[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa
Trong tiệm cơm chỉ có hai người chạy bàn, đều là nhân loại, đang bận rộn bưng thức ăn, trông thấy Long Hạo Thần tiến vào cũng không ai đến hỏi han.
Long Hạo Thần bước nhanh đi hướng Hoàng Kim Cầm Ma. Đi tới trước bàn cơm, hắn nâng tay nhẹ gõ mặt bàn.
Hoàng Kim Cầm Ma ngẩn ra. Nó đang ăn uống sảng khoái, đột nhiên bị người quấy rầy, đương nhiên tâm tình không tốt. Nhưng khi nó ngẩng đầu nhìn khuôn mặt hơi hếch lên của Long Hạo Thần thì trở nên kinh ngạc.
Phải biết, Long Hạo Thần hóa trang thành Nguyệt Ma tộc, cho là tộc nhân Nguyệt Ma tộc cũng chưa chắc nhận ra, huống chi là Hoàng Kim Cầm Ma.
Đôi mắt tím, khuôn mặt tuấn tú vô song, hoàn toàn là đặc thù Nguyệt Ma tộc. Nhìn đôi mắt lạnh lùng của Long Hạo Thần, nó vội vàng đứng dậy, dò hỏi.
“Người là…”
Long Hạo Thần nâng tay lên, lắc lư lệnh bài Nguyệt Ma Tước trước mặt nó, trầm giọng nói.
“Ngươi theo ta ra ngoài.”
Trông thấy lệnh bài, một chút nghi hoặc cuối cùng cũng biến mất, Hoàng Kim Cầm Ma vội vàng đứng dậy, lót tót theo Long Hạo Thần đi ra tiệm cơm.
Xung quanh có không ít ma tộc đều trông thấy một màn này, không dám cả thở mạnh. Tuy chúng không trông thấy diện mạo Long Hạo Thần, nhưng đại nhân vật như Hoàng Kim Cầm Ma còn dễ bị ngoắc đi, có thể thấy địa vị người đó cao cỡ nào.
Rời khỏi tiệm cơm, Long Hạo Thần dừng bước ở cửa tiệm. Hoàng Kim Cầm Ma cẩn thận hỏi.
“Tước đại nhân, ngài có gì sai bảo?”
“Ngươi lại đây.” Long Hạo Thần lạnh giọng hướng nó vẫy tay.
Hoàng Kim Cầm Ma vội vàng chạy tới bên cạnh Long Hạo Thần. Lúc này trong lòng nó còn đang tiếc nuối mớ đồ ăn, cầu nguyện Long Hạo Thần sai bảo cái gì đơn giản chút, để còn trở về ăn hết đồ ăn. Nếu không thì mấy tên cạnh bàn thể nào cũng ăn hết.
Nhìn Hoàng Kim Cầm Ma ngoan ngoãn đứng trước mặt mình, đáy mắt Long Hạo Thần xẹt qua tia lạnh lẽo, nâng lên tay phải ấn bả vai nó.
“Ngươi đã biết tội?”
“A?” Hoàng Kim Cầm Ma kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn Long Hạo Thần.
Ngay lúc đó, trong lòng nó kịch liệt báo động nguy cơ. Nhưng mà, tất cả đã muộn.
Tay phải Long Hạo Thần tựa như kìm sắt bóp cái cổ to của nó. Kiếm ý lạnh lẽo chợt lóe. Trong đôi mắt chấn kinh của Hoàng Kim Cầm Ma, đồng tử tan rã.
Tay phải của Long Hạo Thần là dễ dàng đụng sao? Đây chính là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán! Một đạo kiếm ý đâm thẳng vào não Hoàng Kim Cầm Ma, dập nát não nó. Chớp mắt chết ngắc, chết mà không thể phát ra cả một tiếng hét thảm.
Một cường giả cấp sáu cứ như vậy chết trong tay Long Hạo Thần. Đây không liên quan nhiều lắm đến thực lực, mấu chốt ở chỗ Long Hạo Thần quá giống tộc nhân Nguyệt Ma tộc.
Áo choàng vung lên, ngăn cản các ánh mắt trên con đường. Giai Điệu Vĩnh Hằng lấp lánh quang mang vàng, thi thể Hoàng Kim Cầm Ma đã bị thu vào trong.
Không chút dừng lại, Long Hạo Thần xoay người đi tiếp viện Lâm Hâm và Hàn Vũ.
Long Hạo Thần bên này không khiến người chú ý đã chấm dứt chiến đấu, nhưng đồng bạn hắn thì không bình yên như vậy.
Giữa trưa là thời điểm rất tốt cho đám Long Hạo Thần hành động. Bởi vì đó là thời gian ma tộc dùng cơm. Ma tộc khác với nhân loại, một ngày chỉ ăn cơm hai lần, đặc biệt là ma tộc cao cấp.
Cho nên, các thành viên Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất mục tiêu trên cơ bản đều đang ăn cơm.
Lâm Hâm diện mạo tuy không bằng Long Hạo Thần, nhưng giả làm Nguyệt Ma tộc bình thường thì không thành vấn đề. Hơn nữa mục tiêu của gã dễ tìm hơn Long Hạo Thần. Bởi vì Hoàng Kim Cầm Ma này đang ăn cơm quán ven đường.
Từ điểm này có thể thấy, tuy lực chiến đấu của ma tộc cường đại, nhưng kinh tế xã hội, văn minh thì lại thua xa nhân loại, dù sao chúng là người từ ngoài đến. Nếu là liên minh thánh điện, một cường giả cấp sáu ngồi xổm quán ven đường ăn này nọ thì gần như không thể nào.
