[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Hồ Dương Hiên cũng không có biểu hiện gì - " Bạn học Vương Động, không biết chúng ta có thể đổi chỗ cho nhau không? Tôi là bạn của Mã Tiểu Như..."
Chẳng cần Hồ Dương Hiên nói xong, Vương Động đã khiến cho mọi người nghiến răng ken két - "Không vấn đề, các cậu nói chuyện đi, tôi qua bên kia." Hắn nói xong liền ôm đồ đạc của mình giống như đã muốn rời đi từ lâu.
Hồ Dương Hiên vừa thu hai thùng thư vào trong không gian thủy tinh thì lập tức bên ngoài vang lên những tiếng hét, rõ ràng là của nữ sinh lầu số năm.
Vương Động trong lòng chẳng còn từ nào để nói. Thật không biết những nữ sinh này nghĩ như thế nào. Xem bộ dáng thằng cha này nói không chừng lại chơi chán rồi vứt. Mà chuyện cũng chẳng liên quan tới mình. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Người đẹp như Mã Tiểu Như, đã là đàn ông tất sẽ động tâm, nhưng bây giờ chuyện hắn muốn làm có nhiều lắm.
Mã Tiểu Như liếc mắt nhìn Vương Động, hơi lắc đầu. Người cũng quá không có cốt khí. Người ta nói cho dù đàn ông có thể không có thực lực nhưng không thể không có cốt khí.
Mà Vương Động cũng đâu thèm quan tâm đến người khác nghĩ thế nào. Hắn ôm đống đồ của mình đến một góc ít người rồi bắt đầu cắm đầu vào học. Cuộc thi sắp tới rồi, không học không được, nếu trong đầu còn nghĩ đến truyện khác nữa thì làm sao thuộc được.
Mã Tiểu Như cũng không nói chuyện với Hồ Dương Hiên. Giáo viên đã đến, không bởi vì có hai học sinh đặc biệt mà đối xử đặc biệt. Đây cũng là nguyên tắc của Samantha – Nguyên tắc lớn nhất chính là công bằng.
Quả nhiên là mắt không thấy, tâm không phiền. Vương Động học một tiết rất thoải mái. Toàn bộ ánh mắt mang lực sát thương đã dồn lên hết người Hồ Dương Hiên.
Một tiết học đối với mọi người có chút khó chịu nhưng Vương Động lại hết sức thoải mái.
Tiết tiếp theo là tiết học giải phẫu tộc Zago, là tiết học chung cho nhiều lớp. Cũng không phải toàn bộ chương trình học đều học riêng rẽ là có một số tiết học chung nhiều lớp. Tiết học cũng không phân ra cấp mà tất cả cùng học, nhằm thúc đẩy sự cạnh tranh.
Đây cũng là tiết giải phẫu đầu tiên của học sinh năm thứ nhất.
Một số học sinh bạo gan đã đợi từ lâu rồi, cảm giác mổ phanh lũ sâu chắc chắn rất hay ho. Chỉ là các nữ sinh lại cực kỳ đau đầu, quá ghê tởm. Nhưng chẳng có cách nào, đây là môn bắt buộc, hơn nữa còn cực kỳ quan trọng.
Bất kể là hệ gì đều phải tham gia. Đây chính là để học sinh có thể hiểu rõ địch nhân lớn nhất loài người - tộc Zago.
Đồng thời cũng để hiểu rõ bản thân. Hơn nữa giải phẫu còn giúp tiêu trừ nỗi sợ hãi đối với tộc Zago.
Lần này có hơn 150 người đi học. Các lớp D, E, F cùng học. Gonzalez là một quân nhân xuất ngũ, chân trái ông đã bị mất, thay vào đó là một cái chân máy. Gonzalez không hề che dấu điểm này, đây chính là huân chương của quân nhân, niềm kiêu hãnh lớn nhất của ông. Ông luôn coi tộc Zago là một đám sâu bọ, chẳng đáng sợ chút nào. Cổ họng ông cũng to nhất trong các lão sư.
"Hôm nay chính là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời các ngươi. Thấy thứ trước mắt các ngươi chưa? Chúng chính là một đám rác rưởi, chẳng khác gì con gián. Mà việc các ngươi cần làm mổ phanh chúng ra. Lý thuyết đã học nhiều rồi, bây giờ là thực tế!"
Gonzalez gần như là gầm lên.
Chỉ có một số người là hưng phấn, một nửa là mờ mịt, còn lại hoàn toàn là ghê tởm. Nhìn bên ngoài thôi cũng đã thấy ghê tởm rồi, bên trong chắc chắn càng làm người ta buồn nôn. Hơn con sâu còn tỏa ra một thứ mùi rất khó ngửi làm không ít nữ sinh muốn mửa.
Ngược lại Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên lại có biểu hiện vô cùng bình tĩnh. Hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên bọn họ đối phó với xác lũ sâu nhưng trong ánh mắt vẫn để lộ sự chán ghét chương trình học này.
Gonzalez chú ý tới biểu lộ của các học sinh - "Bọn trẻ các ngươi đừng có nghĩ gian lận vượt qua kiểm tra. Dựa theo quy định, hôm nay phải chia con sâu trước mặt thành mười tám bộ phận, mổ không hết thì không được tan học. Hơn nữa lần này còn được đánh giá trực tiếp vào kì thi tháng. Lão tử mặc kệ kiểm tra thế nào, biểu hiện lần này chiếm 99,99%!"
Gonzalez tung ra đòn sát thủ, lý thuyết nói rất nhiều nhưng cũng khó làm thực tế được. Công cụ chỉ có một con dao và một cái búa. Gonzalez nhìn đồng hồ - "Chuẩn bị bắt đầu, kỷ lục cao nhất của ban A là một giờ lẻ tám phút, nếu ai vượt qua được thành tích này ta sẽ cho điểm tuyệt đối!"
