[Dịch] Thánh Đường
Hội Bách Bảo đường lần này quả thực có quy mô chưa từng có. Phi Phượng đường nhân khí vượng nhất, đây là không thể nghi ngờ. Ngự Thú đường, Hỏa Vân đường, Tiên Nguyên đường tương đối. Mọi người đối với linh thú, pháp khí đan dược luôn luôn tràn đầy khát vọng, có nhiều hơn cũng chê ít, không có tốt nhất chỉ có rất tốt.
Đạo Quang đường nhân khí tuy rằng không đặc biệt cao, nhưng tiêu chuẩn không thể nghi ngờ là cao nhất. Một ít người muốn mở mang kiến thức, đề cao tiêu chuẩn, thì khẳng định đi Đạo Quang đường.
Lôi Quang đường…căn bản không người hỏi thăm.
Đương nhiên cũng không thể hoàn toàn xem nhẹ Lôi Quang đường. Nếu ai tin tưởng không đủ, có thể tới Lôi Quang đường tìm kiếm tự tin. Sau khi đi một chuyến, lập tức cảm thấy bản thân mình cũng là một nhân vật.
Bởi vậy ngẫu nhiên cũng sẽ có đệ tử đi qua nơi này, âm thầm tiến vào, cao hứng phấn chấn rời đi.
Lúc mới bắt đầu đệ tử Lôi Quang đường vẫn là cảm thấy bị đả kích. Nhưng một lúc sau, mọi người bắt đầu không chịu được rồi, vốn bày ra đồ của mình, nhưng không ai xem, thì bày ra làm cái gì?
Đám người Hồ Tĩnh cũng rất sốt ruột, bọn họ tham gia biểu diễn tại đại hội cũng không phải là vì tự tiêu khiển tự vui.
“Hồ sư tỷ, cũng không nên sốt ruột, khi các tổ sư tới, tự nhiên sẽ náo nhiệt thôi.”
Mã Điềm Nhi vẫn là rất tin tưởng, mặc kệ thế nào nàng biết có người sẽ tới. Cho dù hắn không tới, Điềm Nhi cũng có biện pháp khiến hắn tới.
“Các tổ sư cũng không nhất định tới nha.”
“Yên tâm đi, ta có đòn sát thủ, tới thời điểm mấu chốt có thể dẫn người tới!”
Mã Điềm Nhi cười nói.
“Các vị, các vị, Lôi Quang đường triển đường, toàn trường ưu đãi tám phần, đi ngang qua không cần bỏ qua, nhìn không mất tiền.”
Trương Tiểu Giang đang cố gắng ở bên ngoài, kéo một vài người.
Vài đệ tử đi qua nhìn bộ dạng của Trương Tiểu Giang, không kìm nổi mà cười to.
“Ta nói tiểu mập mạp, Lôi Quang đường các ngươi có gì đáng mà xem?”
“Lôi Quang đường tồn tại duy nhất chính là để cho mọi người không tự tin tìm lại được tự tin của mình.”
“Ha ha, tuy nhiên chúng ta không cần.”
“Nghe nói Bách Thảo đường ở trong ngày cuối cùng của đại hội cũng có ưu đãi chín phần nha!”
“Ta tích tụ hai năm chuẩn bị đập vào đây!”
“Ôi, ngươi thì tính gì, ta tích lũy năm năm, vì một đầu linh thú. Chẳng sợ thiếu chút nữa cũng được, hiện nay đi ra ngoài lăn lộn mà mang theo tiểu yêu thì thực sự là mất mặt.”
“Thôi đi, Ngự Thú đường linh thú còn có không biết bao nhiêu người muốn đoạt, ta xem ngươi phải chuẩn bị mười năm mới đủ.”
“Mặc kệ thế nào, thử vận khí đi.”
Từng đoàn người đàm tiếu nhau đi qua trước mắt hoàn toàn bỏ qua Trương Tiểu Giang.
Suốt một buổi sáng, những phân đường khác càng ngày càng náo nhiệt. Mà Lôi Quang đường thì ngày càng lãnh tĩnh.
Một đám thể tu đang run run phơi nắng ở một bên, một loạt vũ khí của Tác Minh đặt dưới ánh sáng mặt trời phát ra ánh sáng lòe lòe. Đáng tiếc hoàn toàn không được người khác hỏi thăm, về phần đan dược … Lôi Quang đường có tặng không đan dược cho ngươi, ngươi dám ăn sao?
“Thế nào, còn chưa kéo được người tới sao?” Hồ Tĩnh nhìn thấy Trương Tiểu Giang đã biết được kết quả.
Trương Tiểu Gian lăn qua lăn lại tới chính ngọ, một người cũng không kéo được tới, hắn không kìm nổi lửa bốc lên đầu nói: “Ta cũng không tin, những phân đường khác tốt như vậy? Nếu không, chúng ta đi xem?”
Hồ Tĩnh và Mã Điềm Nhi ngơ ngác nhìn nhau, Chu Khiêm thở dài: “Đi xem đi, biết người biết ta cũng tốt.”
Kỳ thực Chu Khiêm cũng không phải lần đầu tiên tham gia Hội Bách Bảo đường. Ngay từ đầu hắn cũng không xem trọng, chỉ có điều bị bọn Hồ Tĩnh gây sức ép, hiện tại cũng là lúc bọn họ nhận rõ sự thật, đây là việc phải đối mắt, kết quả có khả năng bị đả kích rất lớn.
