[Dịch] Tuyệt Thế Đường Môn
Chật vật khó khăn lao ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Mạc Phi Vân sắc mặt khó coi. Ban đầu một đoàn tám người, kể cả Duy Na và Mộ Tuyết, bây giờ chỉ còn có năm người. Ba vị Hồn Vương vĩnh viễn nằm lại trong cánh rừng bạt ngàn này. Bọn họ cũng không giết được hồn thú cần thiết.
Mà hết thảy chuyện này, đều xảy ra sau khi ba kẻ kia lần lượt biến mất, thậm chí có thể nói liên quan đến sự mất tích của họ.
Sau khi ba người Hoắc Vũ Hạo mất tích, Huyền lão ngạnh đấu với Tam Thủ Xích Ma Ngao Xích Vương truyền ra ba động khiến Mạc Phi Vân hồn phi phách tán, hồn vía lên mây. Khí tức khủng bố, khí tức đó làm hắn hoảng sợ cuống cuồng dẫn theo đoàn người bỏ chạy. Nhưng vì liều mạng bỏ chạy, trong tâm trạng hoang mang cực độ, lại chạy nhầm hướng, chạm mặt những hồn thú mạnh mẽ không thể đối kháng.
Cuối cùng, ba vị Hồn Vương đã phải lưu lại thân xác cho những người còn lại thoát đi. Sau đó họ tìm kiếm thêm mấy ngày, vẫn không có thu hoạch thích hợp, không thể không rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
- Tiểu thư, điện hạ, xem ra chúng ta phải tới cực bắc một chuyến.
Mạc Phi Vân thở dài.
Mộ Tuyết an ủi
- Mạc sư phụ, không sao, chúng ta cứ chậm rãi tìm là được, võ hồn của ta và Duy Na quả thật sẽ dễ tìm hồn hoàn thích hợp ở cực bắc. Chỉ đáng tiếc ba vị sư phụ kia... Sau khi trở về, tông môn nhất định sẽ an ủi người nhà bọn họ thật tốt. Ngài yên tâm.
Mạc Phi Vân gật đầu
- Đều do ta, ta thực phải hối lỗi với những lão huynh đệ đó! (DG: huynh đệ lâu năm, chứ không phải già đâu nha!) Nếu không do ta dẫn mọi người đi sai hướng, thì chuyện này đã không xảy ra
Mộ Tuyết hậm hực nói:
- Muốn trách phải trách ba tên quái kia. Cả đám sau khi biến mất thì không thấy bóng dáng. Đừng để ta gặp lại bọn chúng.
Duy Na nói:
- Mộ tỷ, việc này cũng không thể trách bọn họ được. Bọn họ cũng không làm chuyện gì, chỉ đột nhiên rời đi mà thôi.
Mộ Tuyết nói:
- Cái khí tức khủng bố kia từ đâu mà đến? Tuy rằng ta không hiểu vì sao thực lực họ lúc đó lại có thể dẫn tới khí tức hồn thú 10v năm, nhưng họ lại biến mất ngay đúng lúc đó. Rồi người mang Tiểu Đông và Tiêu Tiêu đi là ai? Nếu ta đoán không sai, bọn họ tuy rằng quả thật đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thu hoạch hồn hoàn, nhưng nhất định có lão sư đi theo, sư phụ bọn họ nhất định cũng rất mạnh. Học viện quốc gia Tinh La, cũng là đệ nhất học viện đế quốc Tinh La, chắc chắn phải có lão sư cấp bậc phong hào đấu la. Nói không chừng, do vị phong hào đấu la kia mà dẫn tới cường địch.
Duy Na gượng cười:
- Việc đến nước này, đoán đi đoán lại cũng vô ích. Chúng ta nên đến cực bắc đi. Nói thật, ta không muốn đến đó chút nào a! Lạnh lắm. Hơn nữa nguy hiểm lúc nào cũng rình rập mà không cách nào biết được.
Mộ Tuyết nói:
- Chúng ta trước tiên về lại thành Thiên Đấu nghỉ ngơi và hồi phục đã, cũng cần mang thêm người. Có chuẩn bị tốt, cực bắc chúng ta cũng không sợ. Bất quá Duy Na, ngươi thật sự khiến ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa a! Thân là công chúa đế quốc Thiên Hồn, vậy mà một đường đi tới chỗ này, ngươi chưa bao giờ kêu khổ, thật khiến ta khó nghĩ.
Duy Na cười khì
- Đi thôi, Mộ tỷ của ta. Về nghỉ ngơi sớm một chút. Chúng ta gặp bình cảnh cấp 30 cũng đã hơn một tháng rồi, ta không muốn tiếp tục như vầy hoài.
.....
Học viện Shrek. Khu thí nghiệm hệ Hồn Đạo.
- Phàm Vũ lão sư, sao ngài biết ta đến lúc này?
Hoắc Vũ Hạo đi theo sau Phàm Vũ trong khu thí nghiệm, tò mò cất tiếng lên hỏi.
Phàm Vũ nói:
- Đương nhiên là Mục lão cho ta biết.
Hoắc Vũ Hạo giật mình
- Mục lão sư cho ngài biết lúc nào?
Phàm Vũ mỉm cười
- Mục lão có khả năng thông thiên triệt địa, truyền âm khoảng cách này thì tính là gì? Vũ Hạo, từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ của con rất nặng, cực kỳ nặng. So với trước kia càng thêm vất vả, con cần phải gánh lấy. Hải Thần Các đã quyết định, hệ hồn đạo dùng toàn bộ tài nguyên tiến hành kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, bồi dưỡng cho con và Thái Đầu, áp lực do đó cũng sẽ tăng thêm nhiều. Vì ta là lão sư của các con, chắc chắn không nương tay chút nào. Trừ phi các con rời khỏi kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, nếu không, sau khi huấn luyện bắt đầu, các ngươi phải đối diện những khảo nghiệm thật lớn. Vào đi.
