[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Samantha nói có vẻ rất thoải mái, nhưng Vương Động lại cảm thấy có chút không ổn, nhìn tinh quang khẽ lóe lên sau cặp kính mắt, rồi lại nụ cười kia…, chắc chắn là có âm mưu quỷ kế đằng sau.
“Việc này… có vẻ hơi bất tiện.”
“Sao vậy, chỉ cần cậu chú ý đến hành vi của mình là được. Hơn nữa cũng chỉ có việc này mới khiến các học sinh khác không còn có ý kiến. Nếu cậu cảm thấy quá khó khăn thì đành chuyển tới khu ký túc xá đang xây dở, nơi đó có lẽ cũng được, hơn nữa nhà trường sẽ trợ cấp thêm cho cậu.” Samantha mỉm cười.
Vương Động cẩn thận cân nhắc một chút, việc này hiển nhiên là Samantha cố ý, hắn không muốn đồng ý cũng phải đồng ý. Chỉ là hắn vẫn chưa hiểu nguyên nhân sâu xa bên trong – “Nhà trường sẽ trả lương cho em chứ?”
Samantha ngẩn người, không ngờ rằng Vương Động lại quan tâm đến việc này, quả là không còn lời nào để nói về tên nhóc này, “Khụ, nếu là làm việc ngoài giờ tất nhiên là sẽ có.”
“Vậy thì em nguyện ý góp sức vì trường học, … nhưng tiền lương là bao nhiêu?”
Samantha cố gắng nén lại cảm giác muốn ném cho tên này một phát, quanh đi quẩn lại nửa ngày cũng là hỏi giá, được rồi để xem hắn làm thế nào.
“Mỗi tháng ba nghìn.” Samantha thuận miệng nói ra, tiền đối với cô không là vấn đề, nhưng nếu đưa cho tên nhóc này dễ quá thì thành ra cô chịu thiệt rồi.”
“Hiệu trưởng, dù gì thì em cũng là học sinh của Alan, nếu để các bạn học khác nhìn vào rồi đánh giá thì…”
“Sáu nghìn!” Samantha cũng không đặt nặng vấn đề tiền bạc như Vương Động, mà chỉ quan tâm đến thành tích. Hơn nữa cô cũng không muốn nhùng nhằng ở vấn đề không quan trọng này.
“Được, cứ vậy đi.” Vương động vui vẻ đáp ứng, hiệu trưởng Samantha quả là người tốt. Làm nhân viên quản lý thì sao, hắn là đàn ông, sợ cái gì.
“Rất tốt, không còn việc gì nữa, cậu ra ngoài đi.” Samantha cười thầm, - nhóc con đừng vui mừng quá sớm, trò vui hãy còn ở đằng sau.
Samantha tuy rất cần Vương Động cho trận đấu với Berna, nhưng cô cũng biết rất rõ, đối phó với một kẻ như vậy không thể dùng cách thông thường.
“Hiệu trưởng tìm cậu là có chuyện tốt tặng cậu ư?” Thấy Vương Động về, Hồ Dương Hiên không nhịn được bèn hỏi. Từ hôm cuối tuần đó, hai người cũng trở lên thân thiết hơn rất nhiều.
“Tôi bây giờ đã là người quản lý tầng 5. Đúng rồi, phải gọi tôi là Vương quản lý đấy.” Vương Động cầm đồng phục của nhân viên quản lý tủm tỉm cười.
Hồ Dương Hiên sững sờ một chút, liếc qua thấy Mã Tiểu Như đang cười trộm thì lập tức hiểu được chuyện gì đang sảy ra, nhưng không hiểu sao Samantha cần ‘chỉnh’ Vương Động.
“Vương quản lý nên cẩn thận, nữ sinh hiện tại đều rất ma quái, nhất là lầu năm.”
Vương Động khẽ nhún vai mỉm cười, khẽ liếc qua Mã Tiểu Nhưu đang đắc ý, “Vương quản lý này ắt sẽ có diệu kế!”
“Ồ, nói thử xem?”
“Thiên cơ không thể tiết lộ. Nhìn thấy Mã Tiểu Như tò mò, Vương Động chỉ lắc đầu tỏ vẻ sẽ không nói cho cô biết. Tuy rằng Vương Động không biết mục đích lần này của Samantha là gì, nhưng chỉ riêng việc để mình đi làm nhân viên quản lý của lầu 5 cũng đã là cố tình gây phiền toái cho mình.
Chỉ là trên thế giới không có việc gì con người không thể nghĩ được, không có con đường nào không thể đi qua.
Đây chính là danh ngôn của ông lão, mỗi lúc thiếu tiền thì lại nói với Vương Động như vậy, sau đó để Vương Động suy nghĩ biện pháp.
