[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Thân hình Vương Động bạo thối, bí quyết Đao Phong trong cơ thể hắn nhanh chóng vận chuyển hóa giải lực xung kích. Hắn lại tiếp tục xông lên…
Hạch lực khủng bố như sóng biển tuôn trào. Để hình thành dạng hạch lực như vậy đối với bí quyết Đao Phong không khó khăn nhưng mấu chốt là sau khi phát ra thì bảo trì trạng thái đó như thế nào?
Vương Động lại vọt lên khiến Khương Long kinh ngạc. Một chưởng khi nãy vậy mà chưa đánh chết hắn. Không thể nhẫn lại, hắn lại đánh ra Bài Vân Chưởng; lần này còn có thêm lực kéo. Một chưởng này khiến Võ Thần Tự Nhận cả người run lên, nhưng lần này hắn không bị đánh bay.
Thét dài một tiếng, Bài Vân Chưởng không ngừng oanh kích, Võ Thần Tự Nhận tựa như một con thuyền nhỏ trong sóng dữ, tùy thời có thể bị đập tan thành từng mảnh.
Vương Động cơ hồ đã đem kỹ thuật chiến đấu của mình phát huy đến cực hạn, bộ pháp biến hóa cố gắng mượn lực tá lực, chỉ là dưới uy thế mạnh mẽ của đối phương thì vẫn vô cùng gian nan. Nhưng chỉ có như vậy hắn mới có thể cảm nhận được lực lượng áo nghĩa của Bài Vân Chưởng, dù chỉ là một bộ phận.
Khương Long đã hoàn toàn khống chế thế cục, hắn không ngờ rằng đối thủ lại ương ngạnh đến vậy. Nếu đã vậy thì hắn cũng không vội vã mà giải quyết trận đấu, hắn muốn xem Võ Thần Tự Nhận có thể chống đỡ bao lâu, cũng là để mọi người nhìn rõ kỳ tích không thể tồn tại!
Vương Động tuy chống đỡ được qua hai chưởng nhưng lực xung kích vào trong cơ thể thì hắn đã mơ hồ có linh cảm về chưởng pháp – đây chính là điều hắn muốn.
Vương Động lui về phía sau rồi đột nhiên đánh ra một chưởng.
Oanh…
Khương Long cũng không nghĩ kẻ này vẫn dám cùng hắn đối chưởng!
Nhưng kết quả lại khiến Khương Long bất ngờ, bởi hắn đã cảm nhận được lực đạo trong chưởng pháp của đối phương đã có xu thế giống với Bài Vân Chưởng!
Loại lực lượng này tuy nhỏ bé nhưng chính là áo nghĩa của Bài Vân Chưởng.
Người này quả thực là có thể sử dụng chiêu thức của người khác!
Sau đợt giao kích, Khương Long đột nhiên lui về đằng sau, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Võ Thần Tự Nhận “Để ta cho mi nếm thử thứ này, xem mi học được đến đâu!”
Trong trận chiến này hắn đã đặt mình vào tư thế của người thắng, nhưng lại bị Võ Thần Tự Nhận học được áo nghĩa của Bài Vân Chưởng – quả thực là đáng giận. Khương Long quyết định dùng một chưởng giải quyết trận đấu.
Vốn Vương Động đối với Bài Vân Chưởng có chút hứng thú nhưng sau khi nhìn thấy tận mắt một kích của ông chú Võ Thần Tự Nhận thì hắn đã không còn hứng thú với Bài Vân Chưởng. Tiếp đó, trong lúc chiến đấu với Khương Long hắn cũng chỉ muốn học lấy yếu nghĩa của chưởng pháp.
Hạch lực bộc phát, cánh tay trái của Khương Long cầm lấy cổ tay phải, bàn tay phải hắn nửa khép nửa mở, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng. Trong hai tay tựa hồ có xuất hiện thiểm điện, mơ hồ có tiếng sấm truyền ra.
