[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 54 : Chuyện vui bất ngờ của hiệu trưởng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Đêm đó giới truyền thông đột nhiên tiết lộ một tin tức gây chấn động toàn Liên Bang. Vương Bí - con trai Dũng Sĩ tướng quân, khai khiếu lần hai thành công hoàn mỹ, hơn nữa còn trực tiếp bạo phát trở thành chiến sĩ cấp 4, tinh thần lực nghe nói còn tăng vọt đến 200 khiến toàn Liên Bang rung chuyển. Sau khi khi khai khiếu thành công, Vương Bí trực tiếp tham dự kiểm tra trong quân đội. Chiến sĩ bộ đội đặc chủng cấp 4 hoàn toàn không phải đối thủ của tiểu dũng sĩ. Rõ ràng là Vương Bí đã chịu dồn ép quá lâu, nên lực lượng bộc phát lúc này chẳng khác nào núi lửa phun trào. Hơn nữa lực lượng Vương Bí thể hiện đã đủ để uy hiếp tới vài truyền nhân thế gia. Đối với việc này, bản thân Dũng Sĩ tướng quân trái lại rất lạnh nhạt. Người còn trẻ, đường còn dài. Bất ngờ là Vương Bí - người vẫn rất ghét truyền thông lại phá lệ tiếp nhận phỏng vấn. Hắn chỉ nói một câu chẳng đầu chẳng đuôi: "Võ Thần Tự Nhận, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, ta đều đợi ngươi!" Võ Thần Tự Nhận? Đây là một cái tên sao? Hay là cái gì? Thật khó hiểu. Võ Thần là Võ Thần, Võ Thần Tự Nhận nghe như một biệt danh đầy tính trêu chọc vậy. Nhưng mà một số phóng viên lại giật mình nhớ tới trận đấu cách đây không lâu của Vương Bí trên PA, chẳng lẽ? Đôi khi chuyện kích thích thiên tài lột xác lại chỉ là một chuyện nhỏ nhặt. Đối với người ngoài đó chỉ là một trận đấu vô nghĩa, nhưng đối với Vương Bí mà nói, vậy cũng đủ để thức tỉnh hắn. Khi hắn hoàn toàn khép mình lại, khi ngay cả cha hắn cũng đã buông xuôi, cam chịu dường như là con đường duy nhất. Nhưng lúc đó vẫn còn một người quan tâm đến hắn, thật sự coi trọng hắn. Nhưng đối với một người đang lâm vào tuyệt vọng, một tia sáng như vậy là cũng đủ rồi. Vì Vương Bí vốn là một cường giả, chỉ là nhất thời vấp phải thất bại, một bước ngoặt nhỏ cũng sẽ giúp hắn đột phá. Khi đã hoàn tuyệt vọng, một ước định tưởng chừng như chẳng có gì đặc biệt lại là tất cả đối với hắn. Vương Bí chỉ muốn hoàn thành ước định của một người đàn ông. Nếu như không được, cho dù chết cũng còn hơn cố sống hèn nhát. Gia đình quân nhân không sinh kẻ hèn nhát! Trong khi đó Dream lại cực kỳ vui vẻ. Mà không vui cũng không được. Vương Bí hiện giờ tuyệt đối là tâm điểm của giới truyền thông. Thực lực của Vương Bí thì khỏi phải nghi ngờ, tuyệt đối là một cao thủ hàng đầu trong thế hệ thanh niên hiện nay. Mà cao thủ như vậy lại muốn khiêu chiến một gã chẳng có chút danh tiếng trong PA. Đây quả thật là một chuyện không thể tưởng tượng được. Hơn nữa rất rõ ràng là Võ Thần Tự Nhận được Vương Bí vô cùng coi trọng, bằng không hắn tuyệt đối sẽ không chấp nhận cho giới truyền thông phỏng vấn. Phải biết rằng các gia đình trong quân đội cực kỳ ác cảm với điều này. Công ty Dream đã bắt đầu đánh hơi thấy một cơ hội kiếm chác lợi nhuận khổng lồ. Rốt cuộc Võ Thần Tự Nhận là ai, làm sao hắn có thể khiến Vương Bí coi trọng như vậy! Hắn có năng lực viết tiếp truyền thuyết sao? Vương Bí "phục sinh" không thể nghi ngờ đã khiến toàn bộ các học viện lớn trên Địa Cầu điên cuồng tranh giành. Lấy hai học viện lớn loại S làm trung tâm, hai bên triển khai tranh đoạt gay gắt. Cappas và Da Thuẫn (J.E Shield), ai mới là học viện hàng đầu của Liên Bang Địa Cầu. Từ trước tới nay, hay phe đều tranh đấu không ngừng. Vương Bí sẽ tăng cường cho bên nào mới là điều quan trọng nhất. Sâu xa hơn, Vương Bí chọn học viện nào cũng có nghĩa là trong cách nhìn của hắn, học viện đó chính là học viện tốt hơn. Danh tiếng của trường mà hắn chọn nhất định sẽ được tăng lên rất nhiều. Đối với nhưng lời tán tụng của bên ngoài, Vương Bí lại thể hiện sự chín chắn hơn so với với tuổi của mình. Có lẽ do sự thăng trầm của cuộc sống đã khiến Vương Bí hiểu ra một số triết lý nhân sinh. Chỉ là rốt cuộc hắn sẽ chọn trường nào? Samantha thực sự đang rất