[Dịch]Phong Ngự

Chương 3 : Sơ cấp linh thảo Biện Thức Lục


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Hai đường đao như tuyết hiện lên “ Phát phát “, lập tức hai đoạn trúc xanh bằng chén cơm đã bị chặt rơi xuống mà ngưng trệ chút nào, nhìn vết cắt ở trên đoạn trúc xanh thấy bóng loáng vô cùng, một chút điểm gờ ráp cũng không có, đủ để chứng tỏ độ sắc bén của nhát đao vừa rồi. “ Đao tốt! Ngũ hành thạch quả nhiên bất phàm!” Phong Nhược mặt mày hớn hở cảm thán nói. Những cây trúc xanh ở hậu sơn nhìn như bình thường nhưng trên thực tế là vô cùng cứng rắn, nếu không phải như thế thì thanh trường đao trước đó của hắn đâu có nhiều vết mẻ như vậy. Nhưng hiện nay những cây trúc xanh này không chịu nổi một đao, từ đó có thể thấy tác dụng to lớn của ngũ hành thạch. Mà đây lại chỉ là một viên phẩm chất thấp nhất ngũ hành thạch liền cho tác dụng tốt như vậy, nếu phẩm chất càng cao thì có thể tưởng tượng tác dụng nó đến nhường nào. Hít sâu một hơi, Phong Nhược một tay cầm đao từ từ đưa pháp lực mới khôi phục đêm qua truyền vào nó, trong nháy mặt một chuỗi âm thanh “ Vù vù “ rất nhỏ vang lên, mà thanh đoản đao thì trở nên cực kỳ quỷ dị, một ngọn lửa đỏ nhạt chừng nửa thước hiện lên! Ngọn lửa này dường như có linh tính, trong chớp mắt chu vi nửa trượng xung quanh Phong Nhược ấm hẳn lên! “Hây” Phong Nhược gầm nhẹ một tiếng, thanh đoản đao hỏa diễm trong tay nhanh như chớp bổ về cây trúc xanh thẫm cách đó không xa. Loại trúc này so với những cây trúc xanh bình thường cứng rắn hơn nhiều lần, nếu như dùng thanh trường đao trước kia của hắn thì dù là vết đao cũng không lưu lại được, quả thật là giống như đá cứng vậy. Một tiếng "Đoành " thật lớn vang lên, thanh đoản đao dễ dàng chém đứt một đoạn trúc xanh thẫm bằng bát ăn cơm. Nhưng điều này cũng chưa đáng là gì, chỉ trong nháy mắt ngọn lửa ở đoản đao đã đốt cháy hai đoạn trúc thành tro! Loại uy lực này không phải sự sắc bén của thanh đao có thể sánh bằng, đây chính là đặc tính hỏa diễm của ngũ hành thạch thuộc tính hoả mang đến, tuy nhiên để sử dụng nó thì cần phải duy trì bằng pháp lực. Ngay khi cây trúc đổ "ầm" xuống đất, ngọn lửa trên thanh đoản đao cũng biến mất, trên mặt hắn càng hiện lên vẻ mệt mỏi. Loại công kích có hoả diễm phụ trợ này này dù mạnh mẽ nhưng pháp lực của hắn hiện nay chỉ có thể thi triển được hai lần, sau đó thì một điểm chiến lực hắn cũng không còn. Nhanh chóng hồi phục chút khí tức, Phong Nhược mới cẩn thận xem xét lại thành quả. Tuy đã đoán trước tình hình nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng hưng phấn, lực lượng vết chém vừa rồi thật đáng sợ, loại công kích này ở thế giới phàm nhân có thể nói là vô địch. Nghĩ lại thì chắc cũng có thể phá vỡ phòng ngự của một ít linh thú cấp thấp! Chỉ tiếc một điều là hắn chỉ có thể thi triển hai lần liên tục, nếu số kẻ địch vượt qua một người hoặc thực lực của đối phương mạnh hơn một chút thì kết quả không cần bàn, chắc chắn là hữu tử vô sinh. “ Xem ra pháp lực nhiều mới là điều căn bản nhất! “ Phong Nhược thở dài lắc đầu một cái, hắn vốn nghĩ chỉ cần sử dụng ngũ hành thạch cường hóa thanh trường đao này một lần, sau đó liền có thể đi săn cấp thấp