[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa

Chương 50 : Bí ngân cơ tọa


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Khoảnh khắc Cao Anh Kiệt phóng ra Quang Diệu Thể, người cảm giác rõ ràng nhất là Long Hạo Thần. Hắn cảm giác được trong không khí quang nguyên tố tựa như trăm sông đổ về một biển, hướng Cao Anh Kiệt điên cuồng dâng trào, thậm chí có thể mơ hồ thấy một ít điểm sáng nhạt. Đây là lần thứ hai Long Hạo Thần biết đến Quang Diệu Thể, khác với lần đầu, lần này là nhìn thấy trong khi chiến đấu. Kỹ năng cường đại này sau khi phóng thích, người thi pháp sẽ có cảm giác biến chất, tựa như bản thể thành một khối bảo thạch quang hệ cực lớn, đang điên cuồng hấp thu quang nguyên tố bên ngoài, sau đó phóng thích ra. Vương Nguyên Nguyên tuy bị đánh bay nhưng không trọng thương, đây là nhờ Thải Nhi. Khi Cao Anh Kiệt ngăn cản Cự Linh tấm thuẫn của cô thì không cách nào dốc sức ứng phó. Khi vũ khí huyết mạch truyền thừa gần tới cảnh giới truyền kỳ bộc phát sức mạnh, chẳng những khiến thân hình Cao Anh Kiệt lung lay, cùng lúc bảo hộ Vương Nguyên Nguyên. Cao Anh Kiệt làm vẻ mặt kinh ngạc, trọng kiếm bị đâm xuyên qua dĩ nhiên gã cũng cảm giác được. Tuy Quang Diệu Thể và linh lực hai cánh sau lưng hóa giải đòn tấn công của Thải Nhi, nhưng hơi thở lãnh liệt có mấy phần xâm nhập thân thể gã. Càng khiến Cao Anh Kiệt chấn kinh là, cảm giác sau lưng khiến gã thấy nguy hiểm. Trăm ngàn ánh sáng trắng hầu như trong chớp mắt phóng ra từ ngực Thải Nhi, đích thị là Thiên Kích Linh Lô. Tất cả ánh sáng đều tập trung vào người Cao Anh Kiệt, không hề khuếch tán ra ngoài. Cao độ tập trung công kích, lại thêm dao găm trong tay Thải Nhi lần nữa đâm ra, lấy tu vi Cao Anh Kiệt nhưng lại không cách nào xoay người. Sức mạnh cường đại của Quang Diệu Thể lúc này hiện ra. Cao Anh Kiệt ánh mắt biến đổi, ánh sáng vàng như thực thể phóng ra, cứ như vậy ngưng tụ thành giáp vàng. Mặc kệ là Thiên Kích Linh Lô vẫn là dao găm kim sắc của Thải Nhi, khi chém vào vang lên tiếng sắc thép va chạm, nhưng không cách nào tiến vô một phân. Cường đại lực phản chấn đẩy thân thể Thải Nhi lùi ra. Giáp vàng, cánh vàng, lúc này Cao Anh Kiệt tựa như một thiên sứ. Tuy rằng thiên sứ này không lung linh nhưng tràn ngập uy nghiêm. “Có thể ép tôi sử dụng Quang Diệu Thể, các người không tệ lắm. Long Hạo Thần, đỡ một chiêu.” Dưới tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô, tuy người khác công kích gã nhưng trước khi giải quyết xong Long Hạo Thần, gã không thể đánh trả. Thánh Dẫn Linh Lô đã thể hiện ra tác dụng to lớn trong đoàn chiến. Tiến lên một bước, gã thậm chí không thèm ngoái đầu nhìn Thải Nhi đánh lén mình. Quang Diệu Thể ngưng kết thành Quang Diệu Thánh Giáp, căn bản không phải những đứa nhóc cấp năm có thể chống đỡ được. Trong suốt, thậm chí có chút hư ảo, hỏa diễm vàng dâng lên. Nó tuyệt không nóng cháy nhưng khiến người cảm giác nặng nề. Đây không phải là Thái Dương Hỏa mà Dương Văn Chiêu từng sử dụng, đó là kỹ năng Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy, Quang Minh Thánh Hỏa. Lấy quang minh làm hỏa diễm, mỗi giây cần thiêu đốt ba trăm điểm nội linh lực, là một kỹ năng khủng bố. Nếu không có Huy Diệu kỵ sĩ cấp sáu tu luyện ra linh khiếu làm cơ sở khôi phục tiêu hao khổng lồ, không cách nào sử dụng nó. Nói đơn giản là, công kích có Quang Minh Thánh Hỏa thì dù là một kiếm sơ cấp cũng có thể thi triển ra uy lực thánh kiếm. Quang Minh Thánh Hỏa cùng Quang Diệu Thể đều là kỹ năng đặc biệt của Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy, hai cái dung hợp là thực lực chân chính một Kỵ Sĩ Thánh Điện. Lúc này Cao Anh Kiệt