lo nghĩ, thậm chí có thể nói là hơi đau đầu. Materazzi quả thật có phần quá hùng hổ, hôm nay đã là kỳ hạn cuối cùng; hoặc là đáp ứng, hoặc là từ chối. Nếu từ chối thì cơ hội giao lưu với Berna cũng mất đi. Điều này đối với Alan tuyệt đối không phải là tin tức tốt. Nhưng cứ nghênh chiến như vậy thì rõ ràng là không ổn. Bằng tiến sĩ triết học của Samantha không phải chỉ là thứ bỏ đi, có người nói những người học triết học đều là kẻ điên, có thể có chút cố chấp nhưng có thể khẳng định một điều, người yêu mên triết học có thể phân tích một cách tỉnh táo, đối diện với cám dỗ mà vẫn phân tích được rõ ràng. Mà Samantha vẫn luôn tìm kiếm một lý do thích hợp để cô tiếp nhận lần đánh cuộc này. Mặc dù có Vương Động là một vũ khí bí mật nhưng vẫn là chưa đủ. Cho nên lúc chiều nàng đã từ chối đề nghị của Materazzi. So với hoàn toàn sụp đổ thì thất bại tạm thời cô vẫn có thể tiếp nhận được. Dạo này Samantha quả thật có chút mệt mỏi. Lúc này so với khi mới đến Alan thật khác nhau. Lúc đó cô tràn đầy niềm tin lại mang theo một kế hoạch vĩ đại. Cô cũng vì Alan mà mang tới nguồn vốn dồi dào cùng hai học sinh ưu tú.Nhưng chỉ như vậy là chưa đủ, nếu như có tiền là giải quyết được vấn đề thì cũng chẳng cần đến cô. Nhưng cô phải kiên cường, thái độ mọi người xung quanh đều là phản đối hoặc là đứng ngoài xem trò rồi cười nhạo. Đây là lựa chọn của bản thân cô, từ khi băt đầu đã biết là gian nan, mức độ hiện nay vẫn còn chưa là gì cả. Cô là Samantha, Samantha kiên cường nhất, nhất định sẽ vượt khó khăn! Điều chỉnh lại tâm tình một chút. Samantha bắt đầu vạch kế hoạch cùng báo cáo chi tiêu các phương diện tháng này. Thật là đốt tiền…, nếu như không có Tiểu Như giúp đỡ thì chỉ dựa vào bản thân cô chắc chắn sẽ không chống đỡ được. Alan nhất định phải lập thành tích mới có thể cải thiện tình trạng này, Không lo chuyện nhà không biết củi - gạo - mỡ - muối quý, hiện tại Samantha cũng đã nhận ra điều này. Vừa mới chuẩn bị tĩnh tâm rồi tính toán một chút thì tiếng đập cửa dồn dập vang lên. Hiệu trưởng xinh đẹp không nhịn được khé nhíu mày nhưng ổn định tâm tình: "Mời vào." "Hiệu trưởng, hiệu trưởng, bức thư..." Damons thở hồng hộc. "Lại là thư để cử, chẳng lẽ họ nghĩ Alan chúng ta là cái chợ muốn vào là vào sao!" Samantha cũng không nhịn được mà nổi giận đùng đùng. Dù gì cũng là học viện cấp A, hơn nữa đã qua thời gian khai giảng thế mà Liên Bang lại cứ đưa hết người này nối tiếp người kia, đúng là không đếm xỉa đến sự tồn tại của cô. Đúng là phượng hoàng rớt xuống đất thì chẳng bằng con gà. Nếu là hiệu trưởng Cappas, Da Thuẫn (J.E Shield) chỉ sợ chẳng thèm nhìn đã xé tan rồi. Nhưng hiện giờ ngoại trừ lịch sử huy hoàng thì Alan đã chẳng còn lại thứ gì. "Không, không phải. Hiệu trưởng, đây là thư xin nhập học của Vương Bí." Damons cực kỳ hưng phấn, bằng không hắn cũng không dám lớn gan xông vào phòng hiệu trưởng. "Vương Bí... Vương Bí? Con trai Dũng Sĩ tướng quân?" "Đúng, hiệu trưởng, Vương Bí - người khai khiếu lần thứ hai thành công đã chủ động xin đến trường chúng ta. Chúa ơi, tôi còn tưởng là mình hoa mắt." Cũng khó trách Damons lại kích động như vậy. Nếu như Vương Bí gia nhập Alan, với tài năng cùng tiếng tăm của Vương Bí thì nhất định Alan sẽ được vực dậy. Cộng thêm Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên, tân sinh Alan đã có ba ngôi sao, sức cạnh tranh trong những học viện loại A khác tuyệt đối là sẽ càng được nâng cao. Càng là những lúc như thế này, Samantha lại bình tĩnh, cô khẽ cười: " Thầy Damons, cảm ơn thầy. Chuyện này tôi sẽ xử lý, trước khi mọi chuyện rõ ràng, xin hãy giữ bí mật." "Ha ha. Điều này tôi biết. Hiệu trưởng yên tâm, tôi sẽ đợi tin tốt lành." Damons là một người lọc lõi, rất biết nghe gió lái thuyền, lúc này ông ta bắt đầu rời đi. Lúc mới đầu ông ta cũng không biết vị đại tiểu thư nhà giàu này có thể làm được cái gì, nhiều nhất là không làm nó xuống dốc, nhưng bây giờ nhìn lại, Alan đã có dấu hiệu bắt đầu hồi sinh.