[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trước khi bắt đầu hành động, chúng ta tận lực không tới đây. Điện Não Hồn, sau khi anh nhập tư liệu vào máy tính phải đến khách sạn với chúng tôi.
Điện Não Hồn cười hắc hắc, nói:
- Vẫn là lão đại chu đáo, dù sao chúng ta nhập cảnh với thân phận du khách. Tốt rồi, cứ làm như thế. Các vị đi trước đi, sau khi xong nói địa phương cho tôi biết.
Vừa nói, hắn nở nụ cười ái mỹ với Tề Nhạc.
Diệt Dương nhíu mày, nói:
- Như vậy thỏa đáng không? Thiên Hồn đội trưởng, an nguy của các vị phi thường trọng yếu, tôi...
Thiên Hồn ngăn cản lời hắn nói, sờ sờ đầu tóc của mình, mỉm cười, nói:
- Cẩn thận là chuyện tốt, nhưng quá cẩn thận sẽ lộ sơ hở, yên tâm đi, chúng ta không phải mới chấp hành nhiệm vụ lần đầu tiên, tôi có chừng mực. Diệt Dương, sau khi chúng tôi đi, anh phải mau chóng chuyển tư liệu ở đây đi. Chờ tôi thông tri, một khi nhiệm vụ hoàn thành, các anh rút lui khỏi nơi đây, hiểu chưa?
Diệt Dương nghiêm mặt nói:
- Vâng, Thiên Hồn đội trưởng.
Thiên Hồn xách hành lý đơn giản của mình, nói:
- Tốt, chúng ta đi trước. Viêm Hoàng thịnh vượng, hồn phiêu Cửu Châu.
Mọi người đi ra khỏi văn phòng, lại tới đường cái Thái Dương Quốc, Tề Nhạc cười nói:
- Thực kích thích ah, tôi cũng nghiện làm đặc công đấy.
Cơ Đức nói:
- Rất đã ghiền sao? Tôi không cảm thấy như vậy. Sư phụ, ngài còn có tuyệt chiêu gì? Nói như thế nào tôi cũng là đệ tử khai sơn của ngài nha, có nên truyền cho tôi không.
Nhìn thấy bộ dáng nịnh nọt của Cơ Đức, Tề Nhạc tức giận nói:
- Không phải tôi giới thiệu sư tổ cho anh rồi sao?
Cơ Đức nói:
- Thế nhưng mà, tôi muốn học tuyệt chiêu tàng hình che dấu khí cơ này của ngài. Nếu tôi học xong, về sau chấp hành nhiệm vụ dễ dàng hơn nhiều.
Tề Nhạc vốn ngẩn người, ngay sau đó cười rộ lên.
- Thì ra anh muốn học chiêu tàng hình này! Chuyện này đơn giản.
- Đơn giản? Vậy mau dạy cho tôi đi.
Nghe xong lời này, Cơ Đức lập tức hưng phấn lên. Ngay cả Thiên Hồn cùng Thực Vật Hồn cũng đem ánh mắt chú ý Tề Nhạc.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Đương nhiên đơn giản. Sau này anh nhiệm hai chữ tàng hình một ngàn lần mỗi ngày, tiếp tục hai mươi năm, đoán chừng sẽ có chút thành tựu.
Tươi cười trên mặt Cơ Đức cứng đờ, nói:
- Hai mươi năm... , sư phụ, xin hỏi lão nhân gia năm nay bao nhiêu tuổi?
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Tôi là thiên tài, anh có thể so với tôi sao?
Cơ Đức sợ sệt nhìn Tề Nhạc, hồi lâu mới nói:
- Sư phụ, tôi phát hiện, ngài thật xấu!
- Trời ơi, anh mới xấu.
Tề Nhạc muốn đi gõ đầu Cơ Đức, nhưng hắn thấy thân thể cao lớn của Cơ Đức liền bỏ đi ý niệm trong đầu, hậm hực nói:
- Không biết lớn nhỏ, vậy anh có muốn học tang hình không?
Cơ Đức cười khổ nói:
- Sư phụ, ngài đừng đùa nghịch tôi nữa, ngài dạy hay không dạy đây?
Tề Nhạc nói:
- Dạy, đương nhiên dạy rồi! Không phải tôi nói phương pháp tu luyện rồi sao?
Cơ Đức trừng mắt nhìn Tề Nhạc nói:
- Sư phụ, tôi, tôi...
- Anh cái gì mà anh? Anh cho rằng tàng hình ai cũng có khả năng học được sao? Cái gì gọi là thiên tài ngút trời? Cái gì gọi là thiên phú dị bẩm nghe qua chưa? Sư phụ của anh là vậy, chỉ có sư phụ anh tuấn tiêu sái, cao lớn uy mãnh, ngọc thụ lâm phong như tôi mới có khả năng học. Anh sao! Còn kém quá xa.
Thiên Hồn bên cạnh đã cười rộ lên, Thực Vật Hồn làm bộ dáng nôn mửa, trong đôi mắt to tròn tràn ngập vui vẻ.
- Mả mẹ nó, sư phụ, ngài thật buồn nôn.
