[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ
Thượng Huyền kiếm khí sắc bén hung hăng va chạm với những cự kiếm quỷ dị, phát ra trận trận bạo phá như lôi đình!
Không chỉ là Thượng Huyền kiếm khí, ngay cả kiếm khí do những Kiếm Thánh kia toàn lực ngưng tụ ra cũng cực kỳ mạnh mẽ, đều gào thét bổ tới những cự kiếm giữa hư không, hòng đem chúng toàn bộ chém nát, tìm ra một đường sinh cơ!
Song...
So với dĩ vãng bất đồng, khi Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí mang theo tiếng xé gió oanh kích lên trên cự kiếm, tràng diện cự kiếm bị chém thành hai khúc cũng không có xảy ra. Thay vào đó Thượng Huyền kiếm khí giống như có hoa không quả, cứ như vậy bị chấn thành phấn vụn, tiêu tán trong hư không, ngoại trừ hơi thay đổi một chút quỹ tích của cự kiếm ra thì cũng không có hiệu quả gì khác!
"Oanh!"
Từng tia lửa tóa ra trên thân kiếm, theo sau là những vụn kim loại văng ra, dưới sự trùng kích của kiếm khí, những thanh cự kiếm cuối cùng cũng có chút thương tổn... Do dù là Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí có tới ngàn đạo cũng không thể hoàn toàn đem những thanh cự kiếm đánh tới khu vực của bọn hắn chém nát!
"Oanh! Oanh! Oanh!"
Vô số tiếng nổ vang do cự kiếm tương giao với kiếm khí tạo ra, hình thành một phiến khói lửa hỗn loạn! Dưới sự liên thủ của những Kiếm Thánh, Bán Thần này, đừng nói là kiếm trận, cho dù là Thần giai cường giả cũng có chút kiên kỵ!
"Hưu!"
Một thanh bị nổ tung văng ra thành từng mảnh!
Nhìn thấy cự kiếm bị đánh nát, trên mặt của những Kiếm Thánh này đều lộ ra vẻ vui mừng!
Nhưng bọn hắn còn chưa kịp hoan hô, những cự kiếm kia đã cường hoành đột phá trọng trọng phong tỏa của kiếm khí, mãnh liệt oanh kích lên đám người!
Tại trung tâm va chạm của cự kiếm, cả sa mạc giống như nổi lên một trận bão cát, trận trận sóng cát dâng lên cao quá mười trượng, hung ác lan ra bốn phía! Một ít Kiếm Thánh ở phụ cận không kịp trở tay bị sóng cát đập vào, thân hình trở nên bất ổn, bị đẩy lệch khỏi vị trí, sau đó lại bị những mảnh kiếm hung hăng nện vào, hóa thành một đám huyết vụ.
Tràng huyết tinh này vẻn vẹn chỉ mới bắt đầu!
Lần ngăn trở thứ nhất của gần ba nghìn Kiếm Thánh chỉ có hiệu quả nhất định, càng lúc càng có nhiều cự kiếm đột phá phong tỏa, trực tiếp mang theo một số Kiếm Thánh phản ứng không kịp.
Những Kiếm Thánh phổ thông, khi gặp phải sự công kích của cự kiếm cũng giống như một người bị một chiếc xe tải chạy hai trăm cây số trên giờ đâm trúng, trực tiếp tan thành một đám huyết vụ, thi cốt vô tồn.
Cho dù là Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả với đạo cụ phòng hộ hay đấu khí khải giáp gặp phải sự trùng kích mãnh liệt cũng phải liên tục phun ra vài ngụm máu tươi, bị thổi bay giống như phiến lá khô trong gió, còn chưa kịp đứng lên lại bị những cự kiếm phía sau đập cho thành lát thịt! Còn những Bán Thần cường giả, thì có thể nhờ vào năng lượng hùng hậu của bản thân, tìm những điểm bạc nhược của cự kiếm, đem chúng đánh văng, nhưng cũng chỉ là đánh văng mà thôi...
Chấn vỡ? Bọn họ có thực lực này! Nhưng phỏng chừng sau khi chấn vỡ vài thanh, năng lượng trong thể nội khẳng định cũng phải hao tổn bảy tám phần, mà một khi năng lượng hao hết, kết cục tuyệt đối sẽ không tốt hơn so với những vị Kiếm Thánh phổ thông.
Hơn ức thanh cự kiếm bắn một lượt, đối với gần ba nghìn Kiếm Thánh quả thật là một tràng tai nạn có tính hủy diệt! Mặc dù những cự kiếm này không hề uẩn hàm năng lượng bên trong, chỉ cần bằng vào sự cứng rắn, thể tích và tốc độ phi hành của chúng cũng đủ đáng sợ rồi, chỉ cần có một tiếng "phanh" vang lên thì sẽ có một vị Kiếm Thánh ra đi. Mà do dù may mắn sống sót đi nữa thì cũng bị mất đi thăng bằng, dưới tình huống như thế ở trong mưa kiếm thì cũng không khác bị đụng chết là mấy!
