[Dịch] Thánh Đường

Chương 297 : Kẻ điên.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Phòng viện trưởng, Lữ Nhạc Thiên đứng chắp tay, nhìn qua quảng trường cách đó không xa, trận pháp đã muốn khởi động, không ít người tu hành đã muốn lục tục ngo ngoe mà đến. “Đại nhân, đã chiếu phân phó của ngài làm.” Sơn Lâm cung kính nói. “Độ chú ý như thế nào?” Sơn Lâm do dự một chút, “Cái này... Không tốt lắm, vẫn chưa bằng một phần mười của nữ hoàng, Thiên Vương, Long Vương, nổi danh nhất đúng là Qua Mãng, nhưng cũng chỉ là một can tướng của nữ hoàng trận doanh mà thôi.” “Một phần mười ư, ha ha, có thể có bắt đầu như vậy cũng miễn cưỡng tính toán được thông qua.” Sơn Lâm thật không thể phỏng đoán được cách nghĩ của Lữ Nhạc Thiên, loại trận pháp to lớn chiếu ra không gian chiến đấu cho toàn bộ học viện có thể xem được này trước nay chỉ là đãi ngộ cho những tu chân giả xuất sắc nhất, tuy nhiên viện trưởng có thể có toàn quyền quyết định, có điều hai đối thủ lần này cũng không phải là quá xuất sắc đi. Lữ Nhạc Thiên lẳng lặng yên nhìn qua quảng trường rộng lớn bên ngoài, trong ánh mắt lộ ra một loại ngưng trọng. “Qua Mãng, lần này đúng là một tràng diện rất lớn, ngươi nhưng đừng làm mất mặt nhé, nếu không đừng nói nữ hoàng, ngay cả chúng ta cũng không tha cho ngươi!” Mạc Vô Tranh cười nói, nữ hoàng trận doanh ngũ tinh quân đều đến đông đủ, ngoại trừ Mạc Vô Tranh, Minh Nguyệt, còn có Lăng Hỏa, Vũ Khinh Phong. Bản thân một trận chiến này cũng không có gì, nhưng mà lại công khai trong học viện, thì đã là một chuyện khác rồi. Qua Mãng lạnh lùng cười một tiếng, không nói một lời, hắn đã trải qua thời khắc sinh tử cũng không biết bao nhiêu lần rồi, huống chi loại sự tình này. Hắn cùng chân nhân một trận chiến, không phải là vì vinh quang, càng không cần nổi danh, đây chỉ là một phần chấp niệm kiếm tu của hắn. “Mạc Vô Tranh, ngươi đừng châm bị thóc chọc bị gạo nữa, để yên cho Qua Mãnh thanh tĩnh lại.” Vũ Khinh Phong nói ra, tự có một loại hương vị phong lưu tiêu sái. Trong trận pháp ở quảng trường tu chân học viện, một thân ảnh to lớn xuất hiện, đây là do Qua Mãng tiến vào không gian chiến đấu. Qua Mãng lẳng lặng ngồi xuống, khoanh chân cùng đợi đối thủ đến. Thời gian từng phút từng giây mà đi qua, {Tu Chân giả} tới quảng trường cũng càng ngày càng nhiều, đại đa số mọi người đều tới xem náo nhiệt, hơn nữa dùng 30 tầng trở xuống làm chủ, chỉ có một số ít là từ 30 tầng đến bốn mươi tầng. Bỗng nhiên, Qua Mãng mở mắt ra, chậm rãi đứng lên, đối thủ xuất hiện. Chân nhân xuất hiện. Qua Mãng rút ra kiếm của mình, thật lâu không có loại cảm giác này rồi! Tại thời khắc này, hắn hoàn toàn vững tin, lựa chọn của hắn là chính xác cỡ nào. Vụt... Qua Mãng kiếm chỉ hướng về phía chân nhân, chiến đấu bắt đầu rồi. Vụt... Nguyên lực dấy lên trên người Qua Mãng, hơn hai mươi tầng nguyên lực không có chỗ nào thần kỳ cả, nhưng mà đi qua thân thể Qua Mãng khí thế lại hoàn toàn khác biệt. Một cỗ khí trường có chứa tính xung kích rất mạnh ầm ầm lao về phía Vương Mãnh.. Thân là ngũ tinh quân, Qua Mãng