[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
"A, bạn học Vương Động tới kìa!" Vương Động giống như một đại minh tinh, trong nháy mắt đã bị cả đám con gái quây vào giữa.
"Bạn học Vương Động, cuối cùng bạn cũng trở lại!"
"Chúng mình chờ bạn lâu rồi!"
Đám con gái rất hưng phấn, thậm chí mặt còn hơi ửng đỏ, ánh mắt nóng bỏng. Hơn nữa trong tay mỗi cô đều cầm cái gì đấy... hình như là… phong thư.
Ở thời đại khoa học kỹ thuật, thư đã không còn tác dụng nữa. Nếu như nó xuất hiện thì chắc chắc là có ý nghĩa đặc thù nào đó.
Ví dụ như thông báo.
Tâm tình của Vương Động rung động mãnh liệt, bắt đầu hơi khẩn trương. Từ nhỏ đến lớn hắn chưa bao giờ được con gái để mắt tới. Quả thật, có ông lão là sâu rượu, lại ở khu dân nghèo của chính phủ cứu tế, người cũng không anh tuấn hay có điểm xuất sắc hơn người thì đám con giá làm sao có thể để ý tới hắn. Hơn nữa Vương Động thường xuyên đi làm thêm, lại phải luyện tập bí quyết Đao Phong, nên căn bản là không thời gian hoạt động ngoại khóa.
"Bạn học Vương Động, chúng tôi có chuyện muốn làm phiền bạn!" Một học tỷ bước ra, dường như là đại biểu cho mọi người.
Vừa nghe đến hai chữ "làm phiền" thì Vương Động đã tỉnh táo trở lại. Rõ ràng chuyện này không phải vì hắn mà tới. Mình cũng không phải minh tinh thì làm sao có thể được đối xử như vậy.
Vương Động mỉm cười. - "Đều là bạn học, có việc gì xin cứ nói." – Sống ở khu ký túc nữ, nên đành vậy thôi.
"Bạn học Vương Động, bạn có thể chuyển giúp chúng tôi nhưng bức thư này cho Hồ Dương Hiên không?"
"Hồ Dương Hiên? Tôi hình như không quen." Vương Động suy nghĩ một lúc, quả thật không quen người nào như vậy.
Tâm tình đám nữ sinh đều đang rất kích động, nhưng vì cần Vương Động giúp nên mới cố nhịn. Dù sao đây cũng là học sinh lớp F duy nhất mà các nàng biết. Chẳng có cách nào, ai bảo hắn ở dưới lầu các nàng.
Nữ sinh dẫn đầu có vẻ rất nhẫn nại - "Bạn học Vương Động, Hồ Dương Hiên này ngày mai sẽ chuyển tới trường chúng ta. Vì cậu ấy không tham gia thi nhập học nên bị phân đến lớp F, là bạn học cùng lớp với bạn, nên mới phải phiền bạn."
Trong nháy mắt, tất cả nữ sinh đều dùng ánh mắt chờ đợi nhìn hắn. Chỉ là chuyển một ít thư, Vương Động tất nhiên rất vui vẻ giúp một chuyện nhỏ thế này. Dù sao cũng là quan hệ hàng xóm, nếu những nữ sinh này báo lên trường là nam sinh ở phía dưới sẽ không tiện, thế thì cuộc sống của hắn sẽ khổ rồi.
Cho nên bạn học Vương Động của chúng ta rất biết điều, tiếp nhận toàn bộ. Sau đó phòng hắn đã có thêm hai cái rương. Vương Động cũng chẳng buồn quan tâm chuyện này, Hồ Dương Hiên này có lẽ là một anh chàng đẹp trai nổi tiếng lắm đây.
Sau khi trở lại phòng, Võ Thần Tự Nhận bỗng nhiên xuất hiện. Lần này hoàn toàn không có màn dạo đầu té tát như bình thường - "Nhóc con, ta muốn bế quan, trong một thời gian ngắn sẽ không thể xuất hiện."
Vương Động ngẩn người ra. Võ Thần Tự Nhận tuy tính tình xấu xa nhưng đối với Vương Động đang cô độc thì lại là một người bạn. - "Lão muốn bế quan?"
"Hỏi thừa, ngươi cho rằng lão tử nói như vậy thì không tiêu hao à. Trước kia là lo lắng thằng nhóc ngươi không đủ thực lực, chẳng may chết đi thì ta cũng bị chôn vùi với ngươi luôn."
"Ha ha. Yêm tâm. Liên Bang là xã hội pháp chế, không phải là thế giới dã man như ở hành tinh Norton." - Vương Động gật gật đầu.
"Nhóc con, đừng có giả bộ ngớ ngẩn để lừa lão tử. Trước khi bế quan, có một chuyện phải dặn dò ngươi một chút. Nhân loại hiện tại có năm đại công pháp. Tất cả đều rất thần kỳ. Nhưng cho dù là năm đại công pháp cũng không thể vượt quá hai trăm độ. Bí quyết Phong Đao này tám chín phần là thật. Ngươi bây giờ hẳn là đã hiểu được một ít trong đó, nhưng trước khi có năng lực bao vệ mình thì tuyệt đối không được để lộ ra. Thực lực như lão tử còn bị giam cầm trong này chính là một bài học. Cẩn thận một chút thì tốt hơn. Nhưng công pháp muốn tiến bộ thì không thể không có thực chiến. Cái TPA kia cũng là một cách. Không nói nhảm nữa. Còn đường của ngươi, ngươi tự mình quyết định đi."