Thầy trò hai người vừa đi vừa nói, đã tới khu thí nghiệm số 12.
Cả khu thí nghiệm vắng teo, chỉ có Hòa Thái Đầu một mình đang chế tác hồn đạo khí.
- Hòa sư huynh.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng kêu hắn một tiếng, bước nhanh chạy qua.
Hòa Thái Đầu buông khối kim loại trong tay, cười vui vẻ:
- Tiểu sư đệ, ngươi đã trở lại. Thế nào, thành công?
Hoắc Vũ Hạo gật đầu.
- Ta hiện tại cũng đã là Hồn Tôn.
Phàm Vũ nói:
- Được rồi, chúng ta phải tận dụng thời gian. Hai con lại đây.
Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu vội vàng đến trước mặt Phàm Vũ.
Giọng Phàm Vũ nghiêm nghị:
- Từ hôm nay trở đi, kế hoạch Cực Hạn Đan Binh chính thức tiến hành. Tuy rằng với tu vi hiện tại của hai con, sẽ hơi khó khăn hơn một chút. Nhưng, các con không được lùi bước, cần phải trả giá và cố gắng hết mình, mới có thể hoàn thành huấn luyện. Ta, Tiên viện trưởng, Tiền viện trưởng đều sẽ trực tiếp chỉ đạo cả hai. Hôm nay là ngày đầu tiên, ta sẽ cho các con biết rõ ràng kế hoạch Cực Hạn Đan Binh là gì.
- Cái gọi là kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, mục đích chính là bồi dưỡng ra một cá nhân cực mạnh có thể thay đổi cục diện chiến tranh. Chiến tranh mà ta nói đây, là chiến tranh ở mức độ cấp quân đoàn trở lên.
- Bốn quốc gia trên đại lục, mọi quân đoàn đều tổ chức dựa trên hồn sư. Quân đoàn trưởng ít nhất phải đạt tới tu vi hồn thánh. Một quân đoàn được huấn luyện tốt, phối hợp chiến đấu cao, được hỗ trợ thêm hồn đạo khí, thì ngay cả cường giả phong hào đấu la cũng không muốn đối diện với họ. Là người được chọn cho kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, các con không chỉ phải học chế tác hồn đạo khí, đồng thời còn phải thông thạo sử dụng hồn đạo khí xâm nhập, ngụy trang, trinh sát, phá hoại, ẩn nấp... mọi phương diện tri thức quân sự. Ban đầu kế hoạch có 10 năm để thực hiện. Nhưng hiện tại Mục lão ra lệnh cho chúng ta phải hoàn thành trong vòng 2 năm, kết quả phải trông chờ vào hai con thôi.
- Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu hai con sẽ được bồi dưỡng theo hai hướng khác nhau. Vũ Hạo là chủ công, phương hướng huấn luyện là trinh sát, phá hoại, xâm nhập, ẩn nấp. Học chế tạo và sử dụng. Hòa Thái Đầu, con là phụ công, phương hướng còn lại là chế tạo hồn đạo khí ngụy trang, sinh tồn, quân sự, chiến lược, quan sát, phản ứng nhanh, còn hồn đạo khí chạy trốn, ẩn nấp cũng phải học sử dụng dần dần.
Hòa Thái Đầu so ra học còn nhiều hơn Hoắc Vũ Hạo, chắc chắn vì nguyên nhân Hoắc Vũ Hạo phải song tu cả hồn đạo khí và hồn lực hồn sư.
Phàm Vũ tiếp tục nói:
- Đơn giản một chút, Vũ Hạo chuyên tu theo lối phá hoại là chính, chú trọng đề cao lực phá hoại, đánh tan mọi thủ đoạn của kẻ địch. Còn Hòa Thái Đầu là hồn sư hệ thực phẩm, ngoại trừ phá hoại vẫn phải nắm nhiều tri thức hơn, chú trọng nhiệm vụ phụ trợ, là hậu phương kiên cường và quân sư cho Vũ Hạo. Trong kế hoạch của chúng ta, chân chính Cực Hạn Đan Binh là nhóm hai người, hai người là một chỉnh thể, chứ không phải là một trong hai người quan trọng hơn kẻ kia. Hiểu chưa?
Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía Hòa Thái Đầu, vẻ mặt Hòa Thái Đầu thản nhiên, ánh mắt lộ rõ sự hưng phấn. Thấy Vũ Hạo nhìn về phía mình, Hòa Thái Đầu mỉm cười:
- Sao vậy tiểu sư đệ? Đây là lựa chọn của ta mà. Thực ra xem lại kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, vị trí của ta còn quan trọng hơn ngươi. Ha ha ha.
Hoắc Vũ Hạo tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng trải qua ma luyện khiến hắn trưởng thành hơn bạn cùng lứa rất nhiều, làm sao mà không hiểu được ý Phàm Vũ, cả kế hoạch này chẳng phải hắn là chính còn Hòa Thái Đầu là phụ sao? Mà Hòa Thái Đầu phải học nhiều kiến thức như vậy, về mặt tu luyện hồn lực ắt hẳn sẽ ít thời gian hơn mình nhiều lắm a!