có được thiên phú mà {Tu Chân giả} bình thường không thể nào với tới, bên trong nguyên lực của hắn tiên thiên có chứa”Hổ xung” chi lực, Nếu là ý chí của đối thủ không được, chỉ cần một chiêu thức “hổ xung” có thể trực tiếp suy sụp, lớn tiếng doạ người. Nói toạc ra chính là lực lượng tinh thần, không quan hệ với nguyên lực. Hổ Xung này là Qua Mãng là toàn lực phát ra, hắn muốn nhìn xem đối thủ mà hắn chọn trúng có thể chống đỡ được chiêu này không. Tồn tại giống như Qua Mãng, sở trường tuyệt học của hắn tất cả mọi người đều biết rõ, chẳng ai ngờ rằng Qua Mãng vừa lên đã dùng loại công kích có tính cường lực này rồi. Ầm... Hổ Xung chi lực trực tiếp càn quét qua thân thể chân nhân, chân nhân thân thể rõ ràng run lên... Không có phản kích??? Cái này thì xong rồi? Qua Mãng cũng ngây ngẩn cả người, người này chẳng lẽ thật sự không hiểu tâm thần công kích một chút nào sao? Thân là một cường giả, cho dù không thể tâm thần công kích, chống cự là phải có, trực tiếp thừa nhận Hổ Xung của hắn như vậy, đây không phải muốn chết sao? Dường lại một lát, Vương Mãnh kiếm chậm rãi nâng lên, chỉ hướng Qua Mãng. Ầm... Khí thế mạnh mẽ giống như một con rồng đang gào thét vậy, khí phách mà thẳng hướng Qua Mãng. Qua Mãng cảm nhận được chính là lực lượng bành trướng nên to lớn như một ngọn núi, hắn run rẩy, hưng phấn, thật không nghĩ tới, sẽ có đối thủ như vậy. Tâm thần không ngừng mà công kích, triệt tiêu công kích tâm thần mạnh mẽ. Rồi đột nhiên, Qua Mãng thân hình thất tha thất thểu mà bạo lui năm bước. Một mảnh xôn xao, Qua Mãng vậy mà không có thoát được chân nhân phát ra tâm thần công kích. Qua Mãng sắc mặt đỏ lên hít sâu vài hơi mới trở lại bình thường, hắn cho rằng liên tục dùng ra hổ xung có thể triệt tiêu công kích của đối phương. Nhưng là chỉ có như thế thì không thể ngăn cản được, nếu không phải hắn phản ứng kịp thời, vừa lên đến muốn thiệt thòi lớn. Đối thủ chẳng những hiểu được tâm thần công kích, hơn nữa phi thường mạnh. Vương Mãnh lẳng lặng nhìn qua Qua Mãng, thì ra tâm thần là có thể công kích như vậy. Hắn ưa thích khí phách như vậy! “Kiếm tên Hổ Nha!” Qua Mãng tập trung tư tưởng cùng suy nghĩ nhìn qua đối thủ, đối diện chân nhân cũng chậm rãi giơ lên kiếm của mình. Sát ~~~ Qua Mãng rồi đột nhiên động, nguyên lực chỉ là kiếm pháp uy lực, cũng không trở ngại tới việc Qua Mãng phát huy. Qua Mãng cả người giống như một đầu Mãnh Hổ mà xông tới, kiếm thế cùng người dung hợp cùng một chỗ, Ngũ Hành chi kim thể chất, Qua Mãng phát huy ra vô cùng tinh tế. Hổ Nha Trảm! Một kiếm giết ra, giống như mãnh hổ đánh về phía con mồi, bốn phương tám hướng cũng không còn không gian để né tránh, chỉ cảm thấy một kiếm trí mạng kia đang cấp tốc lại gần. Điểm hung ác của Qua Mãng chính là đoạt trước thời cơ công kích mạnh mẽ, đúng là một đại tướng dưới trướng nữ hoàng.. Chân nhân né tránh. “Đây không thể nghi ngờ là lựa chọn không sáng suốt nhất, cùng Qua Mãng tác chiến, chính là áp chế, tuyệt đối không thể để cho hắn có cơ hội đánh điên rồi.” Hiểu rõ Qua Mãng như vậy, hiển nhiên là địch nhân