[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
- Về phần nó xuất hiện, có nguyên nhân chính là anh, còn nhớ rõ anh thét dài ở ven biển hay không? Trong khi tâm tình kích động, anh vô tình vận dụng vân lực của mình, khiến khí tức Kỳ Lân lộ ra ngoài, lúc này mới đưa Thâm Hải Minh Xà cách đó không xa tập kích anh. Nó hẳn nghĩ thực lực của anh quá nhỏ yếu, cho nên không có cơ hội chống lại. Nhưng không ngờ anh lại chống cự thời gian dài rồi sử dụng bổn mạng thần thuật bắt nó trên biển.
Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Giải Trĩ đại ca, anh còn chưa nói cho tôi biết, anh có thể dùng năng lực của mình trợ giúp tôi áp chế Thâm Hải Minh Xà hay không đấy?
Dù sao Giải Trĩ Vương cũng là thượng cổ thần thú tu luyện hơn ba nghìn năm, tuy không phải đối thủ của Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà. Nhưng đối phó với Thâm Hải Minh Xà chỉ có một phần mười thực lực, có lẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Giải Trĩ cười ha hả, nói:
- Tôi làm không được. Không phải tôi đã nói với anh rồi sao, trở thành bóng dáng của anh, tôi đã mất đi năng lực của mình. Năng lực và năng lượng của tôi đã dung nhập vào người của anh, ẩn trong huyết mạch Kỳ Lân, chỉ có như vậy, tôi mới có thể mượn nhờ tinh huyết Kỳ Lân vương biến thành Kỳ Lân chân chính, huyết mạch của tôi mới biến thành tinh huyết Kỳ Lân thuần khiết.
- Có thể trợ giúp anh vượt qua khó khăn không phải là tôi, chính là vị Thiên Dẫn đại sư kia. Thiên Dẫn cùng Kỳ Lân có thể nói là cộng sinh. Có Kỳ Lân tất nhiên sẽ có Thiên Dẫn, dù cho anh cách xa vạn dặm, khí tức của hai người tương thông với nhau. So với bóng dáng như tôi, Thiên Dẫn mang trợ giúp cho anh không cách nào đánh giá được. Đây chính là lựa chọn của tiền bối Kỳ Lân lưu lại cho người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân.
Tề Nhạc nói:
- Vậy hiện giờ tôi phải đi Thánh Phật Tự? Vậy thì có gì khác với suy nghĩ hai người bạn của tôi chứ.
Giải Trĩ nói:
- Không, đương nhiên là có khác nhau. Anh không cần đi nơi nào cả, Thiên Dẫn đã sớm trợ giúp anh rồi. Vị Thiên Dẫn kia kế thừa phật lực mười kiếp, phật lực cường đại của hắn, chỉ sợ trên thế giới này không người nào có thể so. Thời điểm người đó khai mở huyết mạch Kỳ Lân giúp anh, phật lực của bản thân đã rót vào người của anh rồi.
- Đồng thời, hắn bản thân hắn cũng tặng anh một kiện chí bảo. Chính là Xá Lợi Thủ Châu trong tay của anh. Xá Lợi Tử đối với người bình thường mà nói chỉ có tác dụng an thần, nhưng mà, bởi vì trong thân thể anh có được phật lực khổng lồ do Thiên Dẫn truyền lại, thì không giống nhau.
- Tuy thực lực của anh bây giờ không đủ chuyển hoàn toàn bộ phật lực trong Xá Lợi Thủ Châu. Nhưng mà, dùng Xá Lợi Tử của mười cao tăng chuyển hóa thành Xá Lợi Thủ Châu, tuyệt đối là chí bảo của phật môn. Thâm Hải Minh Xà cường đại, nó cũng chỉ là hung thú, mà hung thú, trên người sẽ có khí tức tà ác. Tuy năng lực của anh không đủ đối kháng với nó lúc thanh tỉnh.
- Nhưng mà, Xá Lợi Thủ Châu hoàn toàn có thể phong ấn nó lại. Tôi nghĩ, thời điểm Thâm Hải Minh Xà phát động công kích về phía của anh, chính nó cũng không nghĩ tới trên người của anh lại có chí bảo như vậy. Nếu như không có Xá Lợi Thủ Châu, anh căn bản không chờ Dần Hổ tới cứu được đâu.
Nghe Giải Trĩ nói thế Tề Nhạc vui mừng, trong nội tâm càng tôn kính Trát Cách Lỗ đại sư tôn thêm mấy phần.
- Hiện tại tôi nên làm như thế nào?
Giải Trĩ nói:
- Rất đơn giản, cái gì cũng không cần làm. Bởi vì anh vẫn chưa dẫn phát phật lực và khống chế Xá Lợi Thủ Châu. Nhưng mà, anh thôn phệ Thâm Hải Minh Xà. Nó sẽ biến thành tà khí trên người anh. Tuy Xá Lợi Thủ Châu không bị anh sử dụng, nhưng anh bây giờ là chủ nhân của nó, nó tự nhiên sẽ tiêu trừ tà khí giúp anh.
