[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Vương Động than thở. Đi cả ngày không có kết quả, nhiều ít đã có chút bực mình, đến đây vừa bước vào cửa chợ thiếu chút nữa là bị hủy dung – sao lại không giận cho được.
Trong chợ đang rất hỗn loạn. Hôm nay hắn quả là ‘may mắn’, thế mà lại gặp vụ cướp.
Trong một cửa hàng vàng bạc đá quý đang rất hỗn loạn, Vương Động có thể nhìn thấy kẻ cướp trong đó. Theo quan sát của hắn thì thân thủ hai tên này cũng tương đối khá – nếu không có thực lực thế này thì cũng không dám ra tay cướp bóc ngay tại chỗ đông người.
Nhưng hệ thống cảnh sát ở Thượng Kinh làm việc cũng rất hiệu quả, đại khái tầm khoảng 10 phút nữa cảnh sát sẽ tới nơi. Chỉ là lực lượng bảo an ở đây quá kém, chỉ được trang bị áo giáp cấp một, còn thứ bọn cướp sử dụng lại là áo giáp cấp ba. Từ dáng người mà đoán thì đây có lẽ là người Inventer. Cửa hàng vàng bạc đá quý này cũng rất lớn, nên thuê một lúc 10 người bảo an, chỉ đáng tiếc cả 10 người đều rất nhanh bị hai tên cướp đánh gục, tất cả thời gian không tốn đến 5 phút.
Với tư cách là… một học sinh gương mẫu, một công dân tốt, Vương Động chuẩn bị ra tay… Nghe nói nếu tích cực tham gia làm những việc có ích sẽ được tuyên dương và được thưởng một khoản tiền nhất định.
Nghĩ tới đây Vương Động liền vui vẻ trở lại, sự buồn bực của cả ngày đã biến mất. Nhưng đúng lúc này có người còn ra tay nhanh hơn hắn.
…Đây còn là một người quen!
Chu Tư Tư sao lại ở đây, trong tay cô ta đang cầm cái gì vậy? hình như là một cuộn vải thì phải.
Chu Tư Tư đã chờ cơ hội từ nãy giờ, ngay lúc hai tên cướp không cảnh giác cũng như chúng đến gần chỗ cô thì bất ngờ ra tay. Điểm mấu chốt là đối phương có áo giáp võ trang, nhưng cô không thể trơ mắt đứng nhìn hai tên cướp đào tẩu được. Từ đây đã nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát, cảnh sát rất nhanh sẽ đến đây. Chu Tư Tư quyết định đánh bất ngờ, cuộn vải trong tay nhờ vào sự tác động của gien hạch lực mà mở bung ra chụp xuống đầu bọn cướp.
Ý tưởng là tốt nhưng bọn cướp cũng không phải là khúc gỗ, trường kiếm trong tay chúng lóe lên chém nát tấm vải từ trên không trung.
Một tên cướp có dáng người khá lùn không ngờ rằng lại có người dám phản kháng nên nhanh chóng bổ một kiếm về phía Chu Tư Tư, lại thêm hiệu quả tăng phúc của áo giáp nên Chu Tư Tư không còn có thể phòng ngự, một kiếm này có thể sẽ chém đứt tay cô. Trong lúc nguy ngập Chu Tư Tư lăn tròn một vòng tránh thoát một kiếm, trên mặt đất hắn lên vết chém sâu hoắm.
“Đi mau, cánh sát sắp tới rồi!”
“Một phút! Một phút để tôi xử lý con nhỏ này!” Tên cướp có dáng người lùn không ngờ rằng một kiếm của mình lại thất bại.
Tên cao ráo bèn nhanh chóng đem đồ trang sức nhét vào trong túi, hiển nhiên gã tin tưởng đồng bọn của mình sẽ giải quyết rất nhanh con kỳ đà nhỏ này.
Tên lùn tay lăm lăm cầm kiếm bước tới chỗ Chu Tư Tư, những người xung quanh từ lúc nãy đều đã run rẩy nằm xấp xuống đất không ai dám động đậy.
Chu Tư Tư cũng không hoảng sợ. Càng sợ hãi thì càng hoảng loạn, phải thật bình tĩnh! Đây cũng không phải là trong môi trường hư cấu, nếu chết sẽ không thể sống lại.
Tên lùn lại chém ra một kiếm, Chu Tư Tư cơ trí nhắm đúng lúc mà bùng phát hạch lực không lùi mà tiến tới bất ngờ húc thẳng vào tên cướp khiến gã lảo đảo lùi về đằng sau. Gã quả thật không ngờ một cô gái nhỏ mà cũng có chút thực lực.
“Đi thôi!”
Đúng lúc định ra tay thì tên cướp kia đã chạy tới kéo tên lùn nhưng lại không được. Tên lùn nhanh chóng nhảy tới, bắt lấy Chu Tư Tư.
“Đại ca, tôi muốn con nhỏ này!”
Lúc này gã mới kiêu ngạo đi tới gara. Vương Động lặng lẽ theo sau. Thực lực của hai tên này cũng không tồi, nếu ra tay trong chợ thì nhất định sẽ gây thêm thương vong.
Chu Tư Tư phản kháng mạnh mẽ nhưng đột nhiên bị gã kia giáng cho một quyền đau đến nỗi không nói lên lời. “Nhóc con, ngoan ngoãn thì nằm im, nếu không ta cho một đao!”