Tề Nhạc như làm ảo thuật móc cái gương đưa cho Cơ Đức.
- Đi, qua bên kia nôn đi, không ai ngăn cản anh cả.
Cơ Đức ngửa mặt lên trời than thở một tiếng.
- Trời ạ! Cho tôi khối đậu hủ đâm vào chết đi cho rồi.
Thiên Hồn cười ha hả, nói:
- Tốt, không nên ồn ào. Tề huynh đệ, nói thực, anh mà truyền pháp môn tàng hình này ra ngoài, tôi nghĩ, tôi có thể đại biểu quốc gia đáp ứng tất cả yêu cầu trong phạm vi quốc gia làm được đấy.
Khả năng tàng hình, nhất là tàng hình có khả năng che dấu khí tức và sinh mạng có giá trị bao nhiêu, đương nhiên hắn rất rõ ràng, mặc dù biết bí kỹ này rất ít truyền ra ngoài, nhưng hắn vẫn nói ra suy nghĩ của mình.
Tề Nhạc không nên đùa quá mức, nghiêm mặt nói:
- Nếu quả thật có thể truyền, tôi đã không keo kiệt. Nói ra chắc các vị không tin, trước kia tôi luôn sống nhờ tiền cứu tế của quốc gia. Nếu như có thể làm gì báo đáp quốc gia, tôi sẽ nguyện ý làm. Đáng tiếc, khả năng tàng hình này chỉ tôi mới có khả năng luyện thành, nói đơn giản một chút, chính là vấn đề thiên phú. Tôi nghĩ, các vị với tư cách Viêm Hoàng Hồn nên biết, thủ hộ giả phương đông chúng tôi đều có thiên phú bẩm sinh. Thí dụ như tôi có quen một vị thủ hộ giả có thiên bẩm là Tâm Linh Phong Bạo, hoặc là, năng lực của nàng có chút giống với Thiên Hồn đại ca.
Năng lực của Thiên Hồn đã sử dụng vài lần rồi, tuy Tề Nhạc không rõ năng lực này là cái gì, nhưng có thể mơ hồ cảm nhận được khả năng này liên quan tới tinh thần lực. Đương nhiên, Tâm Linh Phong Bạo của Trầm Vân không thể so sánh được với Thiên Hồn, nhưng ít ra từ năng lực mà nhìn, hẳn là đồng nguyên.
Thiên Hồn lặng đi, thở dài một tiếng, nói:
- Tôi cũng nghĩ tới khả năng này. Đúng rồi! Tương truyền thủ hộ giả phương đông cổ xưa và hậu thiên dị năng giả hiện giờ, đều liên quan mật thiết tới thiên phú. Trước kia tôi từng nghe qua, truyền thừa thủ hộ giả phương đông không phải đơn giản như vậy, ngay cả huyết mạch cũng vô cùng trọng yếu. Đáng tiếc ah! Nếu thủ hộ giả phương đông đều nguyện ý cống hiến cho quốc gia giống như Tề huynh, tôi nghĩ, nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng ta nhất định sẽ trở nên cường địa hơn. Đáng tiếc, kế thừa huyết mạch quá mức khó khăn, khó có thể tưởng tượng được dùng biện pháp nào mới có thể kế thừa năng lực này.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Biện pháp cũng không phải là không có, nếu như anh thật sự tìm được một trăm mỹ nữ làm vợ của tôi, nói không chừng sau này tôi sinh con ra có năng lực này đấy.
Nghe lời này, Cơ Đức trợn trắng mắt, ánh mắt Thực Vật Hồn nhìn qua Tề Nhạc có vài phần kỳ dị, khuôn mặt hơi đỏ lên, giống như bất mãn quay đầu đi chỗ khác. Mà phản ứng của Thiên Hồn vượt qua dự kiến của Tề Nhạc, hắn lâm vào trong suy nghĩ, sau một lúc lâu, mới dẫn bốn người ra đường cái, Tề Nhạc cho rằng mình chỉ nói đùa, đột nhiên Thiên Hồn mở miệng nói:
- Biện pháp này có tính khả thi nhất định, tôi chỉ sợ huyết mạch truyền lưu nhiều lần sẽ mỏng manh hơn, vậy không tốt.
- Chóng mặt, chẳng lẽ anh thật sự tìm một trăm mỹ nữ cho tôi sao?
Tề Nhạc trừng to mắt nhìn Thiên Hồn.
Thiên Hồn mỉm cười, nói:
- Nếu anh thật sự chứng minh được cách này hiệu nghiệm, tôi nghĩ, quốc gia sẽ thỏa mãn nguyện vọng của anh. Vì quốc gia lợi ích, trả giá đôi chút cũng không có gì. Hơn nữa, với nhân tài như Tề huynh đệ, tôi nghĩ, có rất nhiều mỹ nữ mơ ước làm lão bà đấy.
Tề Nhạc trong mắt lập tức ánh sáng màu đỏ đại phóng,
- Như vậy ah! Tốt, tốt, đợi sau khi trở về ta nhất định nghĩ biện pháp chứng minh cho ngươi xem.