Dưới thế cục hỗn loạn này, dù cho là Bán Thần cấp cường giả cũng đừng mong có thể che chở cho người khác. Dù sao bọn họ ngoại việc đánh bay cự kiếm ra, cũng cần phải phòng ngừa cự kiếm do người khác đánh bay tới. Hỗn loạn như vậy thì gặp phải chuyện này cũng không phải là ít.
Từng đạo Thượng Huyền kiếm khí và ngụy Thần chi kiếm khí lao ra đón nhận vô số cự kiếm! Giờ khắc này, Lăng Vân cũng không thể không lấy ra tất cả thủ đoạn của bản thân!
So với những Kiếm Thánh phổ thông uy thế đại giảm khi mất đi tinh thần lực lượng, hắn còn có Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén, hoàn toàn có thể đem những thanh cự kiếm bắn tới đánh bay hoặc chém nát.
Lúc này uy thế của trăm thước lĩnh vực cũng bị hạ thấp đến cực hạn! Đối mặt với công kích thuần túy là vật lý, thủ đoạn mượn pháp tắc lực khiến cho quỹ tích phi hành của cự kiếm hoàn toàn bị bóp nghẹt, ngay cả năng lực phân giải của một thước lĩnh vực cũng thúc thủ vô sách, nếu như có một thanh cự kiếm thực sự lao thẳng vào người hắn, kết quả của hắn cũng không khác những Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả kia là mấy.
Trên mặt đất lại có thêm không ít tàn kiếm! Tùy theo những cơn sóng cát phủ lên, chúng sẽ vĩnh viễn ngủ say ở nơi này.
Mắt thấy bầu trời lại khôi phục vẻ xanh thẳm, mọi người đều có cảm giác như sống sót sau tai nạn, không hẹn mà cùng nhìn về phương hướng cự kiếm phóng tới.
Giờ khắc này, đám người Lâm Tuyết mới thật sự minh bạch vì sao nơi này lại có một rừng kiếm đồ sộ như vậy, hơn ức thanh cự kiếm cắm đầy phương viên trăm dặm là cảnh tượng hoành tráng bực nào.
Mà điều chân chính khiến cho mọi người rung động chính là số lượng Kiếm Thánh còn lại! Giờ khắc này, ba ngàn người chỉ còn lại không tới ba trăm, nói cách khác, sau cơn mưa kiếm thì chỉ còn một phần mười sống sót... Trong đó thì Bán Thần cấp cường giả đã chiếm một nửa!
Tiến nhập Chí Cao Thần Giới, còn chưa kịp thấy một bóng người đã gặp phải loại đả kích có tính hủy diệt này, mọi người trong lòng không khỏi suy nghĩ lại, bọn họ liều chết liều sống cướp đoạt danh ngạch tiến nhập tiến nhập Chí Cao Thần Giới rốt cuộc là đúng hay sai.
Trong khi mọi người đang cảm khái thì một vị Kiếm Thánh bên trong đám người Hạo Thiên Kiếm Phái mà Lăng Vân cảm thấy nguy hiểm, đưa tay huơ huơ tại trong hư không một lát, sau đó cau mày nói:
- Các ngươi xác định, chúng ta thật sự tiến nhập Chí Cao Thần Giới?
- Cái gì?
Tô Trấn Phương, Tô Tiểu Tiên và một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả khác của Hạo Thiên Kiếm Phái đồng thời sửng sốt.
- Ngươi mới vừa nói chúng ta có thật sự tiến nhập Chí Cao Thần Giới hay không? Đây là ý gì?
Kiếm Thánh xa lạ ngưng trọng đưa mắt nhìn bốn phía đánh giá, phảng phất như đang tìm kiếm cái gì.
Song, không đợi hắn tìm ra đầu mối gì, giữa hư không xanh thẳm đột ngột hiện ra một trận không gian ba động, ngay sau đó thân ảnh của một trung niên nam tử trong nháy mắt hiện lên.
Nhìn thấy đạo thân ảnh này, không chỉ là Kiếm Thánh xa lạ, ngay cả Lăng Vân cũng đồng thời biến sắc.
"Chuyển Luân!? Trung ương Thần điện Kiếm Linh Chuyển Luân!?"
Lăng Vân lập tức nhận ra hình dáng này.
Bất quá khi hắn nhìn kĩ lại thì thần sắc lại thay đổi.
Nam tử này tuy rằng so với Chuyển Luân thì giống nhau như đúc, nhưng khí tức của hắn, không, không thể nói là khí tức, cụ thể là cái gì thì không ai biết... Nhưng, người trước mắt tuyệt đối không phải là Chuyển Luân!
Không phải là Chuyển Luân!?
Lăng Vân đột nhiên liên tưởng tới một vấn đề - hóa hình Chuyển Luân, vô luận là quần áo, bên ngoài, khí chất, kiếm khí trong thể nội của hắn đều là mô phỏng theo một người, vì người đó mà sinh ra, cũng vì người đó mà thủ hộ trung ương Thần điện vô số năm, thân phận của người trước mắt chẳng phải là...