[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 30 : Kế hoạch của hiệu trưởng hồ ly


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Được rồi, không cần ngon ngọt nữa. Có chuyện gì thì nói đi, nếu trong khả năng thì nhất định chị sẽ giúp. Nếu vi phạm nguyên tắc thì chị không thể giúp đâu." "Sẽ không làm chị yêu quý vi phạm nguyên tắc đâu. Chỗ em có một học sinh tên là Vương Động, do Liên Bang giới thiệu tới, là một trong những người còn sống sót ở hành tinh Norton. Em muốn xem kĩ lại hồ sơ của hắn một chút." "Việc này không thành vấn đề. Chị nói em với nhé, em nên độ lượng một chút. Những thứ liên quan đến quân đội và Liên Bang đều rất khó giải quyết, nếu không bịt miệng được những kẻ này, giới truyền thông sẽ làm rùm beng lên đó." Kha Lam bên kia đầu dây tưởng Samantha kiếm cớ đuổi Vương Động. Dù sao đối với một cái trường học suy bại chờ chấn hưng như vậy thì những kẻ liên quan quả thực rất ngán ngẩm. "Chị à, em biết rồi, chị yên tâm đi." Công việc mà có quan hệ thì rất dễ xử lý, rất nhanh hồ sơ của Vương Động đã được đưa tới. Nhưng sau khi xem, Samantha lại càng nghi hoặc. Samantha rất thông minh. Chỉ cần cô muốn thì với bất cứ chuyện gì, chỉ cần có một chút manh mối là có thể tìm ra được vấn đề. Số người còn sống sót chính xác 176 người. Trừ Vương Động ra, tất cả đều không ở trong căn cứ lớn có công sự bí mật dưới lòng đất. Nhưng chỗ hầm của Vương Động lại căn bản không phải là công sự bí mật, cũng không có lương thực dự trữ. Muốn sống một năm? Không thể nào. Rốt cuộc hắn làm sao có thể sống sót sau một năm? Máy chế tạo viên dinh dưỡng? Nó cũng cần nguyên liệu. Đừng nói là khoáng thạch cũng có thể biến thành đồ ăn chứ. Phàm những nơi bị tộc Zago càn quét qua đều sẽ trở thành hang ổ của chúng. Mà Vương Động muốn sống sót... xem ra phải có thủ đoạn nào đó. Dám chơi trò thần thần bí bí dưới mắt tiểu thư ta, ngươi còn non lắm. Samantha luôn tin rằng, nhân tài cũng có thể bị lôi ra. Khóa giải phẫu này thực là khiến nhiều người khổ sở vô cùng. Nhưng đối với sự chí công vô tử của Gonzalez thì cho dù có muốn hôn mê cũng vô dụng. Cứ không hoàn thành là phải làm lại từ đầu, hơn nữa hoàn thành lần hai cũng chỉ được số điểm qua thôi. Nếu không hoàn thành thì cứ đợi rơi xuống lớp F đi. Vì thế các nữ sinh tuy muốn nôn mửa nhưng cũng chỉ có thể cố nhẫn nhịn mà hoàn thành. Tỉ lệ hoàn thành lần đầu tiên cũng chỉ có 80%. Mặc dù thành tích đều rất bình thường nhưng Gonzalez cũng hài lòng. Dù sao cũng đã phát hiện ra một thiên tài, cái này mới là điều quan trọng. Alan muốn tiến hành nâng cấp chất lượng giáo dục thì cần nhất là nhân tài. Hồ Dương Hiên làm sao có thể nghĩ tới một tên nhóc con chẳng có gì nổi bật lại có tài năng như vậy. Nói thực, bởi vì đối phương che dấu quá kĩ, Hồ Dương Hiên liền nghĩ chẳng cần phải lưu ý đến loại như hắn. Kết thúc khóa giải phẫu, Mã Tiểu Như liền đi tới phòng hiệu trưởng. Đối với nàng, giải phẫu mặc dù khó có thể chịu được, nhưng lợi dụng tinh thần lực để bài trừ mùi vị thì cũng qua được. Chỉ là giải phẫu một cái xác Zago quả thực cũng không dễ dàng. "Ồ, đại mỹ nhân của chúng ta đã đến." Samantha cười nói. "Có chuyện gì sao?" "Thầy giáo Gonzalez của các em còn chẳng đợi tan học đã vọt tới chỗ này của chị, tất nhiên là có chuyện." "Xem chị vui vẻ như vậy, điều này chỉ có thể giải thích là thầy Gonzalez đã phát hiện ra điều gì đó." - Mã Tiểu Như nói. "Gần đây chuyện vui đúng là không ít. Em xem, em vừa đến đã hấp dẫn cả Hồ Dương Hiên đến. Đây là một trong những chuyện khiến chị rất vui." "Chị Sasha!" - Mã Tiểu Như dậm dậm chân: - "Đừng nói linh tinh." "Tiểu công chúa, đừng để mắt cao quá. Hồ Dương Hiên này cũng không tệ. Một tay đánh đàn dương cầm giỏi như vậy chắc chắn sẽ rất lãng mạn. Tuy vẫn chưa xứng với em nhưng miễn cưỡng có thể nói là yêu được. Hãy hưởng thụ tuổi thanh xuân ngắn