Hoàng Kim Cầm Ma ăn rất đơn giản, một cái nồi to, bên trong không biết là canh nấu thịt gì, hướng bên trong ném một ít thịt vụn, nấu chín rồi vớt ra ăn. Bên người nó còn có bốn Đại Cầm Ma đi theo ăn chung.
Lâm Hâm và Hàn Vũ nhìn nhau một cái, Hàn Vũ gật gật đầu. Một tầng sáng xanh nhạt vụt qua đáy mắt Lâm Hâm, ngay sau, tiếng phượng kêu to rõ vang trên con đường.
Vì cái gì nói linh lô cường đại? Bởi vì linh lô có ưu thế mà kỹ năng bình thường không thể bằng được, đó chính là thuấn phát. Hơn nữa hầu như năng lực của tất cả linh lô đều cùng với thực lực chủ nhân tăng lên mà uy lực lớn mạnh. Đây là nguyên nhân căn bản vì sao linh lô cường đại.
Khi Lam Hỏa Phượng Hoàng to lớn bỗng xông hướng Hoàng Kim Cầm Ma, trên đường tất cả ma tộc đều trợn tròn mắt. Hoàng Kim Cầm Ma dù sao là cường giả cấp sáu, phát hiện không đúng, lập tức làm ra phản ứng. Hai tay giang ra, kéo qua hai Đại Cầm Ma, đồng thời dốc sức thúc đẩy linh lực, điện xẹt chói mắt lượn lờ quanh thân nó.
Nhưng Lam Hỏa Phượng Hoàng đến quá đột ngột, nó chỉ có thể làm bao nhiêu đó.
Nụ cười nhạt xuất hiện ở khóe miệng Lâm Hâm, trong mắt quang mang xanh càng tràn ngập. Chỉ thấy Lam Hỏa Phượng Hoàng bỗng bay lên cao chút, sau đó lao xuống đất. Bbay lên rồi lao vụt xuống trong thời gian cực ngắn ngủi.
*Oành!*
Cột lửa xanh to lớn phóng lên cao, chớp mắt Lam Hỏa Phượng Hoàng đã trở về.
Trong ánh lửa, bốn Đại Cầm Ma bị nướng chín. Hoàng Kim Cầm Ma kêu gào thảm thiết, cơ thể co giật kịch liệt, thân thể khổng lồ gần như trong chớp mắt cháy đen. Nhiệt độ cao kinh khủng kia đâu phải thân thể nó thừa nhận được. Năm đó coi như là Cương Thi Vương cấp tám đều bị một kích của Lam Hỏa Phượng Hoàng bức lui.
Một bóng dáng cao to đột nhiên đi tới sau lưng Hoàng Kim Cầm Ma đang giãy dụa trong Tâm Diễm Hỏa Diễm. Quang mang đỏ vàng vụt qua, Hoàng Kim Cầm Ma ngừng giãy dụa, đầu bị chém. Bóng dáng cao to nhếch chân, đầu Hoàng Kim Cầm Ma tựa như viên đạn xanh bay hướng Lâm Hâm.
Một đoàn lửa xanh dâng lên, chớp mắt quấn lấy đầu Hoàng Kim Cầm Ma. Ánh lửa tắt, cái đầu cũng bị thu vào trữ vật. Lâm Hâm xoay người định đi, Hàn Vũ cất trọng kiếm mau chóng đuổi theo, chớp mắt, hai người đã vào con hẻm nhỏ, biến mất không thấy.
Từ khi Lâm Hâm phát động công kích cho đến kết thúc chiến đấu, toàn bộ quá trình chỉ mất vài giây. Hành động ám sát gọn gàng, sau khi kết thúc thì mau chóng lùi lại.
Lúc này, sắc mặt Lâm Hâm cực kỳ tái nhợt, hai tay nắm chặt, thân thể thậm chí nhẹ run. Nhưng y lại cắn răng nhịn, có Hàn Vũ bảo vệ đi hướng thương đoàn. Từ bế quan tới nay không ngừng rèn luyện, y càng lúc càng chịu được linh lô phản phệ.
Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô phản phệ khác với Luân Hồi Linh Lô. Luân Hồi Linh Lô phản phệ gần như không thể chống đỡ, mà Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô phản phệ đối với Lâm Hâm là loại rèn luyện. Không ngừng thử, thừa nhận, y ngày càng tăng sức chịu đựng đối với linh lô. Cũng chỉ như thế mới xúc tiến linh lô sau này tiến hóa.
Khi Lâm Hâm kết thúc chiến đấu bên này, phía Tư Mã Tiên cũng đã hoàn thành nhiệm vụ.
Tư Mã Tiên đối mặt kẻ địch nhiều hơn Lâm Hâm và Hàn Vũ một chút. Sáu Đại Cầm Ma và một Hoàng Kim Cầm Ma cùng một chỗ ăn cơm, cũng là trong tiệm.
Tư Mã Tiên không giống Long Hạo Thần lừa Hoàng Kim Cầm Ma đi ra rồi mới xuống tay. Xác nhận mục tiêu đang trong tiệm cơm, mới vào cửa, gã liền lấy từ trong trữ vật ra Quang Chi Đại Lực Hoàn đã qua tiến hóa.
Quang Chi Đại Lực Hoàn màu ám kim tản ra hơi thở áp bách, dây xích to cũng từ dài ba mét tăng tới năm mét.
Quả cầu sắt to mang theo tiếng kêu kinh khủng đập hướng Hoàng Kim Cầm Ma.