Phàm Vũ vỗ bả vai Hoắc Vũ Hạo, nói:
- Vũ Hạo, con không cần suy nghĩ nhiều. Tuy rằng trong kế hoạch Hòa Thái Đầu là hậu thuẫn cho con, nhưng tương lai chắc chắn tu vi cũng không hề thấp hơn con đâu. Học viện muốn dùng mọi biện pháp khiến hắn trở thành cường giả phong hào đấu la. Học viện vì kế hoạch Cực Hạn Đan Binh mà bỏ ra rất nhiều tâm huyết, mọi thứ đều phải được hoàn mỹ. Điều con nên lo lắng, là phải gian khổ học tập huấn luyện tăng tu vi bản thân.
- Dạ
Hoắc Vũ Hạo không nói thêm nữa, nhưng phần ân tình của sư huynh hắn đã khắc ghi trong tim.
Phàm Vũ nói:
- Hôm nay ngày đầu tiên triên khai kế hoạch, trước tiên kiểm tra một chút với hai con. Các con chuẩn bị đi, ta đi sắp xếp một chút. Nửa giờ nữa đến khu đấu thú. Kiểm tra lần này các con có thể sử dụng mọi thứ hồn đạo khí, ngoại trừ Định Trang Hồn Đạo Khí.
Phàm Vũ đi rồi, Hòa Thái Đầu lập tức loay hoay như con choi choi, lắp lên người đủ loại hồn đạo khí.
- Sư huynh, ngươi có biết nội dung kiểm tra là gì không? Ở đấu thú khu, chắc là muốn chúng ta phải chiến đấu với hồn thú?
Hoắc Vũ Hạo hỏi. Hòa Thái Đầu trả lời:
- Không biết. Dù sao, lão sư đã nói, mọi tài nguyên của hệ hồn đạo sẽ cho chúng ta sử dụng, chỉ sợ không phải đơn giản là chiến đấu với hồn thú. Nhất định phải chuẩn bị chu đáo. Nếu ta đoán không lầm, lần này lão sư muốn kiểm tra khả năng cực hạn của mỗi chúng ta, để lên lịch huấn luyện kế tiếp. Kế hoạch Cực Hạn Đan Binh chú trọng thực chiến, sau này chúng ta mỗi tuần có lẽ ít nhất phải có một buổi thực chiến. Thời gian còn lại thì chế tạo và sử dụng.
- OK
Hoắc Vũ Hạo nắm chặt tay, khí thế tràn ngập tự tin. Sau Đấu Hồn Đại Tái vài tháng, thực lực của hắn đã tiến triển rất lớn. Đặc biệt là những thu hoạch trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Phàm Vũ và Thái Đầu cũng chưa biết. Lần này phải cho lão sư một sự kinh ngạc vui mừng.
Hoắc Vũ Hạo không chuẩn bị nhiều lắm, thực ra cũng do không có gì nhiều để chuẩn bị. Đã mấy tháng không chế tạo hồn đạo khí, trên người vẫn dùng vài món trước kia, uy lực cao nhất hẳn là hồn đạo ma tí xạ tuyến. Do đó hắn chính là khoanh chân ngồi xuống, điều tức hồn lực, điều chỉnh trạng thái tốt nhất. Hòa Thái Đầu cũng nhanh chóng hoàn thành sự chuẩn bị của mình.
Sau nửa giờ, Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu cùng đi vào khu đấu thú, đúng lúc giờ học ở ngoại viện bắt đầu. Trong học viện có vẻ yên tĩnh, hai sư huynh đệ cùng nhau trực tiếp đi vào khu đấu thú.
Giữa khu đấu thú là mấy người đang đứng đó, bao gồm các lãnh đạo cấp cao của hệ hồn đạo và người phụ trách khu đấu thú, thú vương Cung Trường Long.
Là khu vực lớn nhất học viện Shrek, cũng là kiến trúc to nhất, khu đấu thú chiếm diện tích bằng tất cả giáo học lâu của hệ vũ hồn, ký túc xá và đại quảng trường Shrek gộp lại. Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu chầm chậm chạy tới.
- Bái kiến Tiên viện trưởng, Tiền viện trưởng, Cung lão, Lão sư.
Hai sư huynh đệ nhanh chóng thi lễ với những trưởng bối trước mặt.
Cung Trường Long có ấn tượng rất sâu về Hoắc Vũ Hạo. Lần trước Hoắc Vũ Hạo mô phỏng khí tức hồn thú 10v năm, làm cho hồn thú được nuôi dưỡng ở khu đấu thú hầu như phóng uế đầy cả ra, tốn một thời gian khá lâu mới lau dọn sạch hết được.
- Tiên viện trưởng, lão Tiền, các ngươi chắc chắn phải làm như vậy sao? Hai đứa nhỏ này bao nhiêu tuổi chứ? Nếu có vấn đề thì ta phải làm sao bây giờ?
Cung Trường Long mặt mày nhăn nhó.
Tiên Lâm Nhi trầm giọng nói:
- Cung lão, không làm vậy thì khó biết được cực hạn của hai đứa. Chỉ có nguy cơ sinh tử ngay trước mặt, mới có thể bộc phát toàn bộ tiềm năng và thực lực.
Nghe Tiên viện trưởng nói như vậy, Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu giật nảy mình, không phải chỉ là kiểm tra thôi sao? Sao lại nói đến nguy cơ sinh tử ở chỗ này?
Cung Trường Long nói:
- Hệ hồn đạo các ngươi cũng không nên bất ngờ đòi hỏi như vậy. Ta không đồng ý. Ta nên chịu trách nhiệm cho an toàn của đệ tử.
Tiên Lâm Nhi từ trong lòng lấy ra một khối mộc lệnh bài không biết bằng gỗ gì, toàn thân xanh thẫm như bầu trời, bên trong ẩn hiện hào quang đang chuyển động.