cách Long Hạo Thần khoảng mười mét, trọng kiếm chỉ hướng Long Hạo Thần. Một đạo Quang Minh Thánh Hỏa tựa như dây xích xông thẳng tới chỗ hắn. Cùng lúc đó một tầng ánh sáng vàng chói mắt từ thân thể Cao Anh Kiệt bắn ra. Thải Nhi đứng sau lưng gã và Hàn Vũ còn đang tạo Súc Thế, chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, cả người bị bắn ra ngoài. Súc Thế của Hàn Vũ cứ như vậy bị cắt đứt. Linh cảm của cường giả cấp bảy Cao Anh Kiệt thì đám thanh niên trẻ tuổi sao sánh bằng được. Gã đều rõ ràng cảm giác được mọi chuyện xảy ra xung quanh. Gã đương nhiên biết Hàn Vũ đang tích súc lực lượng, không ra tay là bởi vì muốn tiêu hao linh lực của y. Lúc này Súc Thế sắp hoàn thành, tiêu hao hơn phân nửa linh lực, dưới sự trùng kích của vầng sáng vàng, hầu như làm y mất đi sức chiến đấu. Bản thân ánh sáng vàng tuyệt không có tính công kích, nhưng trừ Long Hạo Thần thì mấy người khác đều văng ra xa. Càng khiến tất cả kinh hãi là, nhìn thấy gã muốn công kích nên Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt, Lâm Hâm đều cố gắng phóng ra kỹ năng phòng ngự. Nhưng dưới tác dụng của ánh sáng vàng, bọn họ phát ra nguyên tố lá chắn lại đều lặng lẽ biến mất. Lâm Hâm thất thanh nói. “Là Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang!” Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang là có thể trong nháy mắt tan rã tất cả ma pháp thấp hơn cấp bảy, hóa thành ma pháp nguyên tố trở về với thiên nhiên. Đối phó với cường giả ma tộc loại triệu hoán cực kỳ hữu hiệu. Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang mà Cao Anh Kiệt thi triển lại có cả cường đại lực đẩy khó thể kháng cự. Càng kỳ diệu là có thể lựa chọn, đơn độc chừa lại Long Hạo Thần đón nhận đợt tấn công của gã. Giờ khắc này, những người trẻ tuổi của Săn Ma Đoàn cấp sĩ mới chân chính biết cái gì là cường giả. Không còn đồng bạn hỗ trợ, Long Hạo Thần chỉ có một mình. Nhưng hắn như cũ giữ sự thanh tĩnh. Thánh Quang Tráo đồng dạng là ma pháp cũng cùng nguyên tố biến mất, hiện tại hắn có thể làm chỉ là cứng rắn chống. Hít sâu, Thánh Dẫn Linh Lô trong ngực Long Hạo Thần ở xung quanh thể lỏng quang hoàn vàng điên cuồng chấn động. Hai cánh tay dưới lớp áo biến thành màu vàng chói lọi, chất lỏng vàng chảy xuôi nháy mắt tràn ngập cả cánh tay hắn. Cung bộ Thần Ngự Thuẫn. Không có khả năng tránh, hắn chỉ có thể cắn răng chống đỡ. *Binh!* Quang Minh Thánh Hỏa va chạm Thánh Linh thuẫn. Hầu như trong nháy mắt nhiễm Thánh Linh thuẫn thành nồng đậm kim sắc. Nếu như thật sự đối diện kẻ địch, Cao Anh Kiệt chỉ cần khiến Quang Minh Thánh Hỏa nháy mắt tràn ngập ra là có thể khiến đối phương thành tro tàn. Nhưng lúc này gã cần khảo nghiệm thực lực của đám thanh niên mà thôi, đương nhiên sẽ không nặng tay. Gã có hứng thú nhiều nhất đối với thân là đoàn trưởng Long Hạo Thần. Đứng đầu thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn đợt này, cực hạn của hắn là ở đâu? Xảo diệu khống chế Quang Minh Thánh Hỏa, chỉ cần Long Hạo Thần lộ ra xu thế không thể chống cự, Cao Anh Kiệt sẽ lập tức kết thúc công kích. Thánh Linh thuẫn lực phòng ngự không tệ, hoàn toàn vượt qua Quang Diệu Thuẫn trước kia của Long Hạo Thần. Nhưng Quang Minh Thánh Hỏa dường như không bị nó ngăn cản, nháy mắt lan tràn đánh vào đôi tay Long Hạo Thần. Một lần này, không có cường liệt lực xung kích. Nhưng tinh thuần quang nguyên tố lại mau chóng đốt cháy. Chân chính tiếp xúc mới cảm giác được nhiệt độ của nó. Là sức nóng mênh mông, khi Dịch Thái Linh Lực của Long Hạo Thần gặp phải Quang Minh Thánh Hỏa, lại trở thành nhiên liệu của nó. Tuy Quang Minh Thánh Hỏa chỉ tràn đến tay hắn, nhưng Long Hạo Thần