[Dịch] Thiên Hạ Đệ Cửu - Sưu Tầm

Chương 83 : Anh không nhịn được!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Địch Cửu để hai người ở phía trên đợi, một mình hắn nhảy xuống. Vừa rơi xuống, quan sát xung quanh,thực vật màu xanh kia, Địch Cửu có thể cảm nhận được xung quanh gốc cây này linh khí rất nồng nặc. Linh khí này với những linh khí ở những nơi khác có chút khác biệt, giống như có thể gột rửa thức hải. Đặc biệt là vài đóa hoa nhỏ kia, có khí tức làm người khác cảm thấy dễ chịu. Địch Cửu hái hai đóa hoa rồi đi lên, đưa hai đóa hoa phân biệt cho Bàng Phàm và Hà Thai, rồi lên tiếng. - Hoa này không đơn giản, các ngươi trực tiếp phục dụng đi, ở đây tu luyện luôn, ta sẽ xuống dưới tu luyện. Bàng Phàm và Hà Thai đều là tu võ, còn Địch Cửu là tu tiên, nhu cầu linh khí nhiều hơn một chút. Linh khí dưới đáy hố càng thêm nồng đậm, Địch Cửu dứt khoát cho hai người ở phía trên tu luyện. - Đây nhất định là đồ tốt, khi cầm trong tay, ta cảm giác được nội tức mình đang chấn động. Hà Thai mừng rỡ không thôi nói. - Ta cảm thấy thứ này trực tiếp ăn có chút lãng phí, nhưng chúng ta không có biện pháp tốt hơn, trước tiên ăn thử một chút xem sao. Còn nữa, nhớ tắt kỹ máy định vị đi, nếu ta không đi lên, không nên tùy tiện xuống dưới quấy rầy ta tu luyện. Địch Cửu dặn dò hai người một phen, lúc này mới đi xuống lần nữa. ... Tiên Nữ tinh vốn thích hợp cho việc tu luyện, cái hố này càng là địa phương có linh khí càng nồng đậm hơn trong Tiên Nữ tinh. Khi Địch Cửu bắt đầu tu luyện, mới cảm nhận được rõ ràng chỗ tốt khi tu luyện ở đây so với Địa Cầu. Vận chuyển một chu thiên, Địch Cửu cảm giác được linh khí như nước chảy thẩm thấu đến mỗi một đường kinh mạch trong cơ thể. Sau đó, lặp đi lặp lại không ngừng cọ rửa tạp chất, ngưng tụ chân nguyên. Qua nửa đi ngày, dù Địch Cửu cảm nhận được tu vi đang nhanh chóng lên cao, hắn vẫn hái một đóa hoa nhỏ đặt trong miệng. Không cần đóa hoa nhỏ này, thì với thực lực của hắn bây giờ muốn bước vào Luyện Khí tầng năm, hẳn là không mất bao lâu. Nhưng Địch Cửu bức thiết hi vọng thực lực mình có thể tăng nhanh hơn một chút, dứt khoát dùng một đóa hoa nhỏ vậy. Sau khi nuốt đóa hoa nhỏ vào, giống như có một dòng nước ấm nhu hòa tản ra. Giờ khắc này, Địch Cửu chẳng những cảm nhận được tốc độ tu luyện của mình so trước đó nhanh thêm mấy lần, hắn còn cảm nhận được cảm ngộ tu luyện của mình so trước kia đã thâm hậu hơn rất nhiều. Trong tu luyện, căn bản không cảm thấy được thời gian trôi qua. Địch Cửu hiện tại còn không thể tích cốc, trong quá trình tu luyện, hắn hấp thu linh khí, đói khát sẽ giảm bớt không ít, nhiều ngày không ăn, vẫn cảm thấy đói bụng. Nhưng mà trong trạng thái tu luyện này, thì sớm đã bị hắn vứt sang một bên. Thời điểm Luyện Khí bốn tầng viên mãn, hắn giống như không gặp bất cứ chướng ngại gì, tu vi đột phá đến Luyện Khí tầng năm. Khi tấn cấp đến Luyện Khí tầng năm, Địch Cửu có thể cảm thấy được trong cơ thể vẫn còn linh khí của đóa hoa nhỏ màu xanh kia còn có linh vận nữa, những tinh hoa linh vận này được Địch Cửu hấp thu, dung hợp với linh khí, không ngừng tăng tu vi Địch Cửu. ... - Ha... Hà Thai chỉ dùng ba ngày thời gian đã từ Huyền cấp sơ kỳ bước vào Huyền cấp trung kỳ, hắn thật sự nhịn không được, muốn cười ha ha. Cũng may, hắn chỉ cười một tiếng, liền biết mình bây giờ không thể phát ra âm thanh, bằng không mà nói, sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của Bàng Phàm và Địch Cửu. Hắn nhìn Bàng Phàm đang tu luyện kế bên một chút, cố nén nội tâm kích động, lấy ra một miếng lương khô, ăn xong tiếp tục tu luyện. Sau