“Chưởng Tâm Lôi!” “Quả thực là đã sử dụng đến Chưởng Tâm Lôi!” Trương Tĩnh mỉm cười. Cô biết rõ Khương Long đang nghĩ gì. Nếu còn tiếp tục để đối phương học lấy áo nghĩa của Bài Vân Chưởng thì đối với một người coi trọng sự hoàn mỹ như Khương Long sẽ khó có thể chấp nhận. Cho nên trước khi đối phương có thể lĩnh ngộ thêm thì cần giải quyết đối phương; đại khái Khương Long lúc này đã có chút hối hận bởi khi nãy sao không giải quyết luôn đối thủ.
Đây chính là biểu hiện của sự xúc động, tại tình thế toàn toàn giữ quyền chủ động thì tâm lý chủ quan của bản thân đã làm cho đối thủ có cơ hội. Cũng chính sự chủ quan này đã làm cho bao cao thủ tự cổ chí kim phải ngậm ngùi cay đắng. Chỉ mong Khương Long có thể kịp sửa chữa, phản ứng hiện tại cũng không tính là quá trễ.
Chưởng Tâm Lôi là sát chiêu của Bài Vân Chưởng. Không ngờ rằng Khương Long trong lúc trở thành chiến sĩ cấp năm lại có thể sử dụng một chiêu này. Bí mất của Chưởng Tâm Lôi không ai biết rõ, chỉ biết rằng áo giáp võ trang chỉ có thể ngăn cản một phần rất nhỏ Chưởng Tâm Lôi, mà lực lượng chủ yếu của nó tác dụng trực tiếp lên cơ thể. Đơn giản mà nói thì nó mang một lực xuyên thấu nhất định.
Tại trong thực chiến nhưng chiêu thức hàm chứa lực xuyên thấu đều là những chiêu trí mạng, không ít người có hạch lực phòng ngự cường đại, nhưng chiêu thức này chính là khắc tinh của nó.
Khương Long quả là giỏi, 19 tuổi đã có thể lĩnh ngộ ra tuyệt học Chưởng Tâm Lôi. Quả là có tư cách để xếp trong thập đại thanh niên cao thủ. Người trẻ tuổi hiện nay muốn bằng năng lực bản thân chính diện ngăn cản Chưởng Tâm Lôi sợ rằng không có, cho dù hạch lực có mạnh hơn hắn cũng rất khó.
Khương Long quả thực khó chơi!
Tất cả người chơi trợn tròn mắt, Chưởng Tâm Lôi có thể xưng là một tuyệt học của toàn nhân loại, trong hiện thực khó có thể thấy vậy mà lúc này đây bọn họ đang được tận mắt chứng kiến.
Trong đám thanh niên trẻ tuổi thì chiêu thức này quả thực là một siêu cấp sát chiêu.
Huống chi Võ Thần Tự Nhận còn không mang áo giáp võ trang, có thể nói lần này không chết đã là may mắn lắm rồi.
Có lẽ Võ Thần Tự Nhận đang bị Chưởng Tâm Lôi làm cho kinh hãi đến ngây ngốc, hắn đến hiện giờ vẫn không hề nhúc nhích, hai mắt nhìn chằm chằm vào Chưởng Tâm Lôi.
Một số người vẫn nuôi hi vọng, nói không chừng Võ Thần Tự Nhận thật sự có thể mô phỏng lại Chưởng Tâm Lôi!
Khương Long xuất thủ, tay phải của hắn như một vũ khí trí mạng đột nhiên đẩy ra. Lúc chưởng pháp của hắn xuất ra thì cũng là lúc Võ Thần Tự Nhận mất mạng.
Mà hai mắt của Võ Thần Tự Nhận thì vẫn chằm chằm nhìn vào Chưởng Tâm Lôi, phảng phất như hắn gặp được tình nhân trong mộng ở đó vậy.
Tiếng sầm mơ hồ, quả là tuyệt diệu! Điều này khiến Vương Động như khám phá ra được điều gì đó…
Hắn vốn tưởng rằng đã xem thấu áo nghĩa của một chưởng kia của ông chú Võ Thần Tự Nhận, nhưng khi thấy Chưởng Tâm Lôi xuất hiện thì hắn mới hiểu được: Hóa ra là như vậy!