cảm giác tựa như toàn thân đều bốc cháy. Thánh Dẫn Linh Lô rõ ràng ảm đạm, Dịch Thái Linh Lực cũng bất an dao động. Nhưng Long Hạo Thần kinh dị phát hiện, bản thân không cảm thấy có nguy hiểm gì. Long Hạo Thần không cảm giác được nguy hiểm, trong ngáy mắt này, Cao Anh Kiệt lại cảm thấy chết chóc. Khi gã lấy Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang xua tan tất cả ma pháp và đội viên Săn Ma Đoàn số một, Quang Minh Thánh Hỏa công kích Thánh Linh thuẫn của Long Hạo Thần, có một luồng sát khí ngập trời nháy mắt bộc phát sau lưng gã. Mái tóc dài tím nhạt của Thải Nhi không gió tự động bay sau đầu. Hai mắt vô thần hoàn toàn biến thành màu xám. Một vầng sáng xanh đen từ trong thân thể lan ra, dao găm ám kim sắc biến mất, hai cánh tay trắng nõn thậm chí có chút tái nhợt nâng lên giang ra hai bên. Bên ngoài vầng sáng xanh đen, phạm vi bán kinh năm mét không khí trong nháy mắt hoàn toàn biến thành màu xám. Có lẽ người khác không biết màu xám này là gì, nhưng Cao Anh Kiệt kinh hãi phát hiện sau lưng truyền đến sát khí thực chất. Dù hiện tại gã mặc Quang Diệu giáp từ Quang Diệu Thể mà thành, thêm vào Quang Minh Thánh Hỏa thiêu đốt, nhưng như cũ cảm giác sau lưng lạnh lẽo. Luồng sát khí kia khiến gã tràn ngập hơi thở quang minh lại cảm giác sởn tóc gáy. Đây, đây là có chuyện gì? Trong chớp mắt nhanh chóng quyết định, Cao Anh Kiệt vội xoay người, vừa vặn thấy Thải Nhi kỳ dị. Một cô gái mù vì sao có thể phát ra hơi thở khủng bố như vậy, đây hoàn toàn vượt qua tu vi cấp năm của nàng! May mắn vừa rồi Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần đã bị Quang Minh Thánh Hỏa công kích tự động gián đoạn. Nếu không, Cao Anh Kiệt lúc này sẽ đối mặt phiền toái lớn. Cảm giác lạnh băng khiến Cao Anh Kiệt như rơi vào địa ngục. Nếu đối diện là kẻ địch, như vậy gã sẽ không hề do dự lựa chọn tấn công. Nhưng đối diện đứng không phải kẻ địch. Sát khí khủng bố lấy tốc độ kinh người bành trướng ra, gần quanh thân nàng màu xám phạm vi không ngừng tăng rộng. Cùng lúc đó, tất cả thành viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đều bị áp lực đè ép. Vương Nguyên Nguyên thở dốc một hồi lần nữa phóng người lên, Cự Linh tấm thuẫn bộc phát ánh sáng trắng lãnh liệt không gì sánh bằng. Khổng lồ linh lực dao động hỗn hợp khí thế hoang dã mau chóng dâng lên. Ngay cả đôi mắt to của cô cũng hiện ra màu bạc. Sinh Linh Môn khổng lồ rốt cuộc ở khoảnh khắc này mở ra. Lần này không còn là cừu, dẫn đầu xuất hiện là hơn ba mươi xúc tua đen như mực. Xúc tua vung vẩy, không khí lịch liệt vặn vẹo. Một sinh vật thân thể tròn xoe từ Sinh Linh Môn bò ra. Tà Nhãn trên đỉnh đầu Hàn Vũ vốn muốn hướng Cao Anh Kiệt tấn công. Nhưng lúc sinh vật khổng lồ chui ra khỏi Sinh Linh Môn, nó kịch liệt run rẩy trốn đến sau lưng Hàn Vũ. Trần Anh Nhi ngã ngồi trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt dọa người, thở hổn hển, hiển nhiên là đã cạn kiệt linh lực. Lâm Hâm không biết công kích nhưng trong sân không chỉ mình y thuộc hỏa hệ! Hỏa Diệu Thiên Địa, một luồng sáng đỏ từ đỉnh trượng Hỏa Vân Tinh phóng ra, vừa lúc rơi vào Tiểu Hỏa. Y dốc hết toàn bộ linh lực truyền cho Tiểu Hỏa. Khoảnh khắc Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang xua tan Nguyên Tố Hộ Thuẫn, chỉ có Lâm Hâm để ý thấy Hạo Nguyệt tam đầu, Tiểu Quang, Tiểu Hỏa, Tiểu Thanh trong mắt biến đổi nghiêm túc. Sau lưng nhô lên sừng dường như tỏa tia sáng tím. Ba cái đầu mau chóng phát ra thanh âm ngâm xương. Chợt nghe thì dường như chúng tự ngâm loại chú ngữ khác nhau. Nhưng nếu cẩn thận nghe sẽ phát hiện, ba thanh ngâm xướng có loại tiết tấu hòa hợp. Nguyên bản ba đôi mắt màu