[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 154 : Giam giữ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Khác với đa số Zago, bọn chúng không biết tự sát. Nhưng cái loại sâu mềm chỉ huy này một khi cảm thấy không còn hi vọng sống nữa sẽ tự động khô quắt lại. Vương Động đã gặp thế vài lần, hắn vô cùng chán ghét cái âm thanh kếu “chít chít, ừng ực” của con này lúc sắp chết, lại thêm cái vòi trên đầu cứ khua khoắng loạn cả lên. Chính vì vậy hắn mới nghĩ ra phương pháp “vần vò” lộn nhào chúng, giống như hồi nhỏ vần trái cây rau quả vậy. Có một lần ngẫu nhiên đột nhiên nghe thấy tiếng nổ đó, Vương Động đã vô cùng thích thú. Nó giống như là một tiếng pháo thắng lợi vậy, mặc dù vẫn có chút gì đó buồn chán. Lúc này xa xa truyền đến mấy tiếng hò hét khá đặc biệt, không phải âm thanh của tộc Zago. Bạn học Vương Động thấy thế đang ngồi nhìn trời bỗng nằm bẹp xuống. Vì sao quân đội cứ luôn nhằm lúc hắn giải quyết hết trận chiến mới mò đến chứ??? Sau khi đội tự vệ tư nhân vào trong Thiên Đường đảo, quân đội Liên Bang cũng đi vào. Chiến sĩ võ trang cùng bọn sâu triển khai chiến đấu kịch liệt, chính xác phải nói là một trận chiến “Thanh lý” mới đúng. Số lượng sâu còn lại cũng không nhiều, hơn nữa con sâu mềm phụ trách chỉ huy đã chết mất xác, còn lại bọn sâu chia năm bè bảy đảng rời rạc, bị quân đội giết hết chỉ là vấn đề thời gian. Triệu Vĩnh Trác cũng không dám chậm trễ. Quân đội không phải là đều giao chiến với sâu, còn có một bộ phận đi cứu người. Vương Bí cũng không phải người thường, Dũng Sĩ tướng quân cũng không phải người dễ chọc đến. Huống chi sự tình lần này còn có vài ẩn số, mặc dù hắn không biết vì sao, nhưng lệnh của cấp trên thì cứ thế mà làm thôi. Chỉ mong 3 tên nhóc đó mạng lớn. Chẳng qua bị nhốt cùng nhiều sâu lâu như vậy trên đảo, chỉ sợ đã thành bữa ăn ngon mất rồi… Mục đích hàng đầu của vệ đội là bảo hộ căn cứ ăn toàn, chỉ cần căn cứ không bị phá hủy, có thểm giảm được tổn thất lớn nhất. Bọn người Mã Tiểu Như dưới sự bảo vệ của vệ đội đang sốt ruột tìm kiếm nhóm Vương Động. Một tiểu đội Liên Bang chợt phát hiện một gò đất lớn có rất nhiều thi thể Zago tộc, còn có ba thanh niên bị hôn mê bất tỉnh. “Đội trưởng, đã tìm được người rồi” “Mấy?” “3 người, đều đã bất tỉnh, thương thế không nhẹ” “Khá lắm, lập tức mang về ,” Chú ý, đừng để cho người bên kia phát hiện ra” “Rõ!” Binh lính ra hiệu cho nhau, lập tức có người cởi quần áo ra thay cho 3 người kia, sau đó cõng lên hướng về quân hạm chạy như bay. Trên chỉ huy hạm, Triệu Vĩnh Trác thở phào một hơi nhẹ nhõm. Hành động lần này rõ ràng đả kích lớn, nếu liên lụy đến sinh tử của Vương Bí khéo sẽ xảy ra chuyện lớn! Giờ biết được Vương Bí không sao, tiếp theo là phải thu thập chứng cứ. Thí nghiệm trên Thiên Đường đảo khẳng định đã vi phạm nội quy rất lớn, những thứ khác không nói, nhưng số lượng Zago