[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 50 : Muốn đuổi ta ư? Không có cửa đâu!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Essen đến cả lời chào cũng không kịp để lại, thất tha thất thểu, hốt hoảng rời khỏi lầu 5. Thật là làm Chu Tư Tư bực hết chịu nổi. Cũng biết hắn chỉ được cái mã ngoài, bên trong thì thối nát nhưng cũng không nghĩ lại tới mức này. Vương Động hơi cúi mình, khoát tay: "Cảm ơn các bạn ủng hộ. Tôi thân là nhân viên quản lý, có việc nhỏ thì cứ tìm tôi. Còn việc lớn thì mời tìm nhà trường." Nói xong, Vương Động liền mặc kệ mọi người rồi trở lại vị trí của mình. Đối phó với mấy cô nàng này quá đơn giản. Hắn nhìn qua đã biết chuyện này thực hư thế nào. Nếu không hạ thấp uy phong của mấy cô gái này thì về sau sẽ rất phiền phức. Chu Tư Tư dậm chân, tức giận bỏ lên lầu. Mấy nữ sinh cũng bắt đầu cảm thấy Vương Động này thì ra cũng không dễ đối phó như trong tưởng tượng. Chu Tư Tư lên lầu, đi tới phòng họp của mọi người, mấy người khác cũng đều ở đây. Kế hoạch đuổi sói đã thất bại. "Tư Tư, đừng tức giận. Như vậy cũng tốt, ngay từ đầu mình đã cảm thấy gã Essen rất đáng ghét. Cái loại người gì mà cứ bám chặt lấy như đỉa. Hì hì, coi như là Vương Động đã giúp cậu loại đi một chuyện phiền phức. Mình nghĩ sau này Essen cũng chẳng còn mặt mũi quay lại tìm cậu nữa đâu." "Các cậu quá coi thường tên Vương Động này rồi. Đây là thành tích của hắn." "Trời đất, hai điểm tuyệt đối, nhưng những môn khác sao lại thê thảm như vậy." "Quan trọng là hai môn hắn đạt điểm tuyệt đối lại rất khủng khiếp. Các cậu cũng biết mười sáu mét chính là kỷ lục mới của trường mình, hơn nữa lại còn vượt qua cả Mã Tiểu Như!" Nói thật lúc mới đầu các cô căn bản là không để ý tới tên Vương Động này. Ai ngờ hắn lại là đối thủ khó chơi như vậy. "Điểm tuyệt đối giải phẫu Zago. Mình nhớ rồi, mình từng nghe bạn bè nói qua, có một tân sinh lớp F khiến cho thầy Gonzalez phải trầm trồ không thôi, nói đó là siêu thiên tài." "Gonzalez mồm sắt lại có thể khen ngợi một người như vậy sao? Mình ở trường này đã ba năm mà chưa bao giờ nghe qua!" "Thật đó. Thầy Gonzalez coi hắn như bảo bối vậy. Lúc đầu mình còn cảm thấy cái tên Vương Động này sao lại quen tai như vậy, thì ra lại là hắn!" "Mọi người, tập trung, tập trung. Chúng ta không phải là muốn tìm hiểu hắn, mà là đuổi hắn đi!" Chu Tư Tư vỗ vỗ bàn. "Nhưng mà, Tư Tư, cậu cũng thấy đấy. Gã này thuộc loại rất khó chơi, thực lực lại mạnh như vậy, chúng ta rất khó..." Mấy nữ sinh còn lại cũng gật đầu. Hôm nay các nàng đã thấy được biểu hiện của Vương Động, rõ ràng là không hề để Essen trong mắt. "Như vậy đi, mọi người chia nhau trở về suy nghĩ, mỗi người nghĩ ra một kế, áp dụng hết một lượt để xem hắn có chịu nổi không. Nếu như vậy mà hắn còn trụ được thì chúng ta đành bỏ qua. Dù sao lúc trước mọi người vừa nhờ hắn đưa thư, qua sông chặt cầu như vậy cũng không ổn lắm đâu." Lầu trưởng đã nói vậy, mấy nữ sinh khác cũng đành gật đầu. Tuy Vương Động ở lầu dưới nhưng những nữ sinh này cũng đã quan sát thấy người này không có tính xấu gì, hành vi cử chỉ cũng không có vấn đề cho nên đuổi đánh tới cùng như vậy cũng không hay lắm. Phía trên thì suy nghĩ biện pháp trả đũa, phía bên dưới Vương Động làm xong bài tập rồi bắt đầu cân nhắc, không thể để đám nữ sinh này gây phiền phức cho hắn. Tuy hắn không để bụng nhưng lặp lại nhiều lần thì cũng rất rắc rối, hắn đâu phải là nhàn rỗi hết việc. Gậy hôm nay đã