khác nhau dần tràn ra ánh sáng tím nhạt. Nhưng, trước phát động không phải họ. Một cái chùy khổng lồ màu bạc từ trên trời giáng xuống. Cái chùy này chiều dài hơn năm mét, đầu chùy đường kính hơn hai mét. Ánh sáng trắng thần thánh nhu hòa tản ra sáu góc cạnh. Khi nó chợt giáng xuống, dường như có khúc thánh âm văng vẳng bên tai. Đặc biệt là xung quanh quang chùy bạc lại tràn ngập một tầng nhàn nhạt huyết quang. Sau khi phát động một kích kia, tên đầu trọc nào đó ngồi phịch trên đất. Sắc mặt gã không tốt xem hơn Trần Anh Nhi bao nhiêu. Cao Anh Kiệt tay trái giơ tấm thuẫn lên đỉnh đầu chắn. *Đinh!* Một tiếng vang thật lớn. Cả người gã bao bọc vầng sáng vàng lóa mắt, đích thị là Thần Ngự Thuẫn. Quang chùy bạc khổng lồ tán loạn nhưng hai chân Cao Anh Kiệt cũng lún xuống mặt đất nửa tấc. Lúc này sinh vật khổng lồ chui ra từ Sinh Linh Môn dần hiện rõ ràng. Nó lại là một Tà Nhãn bản phóng đại. Nó thân thể bán kính hơn một mét, khó trách nó vất vả chui ra khỏi Sinh Linh Môn. Trên thân nó có hơn ba mươi xúc tua dài khoảng hai chục mét, đang từ bốn phương tám hướng bao phủ Cao Anh Kiệt. Cùng lúc đó, con mắt khổng lồ dâng lên từng tầng ánh sáng trắng đậm đặc. Từa như một tầng lại một tầng ánh sáng trắng thu súc lại, uy nhiếp khủng bố nháy mắt bộc phát. Tà Nhãn Lĩnh Chủ, ma thú cấp tám. Tà Nhãn thể tiến hóa. Ai cũng không ngờ, vốn Trần Anh Nhi không được hy vọng lại bộc phát vận may, triệu hoán một ma thú cấp tám. Ma thú cấp tám bản thân tương đương với nhân loại cường giả cấp bảy. Huống chi Tà Nhãn Lĩnh Chủ lấy tấn công tinh thần làm chủ, ma thú cấp tám đặc thù. Đương nhiên Cao Anh Kiệt cũng cảm giác được khí thế của ma thú cấp tám. Nhưng lúc này gã không dám quay lại, bởi vì Thải Nhi đem đến cảm giác còn nguy hiểm hơn cả ma thú cấp tám. “Liệt, Không, Pháo!” Vương Nguyên Nguyên hét lớn một tiếng. Một cột sáng bạc đột ngột xuất hiện giữa không trung, cô xông hướng Cao Anh Kiệt. Đây là hoàn chỉnh Liệt Không Pháo cô có khả năng phát động, so với lúc đối phó Long Hạo Thần thì sử dụng uy lực hơn xa gấp đôi. Khi cô phát động Liệt Không Pháo, đồng thời xúc tua của Tà Nhã cũng vươn tới. Cao Anh Kiệt thầm than, trong khoảnh khắc này, gã làm một hành động khiến mọi người khó hiểu. Cả người gã lùi ra sau, ngồi xuống. Một luồng ánh sáng bạc phóng lên cao. Trong ánh sáng không có cường liệt quang nguyên tố, nhưng cho người ta cảm giác mênh mông vô bờ. Xung quanh thân thể Cao Anh Kiệt không khí bỗng biến thành dính đặc, là dấu hiệu các loại ma pháp nguyên tố chúc phúc sắp ngưng kết. Dưới thân gã một luồng sáng bạc vặn vẹo xuất hiện. Là một cái hòm bạc hình vuông, bên trên có rất nhiều họa tiết hoa mỹ mà huyễn lệ. Cao Anh Kiệt lùi ra sau vừa lúc ngồi trên cái hòm. Ánh sáng bạc dâng lên hóa thành cột sáng khổng lồ. Tà Nhãn Lĩnh Chủ vươn xúc tua chạm phải ánh sáng này thì giống bị điện giật rút lại, không dám đụng vào nó. Một luồng sáng vàng từ tay Cao Anh Kiệt phóng ra, thiết thuẫn mang theo thanh âm rung động cùng Liệt Không Pháo va chạm. Thiết thuẫn và Cự Linh tấm thuẫn so sánh, quả thật như là trời và đất. Nhưng dưới tình huống tu vi chênh lệch, nó lại bộc phát ra uy lực mạnh mẽ. *Oành!