Xe từ rú lên bắt đầu phóng đi.
“Mẹ nó, kia là thứ gì!”
Một người không biết khi nào xuất hiện trước mắt hai tên cướp, tủm tỉm cười, giơ tay ra hiệu dừng xe.
“Đêm chết thằng điên này đi!”
Vương Động cũng đoán trước đối phương sẽ không giảm tốc độ. Nhưng đây là cơ hội trời cho để hắn lập công. Cướp của giết người là tội nặng, tuy án tử hình đã bị xóa bỏ nhưng như hai tên này nếu bị bắt cũng phải giam một hai trăm năm. Phải nhân cơ hội này làm một công dân tốt, đồng thời hoạt động tay chân một chút.
Vèo…!
Chiếc xe từ rồ mạnh phóng vọt về phía Vương Động!
Rầm…!
Két……..
Va chạm cực mạnh khiến hai tên cướp va đầu vào cửa kính xe, cũng may Chu Tư Tư bị ném vào ghế sau bằng không cô nàng đã lãnh đủ sau cú va chạm này.
“Mẹ nó, đồ con hoang, để lão tử đập chết mày!
Tên lùn đạp tung cửa số lao ra, bổ mạnh một kiếm về phía Vương Động.
“Tinh thần lực không đủ 100 tác, hạch lực được tăng phúc 30% - yếu quá!”
Nói xong,Vương Động đấm ra một quyền đánh bay tên lùn. Một kiếm của tên lùn cứ thế mà bị phá, còn quyền kình của Vương Động trực tiếp xuyên vào cơ thể gã.
Tên cướp ngã xuống. Vương Động bắt lấy thanh kiếm vẫn đang ở trên không trung, đã thật lâu hắn không đụng tới vũ khí. Vương Động lấy tay quệt vết máu trên mặt rồi khẽ liếm, cảm giác không tồi!
Trường kiếm trong tay bỗng sáng rực lên, một kiếm chém xuống trực tiếp đánh nát chiếc xe từ, tên cao ráo đột nhiên giơ tay lên: “Đừng giết tôi, tôi muốn đi tự thú!”
“Khà khà, tự thú, chậc chậc, không chuyên nghiệp chút nào, còn không bằng tên mập này!”
“Ngươi… đừng, đừng tới đây!”
Tên cướp cao ráo kia tận mắt nhìn thấy người này dùng hai tay chặn chiếc xe từ đang phóng với tốc độ cao lại, một quyền đánh xuyên qua áo giáp võ trang – người này là một tên quái vật!
Rõ ràng là nhân cơ hội để giết người!
Nếu bị cảnh sát bắt cùng lắm là bị đưa đến ngục giam, còn nếu vận khí tốt thì sẽ được đưa đến khai phá tại một hành tinh mới, thậm chí cho đi lính. Nhưng nếu hiện giờ phản kháng thì chắc chắn sẽ bị người này giết chết.
Vương Động cảm thấy không đã chút nào, vốn dĩ tới lúc này là đủ rồi nhưng không ngờ lại gặp phải tên hèn nhát này. Một người giết chóc để sống tại hành tinh Norton như Vương Động bỗng nhiên được trở lại Trái Đất hòa bình sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều về tâm lý. Ví dụ như hắn không dám tiếp xúc với vũ khí, không muốn nhìn thấy máu – tất cả những thứ này đều khiến hắn trở lên hưng phấn, điên cuồng.
Nhưng lúc này kiếm đã ở trong tay hắn.
Vèo…
Vương Động di chuyển rất nhanh chặn đầu tên cướp định chạy trốn – “Sao lại chạy, ở đây nói chuyện một chút sẽ tốt hơn!”
Tên cướp biết mình chạy không thoát đột nhiên chém một kiếm về phía Vương Động, không ngờ rằng Vương Động lại không hề né tránh.
Xoẹt!
Máu tươi vảy ra, tên cướp mừng rỡ không ngờ rằng một đòn đắc thủ. Nhưng… sắc mặt của gã rất nhanh đã biến đổi, đối phương lại tóm đứng kiếm của hắn, dùng sức bẻ gãy kiếm.
Vương Động đang vô cùng hưng phấn, máu của đối phương, máu của bản thân đều đã chảy… tất cả đã mang đến cho hắn sự hưng phấn khó tả.
Xoẹt…!
Ánh kiếm chợt lóe, cánh tay của tên cướp đã bị chém rời, vết chém ngọt đến nỗi gã vẫn còn thưa cảm nhận thấy điều gì.
Một kiếm tiếp tục chém xuống, suy nghĩ của Vương Động lúc này đã quay trở về hành tinh Norton ngày xưa, lúc hắn ác chiến cũng lũ sâu bọ.
“Đừng, đừng giết tôi!!!”
Một kiếm chém đứt tay, tên cướp sợ đến nỗi ngã xuống đất. Chu Tư Tư lúc nãy đã thoát được khỏi dây trói, đang định mở miệng ngăn cản nhưng… không còn kịp. Cho dù muốn ‘bảo vệ công lý’ cũng không nên giết người.
Nhưng… kiếm dừng lại trên không trung. Khuôn mặt dính đầy máu của Vương Động khẽ cười – “Lá gan nhỏ quá!”