[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 49 : Nhân viên quản lý


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Căn cứ theo số điểm đợt thi tháng, việc phân lớp sẽ bắt đầu từ ngày mai. Dưới con mắt người khác, Vương Động có được hai môn thế mạnh là những môn chính; nếu như là ở hệ võ trang thì chỉ bằng điểm hai môn này cũng đủ để tiến vào lớp A, đáng tiếc bạn học Vương Động lại ở hệ chỉ huy. Nhưng mọi người lại không biết rằng việc ở lại học ở lớp F đã là hạnh phúc đối với Vương Động, chứ hắn không quan tâm đến cấp bậc của nó. Sau khi tan học, Vương Động bắt đầu thực hiện chức trách của một người quản lý lầu 5. Hiển nhiên, các bạn học khác ở lầu 5 cũng đã được thông báo, cái ảnh của hắn vừa được dán lù lù trên bảng thông báo lầu 5. Mà các nữ sinh ở lầu 5 coi như cũng có biết chút ít về gã nam sinh làm người quản lý mới này, cơ bản là không thấy hắn ló mặt ra ngoài, hàng ngày đều vùi đầu vào học, lần duy nhất tiếp xúc là nhờ hắn đưa thư cho Hồ Dương Hiên. Nhưng hiện tại ‘chàng đẹp trai’ Hồ Dương Hiên đã vào lớp A, nên giá trị của bạn học Vương Động đã giảm mạnh. Quả nhiên các nữ sinh cũng không hài lòng bị một nam quản lý giám sát, nhưng trường học nhất quyết không thay đổi nên các cô quyết định sẽ cho tên nam sinh xâm nhập lãnh địa này một bài học để hắn tự biết khó mà lui. Ban đêm, Bạn học Vương Động đang ngồi ngay ngắn tại khu vực của nhân viên quản lý lầu 5, công việc của hắn là chông coi và ngăn chặn những người khác tiến vào đây. Samantha cùng các hiệu trưởng trước kia khác nhau, cô ban hành điều khoản cấm nam sinh tiến vào ký túc xá nữ, nói cách khác nếu nam sinh nào muốn tìm người thì chỉ được phép chờ ở đại sảnh dưới lầu mà không cho lên trên, cũng không cho ở lại qua đêm. Nhưng việc này cũng gây ra khó khăn cho Vương Động, bởi vì hắn cũng là nam sinh, không thể vì sáu nghìn mỗi tháng mà đi chuyển giới được. Bạn học Vương Động đã vượt qua được lần thi tháng thứ nhất nhưng trong tương lai còn rất nhiều đợt thi nữa, việc cần làm lúc này chính là nhanh chóng bổ xung những kiến thức còn thiếu và trụ cột chưa vững. Kỳ thực hắn cũng tin rằng mình không hề đần, thành tích trước kia kém là tại hắn không có thời gian chăm chú học, còn ông lão thì mặc kệ không đoái hoài, ông lão chỉ có số ít thời gian là tỉnh táo còn đâu toàn say mèm. Vương Động ngay từ nhỏ đã muốn an tâm đi học, nhưng hắn còn cuộc sống, còn ông lão; huống chi ông lão cũng rất coi thường những viên chỉ huy xuất thân thì trường quân đội nên cũng không thúc ép hắn học. Đại khái trước kia trường học không khác gì một nhà trẻ. Vương Động vùi đầu vào đọc sách, nhưng lúc này lại có một nữ sinh mang theo nam sinh khác đi lên trên lầu, còn cố ý tạo tiếng vang thật to như sợ Vương Động không nghe thấy. Vương Động hạ sách xuống, tiếng động lớn như vậy muốn không quan tâm cũng không được, từ khi biết nghĩ hắn đã hiểu được – kiếm tiền không hề dễ dàng. “Này anh bạn, nam sinh không thể lên lầu. Nếu hai người muốn tâm sự thì ra bên ngoài tâm sự.” Vương Động cười hiền lành, ít nhất là hắn cũng tự cho là như thế. Hơn nữa hắn cũng đã đứng trước gương luyện rất nhiều lần. “Anh muốn đi lên, chú mày cũng muốn quản sao?” Người này là học sinh năm bốn, nên cũng có vẻ tự tin vào thực lực của mình, bằng không cũng sẽ không dám có cái gan nói chuyện một cách không quy củ, không biết trái phải như vậy. Mà hắn đến đây cũng không phải lần đầu, bởi vì cha hắn cũng là một cổ đông của Alan cho nên Samantha không thể không nể mặt cha hắn. “Kỳ thật tôi cũng không muốn xen vào, nhưng tìm được chân nhân viên quản lý này cũng không dễ. Hãy cho tôi một lý do thuyết phục để tôi có thể bỏ qua.” Vương Động gật đầu nói. Chung quanh đã có không ít nữ sinh đứng xem chuyện vui, việc này