[Dịch] Thánh Đường

Chương 303 : Chỉ có địch nhân mới có thể nói cho ngươi biết.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Vương Mãnh nhún nhún vai, “Ha ha, ta cũng không cao thượng như ngươi nói, ta muốn cũng giống như đám người Lý Thiên Nhất vậy, chúng ta chỉ là chiến đấu gì tín niệm của mình thôi. Bên trong thánh đường cũng có đủ loại vấn đề, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng tơus chúng ta, càng sẽ không hận đời, quan trọng nhất là, chúng ta cứ vui vẻ mà chiến thôi!” “Vui vẻ mà chiến?” Tề Phi Vũ sững sờ, không nhịn được mà ngửa mặt lên trời cười to. “Ngươi quả thực rất đặc biệt, vì muốn tạo ra ngày hôm nay vậy mà dám chủ động khiêu khích ta, ngươi, hoàn toàn khác với phong cách Thánh Đường các ngươi, càng giống tà tu hơn, hoặc là ma tu chúng ta, vì ý niệm của mình mà chiến, rất tốt, ta sẽ cho ngươi lưu cái chết toàn thây!” Vương Mãnh bất đắc dĩ lắc đầu, “Ta cũng không thể đảm bảo ngươi chết được toàn thây!” Tề Phi Vũ khóe miệng lộ ra một nụ cười lãnh khốc vui vẻ, từ phương diện chiến đấu mà nói, đây là một đối thủ rất thú vị. Trường kiếm bay lên, niệm động kiếm quyết, Tề Phi Vũ trường kiếm chém ra, từng đạo kiếm khí theo gió vượt sóng, mang theo bọt nước chém về phía Vương Mãnh. Trước mắt Vương Mãnh là một mảnh trắng xóa, lập tức bị dìm ngập bên trong sóng cồn. Sau khi bọt nước yên tĩnh trở lại, Tề Phi Vũ ngược lại sửng sốt, vốn tưởng rằng tiểu tử này phải dũng mãnh xông lên, nhất định là liều mạng sống chết với mình, kết quả vậy mà... chạy. Mặt biển khôi phục bình tĩnh, Vương Mãnh hiển nhiên là trốn dưới đáy biển, muốn đánh lén sao? Tề Phi Vũ lơ lửng không trung, chờ đợi Vương Mãnh công kích. Ầm... Bọt nước nổ tung, Vương Mãnh phá sóng mà ra, kiếm khí lạnh thấu xương quét về phía Tề Phi Vũ. Ầm... Trường kiếm giao thoa, từng đạo kiếm khí nổ tung, hoàn toàn cứng đối cứng. Tề Phi Vũ có thể rất rõ ràng cảm giác được Vương Mãnh mạnh mẽ, một{Tu Chân giả} chỉ có hai mươi lăm tầng nguyên lực vậy mà có thể cùng hắn đối chọi gay gắt. Cho dù tự hạ mười tầng, hắn cũng có ba mươi sáu tầng thực lực, Vương Mãnh làm sao có thể ngấp nghé được! Vương Mãnh tấn công mạnh mẽ đã đánh bay Tề Phi Vũ ra mấy chục thước, chiến đấu trên biển cũng có một loại phong vị khác biệt. Tề Phi Vũ xoa xoa nước biển trên trán, nhìn lên bầu trời, “Vương Mãnh đây là thực lực của ngươi ư, ngươi đã dùng toàn lực, ta ngay cả ba thành thực lực cũng chưa dùng hết!” Mặt biệt lập tức xuất hiện một ngọn sóng lớn, Tề Phi Vũ không thấy. Tề Phi Vũ cảnh giới vượt quá xa Tiền Phi, mà trên phương diện thiên phú Tề Phi Vũ cũng mạnh hơn Tiền Phi là không ít, không thể đánh đồng được. Tề Phi Vũ rồi đột nhiên xuất hiện, nguyên lực thiêu