trương, để cho An Nhã dẫn dắt Giai Điệu dong binh đoàn của nàng, cùng với Lâm Thủy Lam phối hợp tác chiến, hướng các môn phái ở bốn phương tám hướng càn quét qua. Những tiểu môn phái lân cận này thường ngày hay đi tìm Thượng Huyền Kiếm Tông gây phiền toái, thậm chí đối với môn phái mới này bày ra đủ cái cớ để làm khó, bất quá sợ rằng bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, một môn phái mà ngày thường tỏ ra vô hại này lại đáng sợ như thế. Ba môn phái ở gần nhất đã trở thành thế lực được đem ra tế cờ cho Thượng Huyền Kiếm Tông. Ngay khi bọn họ còn chưa kịp làm ra loại phản ứng gì thì đã bị đội quân của An Nhã sang bằng, tịch thu toàn bộ địa bàn, tài sản. Chủ tể giả chân chính của Vụ Át Sơn, chính là bảy vị Kiếm Thánh. Bất quá, thất đại Kiếm Thánh thường ngày kiềm chế lẫn nhau, rất ít khi động thủ, cho dù là có tranh chấp gì, cũng chỉ để cho thủ hạ đi trước, tránh cho mình khỏi tổn hao nguyên khí, bị những phương đối địch bỏ đá xuống giếng. Vì vậy, cửu giai kiếm sư cơ hồ tương đương với tồn tại cường đại nhất của Vụ Át Sơn Mạch. Các môn phái ở Vụ Át Sơn đại đa số có thể có mội hai vị thất giai thánh kiếm sư cũng là không tệ rồi, có thể có bát giai thánh kiếm sư tọa trấn, đều thuộc về trung đại hình thế lực (thế lực lớn vừa - DG), về phần cửu giai thánh kiếm sư... Đây chính là gần tương đương với ba siêu cấp thế lực, ở Vụ Át Sơn có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tam đại môn phái đã xong, Thượng Huyền Kiếm Tông lập tức tản ra như châu chấu, hướng bốn phương tám hướng mà đi. Cùng lúc đó, Lâm Nhược Nhược đã tại với Tả Y chạy tới một tòa giao dịch thành, thông qua đại lượng tinh thạch mua một nhóm kiếm sư khổng lồ, bổ sung vào những môn phái đã chiếm được, để bảo toàn trật tự của những môn phái này. Sinh hoạt tại Vụ Át Sơn, những chuyện như một vùng thế lực bị chiếm lĩnh này hôm nay, ngày mai lại bị chiếm lĩnh bởi thế lực khác cũng xảy ra như cơm bữa. Những đệ tử của môn phái bị chiếm do đó cũng không quan tâm tới việc đổi chủ. Do đó thế lực mới chiếm lĩnh môn phái bọn họ, cũng không cần đuổi tận giết tuyệt, chỉ cần cấp cho bọn họ chút chỗ tốt, thì mọi chuyện cũng dễ dàng xử lý. Đây là quy củ của Vụ Át Sơn. Toàn bộ mọi người của Thượng Huyền Kiếm Tông như thiểm điện hướng bốn phương tám hướng tràn ra. Tiêu diệt những tiểu hình môn phái xung quanh. Dần dần trong vòng ba tháng, phương viên của Thượng Huyền Kiếm Tông đã mở rộng từ mười dặm tới hơn một trăm dặm. Diện tích như thế tuy không bằng Vọng Hải Phái, nhưng so với đại đa số môn phái khác cũng là gấp mấy lần. Loại cử động này của Thượng Huyền Kiếm Tông đã khiến cho những tiểu hình môn phái cực kỳ kinh hoảng. Đối phương có một vị cửu giai cường giả, mình như thế nào có thể địch lại! Vì bảo vệ tiểu mệnh của họ, chút ít thánh kiếm sư đều rối rít hướng những cửu giai thánh kiếm sư gần đó nhờ vả. Hi vọng mượn lực lượng của bọn họ đối phó với sự tàn sát bừa bãi của Thượng Huyền Kiếm Tông. Giờ khắc này, sau khi quét ngang các tiểu môn tiểu phái xung quanh, thế lực Thượng Huyền Kiếm Tông đại trướng. Bất quá Nghiệp Hỏa Giáo - một môn phái có được cửu giai thánh kiếm sư đã tổ chức những môn phái đã hoặc sắp bị bọn họ tiêu diệt, tạo thành một cổ thế lực khổng lồ. Chủ động hướng Thượng Huyền Kiếm Tông đánh tới. Nguyên bản, Thượng Huyền Kiếm Tông có thực lực