- Cung lão, Hải Thần Các đã đồng ý trao cho hệ hồn đạo chúng ta quyền tiến hành kế hoạch Cực Hạn Đan Binh. Mọi tài nguyên của học viện đều phải nghe chúng ta điều phối. Mời ngài hãy cho bắt đầu theo yêu cầu vừa rồi của chúng ta đi.
Tiên Lâm Nhi không hổ là một trong hai đại viện trưởng học viện Shrek. Lời vừa nói, toàn thân tự nhiên tản ra phong thái uy nghi.
Nhìn khối lệnh bài màu thiên thanh, nét mặt già nua của Cung lão bất ngờ thay đổi, cũng không nói gì thêm, xoay người bước nhanh. Hải Thần Lệnh, lệnh bài tối cao ở Học viện Shrek, chỉ có hội đồng Hải Thần Các chấp thuận mới có được. Cũng chỉ có thể sử dụng trong một nhiệm vụ nhất định, sau khi dùng xong phải hoàn trả lại.
Hải Thần Lệnh đòi hỏi yêu cầu phát hành rất nghiêm ngặt và khắt khe, người giữ nó có thể huy động hết thảy tài nguyên của Học viện Shrek. Thậm chí có thể phát lời kêu gọi những học viên đã tốt nghiệp, điều động nhân lực, vật lực, tài lực của thành Shrek. Hải Thần Lệnh xuất ra, ngoại trừ Hải Thần Các chủ Mục lão, mọi người đều phải nghe lệnh, ngay cả Huyền lão cũng không ngoại lệ. Nếu xảy ra tình huống đặc biệt, chỉ có Mục lão mới có quyền thu lại Hải Thần Lệnh trên người nhận nhiệm vụ.
Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu đương nhiên không biết Hải Thần Lệnh, tâm tình lúc này bắt đầu hồi hộp, cái kiểm tra này là cái chuyện gì thế a!
Tiên Lâm Nhi nhìn Phàm Vũ, gật đầu
- Phàm Vũ, ngươi nói cho cả hai biết một chút về kiểm tra lần này.
Phàm Vũ nói:
- Thái Đầu, Vũ Hạo. Lát nữa sẽ kiểm tra thực lực cực hạn của hai đứa. Lần này cả hai phải toàn lực ứng phó, đừng có giữ sức lại làm gì. Trong quá trình kiểm tra, chúng ta sẽ không ngừng gia tăng số lượng hồn thú, tạo áp lực trên hai con. Cho đến khi cả hai đều mất năng lực chiến đấu bài kiểm tra mới chấm dứt. Hồn thú đối với các con chắc chắn tuyệt đối sẽ công kích không hề nương tay, chúng ta sẽ chuẩn bị tùy lúc cứu viện, nhưng không loại trừ những phát sinh ngoài dự kiến. Do đó, trong quá trình chiến đấu, các con phải nghĩ cách bảo vệ chính mình. Kiên trì càng lâu, sẽ đối mặt hồn thú càng nhiều, điểm kiểm tra đánh giá sẽ càng cao. Trong khi kiểm tra, cả hai có thể giết chết hồn thú, không cần e ngại điều gì. Vũ Hạo không được thi triển mô phỏng, không phóng ra khí tức hồn thú 10v năm, Thái Đầu không được phép sử dụng định trang hồn đạo khí. Còn lại bất kỳ năng lực nào các con có hãy cứ tung ra hết. Cực Hạn Đan Binh điều thứ nhất, dù gặp bất kỳ tình huống gì phải dùng hết khả năng bảo vệ chính mình, việc này các con phải nhớ kỹ. Đi đi, đến khi trung tâm, hồn thú sẽ xuất hiện bất kỳ hướng nào, cũng không có ai hô bắt đầu đâu nhé. Hãy cho chúng ta thấy cực hạn của các con có thể vươn đến trình độ nào.
- Được
Ngay lúc Hòa Thái Đầu còn hơi thấp thỏm không yên, Hoắc Vũ Hạo đã kiên định đáp ứng Phàm Vũ. Mục lão sư tha thiết chờ đợi, Phàm Vũ lão sư gửi gắm hy vọng, sư huynh Hòa Thái Đầu hi sinh trả giá, hết thảy khiến lòng Hoắc Vũ Hạo đã sớm tràn ngập chiến ý nóng ran. Hắn phải nỗ lực, phải chiến đấu, phải phấn đấu, phải toàn lực ứng phó để tăng cường thực lực chính mình.
Hòa Thái Đầu cũng khởi động tinh thần, đi bên cạnh Hoắc Vũ Hạo đi đến trung tâm khu đấu thú.
Vừa đi, Hòa Thái Đầu nhẹ giọng nói:
- Tiểu sư đệ, chúng ta nên đánh thế nào?
Hoắc Vũ Hạo thoáng suy nghĩ một lúc, nói:
- Sư huynh, ta chủ công, người hỗ trợ. Dựa theo Tinh Thần Tham Trắc chỉ dẫn để tiến hành công kích. Phải nắm chắc cường độ công kích, chủ yếu cố gắng bức lui hồn thú. Bài kiểm tra yêu cầu không ngừng đối phó hồn thú, chúng ta phải hết sức cố gắng tiết kiệm thể lực và hồn lực.
Hòa Thái Đầu nhanh chóng đáp lời:
- Được, ngươi chỉ huy, ta phối hợp.
Kiểm tra sắp bắt đầu, tâm tình hơi lo lắng lúc này lại hoàn toàn chuyển thành phấn khởi. Đấu Hồn Đại Tái kia gian nan là thế mà cả hai cũng đều vượt qua, dù sao lúc này chỉ là kiểm tra mà thôi.
- Đến đây.
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên quát một tiếng, xoay người lại, hai chân nhẹ nhàng di chuyển hai bước, che trước Hòa Thái Đầu.