khi bước vào Huyền cấp trung kỳ, cảm giác mình dùng chưa đến một phần mười tinh hoa trong đóa hoa nữa. ... Bàng Phàm ngồi một bên, hắn cùng Hà Thai và Địch Cửu, ngồi thành một đường thẳng. Giờ phút này, hắn so với Hà Thai càng hưng phấn hơn, Địch Cửu cho hắn hoa nhỏ, hắn cũng không lập tức ăn vào, mà trước đó uống hết bình dược dịch Địch Cửu cho hắn trước đó. Nhờ bình dược dịch này, trong thời gian hai ngày rưỡi, tu vi hắn từ Hoàng cấp hậu kỳ bước vào Huyền cấp sơ kỳ. Vừa bước vào Huyền cấp, Bàng Phàm giống như Hà Thai, không nhịn được muốn điên cuồng hét lên. Cũng may hắn còn nhớ rõ Địch Cửu từng nói qua, không nên quấy rầy hắn tu luyện, cố gắng khắc chế xúc động, Bàng Phàm cắn rang lại phục dụng đóa hoa nhỏ. Bàng Phàm lúc này cảm nhận được đóa tiểu hoa này không tầm thường, tu vi của hắn ngày càng được nâng cao. Ba người tu luyện, triệt để quên đi thời gian. Bàng Phàm và Hà Thai ngẫu nhiên ăn một ít đồ, còn Địch Cửu thì hoàn toàn không ăn cái gì cả, chỉ dựa vào linh khí mà chống đỡ. ... Trụ sở thứ nhất của Võ Đạo học viện Tiên Nữ tinh, sắc mặt Võ Thừa có chút khó coi. Hôm nay là ngày thứ mười hai bọn hắn tiến vào Tiên Nữ tinh, đã qua thời gian ước định hai ngày, nhưng đám học sinh tinh anh chỉ có bốn mươi mốt người. Tinh anh ban 5 và tinh anh ban 6 cộng lại có sáu mươi mốt người, hiện tại chỉ có bốn mươi mốt người tới, vậy có nghĩa còn đến 20 người không biết chết ở nơi nào. Hai mươi người này, Võ Thừa ngoại trừ tìm được hai máy định vị ra, thì không còn tìm thấy gì nửa xem ra phương thức luật rừng này đã phải trả cái giá lớn quá rồi. Võ Thừa hiểu rõ, nếu cách làm của hắn làm này truyền đến Địa Cầu, hắn sẽ bị vô số người giận mắng là bạo quân. Thậm chí, số nước bọt có thể dìm hắn chết đuối. - Võ phó viện, lần này chúng ta tổn thất có hơi nhiều a. Vương Truyền thực lực Tiên Thiên hậu kỳ, cũng gặp một đầu Yêu thú, cần phải liên thủ với Du Tiệp, mới bị thương mà thoát về được. Tổn thất nhiều khi thí luyện cho học sinh, học viện Võ Thuật không phải là không có gặp qua, nhưng trước đó cũng là tình huống đặc biệt, mà lần này là do Võ Thừa đưa ra luật rừng tạo thành. Võ Thừa hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói. - Nhân loại Địa Cầu muốn cường đại, nhất định phải có đổ máu, quá trình đổ máu này liền từ chúng ta và những người này bắt đầu đi. Du Tiệp tóc tai lộn xộn, đây không phải lần đầu tiên nàng đến đây thí luyện, chỉ có điều là lần này nàng mơ hồ cảm thấy Tiên Nữ tinh có biến hóa rất lớn. Một số Yêu thú cường đại tiến vào khu vực an toàn mà Liên Minh Địa Cầu đã phân chia. Làm cho nàng có chút áy náy chính là, Bàng Phàm chưa có trở về. Bàng Phàm có thực lực bình thường, làm người lại nhiệt tình, không có tính cách mắt cao hơn đầu. Nếu có thể một lần nữa, nàng khẳng định sẽ dành chút thời gian đưa Bàng Phàm đến trụ sở mới rời đi. Võ Thừa nhìn đông đảo học sinh tinh anh đang chật vật không chịu nổi, sắc mặt rất nghiêm túc. Sâu trong nội tâm hắn, đối với quyết định lần này, không một chút hối hận nào. Hơn mười ngày đi qua, những học sinh này hoàn toàn khác biệt với thời điểm vừa xuất phát. Trên thân mọi người đều mang theo khí tức hướng tới cường giả, trong đó hai tên nửa bước Địa cấp càng trực tiếp đột phá đến Địa cấp. Hắn tin tưởng, chỉ cần tiếp tục thí luyện như vậy, sớm muộn cũng có một ngày, nhóm học sinh này sẽ trở thành quân chủ lực thủ hộ Địa Cầu. Dù chỉ còn lại mười người, mười người này cũng là hi vọng tương lai. - Các vị đồng học, ta tin tưởng mọi người đã gặp phải nhiều thứ trong những ngày này, ta cũng tin tưởng mọi người hiểu rõ rất