đốt lên trên đầu kiếm chém xuống. Rầm... Tiếp xúc chính diện, Vương Mãnh toàn thân kịch chấn, Ngũ Hành Thể Chất tu hành ra nguyên lực phải mạnh mẽ hơn đơn hệ nguyên lực rất nhiều. Tuy rằng không phải là bội số đơn giản, thực sự không kém hơn 30 tầng nguyên lực là mấy. Hơn nữa Ngũ Hành thể chất nguyên lực lâu dài, bền bỉ, hung mãnh, nhưng đó là so sánh với nhân vật như Tiền Phi, Tề Phi Vũ không thể tính như vậy được.. Rầm rầm rầm ầm.. Tề Phi Vũ kiếm như là có tính chất kết dính vậy, dính trụ lấy Vương Mãnh Đoạn Thiên Nhai, một kiếm tiếp một kiếm đối kháng, mỗi một kích đều là trọng kích, lại liền mạch không chút sơ hở, đây là lực khống chế của Tề Phi Vũ. Thực lực mạnh mẽ đều tìm kiếm khả năng khống chế cục diện, mà thực lực kẻ yếu, chính là phải liều mạng cắn xé, tìm kiếm một đường sinh cơ. Tuy là ma tu, Tề Phi Vũ cũng không muốn phức tạp, nhưng mà càng đánh càng kinh hãi, rõ ràng mấy chiêu là có thể làm đối thủ suy sụp, vậy mà hơn mười chiêu đi qua, cũng giống như lúc bắt đầu vậy, Vương Mãnh vô cùng ương ngạnh, vẫn là yếu thế, nhưng không ở thế bại chút nào. Tề Phi Vũ dường như có chút thấu hiểu, Tiền Phi vì sao không phải là đối thủ của Vương Mãnh. “Sát!” Tề Phi Vũ nắm giữ cục diện phát động công kích đầu tiên, hơn mười đạo kiếm khí xen lẫn vòng cung kiếm khí nổ tung khắp trời. Bắt đầu động thật rồi, Vương Mãnh cũng không thể không tránh đi mũi nhọn, có lẽ lần này vận khí của hắn thật không tồi. Vương Mãnh trực tiếp rơi vào biển cả, mãnh liệt tháo chạy dưới đáy biển, kiếm khí oanh tại mặt biển làm nổ tung cả đám bọt nước. Ngũ Hành thể chất có thể thích ứng bất luận hoàn cảnh tác chiến nào, ở dưới đáy biển cũng tự nhiên như thường. Vương Mãnh ở dưới đáy nước vẫn có thể cảm nhận được Tề Phi Vũ một cách tinh tường như thường, Tề Phi Vũ thì sao? Khóe miệng mang theo một tia cười lạnh, trường kiếm trong tay bắt đầu ngưng tụ nguyên lực. Vụt... Một đạo kiếm quang bay thẳng xuống đáy biển, cũng không có kích khởi sóng biển, mà giống như cắt đậu hủ vậy. Vương Mãnh trực giác thoáng cái báo động ra, lập tức tránh, nhưng có lẽ vẫn là chậm một chút, vai trái bị xé mở. Mà Tề Phi Vũ ở bên ngoài, từng đạo kiếm khí liên tục cắt xuống đáy biển. “Vương Mãnh, ngươi cho rằng trốn trong biển là thoát sao, không biết ngươi quá ngây thơ, hay là quá coi thường ta.” Vương Mãnh chỉ có thể vọt ra, trong nước né tránh càng khó. Vương Mãnh liếm liếm miệng vết thương, “Ta cũng không xem thường ngươi.” Trong ánh mắt toát ra vẻ hưng phấn, có thể dễ dàng phá vỡ phòng hộ của nước biển như vậy, có thể thấy được Tề Phi Vũ đối với Ngũ Hành giải thích tương đối mạnh mẽ. “Có lẽ đã tới thời điểm đưa tiễn ngươi lên đường.” Tề Phi Vũ cười nhạt một