* một tiếng, trên không trung thiết thuẫn phát ra đầy trời quang vũ. Quang Minh Thánh Hỏa cứng rắn chống đa số uy lực của Liệt Không Pháo, chỉ có một số ít là chạm vào thân thể Cao Anh Kiệt. Tất cả đều bị ánh sáng bạc dính đặc quanh thân gã hòa tan. Cùng lúc đó, thanh âm thánh thót êm tai vang lên. Mọi người chỉ nhìn thấy ánh sáng bạc tắt, từ cái hòm bạc đầu tiên vươn ra một luồng sáng quấn lấy tay Cao Anh Kiệt. Phía dưới ánh sáng bạc bắn ra cũng giam cầm hai chân gã. Vị trí ngồi, eo, nửa phần thân dưới, ánh sáng toàn bộ bao lấy các vị trí đó. Khi Cao Anh Kiệt đứng lên, ánh sáng bạc từ dưới dâng lên, thanh âm êm tai tiếp tục. Tất cả chỉ mất vài giây, một bộ giáp bạc bao gồm cả mũ bao phủ toàn thân Cao Anh Kiệt. Dù không ăn qua thịt heo, thậm chí không nhìn qua heo chạy, nhưng ít ra có nghe nhắc tới heo. Trừ Thải Nhi ra, mấy đội viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ hầu như đồng thanh kinh hô. “Bí ngân cơ tòa chiến khải!” Giáp bạc lấp lánh ánh sáng nhạt, tựa như thủy ngân chảy xuôi chỉ khuếch tán phạm vi quanh thân giáp một mét. Nhưng lại cho người ta cảm giác lực áp bách cường đại. Giáp bạc không có nhiều hoa văn mỹ lệ, nhưng có đường cong tuyệt mỹ. Mỗi một chỗ nhô ra, mỗi một đường nét đều hoàn mỹ vô cùng. Phía trên đường nét có thẳng, cong, góc cạnh rõ ràng, lại tự nhiên vô cùng. Đó là một mỹ cảm không nói nên lời. Huống chi bên ngoài giáp bạc còn thiêu đốt nóng rực Quang Minh Thánh Hỏa. Khi giáp bao bọc cơ thể Cao Anh Kiệt, đồng thời Quang Minh Thánh Hỏa bùng cháy dâng lên cao ba mét. Ba mét hỏa diễm vàng thì mạnh cỡ nào. Lực áp bách kinh khủng khiến mỗi người sinh ra cảm giác suy yếu. Trong tay gã không còn tấm chắn, nhưng như cũ nắm thanh thiết kiếm. Nhưng giờ khắc này, Cao Anh Kiệt cho Long Hạo Thần cảm giác là ngước nhìn núi cao. *Két* một thanh âm sắc nhọn chợt vang lên, một ánh sáng trắng dài một mét trùng kích Cao Anh Kiệt. Rốt cuộc Tà Nhãn Lĩnh Chủ phát động công kích. Giây phút ánh sáng trắng xuất hiện, mọi người có cảm giác tinh thần hỗn loạn. Bởi vì hào quang này vụt qua bên cạnh Hạo Nguyệt, nên Hạo Nguyệt tam đầu gần hoàn thành chú ngữ cứ như vậy bị cắt đứt. Ba loại ma pháp nguyên tố với ba màu khác nhau từ người nó tán loạn tản ra. Thân thể Hạo Nguyệt lung lay, đột nhiên ba cái đầu quay lại, sáu con mắt tím lấp lánh sự phẫn nộ nhìn chằm chằm Tà Nhãn Lĩnh Chủ. Cao Anh Kiệt từ đầu tới cuối không có ngoái đầu lại, nhưng sau lưng tựa như có con mắt. Quang Minh Thánh Hỏa đột nhiên vòng hướng phía sau, ngưng kết thành tấm thuẫn khổng lồ vàng chói mắt. Không có tiếng va chạm kịch liệt, chỉ có tiếng két kéo dài khiến người đau răng. Ánh sáng trắng đụng phải Quang Minh Thánh Hỏa thì ảm đạm nhiều, ánh sáng bạc dính đặc quanh người Cao Anh Kiệt chợt lóe sau đó hồi phục bình thường. Bí ngân cơ tòa chiến khải là hoàn toàn dùng quý hiếm bí ngân chế tạo thành. Bí ngân là hiện tại là một trong số các kim loại quý hiếm, có lực thân cận ma pháp nguyên tố nhất. Dù cho chỉ một khối bí ngân nhỏ cỡ nắm tay đều giá trị vạn kim. Bất cứ vũ khí nào gia nhập một chút bí ngân, sẽ có khí thế của ma khí, nếu cho vào nhiều chút, lập tức trở thành trang bị linh ma cấp. Mà áo giáp này toàn bộ dùng bí ngân chế tạo, ít nhất phụ mang bảy cái trận thế bất đồng. Bí ngân mật độ lớn nên trọng lượng cũng kinh người. Nhìn qua giáp bạc hoàn toàn dán sát thân thể Cao Anh Kiệt, trọng lượng hơn ngàn cân! Bí ngân cơ tọa chiến khải chính là trụ cột của Kỵ Sĩ Thánh Điện, cường lực trang bị. Chỉ có cấp bảy Kỵ Sĩ Thánh Điện ưu tú mới có tư cách mặc, mà còn cần vận khí nữa. Kỵ Sĩ Thánh Điện tổng cộng có ba trăm sáu mươi lăm bộ bí ngân cơ tọa chiến khải. Hao phí thời gian gần ba ngàn năm mới rèn thành. Ở một vài phương diện nó bắt chước uy lực Thần Ấn vương tọa. Mỗi một bí ngân cơ tọa đều là chân chính trang bị truyền kỳ. Hơn nữa còn là trang bị truyền kỳ phủ kín toàn thân! Toàn bộ ba trăm sáu mươi lăm bí ngân cơ tọa chiến khải đều có chủ nhân. Kỵ Sĩ Thánh Điện lên tới cấp bảy nếu muốn mặc nó, không chỉ phải đánh bại kỵ sĩ đồng cấp, còn phải chờ cơ hội. Hoặc là bí ngân cơ tọa kỵ sĩ khiêu chiến