[Dịch] Thiên Hạ Đệ Cửu - Sưu Tầm

Chương 117 : Kế hoạch điên cuồng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Trong đại điện nghị sự của phái Tinh Hà, ngoại trừ tông chủ và Liễu thái thượng luôn có mặt ra thì bây giờ toàn bộ phong chủ, chấp sự, trưởng lão lại tụ tập đầy đủ ở nơi đây lần nữa. Lần trước tụ tập đầy đủ như vậy là bởi vì Thích Chí Thương đến đại náo phái Tinh Hà, nhưng mà sự kiện đó cũng đã qua được ba năm rồi. Tuy rằng Liễu Mộc Sinh chỉ là một thái thượng trưởng lão mà thôi, nhưng mà bởi vì ông là lão tổ Nguyên Hồn duy nhất ở phái Tinh Hà cho nên có đôi khi quyền lực của ông còn lớn hơn tông chủ Hạng Thiên Y nữa. Không khí trong đại điện tông môn có chút ngưng trọng, tất cả trưởng lão và phong chủ ngồi ở đây đều trầm mặc không lên tiếng. Cuối cùng vẫn là thái thượng trưởng lão Liễu Mộc Sinh lên tiếng phá vỡ loại áp lực này: - Chuyện ba năm trước cuối cùng đã điều tra xong, Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa chỉ vì linh thạch tu luyện mà giết hại đồng môn sư huynh là Âu Dương Đào và Kiều Táp, phá hủy giới hạn đạo đức, không quan tâm đến quy củ của tông môn. Bây giờ, ta đại biểu phái Tinh Hà đưa ra quyết định cuối cùng: Trục xuất hai đệ tử ngoại môn Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa khỏi phái Tinh Hà, đồng thời phát lệnh truy nã của tông môn đối với hai người này. Tất cả phong chủ và trưởng lão đều nhìn về phía tông chủ Hạng Thiên Y. Lúc trước cho dù đối mặt với nguy cơ tông môn bị tiêu diệt, Hạng Thiên Y cũng không đưa ra quyết định trục xuất hai người Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa.Tuy rằng đối mặt với áp bức của Thương Lâu Thích Gia thì phái Tinh Hà chỉ còn mỗi con đường chết mà thôi. Nhưng mà bây giờ Liễu Mộc Sinh lại đưa ra quyết định như vậy, Hạng Thiên Y nhất định sẽ đứng ra phản đối mới đúng. Thực ra đại đa số trưởng lão và phong chủ đều ủng hộ Hạng Thiên Y, nếu như một tông môn mà không còn chút cốt khí nào thì tông môn đó cũng đã không cần tồn tại trên đời này nữa rồi. Nhưng mà bọn họ cũng có thể hiểu được vì sao Liễu Mộc Sinh lai quyết định như vậy, nghe đồn một trong số lão tổ Nguyên Hồn của Thích gia đã trở về. Mà cái này cũng không phải điều khiến Liễu Mộc Sinh đưa ra quyết định cuối cùng, chuyện quan trọng hơn chính là gần đây lại thường truyền đến tin tức của từng cái chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia bị người ta phá hủy. Thử hỏi ai dám to gan dám phá chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia chứ? Có thể nói nhìn hết Cực Dạ đại lục cũng chỉ có mỗi tên Địch Cửu to gan lớn mật kia mới dám làm mà thôi. Cho dù Địch Cửu đã dịch dung thành một ông già tóc bạc, hơn nữa cũng không nhìn thấy Cảnh Kích Hoa ở bên cạnh, nhưng mà chỉ cần người khác chịu khó động não suy nghĩ một chút đã cảm thấy tên Địch Cửu này có hiềm nghi rất lớn. Nếu không phải