ở trên Nghiệp Hỏa Giáo, nhưng hiện tại lại có thêm những thánh kiếm sư ở xung quanh xin nhập giáo, khiến cho thế lực bọn họ tăng mạnh, hiện tại đã có hơn bốn mươi hai vị thánh kiếm sư cùng với một vị cửu giai thánh kiếm sư tọa trấn, thực lực vượt xa Thượng Huyền Kiếm Tông. Đối mặt với loại tình huống này, Lâm Tuyết biết không có thể trì hoãn, đi tới một nơi mà ai cũng biết là nơi nào đó. (Ta làm biếng dịch nên ghi thế, anh em tự hiểu - DG) Bất quá, nàng còn chưa kịp mời Lăng Vân xuất sơn, Thượng Huyền Kiếm Tông đã phải đón tiếp một vị khách không mời mà đến, chính là người mà ba tháng trước xém đã tiêu diệt Thượng Huyền Kiếm Tông - Hàn Trần! Sau khi chịu thiệt thòi lần trước, lần này đã lộ ra vẻ lễ phép hơn nhiều. Đi tới Thượng Huyền Kiếm Tông cũng chẳng dám xông vào, ngược lại còn khách khí thông báo với thủ môn đệ tử: - Làm phiền nhị vị thông tri một tiếng, tại hạ phụng lệnh của Vọng Hải Phái chưởng môn nhân Vương Bột, đặc biệt tới bái phỏng chưởng môn quý phái. "Vọng Hải Phái chưởng môn!" Hai vị đệ tử thất kinh, không dám chậm trễ liền mời Hàn Trần vào trong, một người liền đem tin tức này bẩm báo lại cho Lâm Tuyết. Thấy vị Hàn Trần này cư nhiên lại hòa nhã như thế, hơn nữa đối phương lại đại diện cho Vọng Hải Phái mà đến, nàng cũng không dám quá mức vô lễ: - Nhìn dáng dấp xem ra, Hàn Trần các hạ đã khôi phục lại rồi. Không biết lần này tới là có chuyện gì quan trọng. Hàn Trần trên mặt vội vàng nặn ra một tia áy náy, hướng Lâm Tuyết hơi thi lễ: - Lần trước là do ta sai trước tiên, mạo phạm quý phái, lúc này, Hàn Trần hướng tông chủ các hạ nói lời xin lỗi. Nói xong, vội vàng xuất ra một cái không gian giới chỉ nói: - Ta biết bởi vì sự tham lam nhất thời của ta, đã dẫn đến sự tổn thất nặng nề của quý phái, vì biểu hiện thành ý của ta, ta nguyện bồi thường ba nghìn thượng phẩm tinh thạch, kính xin tông chủ vui lòng nhận cho. Ba nghìn tinh thạch. Lần trước vì một ngàn tinh thạch, Hàn Trần không tiếc lấy thân phận cửu giai xuất thủ đối phó với bọn họ, có thể thấy được một ngàn tinh thạch quý trọng như thế nào! Nhưng lần này vì xin lỗi, đúng là lập tức xuất ra ba nghìn tinh thạch, xem ra hắn đến cả máu cũng phải xuất ra thật nhiều a. Hiện tại nếu không có Lăng Vân, Thượng Huyền Kiếm Tông cũng không thể có cùng cấp bậc với Vọng Hải Phái, nếu mình từ cho e rằng là cử chỉ không khôn ngoan. Nghĩ vậy, Lâm Tuyết cũng hơi chút hòa hoãn, đưa tay thu lấy ba nghìn tinh thạch ở trong không gian giới chỉn nói: - Nếu Hàn Trần các hạ đã có thành ý như thế, phái ta cũng tự nhiên không thể so đo việc này thêm nữa. Cái này gọi là oan gia nên giải không nên kết, mọi chuyện đã qua liền coi như xóa bỏ từ đây. Hàn Trần nhất thời lộ ra vẻ hỉ sắc, vội vàng tán dương Lâm Tuyết bằng những lời nói sáo rỗng, rằng là Thượng Huyền Kiếm Tông thật khoan hồng độ lượng... Những lời này thì Lâm Tuyết cũng đã từng nghe qua, chẳng qua là do một vị cửu giai thánh kiếm sư nói ra thì tự nhiên có điểm bất đồng. Bất quá nó cũng không thể đả động được nàng, sau khi im lặng một lát, nàng liền nói: - Nếu chuyện ngày đó đã giải quyết xong, Hàn Trần các hạ nếu như không có chuyện gì khác, ta đây xin phép cáo từ. Nói xong, nàng hướng một vị đệ tử ngoài cửa nói: - Thanh Bình, thay ta hảo hảo chiêu đãi vị Hàn Trần các hạ này. Hàn Trần tuy rằng trong lòng tối sầm đi, nhưng nụ cười