thành kim cơ tòa kỵ sĩ, nguyên bản bí ngân cơ tọa sẽ trả về Kỵ Sĩ Thánh Điện. Hoặc là bí ngân cơ tọa kỵ sĩ chết trận, hoặc là người ta tự động bỏ. Chỉ có dưới vài loại tình huống này, Kỵ Sĩ Thánh Điện mới có được trang bị truyền kỳ này. Đương nhiên còn có một phương pháp khác, đó là dựa vào đủ giá trị công huân trao đổi. Tình huống đó phải ưu tiên xếp hàng. Nhưng muốn đổi bí ngân cơ tọa chiến khải, cần giá trị công huân con số tuyệt đối là thiên văn. Từ sau khi ba trăm sáu mươi bí ngân cơ tọa chiến khải rèn thành, chúng nó trở thành lực lượng giúp Kỵ Sĩ Thánh Điện trụ cột vững vàng, hơn nữa chưa từng đánh rơi một bộ. Một khi bí ngân cơ tọa kỵ sĩ chết trận, như vậy bí ngân cơ tọa sẽ tự động kích hoạt hệ thống truyền tống, tự trở về Kỵ Sĩ Thánh Điện. Hơn nữa bí ngân cơ tọa có năng lực tự tu sửa, muốn triệt để phá hủy nó là rất khó khăn. Giờ khắc này, đám Long Hạo Thần lần đầu tiên biết sự tồn tại của trang bị này. Nguyên bản hừng hực chiến ý bỗng chốc bị dội bồn nước lạnh. Ánh sáng vàng lóa mắt, ánh sáng trắng bắn ra. Thánh Dẫn Linh Lô lần nữa rơi trên người Cao Anh Kiệt. Cho dù có bí ngân cơ tòa chiến khải hình thành lá chắn bạc cũng không ngăn được sức lôi kéo của Thánh Dẫn Linh Lô. Cao Anh Kiệt khuôn mặt giấu sau mũ giáp trở nên kinh ngạc. Theo gã thấy thì Long Hạo Thần bị Quang Minh Thánh Hỏa chính diện trùng kích, hẳn là đã mất đi sức chiến đấu, làm sao còn có thể phát động Thánh Dẫn Linh Lô? Long Hạo Thần thật sự mất đi sức chiến đấu rồi ư? Không! Khi đồng đội liên tục công kích, Long Hạo Thần trên người cũng phát sinh biến hóa. Cả người hắn trở nên trong suốt, trong suốt màu vàng. Hỏa diễm vàng chói mắt từ người hắn dâng lên. Con ngươi vàng kim lóe sáng. Nếu phải đánh giá trạng thái hiện tại của hắn, như vậy thì trong mắt người khác, hắn trông giống như Cao Anh Kiệt thi triển Quang Diệu Thể, thiêu đốt Quang Minh Thánh Hỏa. Mênh mông linh lực quang thuộc tính bành trướng, vượt xa trạng thái bình thường. Một thanh trọng kiếm lập lòe ánh sáng vàng mộng huyễn thay thế vị trí Thánh Linh thuẫn. Khi kích phát Thánh Dẫn Linh Lô, đồng thời Long Hạo Thần chợt quát một tiếng, xông hướng Cao Anh Kiệt mặc bí ngân cơ tòa chiến khải. Long Hạo Thần đương nhiên biết mình không khả năng là đối thủ của Cao Anh Kiệt. Hắn không rõ ràng trên người mình phát sinh cái gì, vì sao thực lực đột nhiên tăng cao. Nhưng hắn có thể cảm giác ra Thải Nhi trạng thái khác thường. Thải Nhi là tình yêu hắn phải bảo hộ cả đời, sao có thể để nàng trực diện đối chiến cường đại Cao Anh Kiệt? Đối mặt cường địch, chắn tại phía trước, hẳn là do hắn, thân làm kỵ sĩ và là một người nam nhân nên làm. Bởi vậy, dù biết rõ như kiến lay cây, hắn như cũ lần nữa phát động Thánh Dẫn Linh Lô, hơn nữa kêu gọi Lam Vũ, Quang Phù Dung xông hướng đối thủ. Mọi người có thể bị bí ngân cơ tòa chiến khải làm chấn động, nhưng hắn là đoàn trưởng trụ cột cả đội thì không thể. Hắn phải dùng hành động kích phát dũng khí đồng bạn. Lam Vũ, Quang Phù Dung mang theo ánh sáng âm u dập dờn tựa sóng nước, một chùm hào quang mông lung kim lam tản ra. Trọng kiếm trong tay Long Hạo Thần cứ thế biến mất, hai ánh sáng vàng và xanh nháy mắt bộc phát, hai luồng sáng ở trên không trung quấn nhau trực chỉ hướng Cao Anh Kiệt. Cũng trong chớp mắt này, Quang Minh Thánh Hỏa biến mất, cảm giác trong suốt cũng tùy theo mất đi. Cả người hắn suy sụp, phải nhờ Thánh Linh kiếm chống mới đứng vững được. Cùng lúc đó, Thải Nhi đứng yên bỗng động. Một luồng sáng đen dường như từ đỉnh đầu nàng bắn ra. Nguyên bản quanh thân nàng khí lưu xám bỗng chốc biến màu đen. Sát khí như biến thành thực chất phát sinh thay đổi