“Vương Mãnh đâu?”
“Không biết, vừa rồi dường như có người tìm hắn, sau đó không thấy hắn đâu nữa.”
“Chúng ta đi trước đi.”
Người tới tìm Vương Mãnh là một trong tứ hổ Linh Ẩn đường là An Đạo, khi hắn nhìn thấy Vương Mãnh đang chà chà lau lau một đống binh khí rách nát cũng không biết phải nói cái gì. Nhưng cũng không dám coi thường, đây là người được đại sư huynh và Lý Thiên Nhất sư đệ coi trọng, không phải nhỏ.
“Vương sư huynh, mời đi bên này.”
“A, không phải Linh Ẩn đường các ngươi triển đường sao?”
“Ha ha, đại sư huynh và Lý sư đệ đều cảm thấy ngươi sẽ không cảm thấy hứng thú với vài thứ này, muốn mời ngươi xem một thứ gì đó đặc biệt hơn.”
An Đạo cười thần bí.
“Ồ, cái gì thần bí vậy. Các ngươi không phải muốn bán ta đi chứ?”
An Đạo không kìm nổi cười cười: “Vương sư huynh thực hay nói giỡn, ngươi tới thì biết.”
Lý Thiên Nhất và Minh Nhân đang đợi, còn có ba người còn lại của Linh Ẩn tứ hổ.
“Thiên Nhất, Linh Ẩn ngũ tuyệt kiếm trận cũng là một trọng những tuyệt học trấn đường của chúng ta, luyện cho ngoại nhân xem, dường như…”Minh Nhân vẫn là cảm thấy hơi … chuyện này truyền ra cũng không dễ nghe.
“Sư huynh, ngươi chừng nào thì lề mề như vậy, ngũ tuyệt kiếm trận rất không tồi. Còn không phải bị Đạo Quang đường phá sao, ta có thể phát hiện vấn đề, nhưng không thể giải quyết được. Để hắn tới xem, nói không chừng thì sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.”
Lý Thiên Nhất nói, nhìn xa xa, như thế nào chậm như vậy.
“Lý sư đệ, Vương Mãnh này thực sự mạnh như vậy sao, ta xem cũng là người bình thường mà.”
Lý Thiên Nhất khẽ mỉm cười nói: “Thử xem rồi biết, nói sau, nếu thực lực của hắn bình thường, thì cũng xem như không, không tổn thất gì cả.”
Lý Thiên Nhất thì lại tin tưởng mười phần, cái gì mà Hội Bách Bảo đường, chuyện vớ vẩn như vậy không ngờ còn có nhiều người tới giúp vui như vậy, tội gì phải tới.
Bốn sư huynh dở khóc dở cười, tất cả mọi người rất thích tính cách ngay thẳng của Lý Thiên Nhất. Tuy nhiên tiểu tử này cũng rất tùy tiện, ai khiến tất cả mọi người đều che chở hắn đâu, hắn muốn ồn ào, thì cũng ồn ào cùng hắn.
Ngay lúc Vương Mãnh đi tới, đám người Hồ Tĩnh cũng bắt đầu đi thăm. Bọn họ không có đi Đạo Quang đường, mà từ Bách Thảo đường, Bách Thảo đường rất nhiều người, đủ loại kiểu dáng linh thảo. Đồng dạng linh thảo, từ Bách Bảo đường đi ra hiệu quả lập tức đề cao ít nhất hai thành. Đối với đan tu mà nói có thể trực tiếp đề cao dược hiệu của đan dược, một ít tài liệu càng đảm bảo thêm xác xuất thành công. Cho dù là linh cốc bình thường nhất, đều chứa nguyên khí dư thừa hơn các đường khác. Nếu như để nuôi nấng cực phẩm linh thú, một ít linh thú cao cấp miệng rất điêu ngoa, linh cốc vớ vẩn chúng nó cũng không ăn.
Những báu vật của Bách Bảo đường cũng không nhiều, nhưng đều có giá trị xa xỉ. Cái gì mà pháp bảo hoặc linh thạch có thể không mua, nhưng đồ của Bách Thảo đường gần như không có đệ tử nào là chưa từng sử dụng.
Hồ Tĩnh là đan tu, một đường xem xuống, ánh mắt cũng sáng loáng. Nếu không phải lần đó Vương Mãnh đưa tới một ít tiên thảo. Trình độ đan tu của nàng khả năng còn trì trệ không tiến. Nhưng đan tu khó khăn quả thực rất cao, nàng cũng chỉ tu hành tới nhị cấp đan hỏa. Nhị phẩm đan dược xác xuất thành công chri có bốn mươi phần trăm mà thôi.
Bách Thảo đường hoàn hảo, không quá đả kích người, ngươi có tiền liền bán, không có thể có thể nhìn, ít nhất không tới mức quá đáng.
Nhưng nhìn Ngự Thú đường, có loại kích động muốn đem tiểu yêu của mình chôn đi. Thật sự không có cách nào nhìn nha, các loại linh thú ở Ngự Thú đường xếp thành hàng, vô cùng đồ sộ. Những linh thú này có tiên thiên, cũng có hậu thiên dưỡng thành, Ngự Thú đường có một bộ công pháp có thể nuôi dưỡng được linh thú cao cấp. Cho nên Ngự Thú đường không cần phải so sánh với những cái gì khác, bọn họ chỉ cần làm tốt bản thân mình thì là vô địch.