Mật độ học tập tại trường cũng rất cao, mới xong giờ học buổi sáng, buổi chiều đã lại tiếp tục. Có thể nói đây là lần đầu tiên cảm nhận được đủ các tư vị của việc phân ban.
Chỉ là nếu không có cạnh tranh thì sẽ không có tiến bộ, nhất là đối với một trường như Alan sa sút đã lâu. Lần này làm như vậy cũng khiến xuất hiện không ít làn sóng phản đối, nổ ra tranh luận gay gắt.
Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên không hề nghi ngờ sẽ được chuyển sang lớp A, hơn nữa thành tích của cả hai cũng là tốt nhất. Dù sao đặt ở học viện loại S thì cũng sẽ đứng trong top 10. Người thứ ba cũng vẫn có sự chênh lệch nhất định với 2 người trên. Nhưng quá trình học tập bây giờ mới bắt đầu, mục đích của Samantha đã đạt được, phải để học sinh hiểu được sự chênh lệch của họ với học viện loại S. Cô vẫn tin rằng loài người là một loại động vật có tiềm lực, hiện tại như vậy nhưng tương lai chưa chắc đã như vậy, mấu chốt là ở quyết tâm cùng thể chế.
Phải nghĩ biện pháp kích phát tiềm lực của mọi người.
Samantha rất muốn tìm ra những nhân tài khác trong số học sinh ở trường, ít nhất có thể giúp cô ứng phó được với giai đoạn khó khăn trước mắt. Cũng không cần là tất cả đều giỏi, chỉ cần tinh thông một hai môn là được, việc này gọi là chuyên sâu. Nhưng nhìn một lượt thì vẫn không thấy ai được như vậy.
Người duy nhất đủ để đặt hi vọng là Vương Động, biểu hiện của tên nhóc này trong môn tìm hiểu về tộc Zago quả thực quá xuất sắc, không riêng gì giải phẫu, mà một ít lý luận cùng quan điểm cũng rất thấu triệt. Điều này cũng phải, bất cứ ai sống một năm tại hành tinh Norton đều sẽ trở thành như vậy. Hơn nữa biểu hiện của Vương Động tại khóa võ trang chiến đấu cũng rất tốt, thành tích còn trên cả Mã Tiểu Như. Chỉ là Samantha cũng không cảm thấy bất ngờ, biểu hiện tuần trước cũng đã nói rõ. Nếu tên nhóc này đã rơi vào tay cô thì đừng mong chạy thoát.
Chỉ là các môn khác của Vương Động thì đều thảm hại không nỡ nhìn, phải dùng từ ‘bi kịch’ để hình dung.
Mặc dù có môn tốt nhưng môn yếu kém lại càng nhiều nên cũng coi như ‘miễn cưỡng’ đạt tiêu chuẩn, tức là bạn học Vương Động vẫn tiếp tục ở lại lớp F. Đương nhiên với thực lực của hắn thì Samantha sẽ không để hắn bị… đuổi học. Cho dù Samantha có đem hắn tới lớp A cũng không được, vì dù sao trụ cột của hắn quá kém. Bởi vậy nên Samantha hạ quyết tâm tiếp tục sử dụng mỹ nhân kế, để Mã Tiểu Như khống chế tên nhóc đáng ghét này, cộng thêm biểu hiện ngày hôm nay của hắn quả thật dự tính của cô đã có tác dụng.
Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên xuất trận cũng chỉ thắng được hai trận, đối phương nhất định sẽ né tránh mũi nhọn, toàn lực tập trung vào tám trận khác. Với thực lực của Vương Động thì lại nắm chắc thêm một trận nữa, nhưng điều kiện trước hết là hắn phải ngoan ngoãn nghe lời không làm loạn – việc này thì Samantha đã có biện pháp. Nhưng cho dù thế thì mới được ba trận, còn hai trận nữa, cho dù Vương Động có lên thêm một lần nữa thì vẫn còn một trận. Thật sự là quá khó khăn.
Năm trận, chỉ cần có người nắm chắc một trận nữa là Alan thành công, nhưng vấn đề là lằn ranh giữa thiên đường và địa ngục rất mong manh, một khi thua thì sẽ mất tất cả. Đây cũng giống như đánh bạc, vô cùng hấp dẫn nhưng sau lưng lại là hố sâu tăm tối.
Nếu lần này thua, thì sẽ mất Tiểu Như và Hồ Dương Hiên, mà lời cam kết chấn hưng Alan của cô cũng sẽ tan thành mây khói. Samantha vẫn không nắm chắc, nếu trong quãng thời gian còn lại vẫn không phát hiện thêm người ít nhất mang theo 50% hy vọng thì cô quyết định bỏ qua cơ hội lần này. Cơ hội cũng là một chiếc bẫy, Materazzi là một con cáo giá, thực lực mấy năm nay của Berna tăng mạnh có liên quan rất lớn đến người này.