kinh khủng. Cao Anh Kiệt mặc bí ngân cơ tòa chiến khải, trước người ánh sáng bạc dính đặc lại có dấu hiệu tan rã. Cao Anh Kiệt chỉ thấy một luồng đao phong khiến gã nghẹn thở tiếp cận chính mình. Ngay cả bí ngân cơ tòa chiến khải dường như khó chống cự nổi sát khí khủng bố kia. Đây không phải là tấn công thực chất mà là sát khí! Cô gái này làm sao có sát khí kinh khủng như vậy? Cao Anh Kiệt rên rỉ một tiếng lùi ra sau nửa bước. Trong lúc này gã rơi vào tình trạng bị động. Thánh Dẫn Linh Lô tồn tại khiến gã không cách nào công kích Thải Nhi. Nhất định phải giải quyết Long Hạo Thần trước. Nhưng Thánh Dẫn Linh Lô không thể mê hoặc tâm trí gã. Thải Nhi đem đến cảm giác uy hiếp quá kinh khủng, cho nên gã không dám quay đầu đối phó đòn tấn công kỳ dị Lam Vũ, Quang Phù Dung của Long Hạo Thần. “Thải Nhi dừng tay!” Một giọng hét lạnh băng vang lên. Lúc nãy ánh sáng đen từ đỉnh đầu Thải Nhi dâng lên, không để mọi người thấy rõ ràng lại ẩn vào trong đầu nàng. Cao Anh Kiệt chợt cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, sau lưng toát mồ hôi lạnh. Gã không biết Thải Nhi dùng năng lực gì, nhưng có thể khẳng định là nếu một kích này phóng ra, chỉ sợ gã không dễ chống đỡ. Nhưng lúc này công kích của Long Hạo Thần đã tiếp cận sau lưng Cao Anh Kiệt. Hai ánh sáng xanh và vàng quấn quanh một chỗ cấp tốc xoay tròn thành hình mũi nhọn, cứ như vậy xuyên qua ánh sáng bạc dính đặc của bí ngân cơ tòa chiến khải, mạnh đụng vào lưng Cao Anh Kiệt. *Bộp* một tiếng, cả người Cao Anh Kiệt bắn thẳng đằng trước, lực phá hoại khủng bố nháy mắt tập kích. Một tay chống trên đất, hai cánh giương ra, Cao Anh Kiệt một tay lật lại miễn cưỡng ổn định thân thể. Nhưng thân hình lung lay, phun ra một ngụm máu tươi. Có thể thấy rõ sau lưng bí ngân cơ tòa xuất hiện một chỗ lõm cực sâu, hiển nhiên đã thương tổn đến thân thể gã. Xung quanh vết lõm đầy các lỗ nhỏ như kim. Nước không chỗ nào không có, quang cuồn cuộn xuyên thấu, đây chính kỹ năng kèm theo của Lam Vũ, Quang Phù Dung, Quang Vũ Phù Dung Thứ. Ban đầu Long Hạo Thần định dùng kỹ năng này đối phó Dương Văn Chiêu trong trận tranh đọat quán quân. Nhưng khi đó Dương Văn Chiêu không chống nổi chiến ý cường đại của hắn, không cần hắn sử dụng đòn kia đã thua rồi. Đối với Quang Vũ Phù Dung Thứ, chính bản thân Long Hạo Thần đều không nghiên cứu rõ ràng. Lấy tu vi của hắn xuất ra đòn kia có chút khó khăn. Mà tu vi mạnh yếu, phát ra linh lực nhiều ít, sẽ quyết định uy lực chiêu đó. Mới nãy nội linh lực của Long Hạo Thần đột nhiên tăng, tuy hắn không rõ có chuyện gì, nhưng những ngoại linh lực đều rót vào Lam Vũ, Quang Phù Dung, phát động kỹ năng này. Đây là kỹ năng công kích mạnh nhất hiện tại hắn có. Ngay cả Long Hạo Thần đều không nghĩ tới Lam Vũ, Quang Phù Dung có uy lực mạnh như vậy, khiến Cao Anh Kiệt mặc bí ngân cơ tòa chiến khải đều bị thương. Hai ánh sáng vàng xanh vòng trở lại nhập vào trong tay Long Hạo Thần chuyển hóa thành Lam Vũ, Quang Phù Dung. Nhìn thanh kiếm trong tay, Long Hạo Thần không chút nào che giấu tận đáy lòng yêu thích. Thanh kiếm này có linh tính, cảm giác tâm linh tương thông, dung nhập cảm thụ có thể so sánh với quan hệ giữa hắn và Hạo Nguyệt. Giữa hư không một vết rách xuất hiện cạnh Thải Nhi. Một ông lão gầy toàn thân đồ đen bước ra. Người đến không phải ai khác, chính là điện chủ Thích Khách Thánh Điện, Hiệp Giả cấp chín, phó minh chủ liên minh thánh điện, Thánh Nguyệt. Thánh Nguyệt không thèm để ý người khác, nhìn chằm chằm Thải Nhi, nói. “Hồ đồ, chỉ là luận bàn mà thôi, sao con có thể dùng lực lượng đó? Chẳng lẽ đã quên sử dụng nó sẽ trả cái giá lớn gì sao?” Màu xám trong