Hoàng Kim Cầm Ma từ khi Tư Mã Tiên vào cửa thì đã cảm giác đến nguy hiểm, sát khí trên người gã quá đậm. Bởi vậy, khi Tư Mã Tiên phát động công kích, nó đã nhảy lên, định né tránh Quang Chi Đại Lực Hoàn tấn công. Cùng lúc đó, một thanh trường mâu tia chớp vàng xuất hiện trong lòng bàn tay. Sáu Đại Cầm Ma mau chóng bay ra, từ phương hướng khác nhau công kích Tư Mã Tiên.
Tư Mã Tiên tay phải nắm dây xích vàng to dùng sức rung, Quang Chi Đại Lực Hoàn ngoặc lên, như cũ đập hướng Hoàng Kim Cầm Ma.
Nơi này dù sao là tiệm cơm, không có không gian cho Hoàng Kim Cầm Ma bay cao. Nó chỉ có thể nghiêng người, đồng thời trường mâu phát ra tia chớp vàng đánh hướng Quang Chi Đại Lực Hoàn.
Nhưng khi tia chớp của Hoàng Kim Cầm Ma rơi vào Quang Chi Đại Lực Hoàn, không ngờ biến mất, tựa như bị cắn nuốt. Ngay sau đó, Hoàng Kim Cầm Ma cảm thấy lực lượng như núi đè mình. Không còn cách nào khác, nó chỉ có thể dùng trường mâu trong tay cứng rắn chống.
Chẳng qua ngay lúc này, sáu Đại Cầm Ma đã tiếp cận Tư Mã Tiên, dùng trường mâu đâm hướng gã.
“Đi chết đi!!!” Tư Mã Tiên hét lớn một tiếng.
Một quang trụ trắng bỗng bộc phát từ người gã, bao phủ sáu Đại Cầm Ma gồm cả vũ khí của chúng vào bên trong.
Hình ảnh kinh khủng xuất hiện. Sáu Đại Cầm Ma bị lửa trắng thiêu đốt, giữa tiếng gào thảm, toàn bộ rớt xuống đất. trường mâu của chúng đích thực đâm trúng người Tư Mã Tiên, nhưng chỉ đâm rách áo choàng bên ngoài mà thôi.
Thánh Linh! Kỹ năng hộ thể công kích của mục sư cấp sáu. Tiêu hao linh lực cực lớn, nhưng có tác dụng tịnh hóa siêu mạnh. Tư Mã Tiên vì muốn tốc chiến tốc thắng, trực tiếp phát động kỹ năng mạnh mẽ này.
Khi gã chém giết sáu Đại Cầm Ma, cùng lúc đó, đầu Hoàng Kim Cầm Ma đã đụng vào Quang Chi Đại Lực Hoàn.
*Oành!*
Không cần nghi ngờ, mâu vỡ ma bay. Càng thêm kinh khủng là, bay theo Hoàng Kim Cầm Ma còn có Quang Chi Đại Lực Hoàn, trực tiếp ghim nó lên đỉnh tiệm cơm nứt vỡ. Hoàng Kim Cầm Ma không có bị đánh bay, tựa như dính vào Quang Chi Đại Lực Hoàn. Có thể thấy rõ, quang mang tím quay quanh Quang Chi Đại Lực Hoàn, ngay sau đó, *oành oành oành* ba tiếng kinh động, ba đoàn sáng tím trước sau nổ trên người Hoàng Kim Cầm Ma.
Tiếp đó, thì không còn Hoàng Kim Cầm Ma.
Một viên ma tinh lượn lờ tia chớp vàng bị hấp thu vào Quang Chi Đại Lực Hoàn. Tư Mã Tiên giật dây xích, Quang Chi Đại Lực Hoàn trở về trong tay, gã quay đầu bước đi. Hoàng Kim Cầm Ma thì ngay cả tro tàn cũng không để lại.
Đây chính là Quang Chi Đại Lực Hoàn cấp truyền kỳ tổ hợp với Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô bộc phát ra uy lực kinh khủng. Phấn Toái, nghiền áp, hấp thu, ba đợt bạo phát.
Nói về sức bật thì trong Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, chỉ cần Long Hạo Thần không dùng Súc Thế, Thải Nhi không dùng Luân Hồi Linh Lô, như vậy, không ai có sức bật vượt qua Tư Mã Tiên. Coi như là Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô của Lâm Hâm hiện giờ cũng không thể sánh bằng Quang Chi Đại Lực Hoàn toàn lực bộc phát.
Trong lần hành động này, nếu nói thời gian chiến đấu dài nhất thì lại là Vương Nguyên Nguyên.
Cách chiến đấu của Vương Nguyên Nguyên không khác với Tư Mã Tiên lắm. Sau khi phát hiện mục tiêu, cô cầm Cự Linh Thần tấm thuẫn xông lên. Nhưng cô đối diện Hoàng Kim Cầm Ma hơi khác với Hoàng Kim Cầm Ma bình thường. Cánh sau lưng tản quang mang ám kim.
Vương Nguyên Nguyên nhìn thấy Hoàng Kim Cầm Ma này, ghi nhớ vị trí của nó, sau đó xoay người ẩn úp mé bên, lấy ra Cự Linh Thần tấm thuẫn, phát động Thời Không Môn Linh Lô.
Quang mang bạc chợt lóe, cô đã xuất hiện ở sau lưng Hoàng Kim Cầm Ma. Cự Linh Thần tấm thuẫn khảm bốn viên Vô Ngân Thủy Tinh mạnh chém ngang.