đập, vậy cà rốt cũng phải đưa ra, vừa đấm vừa xoa mới là vương đạo. Ông lão lúc trước cũng dùng cách này để xử lý hắn. Cho 'cà rốt', thì còn phải xem những cô nàng này cần gì. Mấy cô nàng đó, ai cũng giàu có hơn mình, xem ra chỉ có thể suy nghĩ cách khác. Bỗng nhiên hắn nảy ra một ý tưởng, Vương Động không nhịn được phải khâm phục chính mình. Chiêu này tuyệt đối là đòn sát thủ. Bạn học Vương Động bắt đầu thực hiện kế hoạch, rất nhanh sau đó một thông báo đã xuất hiện. "Mình là Vương Động - nhân viên quản lý lầu năm. Bắt đầu từ bây giờ sẽ mở dịch vụ chuyển thư tình dài hạn miễn phí cho nữ sinh lầu năm, mục tiêu giới hạn là Hồ Dương Hiên ( mình là bạn thân của hắn, biết rất rõ sở thích của hắn), nhưng vì để đảm bảo chất lượng, mỗi ngày chỉ được gửi một bức thư. Mời các bạn học đến phòng lầu trưởng để thương lượng, sau khi quyết định, mời để vào hộp thư của nhân viên quản lý." Vương Động đang nhìn thông báo của mình một cách rất hài lòng. Không tệ, cũng khá dễ nhìn. Tuy chữ hơi xấu một chút nhưng có lẽ các cô nàng sẽ không chú ý vấn đề này. Chu Tư Tư còn đang suy nghĩ cách xử lý Vương Động thế nào thì chợt nghe thấy phía dưới xôn xao lên, chỉ một lát sau đã thấy cô bạn cùng phòng hớt hải chạy tới: "Tư Tư, phía dưới, phía dưới...." "Nói từ từ, sao lại gấp gáp như vậy." "Gã Vương Động kia dán một tờ thông báo..." Chờ cô bạn nói xong Chu Tư Tư thầm nghĩ không ổn. Quả nhiên không bao lâu sau cả tầng lầu đều náo động. Nếu thật như lời Vương Động nói, hắn là bạn tốt của Hồ Dương Hiên, mỗi ngày một phong thư so với một thùng một lúc thì đúng là hiệu quả hơn rất nhiều. Rất nhanh cửa phòng cô đã chật kín người. Một ngày chỉ có một bức, cơ hội này dành cho ai đây? Rất dễ thôi, một người một bức luân phiên nhau, ai cũng không thể chiếm lợi thế. Mà lầu trưởng lầu 5 lại là Chu Tư Tư nên tất cả nữ sinh đều tụ tập trước cửa phòng cô. Trong nháy mắt phiền phức kéo tới. Cãi nhau giống như cái chợ, trong nháy mắt phòng Chu Tư Tư đã chật cứng người, các nữ sinh điên cuồng...Thế này thì còn đuổi Vương Động đi làm sao được, nêu ai đuổi hắn chẳng phải là kẻ thủ của toàn bộ nữ sinh sao? "Vương Động, tên khốn kiếp…!!!" Hắt xì, hắt xì... Vương Động cắp mông trở lại ký túc xá của mình. Cuộc đời như một giấc chiêm bao, một đám đàn bà con gái mà cũng dám đấu với hắn. Hắn từ nhỏ đã chiến đấu với ông lão gian xảo, tùy tiện tung một chiêu là khiến các cô em nháo nhào trời long đất lở ngay. Còn Hồ Dương Hiên sao... Vương Động quên lâu rồi. Hôm qua lầu số 5 nháo nhào đến tận nửa đêm mới mới giải quyết xong. Bất cứ việc gì cũng có cách giải quyết. Dưới sự đàn áp của các lầu trưởng các lầu mới ổn định trở lại, cuối cùng tìm ra biện pháp giải quyết. Ngày đầu tiên là lâu số 1, sau đó theo thứ tự mà làm. Nếu muốn gửi thư thì phải đến chỗ của lầu trưởng rút thăm, người rút được nếu đã có hoặc không thích thì có thể cho người khác. Đến lúc này mới có thể dẹp được vụ ầm ĩ này, nhưng mấy nữ sinh đều hiểu ra rằng, Vương Động đúng là đuổi không được, tên khốn này mới dùng có một chiêu nho nhỏ đã xử lí xong hết. Hôm nay Vương Động ngủ rất ngon, chỉ một kế nhỏ đã thành công rực rõ, hạnh phúc là của mình, muốn hạnh phúc thì sẽ có. Ngày hôm sau, tâm tình Vương Động vẫn rạng rỡ như ánh nắng, mở hòm thư của nhân viên quản lý lấy ra một bức thư được thiết kế rất đẹp rồi viết lên bảng một câu: Hồ Dương Hiên thích uống cam vắt. Đây là đồ uống mà tên này uống ở nhà Mã Tiểu Như.