mắt Thải Nhi dần biến mất, nhàn nhạt nói. “Ông cố, đây là lần đầu con và anh ấy cùng nhau chiến đấu, con không muốn thua.” Mặt Thánh Nguyệt biến thành đen thui. “Con bé này. Nó tốt như vậy sao? Đáng để con trả giá đến thế?” Dường như Thải Nhi biến cứng đầu, cứng rắn nói. “Chỉ có anh ấy cho con cảm giác được thân tình và ấm áp.” Thánh Nguyệt khựng lại, nguyên bản ánh mắt lạnh băng biến nhu hòa. Hít thở nặng nề, ánh mắt ông chuyển sang Cao Anh Kiệt đang thu hồi bí ngân cơ tòa. “Ngươi cũng hồ đồ, chẳng lẽ không nhìn ra con bé dẫn xuất lực lượng không thuộc về mình? Vì sao không ra tiếng ngăn cản?” Cao Anh Kiệt cung kính hướng Thánh Nguyệt hành lễ kỵ sĩ. “Hiệp Giả đại nhân, tôi muốn thử cực hạn đám thanh niên này. Tôi là lĩnh đội đợt này, cần nắm giữ thực lực chân chính của họ.” Thánh Nguyệt cau mày nói. “Vậy kết quả thử như thế nào?” Mắt Cao Anh Kiệt sáng ngời. “So với trong tưởng tượng còn tốt hơn nhiều. Tuy họ không phối hợp ăn ý, nhiều người năng lực không ổn định. Nhưng dưới một số tình huống có thể bộc phát sức chiến đấu vượt xa bình thường. Qua một đoạn thời gian chỉnh đốn, tin tưởng họ sẽ có tổng thể thực lực, không uổng là Săn Ma Đoàn số một đợt thi này.” Thánh Nguyệt gật đầu, ánh mắt quét từng người, tạm dừng trên thân Tà Nhãn Lĩnh Chủ. “Cô bé, Tà Nhãn Lĩnh Chủ này không tệ, ngươi có thể suy nghĩ làm nó trở thành bản mệnh thú. Tuy nó đẳng cấp cao một ít, nhưng nếu ngươi nguyện ý, lão phu có thể giúp ngươi áp chế nó. Tà Nhãn Lĩnh Chủ có khả năng sẽ thăng cấp lên đỉnh cấp chín ma thú Tà Nhãn Bạo Quân.” Trần Anh Nhi lúc này đứng dậy, không hề do dự lắc đầu nói. “Không cần, nó xấu muốn chết, đuổi về đi.” Cô vừa nói vừa hướng Tà Nhãn Lĩnh Chủ phất tay. Mọi người buồn bực nhìn nó chui vào Sinh Linh Môn. Thánh Nguyệt hơi tiếc nói. “Tà Nhãn đúng là không hợp con gái, nhưng nếu thuần phục có khả năng trở thành ma thú đỉnh cấp chín làm bản mệnh triệu hoán thú. Cơ hội như vậy không phải dễ dàng có được.” Trần Anh Nhi thè lưỡi nói. “Không thèm. Bà nội có nói bản mệnh triệu hoán thú phải từ lúc nhỏ bồi dưỡng, mới có thể cùng mình hoàn mỹ phù hợp. Nó lớn cỡ đó rồi, sau này phản phệ thì biết làm sao?” Thánh Nguyệt nhàn nhạt nói. “Tùy ngươi.” Dù sao ông không phải cường giả Linh Hồn Thánh Điện. Ông nào biết trong lòng cô bé kia đang nghĩ là, Dương Văn Chiêu cái tên xấu xa có Tinh Diệu Độc Giác Thú xinh đẹp vậy, mình lấy một con xấu xí làm bản mệnh triệu hoán thú, chẳng phải là mất mặt lắm ư? Thánh Nguyệt trầm giọng nói. “Đám nhóc các ngươi thật là không biết trời cao đất rộng. Chẳng lẽ còn vọng tưởng đánh bại một vị Kỵ Sĩ Thánh Điện? Các người nghĩ chênh lệch cấp bậc là cái gì?” Vương Nguyên Nguyên tính tình ngay thẳng, không thèm để ý trước mặt mình là ai, nhịn không được nói. “Mới nãy chúng tôi suýt nữa thắng rồi, lĩnh đầu đã bị thương.” Thánh Nguyệt cười lạnh một tiếng. “Suýt? Sai lầm. Nếu hắn thật sự muốn giết các ngươi, không cần quá ba giây. Có được bí ngân cơ tòa chiến khải, tu vi của hắn ít nhất là Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy. Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy có ý nghĩa như thế nào? Ý nghĩa nội linh lực của hắn vượt qua hai vạn ba. Các người cộng lại đều không cao bằng nội linh lực một mình hắn. Sở dĩ hắn bị thương, đương nhiên là đòn tấn công của Long Hạo Thần không sai, nhưng trọng yếu là hắn sợ tổn thương các ngươi, luôn ở trạng thái phòng ngự. Nếu không, Long Hạo Thần có thể dùng Thánh Dẫn Linh Lô kiềm giữ hắn? Đối với bất cứ chức nghiệp nào, cấp bậc thấp càng hiện rõ khác biệt. Một cường giả cấp bảy toàn lực công kích, lấy tu vi của ta còn phải thận trọng. Các ngươi? Hừ!”