Một hồn thú giống sói có bộ lông đen bao phủ toàn thân lặng lẽ phóng như bay đến chỗ hai ngươi. Tốc độ thật nhanh, thân thể như ẩn như hiện tạo cảm giác hư hư thật thật.
U Linh Lang, hồn thú có tốc độ cực kì mau lẹ, năng lực né tránh vô cùng phi thường. Trên trán con U Linh Lang này có một nhúm lông màu vàng, cho thấy tu vi của nó đã vượt qua ngàn năm.
Ba hồn hoàn màu trắng dâng lên từ dưới chân Hoắc Vũ Hạo, hai tròng mắt đều sáng bừng lên, tóe ra kim quang. Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng được mở ra, mọi thứ thuộc phạm vi đường kính 100m hiện ra rõ ràng như hình ảnh lập thể trong ý nghĩ của Hòa Thái Đầu. Hoắc Vũ Hạo sử dụng Linh Mâu thi triển Tinh Thần Tham Trắc, phạm vi kém hơn Vận Mệnh Nhãn, nhưng tiết kiệm hồn lực chắc chắn tốt hơn rất nhiều.
Hiện tại bên cạnh hắn không phải Vương Đông, không có Hạo Đông lực, không có Hoàng Kim chi Mang phụ trợ khôi phục hồn lực, mọi thứ đều phải dựa vào hai người hắn và Hòa sư huynh.
Chỉ trong chốc lát, U Linh Lang lặng lẽ không gây ra một tiếng động này vọt đến gần họ. Âm thanh kim loại va chạm leng keng trên người Hòa Thái Đầu, mười hai món hồn đạo pháo thu nhỏ xuất hiện trên người. Hoắc Vũ Hạo nói, lấy việc đánh lui hồn thú là chính, hắn lập tức chọn hồn đạo khí phù hợp theo kinh nghiệm phong phú của Hồn Đạo Sư cấp 4.
U Linh Lang ngàn năm cũng không vội trực tiếp vồ tới tấn công. Khi khoảng cách đến Hoắc Vũ Hạo còn khoảng 10m, cơ thể nó đột nhiên run rẩy một chút, hai bên trái phải lại xuất hiện thêm hai con U Linh Lang. Tổng cộng ba con U Linh Lang cùng lúc theo ba hướng khác nhau đánh tới. Hai con đánh về phía Hoắc Vũ Hạo, một con đánh lén phía sau Hòa Thái Đầu.
U Linh Phân Thân, kỹ năng thiên phú U Linh Lang, ba phân thân chỉ có một là thật, thế nhưng hai phân thân kia lại có công kích chân thật. Kỹ năng thiên phú này chẳng những công dụng thực tế, lại khá hiệu quả. Còn may những hồn sư nhận được kỹ năng này, phân thân của họ không thể thi triển hồn kỹ, nếu ngược lại e rằng U Linh Lang sẽ bị săn giết đến tuyệt chủng. Nhưng U Linh Lang ngàn năm cũng là hồn thú được rất nhiều thú hồn sư đặc biệt thích lựa chọn
Ngay khi U Linh Lang biến ảo thành ba phân thân, Hoắc Vũ Hạo cũng hành động, chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung, thân ảnh Hoắc Vũ Hạo cũng trở nên hư ảo.
Tu vi đột phá Hồn Tôn, thực lực tăng cao, tốc độ cũng thế. Hơn nữa từ lâu Sinh Linh Kim đã cải tạo thân thể, lúc này hắn chỉ chớp mắt gia tốc, đã nhanh như một con báo săn mồi.
Thân hình lấp lóe, hắn đã vọt tới trước mặt con U Linh Lang bên trái, tay phải chụp lên đầu cái phân thân này.
Hắn lựa thời cơ cực chính xác, con U Linh Lang vừa nhảy lên rời khỏi mặt đất, muốn thay đổi phương hướng đã không thể. Chỉ có thể giơ hai vuốt sói chộp tới thân thể Hoắc Vũ Hạo, đồng thời ngửa cái đầu để cắn tay phải hắn.
Mọi thứ trong tính toán của U Linh Lang cũng khá hoàn hảo: chiều dài cánh tay Hoắc Vũ Hạo, tốc độ bàn tay chụp lên đầu, xem như nó nắm chắc hành động. Nhưng biến cố xảy ra trong chớp mắt, năm vật thể màu vàng, dẹt như lưỡi dao nhanh như chớp phóng ra từ năm ngón tay phải của Hoắc Vũ Hạo.
Năm lưỡi dao nhanh chóng thò ra một xích, nghĩa là cánh tay Vũ Hạo dài thêm một xích, mà bàn tay công kích trước đó đã cách đầu sói cũng chỉ hơn một xích. U Linh Lang mới chỉ ngửa đầu lên một chút, lưỡi dao bén nhọn đã dừng ngay trên cái trán có nhúm lông vàng. Hoắc Vũ Hạo mượn lực nhấn xuống, cả thân thể cũng bật lên, gần như song song với mặt đất.(??) Vuốt sói chụp vào khoảng không. Hoắc Vũ Hạo chỉ đơn thuần dùng sức mạnh của cánh tay phải dựng đứng chổng ngược trong không trung, đè U Linh Lang xuống đất, hoàn toàn không cách nào nhảy lên được.
(??)DG: chẳng biết tg có nhầm lẫn gì không, theo mô tả tiếp theo thì phải là vuông góc mới chính xác.
Tiếng thét thảm thiết chỉ mới phun ra một nửa, năm lưỡi dao sắc lẹm đã xuyên sâu vào đầu nó, ngay lập tức mất mạng.
Hòa Thái Đầu vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hai phân thân U Linh Lang còn lại mỗi con đang tấn công hắn và Vũ Hạo, chỉ mới gần đến thì nhẹ nhàng biến mất, hóa thành một đám sương khói màu xám.
U Linh Phân Thân không may gặp phải hồn kỹ Tinh Thần Tham Trắc quá mức cường đại do Băng Tằm 100v năm hình thành, làm cách nào mê hoặc được Hoắc Vũ Hạo?
Trồng cây chuối trên đầu U Linh Lang, tay trái Hoắc Vũ Hạo vỗ nhẹ lên trán, lộn người một vòng lăn xuống thi thể bất động của nó. Một hồn hoàn màu tím lặng lẽ hiện ra.
- Phàm Vũ, ngươi mới phát minh thêm hồn đạo khí cận chiến?
Tiền Đa Đa kinh ngạc hỏi. Lúc này hắn và Tiên Lâm Nhi, Phàm Vũ đều đã lên trên khán đài, nhìn thấy rõ ràng tình huống chiến đấu ở bên dưới khu trung tâm.
Phàm Vũ cũng như hắn đầy mặt thắc mắc
- Không có a! Ta không biết lưỡi dao màu vàng nhạt của nó là cái gì, không lẽ chính nó phát minh ra?
Tiền Đa Đa nói:
- Không có khả năng. Lang và cẩu giống nhau, đồng đầu thiết cốt đậu hủ yêu(*). Trán, mặt, đầu lâu là chỗ cứng nhất cơ thể. Dù U Linh Lang ngàn năm có lực phòng ngự không tốt lắm, nhưng chỉ một mảnh xương sọ, lực phòng ngự cũng đáng kinh ngạc. Vậy mà bị Vũ Hạo một trảo liền xuyên qua đầu. Ngay cả hồn đạo khí cận chiến cấp năm, cấp sáu cũng khó mà làm được. Hắn làm sao mà tự chế ra được chứ, càng không thể nào sử dụng được.
(*)DG: Đầu cứng như đồng, xương cứng như thiết, eo lại mềm như đậu hủ
- Đó là hồn cốt.
Tiên Lâm Nhi đột nhiên khẳng định.
- Hồn cốt? Tiểu tử này lại có thêm hồn cốt cánh tay phải?
Phàm Vũ vẻ mặt khiếp sợ
- Ta nhớ rõ, sau khi tham gia Đại Tái trở về nó được thưởng hồn cốt cánh tay trái mà!?
Trong lúc những lão sư này nói chuyện với nhau, chiến đấu dưới sân cũng không hề dừng lại. Hoắc Vũ Hạo đang trồng chuối trên đầu sói lăn xuống, chân vừa chạm đất liền lướt đi, cả người như dán sát bay là là trên mặt đất. Năm lưỡi dao sắc bén nơi ngón tay cũng không thu lại, đâm xuống mặt đất.
Phạm vi hơn mười mét vuông mặt đất bị xới lên, bùn đất văng tứ tung, một thân hình khổng lồ ngoe nguẩy lắc mình chui ra.
Một con mãng xà cực to, khi nó dựng thân thể lên cao đến hơn 6m, toàn thân phủ đầy vảy rắn xanh biếc. Thế nhưng, nó khó có thể gây nguy hiểm nữa, thân thể co giật giãy giụa toán loạn, dường như một trảo của Hoắc Vũ Hạo đã phá hỏng cái đầu rắn của nó.
Rắn so với sói có sức sống mạnh mẽ hơn rất nhiều, sinh mệnh lực tràn đầy giúp nó chưa chết ngay lập tức. Một cái lắc đầu cuồng mãnh ném Hoắc Vũ Hạo sang một bên. Thân thể khổng lồ vặn vẹo dữ dội, máu me không ngừng phun ra ào ạt từ đỉnh đầu, sức sống dù có ương ngạnh hơn cũng vô phép trước vết thương trí mạng này: đầu bị đục thủng năm cái lỗ to tướng!
Đây là một con Mặc Lân Mãng ngàn năm. Lại thêm một hồn thú ngàn năm a! Vậy mà vẫn bị Hoắc Vũ Hạo dùng một kích kết liễu. Không hề nghi ngờ, đều do hiệu quả của Tinh Thần Tham Trắc.
Hòa Thái Đầu ngay cả một cú đấm đơn giản cũng chưa hề sử dụng, lúc Hoắc Vũ Hạo bị Mặc Lân Mãng hất văng ra, chân hắn nhanh chóng di chuyển, lùi ra sau 10m, không bị hành động giãy giụa của Mặc Lân Mãng ngàn năm công kích.
Hai hồn thú ngàn năm, chỉ vài cái chớp mắt đã bị xử lý hoàn toàn triệt để.
Ban đầu còn lo lắng bọn nhỏ bị thương tổn, lúc này lão Cung Trường Long mồm chữ O mắt chữ A kinh ngạc chết trân đứng cứng ngắc trên khán đài. Đứa nhỏ này mới chỉ là Hồn Tôn hả? Hơn nữa, cả ba cái hồn hoàn đều trắng tinh, chuyện gì xảy ra thế này?
Lão nghĩ ngay cả có thể tiêu diệt nhanh chóng hai hồn thú ngàn năm, thì hai tên nhóc Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu cũng phải mệt mỏi hổn hển thở không ra hơi. Nhưng trước mắt, ngay cả thở nhanh hơn một chút cũng không hề thấy biểu hiện.
So với việc các sư phụ kinh hãi giật mình, Hòa Thái Đầu cũng cảm thấy rung động không ít.