Theo Vương Nguyên Nguyên thấy thì một kích này có thể chém Hoàng Kim Cầm Ma thành hai đoạn.
Nhưng phản ứng của Hoàng Kim Cầm Ma đặc biệt nhanh vô cùng. Khoảnh khắc Vương Nguyên Nguyên xuất hiện phía sau nó phát động công kích, đôi cánh sau lưng Hoàng Kim Cầm Ma bỗng bắn ra ngoài, cùng Cự Linh Thần tấm thuẫn va chạm. Hơn nữa nó không định cứng rắn chống, mà nương lực đánh của Cự Linh Thần tấm thuẫn nhảy ra ngoài.
*Két, két!* hai tiếng, Hoàng Kim Cầm Ma hét thảm, đôi cánh hoàn toàn bị đánh nát.
Cự Linh Thần tấm thuẫn vẫn là chém vào người nó. Một viên cầu quang mang vàng mang theo máu xanh tím từ miệng Hoàng Kim Cầm Ma tuôn trào, khi thân thể bay ra, đồng thời nó cũng lấy ra trường mâu tia chớp lấp lánh màu ám kim.
Vương Nguyên Nguyên hơi ngẩn ra. Thế mà không chết? Nhưng lúc này cô không tạm dừng, linh cánh sau lưng bỗng giang rộng, thân hình chợt lóe, xông tới trước mặt Hoàng Kim Cầm Ma, Cự Linh Thần tấm thuẫn chém ngang.
Hoàng Kim Cầm Ma thua thì thua ở chỗ Vương Nguyên Nguyên công kích đến đột ngột, Thời Không Môn Linh Lô thuấn gian chuyển động khiến nó không thể kháng cự một kích trước đó. Hơn nữa làm Cầm Ma, đôi cánh nó lúc này bị đánh gãy, không thể dùng cách bay phát huy lực lượng bản thân, thực lực bị giảm mạnh.
*Đinh!*
Trường mâu tia chớp đâm trúng mé biên Cự Linh Thần tấm thuẫn, mạnh mẽ linh lực điện hệ khiến thân thể Vương Nguyên Nguyên tê rần. Đổi làm trước đây, lần này cô thể nào cũng mất sức chiến đấu. Nhưng hiện tại Vương Nguyên Nguyên, ngoại linh lực còn mạnh hơn Hoàng Kim Cầm Ma trước mắt, một chút tê liệt sao có thể kiềm chế được cô?
Cự Linh Thần tấm thuẫn thế công không thay đổi, đồng thời hơi cong lên trên, đánh bật trường mâu tia chớp, chân trái tiến lên trước, mặt tấm thuẫn trực tiếp đập vào người Hoàng Kim Cầm Ma. Phần mặt của Cự Linh Thần tấm thuẫn chính là có gai. Hơn nữa giờ khắc này, trên mặt tấm thuẫn lấp lánh tia sáng bạc.
“Graoooo!!!!”
Hoàng Kim Cầm Ma đúng là không tầm thường. Dưới tình huống nguy hiểm như vậy, nổi giận gầm một tiếng, toàn thân bỗng phát ra gió lốc điện xẹt mãnh liệt. Dòng điện mạnh mẽ bay tứ tán, khiến da dẻ của nó biến khô nứt. Nhưng liều mạng một kích đã tới lên cấp bảy.
Cầm Ma thuộc Khổ Ly tộc, bản tộc không phải huyết mạch ma thần, nên địa vị trong ma tộc chỉ tính là trung đẳng. Mạnh nhất chính là Hoàng Kim Cầm Ma. Nhưng trong Hoàng Kim Cầm Ma, có tỷ lệ khá nhỏ phát sinh tiến hóa. Khoảng một trăm Hoàng Kim Cầm Ma thì mới có một cái tiến hóa tới cấp bảy, trở thành Ám Kim Cầm Ma. Toàn bộ Cầm Ma tộc Khổ Ly, hiện tại không có một trăm Hoàng Kim Cầm Ma.
Vương Nguyên Nguyên không biết là nên nói may mắn hay không nữa. Cô gặp phải con này, là Hoàng Kim Cầm Ma đã bắt đầu tiến hóa, thực lực so với Hoàng Kim Cầm Ma bình thường mạnh hơn nhiều. nhưng nó còn chưa tiến hóa đến cấp Ám Kim, chỉ là cường giả đỉnh cấp sáu.
Nói đến Hoàng Kim Cầm Ma này cũng thật không may. Nếu như là so đấu chân chính, dù Vương Nguyên Nguyên muốn đánh chết nó thì cũng mất thời gian dài. Nơi này chính là Na Đa thành có ma thần trấn giữ. Con nửa Ám Kim Cầm Ma này dù đánh không lại, vẫn có hy vọng chạy trốn hoặc chờ viện quân. Đáng tiếc, nó gặp phải là Thời Không Môn Linh Lô. Mất đi năng lực bay, cho dù nó chân chính tiến hóa đến cấp Ám Kim thì sao chứ?
Nửa Ám Kim Cầm Mã Lýều mạng bộc phát một kích gió lốc điện xẹt đúng là mạnh. Vương Nguyên Nguyên chỉ cảm thấy toàn thân đều tê liệt. Loại công kích này không phải bất cứ kỹ xảo nào có thể né tránh. Nhưng khi Cầm Ma bộc phát, cùng lúc đó quang mang bạc trên tấm thuẫn của Vương Nguyên Nguyên đã đánh ra.
Khi tấm thuẫn đụng trúng đối thủ thì kỹ năng đã phát động, Liệt Không Pháo!