trên đảo đã vượt qua chỉ tiêu rất nhiều, hơn nữa không được khống chế! Là một quân nhân trẻ tuổi, Triệu Vĩnh Trác đầu tiên là đem tin tức Vương Bí an toàn cùng với tình hình trước mắt gửi báo lên cấp trên. Bất ngờ là rất nhanh có mệnh lệnh truyền đến, mệnh lệnh này khiến cho Triệu Vĩnh Trác có điểm nghi vấn, nhưng vẫn phải làm theo. Đại khái sau khi Vương Động bị đưa lên chiến hạm của Triệu Vĩnh Trác, hơn 10 phút sau bên phía Mã Tiểu Như cũng nhận được tin báo. Materazzi và Samantha rất là tức giận, quân đội thế mà dám tự tiện bắt giam học sinh của họ?! “Triệu Vĩnh Trác chỉ huy, học sinh của chúng tôi đang ở trên chiến hạm của cậu phải không?” Là hiệu trưởng của Berna, Materazzi không hề khách khí hỏi thẳng. Samantha dù sao tuổi vẫn trẻ, mặc dù là người thừa kế của gia tộc, nhưng chẳng qua cũng chỉ là công ty buôn bán mà thôi, ở quân đội không hề có lực ảnh hưởng. Chẳng qua vì gia tộc cô và Mã gia, cùng với Chiến sĩ Đao Phong có quan hệ sâu xa nên người ta nể mặt thì tốt, không nể mặt cũng đành phải nhẫn nhịn. Nhưng Materazzi thì khác, Berna những năm gần đây bồi dưỡng được không ít tinh anh, Triệu Vĩnh Trác cũng không dám không nể mặt vị hiệu trưởng già này. “Hiệu trưởng Materazzi, Vương Bí, Apache cùng với Vương Động ba người lần này là nhân chứng của sự kiện, cũng là người bị hiềm nghi, chúng tôi phải tạm thời bắt giữ!” “Triệu chỉ huy, cậu đang đùa đấy à? 3 học sinh này chính là trùng hợp gặp bọn Zago bạo động, bọn họ cũng là người bị hại. Tôi hi vọng anh lập tức giao bọn họ ra đây!” Samantha cũng nổi giận. Sự tình ngày càng phiền toái không ngờ, ngay cả học sinh cũng bị liên lụy, quân đội quả thực điên rồi. “Hiệu trưởng Samantha xin bớt giận. Tôi cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh cấp trên. Zago trên Thiên Đường đảo nhìn qua cũng tầm trên 5000 con, đã nghiêm trọng vượt quá tiêu chuẩn thí nghiệm. Mà chúng ta lúc đến hiện trường đã có hơn 1000 Zago bị chết. Sự tình quá mức kỳ lạ. 3 học sinh này chúng ta phải điều tra lại. Về phần phương diện an toàn xin cứ yên tâm. Bọn họ sẽ được hưởng chế độ đãi ngộ chữa bệnh tốt nhất ở quân đôi, hơn nữa không được sự cho phép của các vị, quân đội sẽ không làm bất cừ việc gì với họ!” Triệu Vĩnh Trác đã liên lạc về phía cấp trên. Thực ra lúc đầu khi hắn đem tin Vương Bí gặp nguy hiểm báo lên, lập tức nhận được lệnh là đem Vương Bí trở về. Ai ngờ lúc sau lại phát sinh biến hóa, Triệu Vĩnh Trác cũng không phải đứa ngốc. Hắn cảm giác được có gì đó kỳ lạ, không hiểu sao lại phát sinh trên người 3 học sinh. Có lẽ chủ yếu là vì Vương Bí, 2 người kia chỉ để che mắt thiên hạ. Vấn đề này không phải việc hắn phải lo lắng. Quan trọng là chiến sỹ truyền hình ảnh ở chiến trường về khiến hắn phải giật mình. Xác Zago có ở khắp nơi, đại khái trong phạm vi mấy trăm mét có vô số xác chết. Đây tuyệt đối không phải là việc 3 