Điểm tuyệt đối??
Tròng mắt bạn học Vương Động lập tức bốc lửa. Chúa ơi, đúng là ngài sẽ không vứt bỏ bất cứ ai. Vương Động rốt cuộc cũng thấy được hi vọng, đây chính là cọng rơm cứu mạng của hắn.
Gonzalez lạnh lùng đưa mắt đảo qua đám học sinh non nớt - "Bắt đầu!"
Một tiếng gầm vang lên, có lẽ do có điểm kích thích nên một số kẻ lớn gan đã bắt đầu động thủ, trực tiếp kích phát hạch lực giáng xuống một búa. Vì sâu đã chết nên vỏ đã không còn cứng nữa. Vừa giáng xuống một cái, một chất lỏng màu xanh đã bắn tung tóe, mùi của nó bắt đầu tỏa ra làm người ta buồn nôn. Ngay lập tức đã có mấy nữ sinh nôn mửa.
"Nhanh lên, nếu ai trong ba giờ mà không hoàn thành thì 0 điểm, có cần nhắc lại không!"
Gonzalez không chút khách khí cảnh báo tất cả mọi người. Hai ngày qua đều là hệ chỉ huy, biểu hiện quả nhiên kém hơn hệ võ trang một chút. Nhưng càng là chỉ huy thì càng phải đột phá chướng ngại tâm lý, không thể mềm yếu hạ thủ lưu tình.
Bên ngoài thân thể Mã Tiểu Như được tinh thần lực bao phủ nên căn bản là chất lỏng của sâu không thể nào dính lên người.Thủ pháp của nàng tuy hơi gượng gạo nhưng quả thực là đã được chuẩn bị. Hồ Dương Hiên bên kia cũng lột lớp vỏ sâu ra. Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, nội tạng, khung xương và thịt, dịch thể mới là thứ khó tách ra nhất. Với tốc độ hai người cũng phải mất chừng một giờ. Cái này không liên quan lớn đến thực lực, mấu chốt là phải vượt qua chướng ngại tâm lý. Tính thử thách của chuyện này đối với nữ sinh lại càng lớn, nhưng Mã Tiểu Như làm được đến mức Gonzalez phải kinh thán. Nhất là khả năng vận dụng tinh thần lực tuyệt diệu. Người tu luyện Ma Nữ Quyết quả nhiên không giống người thường.
Đa số những người khác thì chậm hơn một chút. Giữa ba ban A, B, C vẫn có chênh lệch hiệu suất nhất định. Kỷ lục cao nhất của năm thứ nhất toàn trường là 50 phút, của một tên nhóc hệ võ trang, rõ ràng là đã từng giải phẫu qua.
"Báo cáo, em hoàn thành!"
Trong khi mọi người vừa mới bắt đầu vật lộn thì một giọng nói cực kỳ, cực kỳ đột ngột vang lên. Giọng nói này đến từ hàng cuối cùng.
Gonzalez hơi tức giận, ***, nếu có đứa nào dám lừa hắn thì cứ chờ xem hắn thu thập thằng nhóc chết bầm ấy thế nào!
Nhưng khi chứng kiến đống các bộ phận Zago xếp chỉnh tề trên bàn thí nghiệm, Gonzalez lập tức sững sờ. Nhìn đồng hồ,... 8 phút 35 giây.
Đích thân hắn động thủ cũng phải mất nửa giờ. 8 phút 35 giây, trừ khi là con sâu này tự giải phẫu mình. Phản ứng đầu tiên của Gonzalez chính là nghĩ đến sự gian dối, nhất định là phân chia bố láo.
Nhưng khi xem kĩ, xác con Zago đã chia làm mười tám phần rõ ràng, gọn gàng. Gonzalez đánh giá đây quả thật chính là nghệ thuật, nghệ thuật giải phẫu. Chỉ có người nắm rõ cấu tạo thân thể Zago đến mức tối cao mới có thể hiểu được nghệ thuật này.
Nói thừa rồi, Vương Động ăn cái thứ này một năm trời, hơn nữa khi buồn chán thì lại mổ xẻ lũ sâu giải sầu.
Thấy ánh mắt của thầy giáo cùng các học sinh khác, Vương Động đã biết là hơi quá tay. Kỳ thật hắn làm trong năm mươi phút cũng đủ rồi, chỉ là sốt ruột cái 100 điểm kia...
Ánh mắt Mã Tiểu Như nhìn về phía Vương Động cũng có phần kỳ lạ. Hồ Dương Hiên lại càng chấn động hơn, thằng cha thoáng nhìn chẳng có gì đặc biệt lại có thủ đoạn như vậy.
"Hay, hay, hay! Nhóc, 100 điểm, ngươi có thể kết thúc khóa học!" Gonzalez vỗ bộp bộp lên bả vai Vương Động, không tiếc lời tán thưởng.
"Thấy chưa, đây là một tấm gương, đám gà vịt các ngươi còn không mau lên!"
Gonzalez vui vẻ đến mức mồm miệng khai hoa rồi. Kỷ lục cao nhất, không ngờ hiệu trưởng vừa mới tiếp nhiệm thì hắn đã phá kỷ lục của trường học, xem ra tiền thưởng đã rơi vào ta rồi.
Lúc này Gonzalez đầy bạo lực khi trước đã nhìn Vương Động với ánh mắt nhu hòa: "Đi rửa tay đi!"
Vương Động vội vàng chạy mất. Nếu ở lại thì nhất định hắn sẽ bị ánh mắt mọi người lấy mạng. Xem ra sau này làm việc gì cũng phải để ý đến mức độ.