Cự Linh Thần tấm thuẫn có bốn Vô Ngân Thủy Tinh, đã hoàn toàn tiến vào cấp truyền thuyết. Trang bị cấp truyền thuyết kèm kỹ năng phụ có thể nghĩ.
Vương Nguyên Nguyên quanh thân lượn lờ ánh điện chớp, đứng tại chỗ chịu tê liệt. Nửa Ám Kim Cầm Ma thì bị đánh văng ra ngoài, ngực đã hoàn toàn lõm. Tuy chưa chết những cũng đã gục trên đất không bò dậy nổi.
Ngay lúc đó, một bóng đen xẹt qua. Thân thể nửa Ám Kim Cầm Ma cứng đờ, chớp mắt, ý nghĩ của nó đã rơi vào bóng đen.
Quang mang chợt lóe, thi thể biến mất. Một bóng đen yểu điện đi tới bên cạnh Vương Nguyên Nguyên, kéo tay cô, hai người biến mất trên đường.
Tiếng kêu chói tai rất nhanh vang trong Na Đa thành, toàn thành sôi trào. Số lớn quân đội ma tộc bắt đầu lục tìm toàn thành.
Làm một trong số chủng tộc quan trọng nhất trong Nạp Lý Khắc hành tỉnh, tộc Cầm Ma, vậy mà có bốn Hoàng Kim Cầm Ma gặp chuyện bỏ mình, còn có một Hoàng Kim Cầm Ma mất tích.
Chớp mắt khiến cao tầng Na Đa thành chấn động, ma thần trấn giữ thành thị lập tức ra lệnh, đóng cửa thành, toàn thành lùng bắt gian tế nhân loại.
Khi ra mệnh lệnh này, đang lúc đóng cửa thành, thì thương đoàn Nguyệt Dạ vừa lúc tới trước cửa thành, chuẩn bị rời khỏi.
Thương đoàn Nguyệt Dạ lần trước ở Nạp Lý Khắc hành tỉnh bị tập kích, dẫn tới Ma Thần Hoàng nổi giận đến nay còn chưa hoàn toàn bình ổn. Tướng lĩnh thủ thành ma tộc khi bẩm báo với ma thần, cẩn thận điều tra thương đoàn xong, vẫn là để họ rời đi.
Chúng có thể tra ra mới quái. Bảy người Long Hạo Thần sau khi hội hợp, hắn đều đưa mấy người kia vào tháp Vĩnh Hằng, chính mình thì hóa trang thành tên sai vặt, thu lại khí thế. Vẻ ngoài tuổi trẻ thành lợi thế che giấu. Hắn đi theo thương đoàn thuận lợi ra khỏi thành, mới truyền tống đồng bạn trở về.
Lại tụ tập cùng một chỗ, mọi người đều vỗ tay nhau chúc mừng. Chỉ có Lâm Hâm chịu đựng linh lô phản phệ thì sắc mặt có chút không tốt.
“Nhiệm vụ thứ nhất hoàn thành. Đánh chết năm Hoàng Kim Cầm Ma, giao ra ma tinh là chúng ta có thể đạt được ba vạn công huân. Nếu không giao ma tinh thì có thể được một vạn công huân.”
Lúc này tâm tình Long Hạo Thần cũng rất tốt. Giết gà dùng dao mổ trâu mà, nhiệm vụ Liệp Ma Đoàn cấp suất cái thứ nhất đã hoàn thành. Lúc này mới rời khỏi liên minh thánh điện hai ngày mà thôi. Đương nhiên, giết năm Hoàng Kim Cầm Ma trong mớ nhiệm vụ họ nhận thì xem như đơn giản nhất.
Hành trình thương đoàn Nguyệt Dạ như cũ một đường hướng đông nam, đỉ thẳng đến hành tỉnh trung ương ma tộc. Bởi vì nơi đó phồn hoa nhất, có thể bán hàng hóa được nhiều tiền nhất.
Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất đi theo thương đoàn một đường xâm nhập lãnh địa ma tộc. Có địa đồ và thương đoàn Nguyệt Dạ trợ giúp tin tức, họ trước sau hoàn thành thêm năm nhiệm vụ.
Đương nhiên, cũng không phải mỗi lần thương đoàn Nguyệt Dạ đến nơi thì họ mới xuống tay, như vậy rất dễ dàng khiến thương đoàn Nguyệt Dạ trở thành đối tượng bị nghi ngờ. Bọn họ đều thừa lúc thương đoàn Nguyệt Dạ trải qua tòa thành thị, ở trong thành hoàn tất nhiệm vụ rồi đuổi theo thương đoàn. Đa số đều là có kinh không hiểm, không gặp phải cản trở thực chất.
Mười sáu nhiệm vụ đã hoàn thành một phần ba. Nhưng theo thương đoàn Nguyệt Dạ sắp tiến vào hành tỉnh trung ương, cũng đã đến lúc chia tay.
Không phải vì hành tỉnh trung ương không có mục tiêu nhiệm vụ, mà là Long Hạo Thần quyết định trước dễ rồi sau đó khó. Trước hoàn thành một số nhiệm vụ đơn giản, rồi lại tiến vào hành tỉnh trung ương.
Nhìn thương đoàn dần đi xa, Long Hạo Thần nói.
“Hành động tiếp theo chỉ có thể dựa vào chính chúng ta. Mục tiêu kế tiếp ở Nhã Khắc hành tỉnh, đi thôi.”
Nhã Khắc hành tỉnh là ở tiếp giáp phía bắc hành tỉnh trung ương ma tộc. Nơi này trú đóng một ma tộc, kêu là Nhã Khắc tộc, bởi vậy mới có tên là Nhã Khắc Hành Tỉnh.