tiếng, kiếm chỉ hướng Vương Mãnh, nguyên lực không ngừng ngưng tụ, với cấp bậc như của hắn, một kiếm là đủ rồi. Đối với đảm lượng của Vương Mãnh, Tề Phi Vũ vẫn có chút tán thưởng, chỉ là làm là địch nhân, Vương Mãnh phải trả giá thật nhiều vì không biết lượng sức mình. Tề Phi Vũ toàn thân tản ra nguyên lực cường đại, đã tiếp cận cực hạn nguyên lực của hắn rồi, lúc tăng lên tới nguyên lực ba mươi sáu tầng. Phong ấn trên người Tề Phi Vũ đã có tác dụng, không thể tăng lên nữa, nhưng đối với Tề Phi Vũ mà nói đã đủ rồi. Vì tầng thứ nguyên lực như thế này đủ cho hắn thi triển một chiêu cực mạnh hủy diệt đối thủ. Nguyên lực tạo thành áp lực như thực chất tới Vương Mãnh, Ngũ Hành thể chất bên trong cơ thể Vương Mãnh toàn lực vận chuyển, đã tới thời điểm quyết thắng thua. Đối mặt với loại áp lực bành trướng này, Ngũ Hành thể chất gặp mạnh càng mạnh, không chút sợ hãi mà nghênh đón toàn diện, hơn nữa còn kích phát tính hiếu thắng sâu trong đáy lòng Vương Mãnh. Hắn ưa thích đối thủ cường đại. Tề Phi Vũ này chính là người mạnh nhất hắn từng đối mặt. Đoạn Thiên Nhai ông ông tác hưởng, Vương Mãnh tay nắm thật chặt đoạn kiếm, hết sức chăm chú nhìn Tề Phi Vũ. Bốn mươi sáu tầng cảnh giới đủ để đem ba mươi sáu tầng nguyên lực phát huy ra vô cùng tinh tế, đây là Tiền Phi không thể làm được. “Cho ngươi mở tầm mắt, nhìn thấy kiếm pháp mà ngươi vĩnh viễn không thể đạt tới.” Tề Phi Vũ kiếm lơ lửng trên không trung, nguyên lực liên tục không ngừng dũng mãnh tràn vào bên trong trường kiếm, trường kiếm như có tính mạng phát ra một tiếng ngao vang. “Giao Long Hóa Kiếm!” Kiếm của Tề Phi Vũ lập tức hóa thành giao long khổng lồ như thực chất, giao long gào thét làm cho mây đên bắt đầu ngưng tụ trên bầu trời. ... Nhìn thế nào cũng giống như vật còn sống. Tề Phi Vũ khóe miệng nổi lên một tia tươi cười đắc ý, rất hài lòng với biểu lộ của Vương Mãnh, đây mới là Tiên Kiếm, bên trong kiếm của hắn có hồn phách giao long, mới có thể ngưng tụ thành chiêu này, đối phó một tiểu lâu la như vậy là đủ rồi. “Sát ~~~~~” Giao long thân thể mở mang cực lớn dài tới hơn 20m, mang theo cuồng phong lôi điện cuốn tới Vương Mãnh, mà bên trong giao long còn ẩn chứa nguyên lực của Tề Phi Vũ. Hóa Kiếm này bên trong thánh đường cũng có, Phượng Vũ Cửu Thiên Bích Lạc Hoàng Tuyền kiếm pháp chính là thuộc về loại này, chỉ là trình độ biến hóa hoàn toàn không thể so sánh với trước mắt. Vương Mãnh thân thể giống như đạn pháo mà phóng lên cao, giao long lao tới chính diện, Vương Mãnh không né tránh, hắn muốn biết, bản thân mình mạnh tới mức nào. Trong thời điểm sống còn thế này, lực lượng của mình mạnh mẽ thế nào. Chuyện này chỉ có địch nhân của ngươi mới có thể nói cho ngươi biết!