đúng là nằm trong ý đồ của các cô nên trong ánh mắt ai cũng lộ rõ vẻ đắc ý. Vương Động cũng sớm đoán được bản thân làm quản lý lầu 5 cũng không dễ dàng như vậy, các nữ sinh ở đây cũng không muốn có một nam sinh quản lý ở đây. Chu Tư Tư thoáng liếc qua Vương Động, tuy cô không cảm thấy có chút hứng thú gì với Essen, nhưng muốn lợi dụng thân phận của hắn để đuổi Vương Động đi. Không biết nhà trường nghĩ thế nào lại đi cử một nam sinh làm nhân viên quản lý ở chỗ các cô. “Essen, cho hắn lý do đi!” Chu Tư Tư cũng là học sinh mới, mà Essen đã theo đuổi cô hơn 10 ngày nay nhưng vẫn chưa có kết quả. Lần này đúng là cơ hội trời cho hắn sao có thể bỏ qua, càng không thể để một thằng nhãi nghèo hèn phá hỏng chuyện tốt của hắn. “Lý do à, nhiều lắm, lý do thứ nhất nhé: anh mày là Essen, bởi vì chú em là học sinh mới không biết anh cũng không trách. Ở trường cũng có cổ phần của công ty anh, cho dù ngay cả hiệu trưởng cũng phải nể mặt anh. Còn thứ hai, mấy người lần trước cũng không ngăn được anh cho nên chú em cũng không cần cố công làm chi, còn thứ ba à, anh muốn lên còn có người cản được sao? Còn cần lý do nữa không?” Tuy rằng Essen là do Chu Tư Tư nhờ đến nhưng trong đáy mắt cô cũng không khỏi lộ ra vẻ chán ghét, một tên hỗn đản như vậy thật sự cần bị cho ăn đòn, tốt nhất là cả hai oánh nhau một trận rồi cùng bị đuổi là hay nhất. Các nữ sinh khác cũng đang nhìn Vương Động, nếu chuyện này hắn giải quyết không tốt thì cho dù không bị đuổi đi cũng đừng mong quản chuyện của người khác. Còn chưa nói đến từ trước đến nay do khuyết thiếu nhân viên quản lý nên nữ sinh lầu 5 rất tự do, cho nên hiện giờ không muốn bị người khác giám sát. Nhưng… nếu đổi lại thành Hồ Dương Hiên thì lại là chuyện khác. Essen âm thầm đắc ý, hắn cho rằng biểu hiện vừa rồi đủ để gây ấn tượng mạnh với các cô nàng, đây mới là phong cách của một người đàn ông đích thực! Chỉ là các nữ sinh lại không nghĩ như vậy, khí khái đàn ông cũng không phải để thể hiện trong những tình huống như thế này, nhưng ngẫm lại gã Essen này tuy khiến người ta buồn nôn nhưng nếu có thể đuổi được Vương Động đi thì cũng cố nhịn. “Ồ, hâm mộ đã lâu, hóa ra anh là Essen, thật vinh dự khi được gặp anh ở đây.” Nói xong, Vương Động nắm lấy tay Essen, khóe miệng khẽ cười. Essen bất ngờ, thằng nhóc này lại muốn cùng hắn phân cao thấp, đúng là muốn chết! Bạo Phong Quyết của Alan cũng không tồi, hơn nữa hắn lại là học sinh năm bốn, đối phó với một tên học sinh mới quả là quá dễ dàng. Nhưng tay vừa bắt, sắc mặt Essen đã tái nhợt, hắn gầm nhẹ lên một tiếng, trong nháy mắt bùng phát hạch lực, nhưng Vương Động vẫn cầm lấy tay hắn tủm tỉm cười như cũ, dường như không hề dùng lực. “Học trưởng, đàn em thật sự rất ngưỡng mộ anh, được gặp anh quả là một cơ hội không thể tốt hơn để bày tỏ lòng ngưỡng mộ, xin cho phép đàn em được chậm rãi bày tỏ …” Vương Động nói rất chậm, nhưng Essen đã đau tới mức toát mồ hôi, tuy vừa nãy hắn bùng phát hạch lực nhưng bàn tay đối phương lại cứng như móng vuốt Zago, khiến xương cốt bàn tay của hắn ê ẩm, nước mắt cũng bắt đầu chảy ra… “Buông tay ra, nếu không mày sẽ hối hận!” “Học trưởng, sao lại có thể cư xử thiếu văn hóa như vậy, là anh lớp trên thì nên làm gương cho các em mới đúng.” Trong mắt Vương Động dày đặc sát khí. Một người từng quần thảo chém giết với tộc Zago sao có thể sợ lời uy hiếp của một gã công tử bột được. Trong nháy mắt, cả người Essen trở lên lạnh toát, mà lúc này Vương Động khẽ rót một tia tinh thần lực lên mắt rồi cũng buông lỏng tay ra. Essen vẫn còn chưa tỉnh táo lại, cả người vẫn không ngừng run rẩy, nhưng vẫn cố đứng vững. Dẫu gì thì hắn cũng là học sinh năm bốn, một thân công phu cũng không phải bỏ đi, hắn cảm thấy ánh mắt của người này giống như loài ma quỷ!