như vậy thì phái Tinh Hà cũng không tự nhiên đi lôi chuyện giết chết Âu Dương Đào từ hồi ba năm trước ra làm nguyên nhân để trục xuất hắn rồi. Đương nhiên chuyện này cũng có khả năng là do kẻ thù khác của Thương Lâu Thích Gia làm ra. Nhưng mà tác phong làm việc của cái đám Thương Lâu Thích Gia kia là gì chứ hả? Chỉ cần bọn chúng nghi ngờ liền trực tiếp ra tay tiêu diệt. Nếu như nói lúc trước Địch Cửu cướp Thương Lâu Thích Gia còn chiếm được một chút đạo lý về phía mình thì chuyện của mấy chi nhánh khác bị phá hủy sau này thì Địch Cửu đã không chiếm Địch Cửu nửa phần đạo lí nào cả. Hoặc là cũng có nhiều người sẽ nói là do Thương Lâu Thích Gia hạ lệnh truy nã Địch Cửu nên hắn mới khó chịu mà làm ngược lại cướp sạch hết Thương Lâu Thích Gia. Mà cũng có khi chính Thương Lâu Thích Gia cũng sẽ nghĩ như vậy. Nhưng làm cho mọi người khó hiểu là Hạng Thiên Y cũng không có đứng ra phản đối hay nói thêm bất cứ lời nào cả. Bây giờ đến tông chủ Hạng Thiên Y còn không mở miệng nói chuyện thì đương nhiên mấy vị trưởng lão và phong chủ khác cũng chẳng ai lên tiếng. Nhưng mà Liễu thái thượng không phải chỉ muốn trục xuất hai người bọn họ đi thôi, sau khi nhìn thấy không có ai đứng ra phản đối, ông lại tiếp tục lên tiếng: - Hạng Thiên Y thân là tông chủ đứng đầu tông môn lại dung túng quá mức cho đệ tử, cho nên bây giờ ta tuyên bố: Hạng Thiên Y thoái nhượng khỏi vị trí tông chủ, từ nay vị trí này sẽ do Hòa Khôi trưởng lão tiếp nhận. Chuyện này cũng không phải chuyện vinh quang gì nên đại điển tiếp nhận vị trí tông chủ của Hòa Khôi trưởng lão sẽ làm giản lược, chỉ cần đưa tin đến cho các tông môn của Cực Dạ đại lục là coi như xong. Về chuyện này, có vị nào có ý kiến gì không? - Ta không đồng ý. Phong chủ Hà Liên phong Ô Chân Chân không chút do dự lên tiếng nói. - Hạng Thiên Y làm tông chủ của phái Tinh Hà từ lâu, hơn nữa cũng đã cống hiến rất lớn cho tông môn này, chỉ có Hạng tông chủ mới có thể dẫn dắt phái Tinh Hà đi đến tương lai tốt đẹp hơn mà thôi. - Ta cũng không đồng ý.... Theo sau Ô Chân Chân cũng có vài vị trưởng lão và phong chủ đứng lên phản đối. Nhưng mà không đợi Liễu Mộc Sinh mở miệng nói gì thì Hạng Thiên Y đã chủ động đứng dậy nói: - Trong khoảng thời gian ta tiếp nhận vị trí tông chủ này không chỉ không thể làm cho tông môn càng thêm hưng thịnh mà ngược lại còn khiến cho tông môn rơi xuống hàng ngũ của môn phái nhị lưu. Trong khoảng thời gian này lại còn khiến cho vài vị trưởng lão Kim Đan chết đi, gây ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng cho tông môn. Ta đồng ý với ý kiến của Liễu thái thượng, thoái nhượng khỏi vị trí tông chủ, đồng thời sẽ rời đi tông môn ra bên ngoài thử luyện bản thân. Bây giờ đến cả tông chủ Hạng Thiên Y cũng đã đồng ý luôn rồi, cho dù mọi người đều biết việc tông môn xuống dốc hoàn toàn không có liên quan gì đến Hạng Thiên Y nhưng cũng chỉ có thể câm miệng không lên tiếng mà thôi. Rất nhiều người đều cảm thấy phái Tinh Hà rất có thể cứ như vậy mà tuột dốc không phanh. Cũng giống như những lời lúc trước của tông chủ Hạng Thiên Y nói đó, chẳng lẽ chỉ cần dời đi lửa giận của Thương Lâu Thích Gia đi thì không lẽ phái Tinh Hà lại có thể vực dậy một lần nữa sao? ............ - Cửu ca, Bắc Tích thành thiệt là bự nha, trên đường chúng ta đi tới nay cũng chưa từng nhìn thấy thành thị tu chân nào bự như Bắc Tích thành hết đó. Hèn chi mà Thương Lâu Thích Gia lại đặt tổng bộ khu vực phía Bắc ở chỗ này. Cảnh Kích vốn đã dịch dung thành một tán tu lang thang sau khi nhìn thấy Bắc Tích Thành to lớn hùng vĩ này cũng nhịn không được cảm thán một tiếng. Còn Địch Cửu giờ này đã dịch dung thành một thiếu niên, sau khi dịch dung xong nhìn hắn lại toát ra vài phần ngây ngô. Lưu lạc bôn ba gần một năm trời thì cuối cùng thì Địch Cửu cũng đã có thể luyện chế được pháp khí trung phẩm, hơn nữa bởi vì gần như ngày nào cũng phải dịch dung cho nên tay nghề của hắn cũng đã trở nên xuất thần nhập hóa. Tính từ lúc ở Chiểu Hải trấn, hắn và Cảnh Kích trong vòng một tháng đã tiêu diệt được bốn chi nhánh Thương lâu rồi. Nhưng mà sau khi một tháng tiêu diệt bốn nhà xong thì đã một năm qua Địch Cửu đã không tiếp tục ra tay với Thương Lâu Thích Gia nữa. Một năm không có động thủ với bọn chúng cũng không có nghĩa Địch Cửu đã buông tay không muốn tiêu diệt Thương Lâu Thích Gia nữa, mà là bởi vì hắn muốn chơi một vố lớn thiệt lớn, cũng chính là tiêu diệt tổng bộ khu vực phía Bắc của Thương Lâu Thích Gia. Tuy răng bây giờ hắn vẫn chưa phải trận pháp đại sư cấp năm nhưng mà đối với những trận pháp cấp bốn kia thì hắn đã có thể tùy tay bố trí rồi. Tu vi cũng đã từ Trúc Cơ tầng bốn tăng lên đên Trúc Cơ tầng sáu. Mà thực lực của Cảnh Kích cũng đã lên đến Trúc Cơ tầng bốn rồi, hơn nữa thêm vào cây rìu to kia cùng với Lôi Kiếm, thì cho dù là Trúc Cơ viên mãn cũng chưa chắc là đối thủ của cậu. - Hắc hắc, Bắc Tích Thành chính là ông bự của Thương Lâu Thích Gia ở khu vực phía Bắc này đó, nghe nói nơi này còn có lão bất tử Nguyên Hồn cảnh nữa nha, đệ không sợ à? Địch Cửu cười hắc hắc. Cảnh Kích sách một tiếng - Đệ với Cửu ca cũng đã tiêu diệt được bốn chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia rồi đó nhá, hơn nữa không phải Cửu ca cũng đã nói sao, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Cửu ca, huynh đoán thử xem cái tên mà theo đuôi tụi mình phá hủy ba chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia là ai vậy? Lúc trước trong vòng một tháng thì Địch Cửu và Cảnh Kích đã tiêu diệt tổng cộng bốn chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia. Nhưng mà cũng trong thời gian đó lại có thêm ba chi nhánh khác cũng bị người ta xử lý sạch sẽ. Trong mắt người ngoài thì tổng cộng có tất cả bảy chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia bị tiêu diệt, mà toàn bộ đều bị tính lên đầu của ông già tóc bạc do Địch Cửu dịch dung thành kia. Nhưng mà Địch Cửu và Cảnh Kích lại rất rõ ràng, bọn họ chỉ xử lý có bốn chi nhánh mà thôi. - Được lắm, có tiến bộ rồi, nhưng mà lần này tụi mình đi tới chỗ này cũng không phải vì an toàn. Một lát nữa ta đi vào Thiên Tích Tức Lâu ngồi, còn đệ thì thử đi xung quanh thăm dò tin tức sau đó về nói lại cho ta nghe. Còn về việc người đã xử lý ba chi nhánh kia là ai, cũng không cần quan tâm người đó có phải là muốn kéo cừu hận cho chúng ta không. Dù sao thì có một câu nói rất đúng, kẻ thù của kẻ thù thì chính là bằng hữu. Địch Cửu lần này cố ý để cho Cảnh Kích đi làm một chút việc tinh tế. Trong vòng một năm này, dưới sự rèn luyện của Địch Cửu, Cảnh Kích đã không còn là một thiếu niên ngây ngô nữa rồi. Tuy rằng cậu không trở thành hạng người đen tối gì nhưng ít ra đã trở nên nhạy bén hơn lúc trước nhiều lắm rồi. Lúc trước Địch Cửu đã từng dạy cậu rằng: - Lấy ân báo oán không phải là tác phong hành sự của chúng ta, chúng ta chính là có ân báo ân có thù báo thù. Có ân không báo chính là súc sinh, có thù không báo chính là kẻ hèn. Người khác kính đệ một thước, đệ kính người ta lại một trượng. Vậy người ta lại ác với đệ một thước, vậy mắc mớ gì đệ không biết đáp trả lại một thước chứ? Nhưng mà trong mắt của Cảnh Kích, Cửu ca không chỉ là đáp trả lại người ta một thước không thôi đâu. Bọn họ một đường đi tới là đã diệt hết bốn chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia rồi. Bây giờ tuy rằng Cửu ca cũng không nói rõ vì sao lại đi vào Bắc Tích Thành, nhưng Cảnh Kích vẫn có thể đoán được, xem ra lần này Cửu ca lại muốn xử lý tổng bộ của Thương Lâu Thích Gia ở Bắc Tích Thành này. Trên đường đi bọn họ cũng đã giết một vài tên tu sĩ Kim Đan, nhưng mấy chỗ dó đều là chi nhánh nhỏ mà thôi. Còn ở Bắc Tích Thành này còn có cả lão tổ Nguyên Hồn trấn giữ nữa đó, vừa nghĩ tới việc phải đánh nhau với lão tổ Nguyên Hồn trong lòng Cảnh Kích đã cảm thấy bồn chồn không yên rồi. .............. Trước khi đi vào Bắc Tích Thành thì Địch Cửu đã tìm hiểu một chút rồi, Thiên Tích Tức Lâu là một trong ba nhà Tức Lâu xa hoa nhất ở đây, nó cũng là Tức Lâu xa hoa duy nhất không phải của Thích gia. Bây giờ chỉ tính riêng linh thạch thượng phẩm thôi thì Địch Cửu đã có hơn mười vạn rồi, linh thạch trung phẩm và hạ phẩm thì có còn nhiều hơn nữa, cho nên nếu như đã đến Bắc Tích Thành thì đương nhiên phải ở trong Tức Lâu xa hoa nhất rồi. Chỉ cần không phải là ngày đặc biệt gì đó thì phòng ở nơi này luôn còn trống rất nhiều. Địch Cửu trực tiếp đặt một gian phòng lớn, thậm chí còn trả tiền đặt phòng một tháng. Sau khi vào trong phòng Địch Cửu liền bắt đầu bố trí hộ trận. Trong mấy tức lâu xa hoa kiểu này thì khách nhân luôn có quyền tự mình bố trí các loại vây, sát, hộ trận. Lúc