Nhã Khắc tộc giống như Khổ Ly tộc Cầm Ma, không phải chủng tộc ma thần. Tộc nhân của chúng gọi là Nhã Khắc Ma. Trong ma tộc coi như là chủng tộc cận chiến khá mạnh. Nhưng bởi vì tộc sinh sản không nhiều, nên rất ít bị phái ra chiến trường, luôn ở lại Nhã Khắc hành tỉnh bảo vệ xung quanh phía bắc hành tỉnh trung ương.
Đám Long Hạo Thần sắp đối diện nhiệm vụ thứ bảy, chính là đánh chết một trăm Nhã Khắc Ma.
Bản thân Nhã Khắc Ma là một cường giả đại lực, nhưng may mắn quần cư, trong tộc, mạnh nhất cỡ cấp tám. Nhã Khắc thống lĩnh thực lực khoảng cấp sáu. Hoàn thành nhiệm vụ này tuyệt không đơn giản, ít nhất so với lúc trước đám Long Hạo Thần làm nhiệm vụ thì khó khăn hơn nhiều.
Toàn tộc Nhã Khắc Ma chỉ khoảng năm, sáu ngàn mà thôi. Muốn không bị tộc trưởng Nhã Khắc tộc phát hiện, hoặc không để chúng tạo thành phiền phức, đánh chết Nhã Khắc Ma và an toàn rút lui thì thật không dễ dàng. Đặc biệt là lần này họ không có thương đoàn Nguyệt Dạ điều tra, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.
Theo địa đồ, chỉ dùng thời gian nửa ngày họ đã tiến vào phạm vi Nhã Khắc hành tỉnh.
Không khác lắm với mấy hành tỉnh của ma tộc khác, trong khu vực ma tộc thống trị này, thổ địa rất cằn cỗi, ít khi thấy ruộng lúa, dù là rừng rậm cũng cực ít. Gió to nổi lên thì cát vàng đầy trời, cảnh tượng thê lương.
Long Hạo Thần siết chặt áo choàng lớn của mình, nói với Thải Nhi đi bên cạnh.
“Chúng ta tiếp tục đi hướng bắc từ hai đến ba ngày, chắc là có thể vào thủ phủ của Nhã Khắc hành tỉnh, Nhã Khắc đại thành. Hầu như tất cả tộc nhân Nhã Khắc đều ở trong thành, đối với hành động của chúng ta là việc tốt, nhưng rút lui thì phiền phức chút. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ Nhã Khắc hành tỉnh, chúng ta một đường hướng đông, tiến hành một nhiệm vụ tiếp theo.”
Thải Nhi nói.
“Chúng ta có cần giết cả tộc trưởng Nhã Khắc tộc không? Ít ra thì là nhiệm vụ cấp vương. Hoàn thành nhiệm vụ vượt cấp, chắc là chúng ta sẽ được thưởng càng nhiều.”
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
“Không được, quá mạo hiểm. Trước mắt thì chúng ta chưa có nắm chắc chiến thắng cường giả cấp tám. Hơn nữa tu vi tới cấp tám rồi, mỗi một cấp đều có chênh lệch cực lớn. nội linh lực của cường giả đỉnh cấp tám thậm chí cao tới mười vạn, tuyệt không phải chúng ta đối kháng được. Vẫn là nên thận trọng, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi rời khỏi Nhã Khắc hành tỉnh.”
Mấy người khác không nêu ý kiến gì. Long Hạo Thần luôn sắp xếp rất tốt, trừ phi cần mạo hiểm, dù có họ tăng vọt thực lực, hắn làm đoàn trưởng vẫn làm rất cẩn thận.
Đang lúc họ nói chuyện thì đột nhiên phía trước phát ra tiếng ù ù.
Bởi vì gió to cuốn bão cát, khiến họ không thấy rõ từ xa đến là ma tộc gì. Nhưng theo thanh âm suy đoán, chỉ cách họ khoảng vài mét, hơn nữa số lượng không ít.
“Núp đi.” Long Hạo Thần nâng tay lên, mọi người mau chóng trốn sang bên, kiếm cái hố nhỏ núp xuống.
Không cần hắn nói cái gì, Thải Nhi đã lao ra, tiến vào trạng thái ẩn thân, tra xét nơi phát ra thanh âm kia. Trinh sát vốn là nhiệm vụ của thích khách.
“Đoàn trưởng, có cần giết hết?” Tư Mã Tiên cười gian, đã cầm sẵn Quang Chi Đại Lực Hoàn.
Lần này tiến vào lãnh địa ma tộc, nếu nói biểu hiện chói lọi nhất thì chính là gã. Có Quang Chi Đại Lực Hoàn trợ giúp, đánh chết không ít cường giả ma tộc, thậm chí còn bao gồm cả một ma tộc cấp bảy. Mặc dù ma tộc cấp bảy này bị người khác kiềm chế, nhưng Tư Mã Tiên có thể một kích giết chết, có thể tưởng tượng hiện giờ lực công kích của Quang Chi Đại Lực Hoàn khủng bố cỡ nào.
Long Hạo Thần xua tay nói.
“Trước xem là ma tộc nào đã, số lượng cụ thể bao nhiêu, đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Bởi vì bão cát quá lớn, lúc này trên mặt họ đều đeo khăn che, lại thêm áo choàng màu vàng đất phủ trên người, nằm sấp trên cát. Cho dù là từ trên không nhìn xuống đều rất khó phát hiện.
