[Dịch] Thiên Hạ Đệ Cửu - Sưu Tầm

Chương 76 : Vô đề


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nơi ở của lớp tinh anh cũng không tệ, tuy nói bị giới hạn diện tích không có tiểu viện, nhưng mỗi người đều có một căn phòng, mà còn là một gian phòng rộng rãi. Phòng Địch Cửu ngay bên cạnh phòng Bàng Phàm, đoán chừng gia hỏa này không tìm thấy người nói chuyện, sau khi cùng Địch Cửu quen thuộc, hắn liền nói chuyện không ngừng. Từ trong miệng Bàng Phàm, Địch Cửu biết lớp tinh anh của học viện Võ Thuật không nhất định phải ở lâu trong Học viện, chỉ cần thực lực cao, đều có thể tiến vào lớp tinh anh. Trừ cái đó ra, khi học sinh lớp tinh anh đi thí luyện lại Tiên Nữ tinh, nếu như tìm được đồ tốt, có thể giữ lại cho bản thân. Nếu như giao cho Liên Minh, thì có thể thu hoạch được thù lao tương ứng. Cuối cùng chờ lúc Bàng Phàm miệng đắng lưỡi khô đi uống nước, Địch Cửu mới có thể về gian phòng của mình. Về đến phòng, Địch Cửu lập tức chuẩn bị luyện hóa thanh dao phay này của bản thân. Vì phòng ngừa Bàng Phàm đến quấy rầy hắn, hắn còn cố ý treo tấm bản xin chớ quấy rầy lên. Lúc bắt đầu luyện chế dao phay, Địch Cửu mới biết cái gì gọi là cấm chế. Sau khi thần niệm của hắn chạm tới dao phay, chạm đến trước nhất chính là trận văn cấm chế trong đó. Muốn luyện hóa dao phay, nhất định phải luyện hóa những trận văn cấm chế này. Trước đó Địch Cửu cũng chưa tiếp xúc qua cách luyện hóa một kiện pháp bảo, sở dĩ hắn biết luyện hóa một kiện pháp bảo, là bởi vì học tập trong ngọc giản kia. Trên ngọc giản kia hắn đã học cách làm thế nào luyện hóa một kiện pháp bảo, nhưng nội dung chỉ nói qua, không có bất kỳ miêu tả kĩ càng nào. Địch Cửu chỉ có thể dùng biện pháp của mình mà không ngừng nếm thử, trọn vẹn đã hơn nửa ngày trôi qua, Địch Cửu mới thông qua thần niệm tiêu hao đi cấm chế thứ nhất. Sau khi cấm chế thứ nhất luyện hóa xong, Địch Cửu có kinh nghiệm, tốc độ luyện hóa về sau cũng nhanh hơn. ... Ban 11 phổ thông Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh, tất cả học sinh rất yên tĩnh ngồi ở chỗ ngồi của mình, chờ lão sư đến. Học sinh lớp này vừa mới tới Tiên Nữ tinh, dựa theo điều kiện lúc trước đến Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh, một bộ phần người trong bọn họ đều không có đủ tư cách. Chỉ là vì hiện tại Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh đặc tuyển, điều kiện thấp xuống, bọn họ mới có thể ngồi ở chỗ này. Cho nên đối với tất cả mọi người được tới đây mà nói, cơ hội lần này phi thường khó có được. So với lớp tinh anh một lớp học chỉ có 30 người, loại lớp phổ thông này đều là 100 người. Thẩm Tử Ngữ ngồi trong đám người có chút trầm mặc, chuyện thứ nhất nàng đến Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh đó là hỏi thăm đạo sư của nàng, trái tim có vấn đề có thể luyện võ được không. Ánh mắt đạo sư lúc ấy nhìn nàng có chút im lặng, trả lời nàng là, đừng bảo là trái tim có vấn đề, lục phủ ngũ tạng bất luận có vấn đề chỗ nào, cũng không có cách nào tu luyện công pháp Võ Thuật Tiên Nữ tinh. Công pháp Võ Thuật Tiên Nữ tinh cùng võ học bình thường của mọi người khác biệt, công pháp Võ Thuật chú trọng từ trong ra ngoài. Muốn luyện võ, nhất định phải có thân thể hoàn toàn khỏe mạnh, ngươi nói trái tim mình có vấn đề vậy có thể luyện võ hay không? Lời của đạo sư để cho Thẩm Tử Ngữ hoài nghi bệnh của mình có phải đột nhiên tốt lên hay không, nhưng chính nàng cũng biết tình huống này không lớn. Một lão giả hoa râm trên tay mang theo một cái rương đi tới, tất cả học sinh đều đứng lên, cùng kêu đạo sư khỏe. Dựa