nhiều việc, không cần ta phải nói thêm. Võ Thừa nói đến đây, chỉ chỉ chỗ sâu bên trong Tiên Nữ tinh, ngữ khí trở nên nặng nề. - Trước đó chúng ta trong hồng tuyến, không có Yêu thú cường đại gì, ngẫu nhiên chỉ có một hai đầu, nếu có thì chỉ đi ngang qua mà thôi. Hiện tại, ta tin mọi người đã hiểu, chúng ta ở nơi này đều nhìn thấy qua yêu thú cường đại. Điều này nói nên cái gì? Nói rõ khoảng cách thời gian những yêu thú này tập thể trùng kích quảng trường Tiên Nữ đã không xa, mà Địa Cầu chúng ta, cường giả chân chính không nhiều. Ta sẽ không nhiều lời, mọi người chỉ cần biết Địa Cầu chúng ta đang dưới tình huống cực kỳ nguy hiểm là được. Hiện tại chúng ta không thể đợi các bạn học còn lại được, mọi người tiếp tục tách ra thí luyện, sau mười ngày, tập hợp tại trụ sở thứ hai. ... Răng rắc! Địch Cửu nghe được thức hải mình truyền đến âm thanh, hắn lập tức có thể cảm nhận được thức hải chính mình lần nữa mở rộng ra. Cùng lúc đó tu vi hắn xông phá Luyện Khí tầng năm, bước vào Luyện Khí tầng sáu. Thần niệm Địch Cửu mở rộng ra ngoài, thi toàn bộ phương viên ngàn mét bên ngoài đều trong phạm vi thần niệm bao phủ. Thần niệm hắn trông thấy Bàng Phàm và Hà Thai đều không tiếp tục tu luyện, mà kích động nói gì đó, Địch Cửu dứt khoát phi thân vọt lên. - Cửu ca, ngươi rốt cục đã lên a, sao ngươi gầy dữ vậy? Địch Cửu kêu Bàng Phàm gọi tên của hắn, nhưng Bàng Phàm quá khâm phục Địch Cửu, kêu Cửu ca ngược lại rất thuận miệng. Hà Thai hưng phấn giống như Bàng Phàm, hắn đến bây giờ cũng không dám tin, thực lực của mình trong vòng hai mươi ngày lại tăng lên nhanh như vậy. - Bàng Phàm, tu vi ngươi và Hà Thai đều không sai biệt lắm. Địch Cửu liếc mắt liền nhìn ra Bàng Phàm cùng Hà Thai đã có tiến bộ to lớn, thực lực cũng không kém nhiều. Lúc đầu, tiến vào lớp tinh anh đều là thiên tài trong thiên tài, trước đó không có ngoại nhân hỗ trợ. Lần này, dưới sự trợ giúp của thanh sắc tiểu hoa, tu vi của hai người bay vọt. - Chúng ta đều là nửa bước Địa cấp, chỉ thiếu chút nữa đã chân chính bước vào Địa cấp. Thời điểm Bàng Phàm trả lời, trong mắt bốc lên hào quang sáng chói. Nếu không phải tu vi của hắn thực sự là nửa bước Địa cấp, hắn còn tưởng mình đang nằm mơ. Cơ duyên lớn nhất của hắn chính là gặp Địch Cửu, vì có Địch Cửu, hắn có thể trong hơn hai mươi ngày, bước vào nửa bước Địa cấp. - Gia hỏa này thật sự biến thái, từ Hoàng cấp hậu kỳ tăng đến nửa bước Địa cấp chỉ cần hai mươi hai ngày, hiện tại, thực lực của ta và hắn gần như giống nhau. Hà Thai đang nói Bàng Phàm biến thái, nhưng sâu trong nội tâm, cảm thấy mình cũng không tầm thường. - Kỳ thật ta với Hà Thai tại mười lăm ngày trước đã bước vào nửa bước Địa cấp, nhưng tu luyện thêm thì lại không có tiến triển, chúng ta dứt khoát không tiếp tục nữa. Bàng Phàm sờ đầu, cười hắc hắc. - Đều hơn hai mươi ngày à nha? Địch Cửu không nghĩ tới hắn bế quan tu luyện một chút, đã hơn hai mươi ngày rồi, hơn hai mươi ngày, hắn hoàn toàn dựa vào linh khí, không gầy mới kì quái ấy. - Các ngươi mở máy định vị nhìn chút xem. Địch Cửu không lấy ra máy định vị của mình, hắn vốn không có ý định trở về. Nghe Địch Cửu cho phép khởi động máy định vị, Bàng Phàm tranh thủ thời gian mở ra. Hà Thai không có, chỉ đành nhìn ké Bàng Phàm. - Võ viện trưởng phát ra hơn mười thông tri trở về khẩn cấp, yêu cầu chúng ta lập tức đi trụ sở. Một lần cuối cùng cho chúng ta biết đi trụ sở thứ hai, nhưng ta và Hà Thai muốn tiếp tục theo ngươi lăn lộn. Bàng Phàm nói xong, ngẩng đầu nhìn Địch Cửu. Hà Thai cũng sốt ruột nhìn Địch Cửu, hiển nhiên hai người đều đã thương lượng xong.