Địch Cửu vừa mới bố trí xong hộ trận thì Cảnh Kích đi ra ngoài hỏi thăm tin tức cũng đã trở về. - Cửu ca, hồi nãy đệ vừa mới nghe xong một tin tức xấu..... Cảnh Kích vừa đi vào liền có chút hốt hoảng. Địch Cửu giơ tay chặn lại, bình tĩnh nói: - Dù có chuyện gì xảy ra cũng nhất định không được hoảng sợ, cùng lắm thì cũng chỉ là đi vào luân hồi mà thôi, có chuyện gì mà đáng phải kinh hoảng chứ? Cảnh Kích cũng nhớ ra, trên đường đi này Địch Cửu đã nói với cậu không biết bao nhiêu lần rằng gặp phải chuyện gì cũng cần phải bình tĩnh. Chỉ cần giữ được bình tĩnh là có thể ung dung mà giải quyết hết tất cả mọi chuyện. Ưu điểm lớn nhất của Cảnh Kích chính là năng lực học tập rất nhanh, cho dù lần đầu tiên không nhớ rõ thì qua lần thứ hai cậu nhất định có thể nhớ rõ ràng. Sau khi bình tĩnh lại, cậu mới nói với Địch Cửu - Cửu ca, hồi nãy đệ mới nghe được phái Tinh Hà đã trục xuất chúng ta khỏi tông môn rồi, hơn nữa còn tước đoạt vị trí tông chủ của Hạng tông chủ nữa, chưa hết đâu, phái Tinh Hà còn phát lệnh truy nã tụi mình nữa kìa. Sau khi nói xong, Cảnh Kích lại phát hiện Địch Cửu không có tí kinh ngạc nào, nhịn không được hỏi: - Cửu ca, huynh không thấy ngạc nhiên sao? Địch Cửu ngồi xuống cười ha hả: - Có cái gì mà ngạc nhiên chứ, mấy chuyện này vốn đều đã nằm trong dự đoán cả rồi. Nếu như phái Tinh Hà không trục xuất chúng ta thì mới phải ngạc nhiên. Bản thân hắn dịch dung thành một ông già tóc bạc đi cướp hết bốn chi nhánh, ờ không phải, là bảy chi nhánh của Thương Lâu Thích Gia. Cho dù đến tận bây giờ bọn chúng vẫn không có chứng cứ minh xác thì hắn cũng là người đầu tiên mà Thương Lâu Thích Gia nghi ngờ. - Cửu ca, theo như huynh nói thì Thương Lâu Thích Gia đã đoán ra là tụi mình làm rồi hả? Vậy tại sao bây giờ tụi mình vẫn phải dịch dung nữa? Cảnh Kích kinh ngạc hỏi Địch Cửu giải thích: - Cho dù bọn họ đoán được là do chúng ta làm thì chúng ta cũng không thể để cho bọ họ có chúng cứ xác thực được. Có khả năng phái Tinh Hà cũng đã đoán ra chuyện này có liên quan đến chúng ta nên nếu như tông môn không trục xuất chúng ta đi thì đó chính là đi tìm chết đó. Trước kia toàn bộ phái Tinh Hà liều chết chống cự Thương Lâu Thích Gia là bởi vì phái Tinh Hà đang chiếm đạo lý. Còn bây giờ họ lại bị Thương Lâu Thích Gia nắm bím tóc, nếu như tông môn còn tiếp tục liều chết kháng cự thì chỉ có thể chờ bị san bằng mà thôi. - Nhưng mà nếu như phái Tinh Hà đã trục xuất chúng ta rồi thì cho dù Thương Lâu Thích Gia muốn tiêu diệt tông môn cũng phải bắt được hai người chúng ta trước rồi thêu dệt chứng cứ mới có thể ra tay. Còn nếu không, chỉ cần chúng ta chưa bị bắt được thì phái Tinh Hà vẫn còn an toàn được một thời gian. - Vậy bây giờ tụi mình làm gì tiếp bây giờ? - Trước tiên cứ đánh giá toàn cục đã, vừa tu luyện vừa tìm kiếm cơ hội hành động. Chuyện của tông môn tạm thời để qua một bên đi.