của Qua Mãng, đều là cao thủ đến từ Long Vương trận doanh. Trong quảng trường, người của Long Vương trận doanh cùng Thiên Vương trận doang cũng đến, tất cả đều muốn nhìn xem qua một năm nay, Qua Mãng có tiến bộ hay không. Hổ Nha chính là Mãnh Hổ Hổ Nha, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể thôn phệ đối thủ vậy “Chân nhân dùng Thất Tinh Bộ không tệ.” “Đáng tiếc, Thất Tinh Bộ loại bộ pháp này mọi người đều biết là có cực hạn, còn tưởng rằng hắn có thể tạo thành kinh hỉ khi ngăn cản được Hổ Xung nữa.” “Nói không chừng hắn có đòn sát thủ.” Mà bên phía nữ hoàng trận doanh, đã muốn yên lòng. “Qua Mãng này muốn đánh điên rồi, chỉ sợ dưới bốn mươi tầng là vô địch thủ à, chẳng lẽ không có người nào nói cho chân nhân biết phải dùng công đối công sao?” Mạc Vô Tranh bĩu môi, trận thắng này cũng rất thư thái a. “Mạc Vô Tranh, có dám đánh cuộc với ta hay không.” Minh Nguyệt bỗng nhiên nói ra. Mạc Vô Tranh sững sờ, “Thiệt hay giả, ngươi cũng sẽ đánh cuộc?” Minh Nguyệt mở to đôi mắt sáng như các vì sao: “Nếu là ta thắng, ngươi phải câm miệng cho ta, một tháng không được nói chuyện.” Lăng Hỏa cùng Vũ Khinh Phong hai mặt nhìn nhau, Mạc Vô Tranh ngược lại vui vẻ, “Nếu Qua Mãng thắng, ngươi phải cho ta một cuộc hẹn!” Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn thoáng qua Mạc Vô Tranh, vậy mà không có phản bác, cái này nhưng làm cho Mạc Vô Tranh vui mừng lắm rồi, lần đầu tiên hắn muốn Qua Mãng thắng tới như vậy. “Huynh đệ, thắng tiểu tử kia nhanh lên một chút, hạnh phúc cả đời của ca dựa cả vào ngươi đấy!” Lăng Hỏa cùng Vũ Khinh Phong hoàn toàn trợn tròn mắt, Minh Nguyệt đây là làm sao vậy, nếu không phải Qua Mãng làm càn, bọn hắn căn bản sẽ không lãng phí thời gian đến đây xem. Trên đấu pháp đài Thất Tinh Bộ của chân nhân rất tinh diệu, nhưng là cũng giống như bình thường mọi người nhìn thấy thôi, đối mặt với công kích của Qua Mãng Hổ Nha, đã muốn có chút trứng chọi đá rồi. Nếu là Qua Mãng dùng ra toàn bộ nguyên lực, chân nhân đã sớm đi đời nhà ma, nhưng mà cho dù không thuận theo ưu thế nguyên lực trong trận chiến này, nhưng kỹ xảo ưu thế cũng rõ ràng nhất. Cảnh giới hoàn toàn khác biệt, toàn diện áp chế. Qua Mãng Hổ Nha kiếm cũng dùng đến cực hạn, đối thủ bước tiến hắn đã hoàn toàn nắm giữ. Qua Mãng rất hưng phấn, tụ lực một kiếm chém tới, trong kiếm khí còn vang lên tiếng mãnh hổ trí gào. Ầm... Thất Tinh Bộ không thể né tránh, người đã lui tới mức không thể lui , chiêu thức dùng hết, khí lực hầu như không còn để xoay chuyển nữa rồi. Sát... Qua Mãng một kiếm giết ra, bỗng nhiên trong lòng sinh ra cảm giác không tốt cho lắm, đột nhiên thu kiếm, bạo lui. Vương Mãnh phản kích một kiếm rơi vào khoảng không, lần đầu tiên có người phá giải Ngũ Hành Thiếu Khuyết của hắn. Đang lúc phát huy kiếm chiêu tới mức tận cùng, cho dù biết rõ phía trước là bẫy rập đều muốn xông vào, nhưng mà Qua Mãng lại có thể kịp thời thu tay lại. Vụt... Qua Mãng ngực vỡ ra, sai một ly, ai có thể nghĩ đến Qua Mãng đang một mực chiếm cứ ưu thế lại thiếu chút nữa trúng chiêu. Qua Mãng rất