Chưởng Tâm Lôi?
Hắn không biết!
Võ Thần Tự Nhận đã xuất thủ. Vẫn là một chưởng!
Một chưởng này căn bản không thể nào so sánh với Chưởng Tâm Lôi của Khương Long, vậy mà hắn vẫn muốn dùng chưởng đối chưởng. Võ Thần Tự Nhận đang giãy dụa trong giờ phút cuối cùng…!
Kết thúc rồi!
Cameron xụi lơ trên ghế. Không vẫn chưa kết thúc, trong chốc nữa là phải xách va ly ra đường rồi.
Trương Tĩnh lúc này đã có phán định về kết quả trận đấu, lúc này cô chỉ lắc đầu. Cô không ngờ rằng đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng cô xem người này chiến đấu.
Trong nháy mắt, thắng thua đã có…
Khương Long không thể tin!
Không một người nào có thể tin tưởng!
Trương Tĩnh đang định đứng dậy thì bỗng nhiên dừng ngay lại.
Đây quả là một kết quả quá bất ngờ, có tính chấn động cực mạnh.
Nhưng người bị ‘hủy diệt’ lại không phải là Võ Thần Tự Nhận mà là Khương Long.
Vào lúc song chưởng tiếp xúc, mỗi người đều cho rằng cánh tay phải của Võ Thần Tự Nhận sẽ phải tan xương nát thịt, nhưng vào lúc này đây tay hắn vẫn nguyên vẹn như xưa….
Chỉ là toàn cánh tay phải của Khương Long đã trở thành một đoàn sương máu.
Một giây sau, Khương Long bắt đầu ngã xuống. Cho đến khi cả người đập mạnh xuống đất hắn vẫn mở trừng mắt – hắn không tin được vào kết quả này.
Chuyện không một ai tin nổi đã xảy ra. Trên thế giới này có loại chưởng pháp bá đạo đến vậy sao?
Cho tới bây giờ chưa từng được nghe nói qua!
Cho dù Chưởng Tâm Lôi được xưng là tối hung mãnh cũng không thể làm đối thủ tổn thương mảy may. Một chưởng này của Võ Thần Tự Nhận không khác nào đặt một quả bom trên cánh tay của Khương Long khiến trong nháy mắt tay hắn nát bấy, lực bạo phát từ bên trong phát ra.
Vương Động rõ ràng, chưởng pháp này của Võ Thần Tự Nhận thật là báo đạo, một chưởng pháp thật ‘tanh máu’. Ngay cả Vương Động cũng có chút cảm thấy sợ hãi.
Ông chú Võ Thần Tự Nhận này đến cùng là ai? Vương Động mang theo nghi vấn này mà rời đi, lưu lại vô số câu hỏi to đùng cho khán giả quan chiến.
Cameron liên tục làm dấu thánh. Ông ta nhanh chóng uống vài viên thuốc trợ tim, trận chiến này quá kích thích.
Ông ta nhìn sang các nhân viên bên cạnh, Cameron ổn định lại tâm tình “Các bạn, chúng ta tiếp tục được hành nghề rồi.”
Mâu Tu cùng Emma kinh hãi nhìn nhau. Bọn họ từ rất sớm đã chú ý Võ Thần Tự Nhận; cho dù trong lúc những người khác cho rằng hắn đã thua thì hai người vẫn tin tưởng gã này còn dấu hậu chiêu. Nhưng không thể nào nghĩ ra được Võ Thần Tự Nhận có thể đánh ra một chưởng pháp bá đạo đến vậy. Chưởng Tâm Lôi Bài Vân Chưởng kia đứng trước mặt hắn không khác nào đồ trang trí.
“Cậu đã bao giờ thấy qua chưởng pháp như vậy chưa? có lẽ là cần tìm thêm tư liệu, thậm chí là tư liệu lịch sử.” Emma ngơ ngac một lúc rồi nuốt nước miếng.
“Tìm cái đầu cậu ấy! Không phải tất cả mọi tư liệu đều nằm trong óc cậu rồi sao? Nếu cậu còn không biết thì tra thêm để làm gì?”