Khác với các sư phụ, hắn quen thuộc với những năng lực của Vũ Hạo hơn một chút. Hồn Tôn tam hoàn quả thật là cùng cấp tu vi với hồn thú ngàn năm, nhưng cũng không hẳn mọi Hồn Tôn đều có đủ thực lực để đánh chết hồn thú ngàn năm.
Ngày trước Hoắc Vũ Hạo lần đầu tiên gặp Bối Bối, đã hỗ trợ Bối Bối cùng nhau đánh chết một con hồn thú ngàn năm. Bối Bối cũng đã nói qua, bản thân hắn không tuyệt đối chắc chắn có thể đối kháng hồn thú ngàn năm, đương nhiên là ám chỉ những hồn thú tu vi khoảng 7000-8000 năm.
Hai hồn thú vừa nãy tuy chỉ mới hơn 1000 năm, nhưng cũng chính thức là hồn thú tu vi ngàn năm a! Cho dù Hoắc Vũ Hạo thông minh khéo léo bao nhiêu đi nữa, chỉ bằng Tinh Thần Tham Trắc dự đoán tình huống rồi hành động, mà không có Ám Kim Khủng Trảo với lực công kích cường đại thì khó mà ngay lập tức hạ sát hai hồn thú ngàn năm này được. Hầu hết hồn thú, đầu là bộ phận cứng nhất cơ thể. Nhưng ngạnh kháng với Ám Kim Khủng Trảo, một chút cơ hội cũng không hề có.
Hòa Thái Đầu cũng chưa nhìn thấy Ám Kim Khủng Trảo của Hoắc Vũ Hạo. Hắn chỉ biết Hoắc Vũ Hạo khi đánh chết hai hồn thú ngàn năm cũng không có hồn lực dao động lớn, dường như chỉ duy trì Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng mà thôi, có vẻ hắn chỉ dùng sức mạnh thuần túy của cơ thể tấn công, đã khiến hai hồn thú ngàn năm chưa kịp phát huy thực lực đã đi đời nhà ma. Nhất là con rắn, rõ ràng đã tính toán ẩn núp cẩn thận chuẩn bị ám sát lại đột nhiên bị đánh lén trước.
Dù vậy, Hòa Thái Đầu cũng không có thời gian đi hỏi Hoắc Vũ Hạo năm lưỡi dao đó là cái gì. Đối với bọn họ hiện tại, bài kiểm tra chỉ vừa mới bắt đầu. Kể cả khi Hoắc Vũ Hạo vừa vào trận đã thể hiện thực lực cường hãn, thì tính chất của trận đánh kiểm tra cực hạn này cũng không hề thay đổi.
Bốn hồn thú, đồng thời từ bốn hướng khác nhau lao đến chỗ hai người. Bốn con bốn chủng loại, nhưng đều có điểm chung là hồn thú tu vi trên ngàn năm.
Bốn loại sư tử, hổ, báo, gấu. Đều là hồn thú ngàn năm, thực lực cũng có chênh lệch một chút. Giống như Ám Kim Khủng Trảo Hùng ngàn năm chẳng hề sợ Hổ Ma Miêu vạn năm giống nhau. Các loài hồn thú thì sư tử, hổ, báo, gấu dù không có huyết mạch vĩ đại đặc biệt, so với các hồn thú khác vẫn mạnh mẽ hơn nhiều.
Cả bốn hồn thú này đều có thuộc tính giống hệt nhau, một thuộc tính cũng khá hiếm thấy: kim loại. Thuộc tính kim loại cực kỳ thuận lợi cho chiến đấu vật lý, sức mạnh công kích, năng lực phòng ngự của cơ thể cực kỳ cường hãn.
Bốn hồn thú gầm gừ những âm thanh khác nhau, cũng lúc ép lại Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu. Kim Báo ngàn năm có tốc độ nhanh nhất. Trên cổ Kim Báo có một hàng gai nhỏ khá nguy hiểm, mỗi cái đều dài ba thốn. Thân hình dài dẻo dai, đôi mắt sáng màu vàng, động tác cực nhanh, nhưng không vội vàng xông lên đầu tiên, mà đang chờ đợi đồng bạn. Bốn con hồn thú, lại có vẻ như đang phối hợp cùng nhau.
Ở đây là khu đấu thú Học Viện Shrek, hồn thú hầu hết đều được thuần dưỡng. Hồn Thú tu vi càng cao, trí tuệ cũng càng cao. Bằng những phương pháp đặc biệt, huấn luyện chúng nó cũng không phải hoàn toàn không có khả năng. Đương nhiên, mật pháp huấn luyện hồn thú của Học Viện Shrek cũng xem như một bí mật.
Hào quang nhàn nhạt tản ra, Hoắc Vũ Hạo thoáng thể hiện một nụ cười lạnh lùng. Phối hợp ư? Ta sao để cho các ngươi muốn làm gì thì làm?
- Lên
Hoắc Vũ Hạo khẽ quát một tiếng, cùng Hòa Thái Đầu đồng thời vọt qua phía đông. Hướng này là chỗ của Kim Hùng ngàn năm. Con gấu có thân hình cao lớn cường tráng, thân thể gần 3m tỏa ra ánh kim loại sáng bóng, dù còn xa mới so được với Ám Kim Khủng Trảo Hùng tràn ngập áp lực, nhưng những sợi lông gấu cứng nhọn, da dày thịt béo to lớn tuyệt đối là một hồn thú có lực phòng ngự rất mạnh, và có cơ bắp thuộc loại khỏe nhất.