rõ ràng vừa rồi một kiếm kia, đó là trực giác, trực giác của thân kinh bách chiến. Từ khi nhìn thấy đối thủ, Qua Mãng giống như là tìm được cùng một loại người với hắn, hắn không quan tâm tới danh dự gì, không quan tâm Phi Thăng gì cả, thậm chí không quan tâm môn phái, tánh mạng của hắn, sự hiện hữu của hắn đều ở trong kiếm. Đây là một loại điên, đây là một loại si! Qua Mãng ngửa mặt lên trời thét dài, trong ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, hai mắt bỗng nhiên bị màu đỏ bao trùm. Sơn Lâm chính cùng viện trưởng dưới cao nhìn xuống mà quan sát chiến đấu, trong lòng thì tâm thần bất định, nhìn thế nào đây cũng là một hồi thất bại rồi, loại trình độ này căn bản không cần phải lấy ra biểu hiện, có chút làm hỏng tiêu chuẩn của Tinh Quang tu chân học viện. Thật không biết viện trưởng đại nhân là nghĩ như thế nào, nhưng Sơn Lâm không dám nói, hắn chỉ có thể đợi. Lữ Nhạc Thiên trên mặt không buồn không vui, chỉ là lẳng lặng nhìn qua. Qua Mãng trạng thái Điên. Đây là một loại năng lực mà Qua Mãng trong chém giết đạt được, một loại tự kỷ ám thị khác của tâm thần, lúc này Qua Mãng mới có thể chân chánh phát huy ra lực lượng. Hổ Nha Kiếm thiêu đốt, đại quy mô mà thẳng hướng chân nhân. Uy lực của kiếm khí đều có gia tăng, chân nhân vòng cung kiếm khí bắt đầu phản kích rồi, đây cũng là tuyệt học thành danh của chân nhân có thể dựa vào. Nhìn thấy vòng cung kiếm khí, Qua Mãng lại càng hưng phấn, công kích lại càng mạnh mẽ, Hổ Nha trong tay gầm thét nghênh đón tiếp lấy. Chân nhân vòng cung kiếm khí rất mạnh rất nhanh, nhưng mà Qua Mãng Hổ Nha kiếm khí càng ác hơn càng hung hơn, ngươi có thể giết Qua Mãng, lại vĩnh viễn không cách nào làm cho hắn khuất phục. Đây chính là Hổ Nha kiếm Qua Mãng. Chân nhân từ khi thắng liên tiếp đến nay, vòng cung kiếm khí vô địch đã bị Qua Mãng không chút khách khí mà toàn bộ đánh tan. Lúc này, một đạo hai đường vòng cung kiếm khí lạnh thấu xương đột nhiên xuất hiện. Qua Mãng hai mắt đỏ như máu phát sáng, Hổ Nha kiếm trở tay oanh ra giống như sấm sét giữa trời quang vậy. Hai đường vòng cung kiếm khí quỷ dị bước ngoặc về sau nhưng vừa vặn bị nghênh tiếp, rầm... Nổ tung bay đầy trời. Hai đường vòng cung kiếm khí hoàn toàn bị xem thấu. Lần này chân nhân là chân chân chính chính xong rồi, đòn sát thủ duy nhất của hắn đã hoàn toàn bị khám phá. “Thật là có đủ nhàm chán, Qua Mãng làm sao lại cảm thấy hứng thú với loại người này chứ.” “Ha ha, là một {Tu Chân giả} dưới 30 tầng, có trình độ này là tạm được rồi, bất quá hiện thời lấy ra đúng là có chút yếu.” “Không biết ai lại nể tình như vậy, chẳng lẽ là vì Qua Mãng mà tạo thế? Tốt xấu cũng nên chọn ra một đối thủ mạnh mẽ một chút, Long Vương trận doanh, Thiên Vương trận doanh, coi như là diễn trò, tốt xấu gì cũng nên chọn ra một người ở trong trận doanh của mình cũng được chứ.” Người chung quanh một hồi cười khẽ, hai đường vòng cung kiếm khí là đã sử dụng ra rồi, nhưng cho tới bây giờ chưa nghe nói qua chỉ cần nắm giữ một chiêu này có thể tính là cao thủ được, có thể đưa lên mặt bàn được