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Ôi trời, tất nhiên là đến gặp người tình trong mộng của cậu. Biết đâu cô ấy sẽ biết chuyện này, huống chi lý do này cũng không tệ!”
“Điều này không ổn lắm, trễ lắm rồi.” Emma hơi chút do dự, gãi gãi đầu.
“Đàn ông con trai đã nghĩ là làm, không được do dự. Hỏi vài câu có chết đâu mà sợ, người đâu mà cứ như đàn bà!”
Đúng! Không được do dự, Emma lấy hết can đảm bấm số của Trương Tĩnh. Kỳ thực từ khi nhập học đến giờ Emma vô cùng thần tượng cô bạn học lớp trên này, nhưng hắn cũng chỉ mới gặp qua vài lần khi gia nhập vào những buổi thảo luận của Trương Tĩnh.
Oa…. Tiếng kêu, tiếng huýt chói tai vang lên. Không cần biết đây là chưởng pháp gì, chỉ cần biết tất cả đều chỉ là phù vân trước một chưởng này của Võ Thần Tự Nhận.
Một chưởng pháp thật khủng bố, đầy uy lực khiến cho Chưởng Tâm Lôi ảm đạm thất sắc – một chưởng pháp chưa từng có từ trước tới nay.
Bên cạnh võ đài tiếng hoan hô vẫn tiếp tục vang lên đến hơn 10 phút sau, mọi người dường như vẫn chưa thỏa mãn khi lưu luyến nhìn về phía võ đài trống không rồi mới chịu rời đi. Tuy bọn họ biết Võ Thần Tự Nhận sẽ không xuất hiện để vẫy tay chào bọn họ nhưng bọn họ vẫn nguyện ý lưu lại một lát.
Vô luận có bao nhiêu người rung động, nhưng có một người lúc này lại trầm mặc vô cùng.
Tại lần trước, hắn không biết cảm thụ của Ciscoco, chỉ là hiện tại hắn còn thống khổ hơn so với Ciscoco. Lúc tham gia trận chiến này hắn đã tự nhủ mình sẽ thắng. Vậy mà hắn thất bại, thất bại một cách thảm hại. Từ khi hắn sinh ra đến giờ hắn luôn kiêu ngạo về bản thân mình. Hắn luôn cố gắng tu luyện Bài Vân Chưởng, hắn tin rằng Bài Vân Chưởng trong tay hắn sẽ phát dương quang đại, bởi vì thế tuy trong lúc tu luyện thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma nhưng hắn không bao giờ ngưng cố gắng. Sự cố gắng của hắn đã có hồi báo, 19 tuổi hắn bước vào cảnh giới cấp năm khiến cả gia tộc không khỏi vui mừng. Hiện hắn còn nhớ rõ cả nụ cười trên khuôn mặt cha hắn.
Hắn là thiên tài, là siêu cấp thiên tài. Mỗi người đều nói như vậy, ngay cả hắn cũng tin mình là như vậy nhưng hắn không bao giờ thôi cố gắng.
Vậy mà hiện giờ hắn thất bại.
Bị một kẻ có tinh thần lực cấp bốn đánh bại. Bài Vân Chưởng mà hắn dành cả tâm hồn vào đó sao lại yếu ớt đến vậy.
Thế giớ của hắn lúc này chỉ có hai màu đen trắng, mồ hôi lạnh toát ra toàn thân, khí lực toàn thân đã biến đi đâu hết.
Chẳng lẽ mình đã sai lầm?
Nhưng là sai ở đâu?
Trên thế giới này còn thứ chưởn pháp mạnh hơn Bài Vân Chưởng sao?
Đối với việc chuyên nghiên cứu chưởng pháp, cũng như việc nghiên cứu võ học cổ đại để thu lấy kinh nghiệm từ nhỏ hắn không hề biết là có một loại chưởng pháp như vậy. Nhưng chính thứ chưởng pháp này khiến toàn thân hắn vẫn còn run rẩy đến bây giờ.
Khương Long vẫn bất động, dần dần, ngay cả suy nghĩ của hắn cũng chậm dần lại.