học sinh có thể làm được. Rõ ràng là cao thủ đỉnh cấp. Chỉ là ai đã cứu 3 học sinh này chứ? Việc hắn lo không chỉ có thế, vấn đề là cao thủ của phe nào lại xuất hiện ở đây? Truyền thuyết nói rằng trong ngũ đại gia tộc, bên người của truyền nhân đích truyền luôn có cao thủ bảo vệ ngầm. Đương nhiên đây cũng chỉ là truyền thuyết. Triệu Vĩnh Trác chỉ có thể sưu tập tư liệu, những việc khác hắn không quản nổi. “Triệu chỉ huy, bọn họ nếu bị tổn thương gì, anh toàn bộ phải chịu trách nhiệm!” Mã Tiểu Như sắc mặt lạnh như băng. Rõ ràng vị Đại tiểu thư này đã nổi giận! Trong lòng Triệu Vĩnh Trác cũng phát lạnh, nhưng dù sao hắn là người của Kim Ưng phái hệ chủ chiến, cũng thực sự chẳng quan tâm đến ý của Mã Tiểu Như. “Tôi chỉ làm theo lệnh, các người có vấn đề gì thì liên hệ với bộ chỉ huy đi” Vừa nói xong hắn đã ngắt điện thoại liên lạc. Sự tình còn chưa kết thúc. Cát Mạch Tư đã dẫn người đi bảo vệ căn cứ. Trong đó còn nhiều vấn đề nghiên cứu cơ mật, không thể để cho quân đội nhúng tay vào, hơn nữa giờ lại là lo chuyện hậu trường nữa. Mã Tiểu Như không ở đây thì thôi, cô đã có mặt thì nhất định không thể mặc kệ được, phải xử lý tốt chuyện này. Nếu không một khi tin đến giới truyền thông, nhất định sẽ ảnh hưởng càng lớn, thậm chí đến cả Mã gia. Samantha cùng với Materazzi không ngờ đến thái độ của quân đội lại mạnh mẽ như vậy, chẳng qua cũng có chút an tâm, Triệu Vĩnh Trác có lẽ không dám làm bừa. Nhưng vấn đề là quân đội muốn bắt giữ 3 học sinh là có mục đích gì? Hai vị hiệu trưởng nhìn nhau, cùng nghi hoặc trong lòng. Quân nhân của Kim Ưng phái hệ chủ chiến rõ ràng đối lập với các thế lực cũ không phải ngày một ngày hai, cho nên phản ứng như vậy cũng là bình thường, muốn đục nước béo cò. Nhưng việc liên lụy lên 3 người bọn Vương Bí rõ ràng không hề có lý do gì. Cả hai đều thầm nghĩ, chắc chắn sự việc có gì mờ ám! Sau khi trải qua trị liệu, 3 người khôi phục rất nhanh. Apache cùng Vương Động vẻ mặt đều ngạc nhiên, nhìn xung quanh toàn là chiến sĩ võ trang vác súng lên đạn nhằm vào, dường như không phải là cứu bọn họ mà giống như đã giam giữ họ thì đúng hơn. Ba người vừa tỉnh, Triệu Vĩnh Trác đã được báo tin. Vương Bí một mình được đưa ra ngoài “Tôi muốn gặp cha!” “Tướng quân đang đợi cậu!” Triệu Vĩnh Trác chuyển hình ảnh, Dũng Sĩ tướng quân hiện lên, đó là một người trung niên nghiêm túc, nhìn là biết thuộc dạng “không cười bao giờ”. Nhìn thấy đứa con vừa gặp đại nạn không chết, ông ta cũng không lộ ra biểu tình dao động nào cả. Bất ngờ Vương Bí mở miệng trước :”Con muốn trở về” “Triệu chỉ huy, sắp xếp đi!” “Rõ, tướng quân!” Triệu Vĩnh Trác không hề dám có ý gì gọi là phản đối mệnh lệnh cả, thật là kỳ quái. “Có muốn nói lời tạm biệt với hai người bạn của cậu không?” Tuy rằng không cùng một phe, nhưng uy vọng của Dũng Sĩ tướng quân trong quân đội cũng khá cao. Vương Bí khẽ lắc đầu, cũng không nói gì thêm. Triệu Vĩnh Trác lập tức cho người dẫn hắn rời đi. Ba người tuy rằng bị thương nhưng đều là nội thương, còn chưa đến mức gãy xương. Trải qua trị liệu tế bào, ngoại thương đã khỏi hẳn, liên tục trị liệu có thể sẽ hồi phục ngay. Triệu Vĩnh Trác biết lần này câu được cá lớn, đang hứng chí bừng bừng định tự mình đi lên Thiên Đường đảo thì bỗng nhận được lệnh từ tổng bộ. Mệnh lệnh này rất kỳ lạ, đó là đem Vương Động cùng Apache lập tức gọi vào tổng bộ. Triệu Vĩnh Trác không rõ hai tên nhóc này có đắc tội gì với người nào hay không? Hay có người muốn “mượn” lời hai nhóc này để thực hiện mục đích gì? Nhưng là một quân nhân, hắn cũng chỉ biết chấp hành mệnh lệnh. Trên Thiên Đường đảo, Zago đã bị các chiến sĩ võ trang giết hết 8,9 phần. Các tổ chiến sĩ đang tiến hành càn quét ở tầng sâu, không hề buông tha cho một con Zago nào. Mà sĩ quan chỉ huy hai bên đang tranh cãi ở cửa căn cứ. Quân đội cứ muốn tiến vào căn cứ để “Điều tra” trong khi bên kia không chịu. Tộc Zago đã bị không chế, nhưng hai bên không ai chịu nhường ai, tình thế có vẻ căng! Samantha cùng với Materazzi cũng biết việc này không phải việc họ can thiệp được. Hiện giờ cần làm chính là đem 3 học sinh trở về. Bọn họ còn có kế hoạch đặc huấn cần tiến hành, chỉ là bên phía quân đội không hề phản ứng gì. Materazzi cũng đành dùng mối quan hệ để nghe ngóng trước đã. Chuyện này bất kể thế nào cũng không thể để liên lụy đến các học sinh được. Các học sinh khác cũng chỉ có thể lưu lại t rên thuyền. Kế hoạch đặc huấn còn phải tiếp tục tiến hành. Đợt thứ hai chính là phân công theo khoa mà chuyên môn. Chiến đấu võ trang cần luyện kỹ xảo chiến đấu, kỹ thuật tinh chiến cần luyện thao tác, khống chế, ý thức..v.v.. Trọng trang áo giáp cần luyện khống chế và phân phối thể lực. Tin tức đối kháng, về mặt này Trương Viêm Trương Thái cùng với Lumi biểu hiện hôm nay vô cùng tốt, nhưng tin tức đối kháng không chỉ có tấn công mà còn có phòng thủ. Biển học vô bờ, ba người còn phải bổ túc nhiều thứ nữa. Đám người Tạp Nhĩ cũng không còn cách nào khác đành tiếp tục huấn luyện. Các chuyện khác giao cho hiệu trưởng lo. Biết được 3 người bình an rồi thì cũng không còn lo lắng nhiều nữa. Dù sao 3 người họ cũng chỉ là xông vào chỗ không nên tới, hơn nữa cũng chỉ là học sinh, nhiều lắm bị hỏi vặn vẹo một chút thôi, huống hồ còn có 2 hiệu trưởng “bảo kê”. Hai bên giằng co một thời gian rất dài, suốt cả ngày ai cũng không chịu nhường ai. Mãi đến buổi tối Materazzi mới nhận được tin Vương Bí đã trở về Châu Âu, còn Apache và Vương Động đã bị quân đội giải về tổng bộ, nghe nói sẽ bị thẩm vấn. Vương Bí đã lạ, quân đội càng kỳ lạ. Quân đội không bắt giữ Vương Bí, sao Vương Bí lại không yêu cầu trở về chứ? Dù sao cũng nên về báo tin bình an chứ! Mà quân đội lại muốn biết gì từ trong miệng của Vương Động cùng Apache chứ?