Võ Thần Tự Nhận cực kỳ nghiêm túc nói. Kỳ thật vừa rồi khi chứng kiến Vương Động chiến đấu, Võ Thần Tự Nhận mới chính thức an tâm. Hắn xuất hiện nhiều như vậy cũng làm tiêu hao lực lượng tinh thần. Sở dĩ thỉnh thoảng phải bổ sung là vì để phòng ngừa tinh thần lực tiêu tán số lương lớn, lại không có thực thể, một khi tản quang thì cái mạng nhỏ của hắn toi rồi. Thấy tiến bộ của Vương Động, hắn cũng dấy lên một tia hị vọng.
Vương Động thấy động tác lấp liếm của mình bị bóc trần nên cũng hơi ngượng. Dù sao cũng đã từng cùng Võ Thần Tự Nhận đồng cam cộng khổ.
"Nhóc con, không cần phải xấu hổ. Ngươi làm như vậy là đúng. Ta cũng không có ân huệ gì với ngươi, bí quyết Phong Đao cũng không phải là của ta, giữa chúng ta chỉ là giao dịch thôi. Làm người phải lưu lại ba phần, con đường võ đạo cũng không phải dễ đi, hãy làm những điều mình muốn!"
"Võ thần... Lão tự chiếu cố cho tốt!"
"Chết đi, đừng có làm như là tiễn đưa đám ma. Lão tử tiềm tu một thời gian ngắn sẽ khôi phục lại. Không có chuyện đừng quấy rầy lão tử!"
Nói xong Võ Thần Tự Nhận liền chui tọt vào không gian thủy tinh. Vương Động nhìn khắp căn phòng, trong lòng thoáng cảm thấy cô đơn. Lão nhân đi rồi, Cục Than thì không biết có thể khôi phục hay không, Võ Thần Tự Nhận cũng tiềm tu. Tuy Võ Thần Tự Nhận nói có vẻ thoải mái nhưng Vương Động cũng đã ở với hắn một thời gian. Nếu như không phải là tình huống không ổn thì chắc chắn sẽ không như vậy.
Chiến Thần điện... chính là nơi trong truyền thuyết nhân loại. Vương Động thật sự là một phần nắm chắc cũng không có. Nhưng đã đáp ứng Võ Thần Tự Nhận rồi, chỉ cần có khả năng, dù là đầm rồng hang hổ hắn cũng muốn xông thử một lần.
Vương Động nắm chặt hai tay, có bí quyết Phong Đao trong tay, hắn cũng không phải là không có chỗ dựa. Còn tương lai là cái dạng gì thì phải tự mình nắm chặt trong tay.
Võ Thần Tự Nhận sở dĩ không truyền thụ công pháp của mình cho Vương Động là vì sợ quấy nhiễu hắn. Không ai biết bí quyết Phong Đao rốt cuộc ra sao, cũng như không ai biết bộ mặt thật của Chiến Sĩ Đao Phong. Nhưng có thể chắc một điều, ai luyện thành bí quyết Đao Phong sẽ trở thành truyền thuyết vô địch thứ hai trong lịch sử nhân loại.
Mấy trăm năm qua, năm đại thế gia cùng một số tổ chức siêu cấp rất mong muốn tạo dựng lại thần thoại đó. Có thể nói, nếu không có Chiến Sĩ Đao Phong, không có Lý Phong thì sẽ không có nhân loại hiện nay. Đáng tiếc là Đao Phong Chiến Sĩ đã biến mất, nhưng loài người vẫn khao khát loại lực lượng này.
Vương Động lẳng lặng nằm trên giường. Cách đó không xa là là hai thùng thư tình to tướng. Thật là khác biệt đến thê thảm. Ở cái tuổi này, Vương Động làm sao lại không mong muốn có bạn bè. Chỉ là mười sáu năm qua, hắn cái gì cũng không có, bây giờ cũng chỉ có một mình.
Vương Động lĩnh ngộ một ít huyền ảo của bí quyết Phong Đao, cũng không còn hứng thú học bài nữa. Hắn chỉ có thể nghĩ đến việc ngả người đánh một giấc. Chỉ mong khi sáng sớm thức dậy, tất cả sẽ trở nên tốt hơn.
Sáng sớm khi Vương Động đi vào phòng học liền cảm thấy được không khí khác thường. Chẳng có cách nào, trước kia là một lũ con trai vây quanh cửa lớp F chờ Mã Tiểu Như. Bây giờ thì một đàn con gái ở đây, tám chín phần mười là chờ cái tên Hồ Dương Hiên chưa xuất hiện kia. Bạn học Vương Động thì càng giống một tên cửu vạn, khiêng hai cái thùng to tướng vào lớp trước mắt bao nhiêu người.
Học sinh lớp F đang cố phấn đấu. Hiện tại ở Alan, lớp F có thể khẳng định là cố gắng nhất vì người nào cũng biết, trong kì thi tháng tới, Mã Tiểu Như chắc chắn sẽ vào lớp A. Vừa nghĩ tới nữ thần sắp rời đi, những tên "đực rựa" này liền bộc phát sức lực. Ai cũng muốn đi theo đồng nghĩa với việc cấp bậc sẽ khác đi. Áp lực ở lớp A thoáng chốc đã tăng vọt, nhân số lại có hạn chế, một khi điểm cạnh tranh quá cao thì điểm chuẩn cũng tăng cao.
Hiện tại ai cũng muốn học ở lớp A.