theo thời khóa biểu của bọn họ, trước một tháng đều là học lý thuyết, tháng sau mới có thể tiếp xúc đến khóa tu luyện. Tiết này lão sư là Đào Tu Phúc, nghe nói là học giả tinh thông về các loại dược vật vật liệu nhất của Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh. Đào Tu Phúc đặt cái rương xuống, ra hiệu mọi người sau khi ngồi xuống rồi mới lên tiếng: - Tất cả mọi người đều là người nổi bậc đến từ viện Võ Thuật ở Trái Đất, rất nhiều người cho rằng tiến vào Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh là có bản lãnh. Đã như vậy, vậy chỉ cần học cách tu luyện mới đúng, vì sao còn phải tốn thời gian một tháng để học tập các loại khoáng vật cùng dược liệu? Sau khi dừng một chút, Đào Tu Phúc mới tiếp tục nói: - Đây chính là điều ta muốn nói cho các ngươi, quan điểm của ta tại Tiên Nữ tinh trân quý nhất không phải là công pháp Võ Thuật, mà là những khoáng vật dược liệu này. Mọi người muốn hỏi ta, đây là ý gì? Vậy, hôm nay ta sẽ nói cho các ngươi biết. Lời dạo đầu đơn giản này liền hấp dẫn sự chú ý của tất cả các học sinh, Đào Tu Phúc thấy lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung lên người hắn, lúc này mới gật đầu tiếp tục nói: - Ở Tiên Nữ tinh chẳng những phát hiện ra công pháp Võ Thuật, mà còn phát hiện ra Tiên Thuật. Không chỉ như vậy, còn có các loại đan dược bị vứt bỏ và các tàn phiến của các pháp bảo. Đan dược sao lại có? Tất nhiên là do dược liệu luyện chế ra. Pháp bảo làm sao có? Tất nhiên là vật liệu khoáng vật luyện chế ra. Tương lai các người đều muốn tiến vào Võ Thuật hoặc Tiên Thuật, có đôi khi muốn gần thêm một bước, vẹn vẹn dựa vào tự thân cố gắng còn chưa đủ, còn cần phải mượn nhờ một chút ngoại vật. Những ngoại vật này chính là dược liệu và khoáng vật ta vừa nói. Nói tới đây, Đào Tu Phúc đến rìa của bảng đen, ấn xuống một cái nút gì đó rồi nói: - Hiện tại ta sẽ truyền thụ cho các ngươi tri thức tương đối về khoáng vật và dược liệu toàn bộ vũ trụ, có lẽ nó cũng chỉ là giọt nước trong biển cả. Mọi người phải nhớ bất luận tri thức gì đều phải tích lũy, ta biết những vật này, cũng là vì rất nhiều người trên Tiên Nữ tinh lấy sinh mệnh đổi về, ta hi vọng mọi người học tập nghiêm túc một chút. Hôm nay ta sẽ giảng giải cho mọi người phân biệt 60 loại dược liệu, những loại dược liệu này đều có công dụng, có một ít chúng ta biết, có một ít bây giờ chúng ta còn không biết. Trên bảng đen to lớn xuất hiện 60 loại dược liệu, mỗi loại dược liệu đều có đồ án và chữ viết đánh dấu. Đột nhiên Thẩm Tử Ngữ đứng lên, nàng chăm chú nhìn chằm chằm loại dược liệu 28, đó là Hồng Mộc Huyết Hoa. Nàng biết quá rõ ràng Hồng Mộc Huyết Hoa nhưng mà, lúc ở chùa Vong Xuyên, hòa thượng Hồng Trần liền nói với nàng, bệnh của nàng chỉ có Hồng Mộc Huyết Hoa mới có thể trị, mà Địa Cầu không có Hồng Mộc Huyết Hoa. Cho nên nàng nghe qua Hồng Mộc Huyết Hoa, lại chưa từng thấy qua Hồng Mộc Huyết Hoa. Hôm nay nàng trông thấy Hồng Mộc Huyết Hoa, thế mà phát hiện hình như bản thân mình nhìn nó có chút quen mắt, nàng rõ ràng chưa bao giờ thấy qua hình dáng của Hồng Mộc Huyết Hoa. Sau khi biết ở Địa Cầu không có Hồng Mộc Huyết Hoa, nàng liền từ bỏ việc tìm kiếm loại dược liệu không tồn tại này. Thẩm Tử Ngư nghĩ đến, loại dược liệu này nàng nhìn thấy ở bệnh viện Lạc Khang. Lúc ấy là một gốc Hồng Mộc Huyết Hoa đã héo vứt trên mặt đất, dì Phương còn hỏi qua y tá, vì sao phòng khách lại VIP có rác. Dì Phương nói rác cũng giống như Hồng Mộc Huyết Hoa vậy, khác biệt duy nhất chính là đã chết héo rồi. Hồng Mộc Huyết Hoa có thể chữa khỏi cho nàng? - Vị