trên mặt cũng không giảm: - Tông chủ quả nhiên liệu sự như thần. Không sai, hôm nay tại hạ đến đây ngoài việc thỉnh tội ra, còn có chấp hành mệnh lệnh của chưởng môn, thỉnh hộ phái trường lão của quý phái đến môn phái ta một chuyến, hi vọng tông chủ có thể thay ta cầu khiến một chút. Lâm Tuyết vừa muốn mở miệng cự tuyệt, Hàn Trần đã lập tức nói: - Tông chủ trước tiên hãy nghe ta nói hết lời. Chưởng môn đại nhân từng nói, chỉ cần tông chủ có thể đáp ứng việc này, toàn bộ lãnh thổ mà quý phái công chiếm được thời gian gần đây đều có thể được phong thưởng cho quý phái. Hơn nữa từ nay, quý phái cũng sẽ được đối xử ngang hàng, không cần tiến cống hàng năm! Nếu như tông chủ cùng với trưởng lão đồng ý, thậm chí chúng ta còn có thể kết thành đồng minh với nhau. Nghe thế, Lâm Tuyết lập tức hiểu được ý đồ chân chính của Hàn Trần. Đích thị là Hàn Trần đem thực lực cường hãn của Lăng Vân báo cáo lên, khiến cho Vọng Hải Phái chưởng môn nhân động tâm, muốn mượn thực lực của Lăng Vân đối kháng với Tinh Vân Sơn. Bởi vì Vọng Hải, Huyền Đào nhị phái bất dung bất hợp, tuy rằng nhị phái có tứ vị Kiếm Thánh, nhưng mỗi khi bị Tinh Vân Sơn công phá, đều hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, chiến đấu cho tới nay, Vọng Hải Phái đã bị Tinh Vân chiếm đi 1/4 địa bàn, mà Huyền Đào Phái cũng không có tốt hơn thế. Mắt thấy nếu tiếp tục như vậy Vọng Hải Phái sớm muộn gì cũng bị Tinh Vân Sơn thâu tóm, mà bọn họ khư khư không thể cùng với Huyền Đào Phái hợp tác, lại may mắn thay lúc này lại xuất hiện Lăng Vân... Nếu như có thêm Lăng Vân gia nhập, Vọng Hải Phái tất nhiên có thể trở thành bá chủ của Vụ Át Sơn. Vẻn vẹn đi một chuyến mà Vọng Hải Phái đã có thể xuất ra nhiều ưu đãi như thế, Lâm Tuyết không khỏi có chút động tâm. Bất quá, nàng cũng biết, lấy tính cách của ca ca, sợ rằng căn bản sẽ không tham gia loại tranh đấu vô nghĩa này, nghĩ vậy, nàng chỉ có thể nói: - Ta sẽ đem những lời này truyền đạt cho hộ phái trường lão, bất quá ngài ấy có chấp thuận hay không, ta cũng khônh thể bảo chứng. Hàn Trần nghe ra được khả năng Lăng Vân sẽ chấp thuận trong giọng nói của nàng, đành phải lần nữa lấy ra lá bài tẩy của hắn: - Tông chủ đại nhân, chắc hẳn với tài trí của người cũng đã đoán được mục đích của ta lần này tới. Nhưng ngoài việc liên thủ chống lại Tinh Vân Sơn ra. Việc trở thành bá chủ của Vụ Át Sơn còn có quan hệ đến quyền tiến nhập vào Chí Cao Thần Giới ngàn năm một lần... "Chí Cao Thần Giới..." Lâm Tuyết trong lòng hơi ngẩn ra, phảng phất như liên tưởng tới điều gì, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc. Hàn Trần mỉm cười gật gật đầu: - Một khi hộ pháp trưởng lão có thể hiệp trợ bọn ta tiêu diệt Tinh Vân Sơn, nắm lấy quyền tiến nhập Chí Cao Thần Giới, đến lúc đó bọn ta nhất định sẽ hai tay dâng lên, tuyệt không thất lời! Bất kỳ ai sống ở Trung Ương Tinh mà lại không biết tới Chí Cao Thần Giới! Nhất là mấy vị chủ tể giả trong vũ trụ, đối với Chí Cao Thần Giới tuyệt đối là khắc sâu trong ký ức - mà nguyên nhân mọi người biết đến nó, chính là vị chủ tể giả của Đệ Cửu Lĩnh Vực, một người không có bất kỳ bối cảnh lịch sử nào - Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, đột ngột từ trong Chí Cao Thần Giới ngộ đạo, hoành không xuất thế, từ một vị Kiếm Thánh vô danh, tấn thăng đến tồn tại thuộc loại chủ tể của vũ trụ!