- Đối mặt với phật lực ẩn trong Xá Lợi Thủ Châu, Thâm Hải Minh Xà chỉ cần vừa tỉnh táo lại, nó không phát động cắn trả anh thì thôi, một khi phát động, vậy là nó không may trước tiên. Đừng nói không cách nào tạo thành tổn thương cho anh, dưới tác dụng của Xá Lợi Thủ Châu.
- Tu vi của nó còn hạ thấp trong phạm vi lớn. Hơn nữa, nếu như nó phản ứng chậm, thậm chí có khả năng nó bị phật lực phá hủy linh thức. Từ nay về sau mất đi trí tuệ. Như vậy, nó thật sự nghe anh sai khiến rồi.
- Tôi thật đáng thương...
Thời điểm Tề Nhạc cùng Giải Trĩ nói chuyện với nhau, lại một âm thanh khác vang lên trong đáy lòng của Tề Nhạc.
Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, mà Giải Trĩ đã sớm dự liệu được, cho nên phát ra âm thanh trầm thấp.
- Tôi biết ngay ngươi không nhịn được muốn đi ra ngoài mà, Thâm Hải Minh Xà tiền bối.
Âm thanh đột nhiên xuất hiện này phi thường sắc bén, ai nghe cũng có cảm giác không thoải mái.
- Tiền bối cái gì, hung thú chúng ta vĩnh viễn là địch nhân với thần thú các ngươi, không nên lôi kéo làm quen với ta.
Tề Nhạc giật mình nói:
- Thâm Hải Minh Xà? Không phải ngươi chờ tới hai giờ mới tỉnh lại sao? Như thế nào...
Âm thanh Thâm Hải Minh Xà tràn ngập bi phẫn.
- Ta tức nổ phổi, mẹ kiếp, ta đúng là không may, thật sự là uống nước biển bị đau răng mà, lòng tham không nên có!
Tề Nhạc lặng người, nhưng lòng hắn lại càng yên tâm, tuy âm thanh của Thâm Hải Minh Xà xuất hiện chỉ nói mấy chữ, nhưng hắn vẫn nghe ra được, dường như con rắn tu luyện hơn chín ngàn năm này không có biện pháp với mình.
Giải Trĩ cười hắc hắc, nói:
- Có thể trở thành biến thành nô bộc nghe Hắc Kỳ Lân vương giả sai khiến cũng không phải là chuyện thiệt hại gì. Ngươi lựa chọn rất chính xác, nếu như ngươi thực sự phát động cắn trả, không may chỉ có chính ngươi thôi. Vừa rồi ta nói cho Tề Nhạc nghe là không có nguy hiểm, đồng thời còn là đòn cảnh cao với tiền bối như ngươi. Tuy thần thú chúng ta đối địch với hung thú các ngươi ngàn vạn năm qua, nhưng dù sao ngươi tu luyện hơn ta mấy ngàn năm, một tiếng tiền bối cần phải gọi.
Thâm Hải Minh Xà hừ một tiếng, nói:
- Ta thật đáng thương, đáng thương ta vất vả tu luyện gần vạn năm, lại lật thuyền trong mương.
Tề Nhạc cả giận nói:
- Con mẹ nó ngươi mới là mương.
Âm thanh Thâm Hải Minh Xà tức giận vang lên.
- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Đối với ngươi mà nói, đây là thiên đại khí vận, với ta mà nói chính là thiên đại bi ai. Ngươi biết vì cái gì ta tỉnh táo lại nhanh như vậy không? Chính là bổn mạng thần hàng của Kỳ Lân các ngươi với ta mà nói, vốn không có hiệu quả. Tuy có thể tạm thời thôn phệ ta, nhưng cũng chỉ có thể thôn phệ trong thời gian mười phút ngắn ngủi thôi. Lúc ấy thời điểm ngươi thôn phệ ta thì ta nghĩ ngươi chắc chắn phải chết, nhưng ai biết rõ không may trên người của ngươi có phật bảo mười kiếp.
- Mười phút? Tại sao chỉ có mười phút?
Tề Nhạc kinh ngạc hỏi.
Thâm Hải Minh Xà ngạo nghễ nói:
- Đương nhiên chỉ có mười phút, trong hung thú, đẳng cấp cũng có khác nhau rất lớn. Cho dù đồng dạng tu luyện một vạn năm, trở thành hung thú vạn năm, căn cứ tộc đàn tương ứng sẽ có khác nhau, thực lực cũng khác nhau rất lớn. Thâm Hải Minh Xà nhất tộc chúng ta, chính là hung thú đỉnh cấp, chỉ cần chúng ta tu luyện ba ngàn năm, có thể sánh ngang với hung thú vạn năm trong biển rộng.