bạn học kia, mời ngươi ngồi xuống. Đào Tu Phúc nhíu mày một cái, nói với Thẩm Tử Ngữ. Thẩm Tử Ngữ còn đang thất thần, nữ sinh bên cạnh nàng nhanh tay kéo nàng xuống. Lúc này suy nghĩ của Thẩm Tử Ngữ lần nữa về lại phòng bệnh kia, ai đã dùng Hồng Mộc Huyết Hoa cứu nàng? Cách dùng Hồng Mộc Huyết Hoa lại có ai biết được? Ngày ấy... Đúng, là Địch Tử Mặc, chỉ có Địch Tử Mặc đi qua phòng bệnh thăm nàng, nàng còn đưa một tấm thẻ ngân hàng cho Địch Tử Mặc. Địch Tử Mặc làm sao có Hồng Mộc Huyết Hoa? Lập tức Thẩm Tử Ngữ liền hiểu được, cũng chỉ có Địch Tử Mặc mới có Hồng Mộc Huyết Hoa. Hồng Mộc Huyết Hoa có thể trị tốt bệnh của nàng, không có mấy người biết, hết lần này đến lần khác Địch Tử Mặc lại biết. Hòa thượng Hồng Trần không phải nói Địa Cầu không có Hồng Mộc Huyết Hoa sao? Địch Tử Mặc sao lại tìm được? Chẳng lẽ hắn lấy được từ Tiên Nữ tinh? - Đào lão sư, thực xin lỗi, ta có một vấn đề quan trọng muốn thỉnh giáo ngài. Loại thứ 28, Hồng Mộc Huyết Hoa có ở Tiên Nữ tinh không? Thẩm Tử Ngữ đứng lên lần nữa. Đối với câu hỏi của vị đồng học này, Đào Tu Phúc cũng không cảm thấy bị quấy rầy. Hắn cầm cây thước trong tay chỉ qua Hồng Mộc Huyết Hoa nói một lần nữa: - Loại dược liệu này do trụ trì Hồng Trần của chùa Vong Xuyên nói cho ta biết, hắn hi vọng có thể ở Tiên Nữ tinh tìm được Hồng Mộc Huyết Hoa, về phần nơi này có Hồng Mộc Huyết Hoa hay không, ta cũng không rõ ràng. Tương lai nếu các ngươi đến được lớp tinh anh sẽ có cơ hội thí luyện ở Tiên Nữ tinh, đến lúc đó các ngươi có thể tìm nhìn xem. Thì ra là thế, Thẩm Tử ngữ ngồi xuống, nàng vẫn không có cách nào hiểu được Địch Tử Mặc làm sao có được Hồng Mộc Huyết Hoa. Giờ phút này trong lòng nàng càng áy náy hơn, sau khi Địch Tử Mặc chữa xong cho nàng, nàng lại không có nửa điểm muốn liên lạc với hắn. Thẩm Tử Ngữ càng hiểu vì cái gì lúc trước Địch Tử Mặc muốn ly hôn với nàng. Sau khi biết Hồng Mộc Huyết Hoa có thể chữa trị cho nàng, cố ý ly hôn để đi tìm Hồng Mộc Huyết Hoa cho nàng. Có thể khằng định, Địch Tử Mặc đã tìm đến hòa thượng Hồng Trần. Thì ra ta là một người vô tình như vậy, Thẩm Tử Ngữ cuối đầu. Nàng biết Địch Tử Mặc rất thích nàng, thế nhưng từ đầu đến cuối nàng chưa từng thích qua Địch Tử Mặc dù chỉ một chút. Sau khi hai người kết hôn, thậm chí ngay cả nắm tay bọn họ cũng không nắm qua. Nếu như không phải hôm nay ngẫu nhiên nhìn thấy hình dạng của Hồng Mộc Huyết Hoa, biết mình được Địch Tử Mặc cứu, có lẽ nàng không có cách nào nhớ được người này. Hắn bị Địch gia đuổi đi, không biết hiện tại đi nơi nào? ... "Ông!” Một tiếng rung động nhẹ mảnh truyền tới, Địch Cửu nhẹ buông tay, dao phay bị luyện hóa lơ lửng uốn lượn vòng quanh đỉnh đầu hắn. Pháp khí quả nhiên không tầm thường, trong lòng Địch Cửu kích động không thôi. Cái này chẳng những là một kiện pháp khí mà còn là một thượng phẩm pháp khí. Theo tâm niệm động ở giữa, dao phay lượn vài vòng biến lớn mấy lần. Địch Cửu thực sự nhịn không được, lần nữa khẽ động thần niệm, thanh dao phay rơi xuống dưới chân hắn. Sau một phút dao phay này mang hắn bay lên, chậm rãi vòng quanh trong phòng. Nhảy xuống, Địch Cửu khẽ vươn tay, thanh dao phay này liền rơi vào tay của Địch Cửu. Đối với thanh dao phay này, Địch Cửu hài lòng không thể hài lòng hơn. Sau khi cầm trong tay dao phay đã luyện hóa, Địch Cửu nhìn thấy rõ ràng mấy chữ thật nhỏ trên dao phay này, Trọng Tinh tông Thiên Trù Phong. Xem ra đây quả thực là một thanh dao phay, là pháp khí của Trọng Tinh tông Thiên Trù Phong. Nhìn cái tên Thiên Trù Phong, liền biết đây là nơi quản lí đồ ăn trong tông môn.