Thời gian không dài lắm, Thải Nhi đã quay trở lại, giấu đi linh cánh, nhỏ giọng nói với Long Hạo Thần.
“Là Nhã Khắc tộc, bọn họ truy sát một đội Liệp Ma Đoàn.”
“A? Là người của chúng ta?” Long Hạo Thần chấn kinh.
Thải Nhi gật đầu, nói.
“Nhã Khắc tộc ít nhất xuất động ngàn tên, dẫn đầu là hai Nhã Khắc tộc cấp thủ lĩnh cường giả cấp tám, thống lĩnh Nhã Khắc cấp sáu cũng có ba, bốn chục cái. Bọn chúng truy sát Liệp Ma Đoàn chắc là cấp vương, đang vừa đánh vừa lùi. Nhưng xem bộ dáng họ thì tình hình không tốt lắm. Bởi vì không ai thi triển linh cánh, trên người còn dính màng màu tím. Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ họ không chống đỡ được. Ta mơ hồ thấy, dường như trên không trung còn có bóng tím đen, bám sát Nhã Khắc bên dưới. Màng tím đen đó rất có thể là do nó phun ra, nhận định là loại năng lực trói buộc linh cánh.”
Tất cả ánh mắt đồng bạn đều rơi trên người Long Hạo Thần. Hiện tại vấn đề trước mắt của họ là: cứu hay không.
Không cần nghi ngờ, quân đội Nhã Khắc tộc này cực mạnh, có tới hai Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám trấn giữ, lại thêm nhiều Nhã Khắc Ma vậy, nếu đánh bừa thì họ không có cơ hội nào. Nhưng kẻ địch đang truy sát Liệp Ma Đoàn cấp vương!
Long Hạo Thần xoay người nhìn đồng bạn.
“Cứu, chúng ta có lẽ gặp phải nguy cơ cực lớn. Không cứu, đồng chí của chúng ta có lẽ chết tại đây. Mọi người nói sao?”
“Đại ca, lên đi!” Tư Mã Tiên là người thứ nhất biểu hiện chiến ý mạnh mẽ.
Mấy người khác cũng hướng Long Hạo Thần gật đầu đồng ý.
Long Hạo Thần nheo mắt, nói.
“Thải Nhi, tên trên không trung giao cho cô. Nếu ta đoán không sai, nó là Bệnh Ma, cấp sáu ma tộc, không trung phụ trợ cường giả. Bệnh Ma bản thân sức chiến đấu không mạnh, nhưng rất đáng ghét. Chúng nó bắn chất dính ở phạm vi cực lớn, Một khi dính phải thì khó tẩy rữa, hơn nữa mất đi năng lực phóng linh cánh, tốc độ giảm thấp nhiều. Là binh chủng hỗ trợ quan trọng trên không trung của ma tộc. Cô đi xử lý nó, sau đó cùng chúng ta hội hợp, bảo đảm đường lui. Đánh chết Bệnh Ma rồi, chúng ta sẽ hành động. Từ mé biên xâm nhập trận hình kẻ địch. Không chính diện đánh, chỉ cần cho đồng chí có cơ hội trốn thoát là được. Thành công rồi, lập tức bay lên không trung trốn đi. Nhã Khắc tộc chỉ có cường giả trên cấp sáu mới bay được. Duy nhất đem đến phiền phức cho chúng ta chính là hai Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám. Mọi người nhất định phải nghe ta chỉ huy, thời điểm mấu chốt sẽ do ta đoạn hậu, các người đi theo Hạo Nguyệt rời khỏi, tiếp đó ta lại thông qua Hạo Nguyệt truyền tống đến bên cạnh các người. Chỉ cần có đầy đủ thời gian phát động truyền tống Giai Điệu Vĩnh Hằng, chúng không có gì phải lo lắng. Ai cũng không được hiếu chiến, nghe rõ chưa?”
“Anh Nhi, cô thì...” Hắn riêng nói vài câu với Trần Anh Nhi.
Hắn không thể không nói rõ ràng sắp xếp của mình, nếu không lấy cảm tình đồng bạn với hắn, ai mà chịu để hắn đoạn hậu chứ!
Thải Nhi gật đầu, linh cánh màu đen lần nữa xuất hiện, thân hình chợt lóe, đã phóng lên không trung. Thân thể trong quá trình bay lên đã vào trạng thái ẩn thân.
Tu vi đạt tới cấp sáu thêm vào dây chuyền ẩn thân của nàng, hai lần ẩn hình cho dù trong lúc bay nhanh thì cũng có thể ở trong trạng thái nửa ẩn hình, chỉ cần kẻ địch tu vi thấp hơn nàng thì không sợ bị phát hiện.
Long Hạo Thần rất tin tưởng Thải Nhi, Bệnh Ma chẳng qua là ma tộc cấp sáu mà thôi, không có binh chủng khác hỗ trợ, chẳng đáng một đồng.
Khi Long Hạo Thần đã sắp xếp xong, phía xa tiếng ù ù ngày càng gần. Trong không khí tràn ngập cát vàng, đám Long Hạo Thần chỉ có thể miễn cưỡng trông thấy đằng trước có vài bóng người đang nhanh chóng xông tới, phía sau không ngừng bay ra trường mâu. Tiếng xé gió chói tai vang vọng trong không khí.
Nhã Khắc Ma là nửa người nửa ngựa, trên mình rất giống nhân loại, nhưng ngực, bụng và sau lưng có vảy đen, khuôn mặt dài hơn nhân loại một chút, rất dữ tợn. Dưới thân thì là bốn vó như ngựa, am hiểu dùng và ném trường mâu.