Mắt thấy hai người Hoắc Vũ Hạo cùng lao về phía nó, Kim Hùng ngàn năm rống lên, hai chân trước đang dựng lên đứng thẳng đã ầm ầm nện xuống đất, bốn chân cùng động lao thẳng đến trước mặt đối thủ. Ba con Kim hồn thú kia cũng tăng tốc, hình thành thế bao vây toàn diện. Nhất là Kim Báo ngàn năm có tốc độ nhanh nhất, phóng như tia chớp màu vàng đuổi theo phía sau, khi Kim Hùng ngàn năm đánh nhau trước mặt hai con người kia, nó lập tức sẽ phát động công kích từ phía sau.
Hoắc Vũ Hạo nheo mắt, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn thẳng, hai luồng ánh sáng nhọn hoắt màu tím bầm trong linh mâu nhanh như điện xẹt ra, Kim Hùng ngàn năm đang chạy đến trước mặt run rẩy kịch liệt, hai chân trước cắm phập những cái móng xuống đất, trọng lượng cơ thể cực lớn đè xuống phát ra những tiếng xương cốt lách cách giòn tan rất nhỏ.
Tu vi đạt đến Hồn Tôn, lại có được Vận Mệnh Nhãn thứ đồ chơi hiếm có, mặc dù lượng tinh thần lực bị Vận Mệnh Nhãn lấy đi khá nhiều, so với khi trước chẳng còn được bao nhiêu, nhưng chất lượng tinh thần lực lại tăng lên không ít. Chỉ một phát Linh Hồn Trùng Kích, hầu như đập nát hoàn toàn tinh thần Kim Hùng ngàn năm.
Vì sao Hoắc Vũ Hạo chọn nó là đối thủ thứ nhất? Rất đơn giản, Kim Hùng ngàn năm quả thật phòng ngự mạnh nhất trong bốn hồn thú kim loại này, nhưng cũng là con thú ngu nhất. Linh Hồn Trùng Kích tấn công, nó vẫn chưa gục ngã hoàn toàn, xem như tu vi ngàn năm mạnh mẽ đã cứu nó một mạng, nhưng linh hồn cũng đã thụ thương rất nặng không thể cứu chữa.
Sau lưng Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu đồng thời sáng lên, hồn đạo khí gia tốc toàn bộ khai hỏa, thay đổi tốc độ trong tích tắc rồi gia tốc đưa hai người nháy mắt đến gần Kim Hùng ngàn năm.
Ba mặt kia, trong ba hồn thú, Kim Báo ngàn năm cách họ không đến 20m. Hai hồn thú còn lại tốc độ không bằng, khoảng cách còn xấp xỉ 50m.
Khoảng cách này đã đủ để Vũ Hạo làm được khá nhiều chuyện.
Thân thể đột nhiên ẩn mất, Ám Kim Khủng Trảo lại giơ lên, lúc này Hoắc Vũ Hạo không tấn công đỉnh đầu như trước. Dưới tình huống phải tiết kiệm hồn lực tối đa, tất nhiên hắn không rảnh phân cao thấp với độ cứng đầu lâu của Kim Hùng ngàn năm, huống gì Kim Hùng có lực phòng ngự mà không phải U Linh Lang hay Mặc Lân Mãng có khả năng so được.
Trảo sắc màu vàng nhạt đâm vào sau cổ Kim Hùng ngàn năm đã mất đi ý thức, xuyên lên trung khu thần kinh, thân thể khổng lồ mềm oặt nên xuống đất. Sinh mệnh lực điên cuồng trút ra khỏi cơ thể.
Hòa Thái Đầu chuyển động, cũng ra phía sau Kim Hùng ngàn năm, lấy thân thể khổng lồ làm công sự che chắn. Hoắc Vũ Hạo cũng ở đó, mũi chân điểm lên thân Kim Hùng ngàn năm, theo thế nhảy lên lộn vòng quay lại bên cạnh.
Cánh tay phải giơ cao sau đầu, cả người Hoắc Vũ Hạo cũng uốn cong, trông cứ như một cây rìu chiến đang súc thế chuẩn bị đại khai sát giới. Lúc này, Kim Báo ngàn năm cũng đã bổ nhào đến gần.
Một luồng hào quang vàng nhạt khủng bố bùng nổ từ trên tay phải Hoắc Vũ Hạo, hồn kỹ Ám Kim Khủng Trảo chân chính lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường.
Quang ảnh khổng lồ màu vàng nhạt xẹt qua trên không, khí tức khủng bố áp bức hai con hồn thú ngàn năm còn lại đang dùng tốc độ tối đa phóng như điên cũng phải phanh gấp.
Đang phóng lên trời, dự định phát động toàn diện công kích Hoắc Vũ Hạo, thân thể Kim Báo ngàn năm lóe ra kim quang, thay đổi ý định muốn ngăn cản. Nhưng tiếp đó, cơ thể kim loại biến thành một mớ mảnh thịt từ trên cao rớt xuống.
- Ta ngất, Ám Kim Khủng Trảo!
Tiền Đa Đa rốt cục nhận ra cái khối hữu chưởng cốt này là cái gì, Ám Kim Khủng Trảo Hùng hồn thú nổi tiếng cỡ đó ai mà chẳng biết a! Bây giờ Tiền Đa Đa cũng không giấu nổi thần tình hâm mộ Hoắc Vũ Hạo đến chết mất. Muốn đánh chết Ám Kim Khủng Trảo Hùng chẳng những quá khó, mà quan trọng hơn, càng khó mà tìm được một con Ám Kim Khủng Trảo Hùng có niên hạn phù hợp với mình a! Hơn nữa năng lực thiên phú của Ám Kim Khủng Trảo hùng cũng không chỉ có một loại, may mắn lắm mới có được một hồn cốt cánh tay của nó, còn cái vận may nhận được bàn tay Ám Kim Khủng Trảo có hồn kĩ, quả thực khó càng thêm khó.