ngủi đi. Chị không giống cha của em mà đi quản lý em, ở đây chị sẽ che dấu cho em." "Đã như vậy thì để lại cho chị tốt hơn." "Em coi chị là trâu già gặp cỏ non à, chị là hiệu trưởng đó." "Hi hi, chị Sasha trở nên tuân thủ quy củ từ khi nào vậy. Chỉ cần chị khẽ ngoắc tay bảo đảm nam sinh sẽ xếp hàng từ Thượng Kinh tới mặt trăng." Mã Tiểu Như trêu chọc nói. "Ngồi đi cô gái nhỏ. Xem ra chị đã nhìn lầm. Tên Vương Động này vậy mà lại diễn trò 'con nai vàng ngơ ngác, phịch chết bác thợ săn'!" "Làm gì mà nghiêm trọng vậy chứ. Cùng lắm chỉ là nắm rõ cấu tạo cơ thể của tộc Zago thôi." "Nhìn cái này xem. Đây là hồ sơ cá nhân của hắn." Samantha ném một tập tài liệu cho Mã Tiểu Như. Rất đơn giản, chỉ có lác đác vài tờ giấy. Quá tầm thường, tầm thường đến mức không thể tầm thường hơn. Có một ông lão say rượu nhận nuôi, để lừa lấy tiền cứu trợ của chính phủ. Về sau lại còn thừa dịp hắn đi hành tinh Norton mà đem nhà đi bán, cầm tiền trốn mất. Thì ra là trải qua những chuyện như vậy. "Này, này, đại tiểu thư. Em quá đa cảm rồi đó. Nhìn vào trọng điểm đi!" - Thấy ánh mắt của Mã Tiểu Như, Samantha vội gõ bàn. "Chị Sasha, cuộc sống của hắn đã quá khó khăn. Chúng ta đừng ức hiếp hắn nữa." "Trời ạ. Thật không biết em làm sao lại luyện thành Ma Nữ Quyết. Mọi người đều nói sau khi luyện thành Ma Nữ Quyết thì đều trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, ý chí kiên định, thiên biến vạn hóa. Chẳng hiểu sao ta lại cảm giác ngươi lại càng đa sầu đa cảm hơn trước." Mã Tiểu Như hơi đỏ mặt: "Đâu có, em chỉ thấy chúng ta không nên ức hiếp kẻ yếu." "Kẻ yếu? Chị không nghe nhầm chứ. Em mà oánh với hắn cũng chưa chắc đã thắng được!" Samantha tung ra một trái bom to tướng. "Điều này... Không thể nào." "Khi em gặp hắn, cảm thấy hắn có uy hiếp không?" "...Không có." Mã Tiểu Như lắc đầu. Hai ngươi ở gần nhau nhưng khi Vương Động yên lặng lại rất dễ khiến người ta coi nhẹ hắn. "Cái này chẳng phải đúng rồi sao. Ma Nữ Quyết là công pháp nhạy bén nhất trong năm đại công pháp vậy mà em cũng không phát hiện ra. Vậy chỉ có thể nói tên nhóc này quá lợi hại. em xem ánh mắt này của hắn!" Vừa nói, màn hình liền hiện lên vài biểu tình của Vương Động. Sâu trong ánh mắt, ẩn chứa một sự tự tin không gì sánh được. Hắn chẳng cần khoe khoang cái gì vì hắn chưa từng để ai vào mắt. "Sở dĩ tên nhóc này không chịu biểu lộ vì hắn cảm thấy người xung quanh quá ngây thơ chứ tuyệt đối không phải là tự ti!" Samantha từ từ nói ra, danh hiệu tiến sĩ tâm lý học của nàng cũng phải hư danh. Liếc mắt nhìn Mã Tiểu Như, trêu chọc nói: "Nói không chừng, ngay cả em, hắn cũng không đếm xỉa đến." "Nhưng vì sao hắn lại đột nhiên bộc lộ. Cái này không phù hợp với suy luận." Mã Tiểu Như làm như không nghe thấy. Tuy nàng quả thực tu luyện Ma Nữ Quyết nhưng lại không có bản chất của ma nữ. "Điều này rất đơn giản. Tình cảnh của hắn là sự thật. Đó là rất thiếu tiền. Đại tiểu thư ngươi chắc là không biết câu 'một đồng tiền làm khó anh hùng'. Mà hắn lại ở lớp F, về chuyên khoa thật sự quá kém. Cho nên vừa nghe Gonzalez nói ai xếp thứ nhất thì sẽ cho điểm tuyệt đối liền lập tức bị kích động. Dù sao cũng là một người trẻ tuổi, dù che dấu kĩ thế nào cũng sẽ để lộ sơ hở." Samantha hung hăng giơ cao tay lên rồi nắm lại. Rất rõ ràng là đã coi bạn học Vương Động là mục tiêu của cô. Mã Tiểu Như bỗng nhiên nhớ tới chuyện lúc sáng, tức giận kể lại chuyện Vương Động chủ động nhường chỗ ngồi cho Hồ Dương Hiên. "Nhóc con được lắm. Vậy mà lại không đếm xỉa đến mị lực của em. Thật thú vị. Em có muốn lật mặt hắn không?" Samantha nháy mắt cười nói. "Ai sợ chứ, em đang muốn xem hắn có phải là ba đầu sáu tay không!" "Điều này ngược lại là một cơ hội của chúng ta. Nếu hắn thật sự có tài thì đó là phúc của Alan chúng ta. Nếu như chỉ là hàng mã, ta sẽ dày vò hắn đến khi tốt nghiệp mới thôi." Samantha nói.