Nhìn tình hình mấy nhân loại đằng trước thật là không tốt. Đi ở mặt sau là một kỵ sĩ, tọa kỵ của gã là một con địa long dài tới bảy mét. Từng luồng sáng vàng không ngừng lóe lên từ người gã, ngăn cản đa số công kích. Người khác đều cưỡi các loại ma thú khác nhau xông lên trước, hiển nhiên là do triệu hoán sư triệu hoán ra tọa kỵ. Cũng chính vì thế họ mới có thể một đường chạy ra.
Nhã Khắc Ma bình thường tuy không thể bay, nhưng tốc độ chạy trên đất của chúng cực mau. Mỗi một Nhã Khắc Ma ít nhất mang theo bốn trường mâu, không ngừng ném tới trước, đó lại lấy. Những tên sau lưng có cánh là Nhã Khắc Thống Lĩnh của Nhã Khắc tộc. Dẫn đầu là hai Nhã Khắc Ma dáng người cực cao lớn, toàn thân cao hơn ba mét, đó chính là hai cường giả cấp tám. Tuy chúng chỉ có một trường mâu, nhưng cực kỳ lớn. Mỗi đánh ra một kích, trong không khí đều bộc phát tiếng sấm rền.
Trên mình Địa Long của kỵ sĩ nhân loại đã có rất nhiều vết thương. Nhưng kỵ sĩ đúng là mạnh, có mục sư trị liệu, ma pháp sư hỗ trợ cùng với thích khách từ bên cạnh quấy rầy, cứng rắn chống hai Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám điên cuồng tấn công. Hơn nữa nhìn kỹ sẽ phát hiện, kỵ sĩ toàn thân áo giáp bạc không tầm thường, mấy lần bị kẻ địch đánh trúng mà gã vẫn bình tĩnh đứng vững.
Bí Ngân Cơ Tòa giáp. Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ.
Liệp Ma Đoàn chính là tinh nhuệ nhất trong nhân loại. Liệp Ma Đoàn cấp vương trong Liệp Ma Đoàn đã là thuộc hàng cao tầng. Từ cấp suất đến cấp vương là bậc nhảy vọt, phải giao nộp một trăm vạn công huân mới có thể thăng cấp, việc này nói dễ hơn làm.
Vị Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ tuy không có thực lực cấp tám, nhưng ít ra cũng tới đỉnh cấp bảy. Trọng kiếm trong tay, tấm thuẫn cao thấp tung bay, thực lực cực mạnh.
Mắt thấy, đội tiên phong Nhã Khắc Ma đã đuổi theo Liệp Ma Đoàn cấp vương xông qua cái hố đám Long Hạo Thần ẩn núp.
Long Hạo Thần ra dấu với Trần Anh Nhi.
Trần Anh Nhi gật đầu, lập tức ngồi xếp bằng trên đất, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ. Quang mang trắng nhu hòa quay quanh thân thể cô, khuếch tán ra ngoài. Trong vầng sáng nhu hòa, cả người Trần Anh Nhi rơi vào tiết tấu kỳ dị.
Lúc trước không để cô dùng ma pháp là sợ hai Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám phát hiện. Lúc này ngâm xướng là thích hợp nhất.
Cùng lúc đó, quang mang tím lấp lánh, thân hình to lớn của Hạo Nguyệt đã xuất hiện bên cạnh mọi người. Hàn Vũ cũng triệu hoán ra Tà Nhãn.
Long Hạo Thần ngẩng đầu nhìn hướng không trung.
Một tiếng kêu thê lương vang lên, một vật khổng lồ thân hình tròn xoe có sáu cánh thịt từ trên trời giáng xuống. Thân thể nó ít nhất năm mét, nếu không có sáu cánh, chỉ sợ bay không nổi. Thân thể khổng lồ của nó đập xuống dưới đất.
“Mạch Đâu, lên!” Long Hạo Thần khẽ quát.
Heo con Mạch Đâu tốc độ cực nhanh, nuốt vào một viên ma tinh liền phóng người lên. Mắt nhỏ chợt lóe tia sáng, tỏa định Bệnh Ma rơi trên đất đã chết ngắc. Ngay sau đó, quang mang đen nồng đậm dâng lên, Mạch Đâu đã bay lên không trung. Trong quá trình bay lên, thân thể mau chóng biến hóa, không ngờ biến thành bộ dạng Bệnh Ma.
“Lên!!!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, bốn cánh lấp lánh, đã trước tiên xông ra ngoài.
Mấy người khác đều leo lên lưng Hạo Nguyệt, chỉ để lại Trần Anh Nhi còn đang ngâm xướng chú ngữ, từ mé bên vọt hướng đại quân Nhã Khắc Ma.
Nhã Khắc Ma phản ứng không chậm, phát hiện có kẻ địch, mé bên khoảng mười Nhã Khắc Ma xoay người, trường mâu ném hướng đám Long Hạo Thần.
Quang mang vàng chói mắt bỗng bùng phát. Long Hạo Thần tựa như sao băng vàng chớp mắt tăng tốc. Cùng lúc đó, từng điểm sáng vàng từ sau lưng hắn bắn ra, rơi vào trận hình Nhã Khắc Ma.
Không sử dụng Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn, lúc này trong tay Long Hạo Thần, tay trái là Quang Chi Liên Y, tay phải phóng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, tựa như sát thần hoàng kim xông vào bầy địch thù. Đi tới đâu thì tất cả trường mâu bị quang nguyên tố mạnh mẽ hóa thành tro bụi.