linh thú, nhưng hiện nay nhìn lại thì còn cần chuẩn bị nhiều hơn, dù sao thì mạng nhỏ chỉ có một, phát sinh điều gì ngoài ý muốn thì hắn hối hận cũng không kịp. Thu lại Ánh Nguyệt đao, Phong Nhược khôi phục lại thần sắc như cũ. Mặc kệ sau này thế nào, 3 tháng tới hắn cũng không có cơ hội ra ngoài săn giết cấp thấp linh thú, mười tám con Tuyết Linh tằm cần số lượng Linh Tang Diệp khổng lồ làm hắn nghĩ đến là đau đầu không thôi. Ngoài việc đó ra, hắn còn muốn đi hái ba loại linh thảo cấp thấp là Ngưng Huyết thảo, Cam Lộ chi và Thiên Lý Hương. Đây là một công việc nhẹ hắn tiếp nhận từ một đệ tử đời thứ ba chuyên luyện đan, chỉ cần hắn thu thập được ba trăm cây Ngưng Huyết thảo hoặc hai trăm cây Cam Lộ chi hoặc là một trăm cây Thiên Lý Hương thì có thể đổi với vị sư huynh luyện đan này một viên Ngũ Hành thạch thấp phẩm. Trong tay Phong Nhược hiện nay đã có hai trăm lẻ chín cây Ngưng Huyết thảo, nếu như mấy hôm nữa đều thuận lợi hắn có thể hái đủ ba trăm cây Ngưng Huyết thảo, sau đó giảm đi một phần năm số nợ của mình. Phong Nhược có một khoản nợ nợ năm viên Ngũ Hành thạch. Do từ trước tới giờ hắn không biết qua loại linh thảo nào cho nên thời gian trước hắn mua từ vị sư huynh luyện đan dễ chịu kia hai khối ngọc giản. Một khối là Sơ cấp Linh Thảo Biện Thức Lục, bên trong có ghi chép hình dạng, dược liệu và nơi sinh sản một trăm loại phổ thông linh thảo, kèm them ba loại phương thuốc thông thường là Chỉ Huyết Tán, Hoạt Lạc tán và Vạn Linh tán. Một loại khác là Sơ cấp Linh Thú Biện Thức Lục, bên trong ghi lại ngoại hình, thực lực, tập tính sinh hoạt của một trăm loại linh thú cấp thấp. Hai khối ngọc giản này có nội dung rất đơn giản, đệ tử Thanh Vân tông không hề coi đây là thông tin gì kỳ lạ nhưng với Phong Nhược thì rất là trân quý, hắn thà chịu món nợ năm viên ngũ hành thạch cũng nhất định phải mua tới tay. Trong đó Phong Nhược coi trọng nhất là ba phương thuốc phổ thông trong Sơ cấp Linh Thảo Biện Thức Lục, sở dĩ hắn chưa gấp gáp đi săn cấp thấp linh thú ngoại trừ do không có binh khí tốt ra chủ yếu là vì cố gắng học xong ba phương thuốc này! Như Chỉ Huyết tán chẳng hạn, chỉ cần không phải thương thế quá nặng thì có thể dùng khôi phục vết thương trong thời gian ngắn, tác dụng không có gì phải nghi ngờ. Mà Hoạt Lạc tán thì bây giờ xem lại càng quan trọng hơn, nó có thể khôi phục một lượng nhỏ pháp lực trong khoảng thời gian nhất định. Nếu như Phong Nhược có Hoạt Lạc tán trong tay thì chẳng khác nào hắn có thể thi triển ba lần liên tục pháp thuật hỏa diễm đao, chắc chắn sẽ làm thực lực của hắn tăng cao. Cuối cùng là Vạn Linh tán cũng là một loại đan dược không thể thiếu. Nó có thể giải trừ đa phần các loại độc tố thường gặp, tăng thêm độ an toàn cho Phong Nhược khi đi săn linh thú. Chỉ có một điều làm Phong Nhược cảm thấy buồn bực là vì bản thân hắn không dám mạo hiểm đi sâu vào trong núi cho nên tới tận bây giờ cũng mới chỉ phát hiện Ngưng Huyết thảo, còn hai loại linh thảo quý giá hơn là Cam Lộ chi cùng Thiên Lý Hương thì chưa từng nhìn thấy. Phong Nhược thấy mặt trời bắt đầu lên cao liền không dám chần chờ nữa mà lập tức chạy nhanh về phía tang viên ( vườn nuôi tằm ) của mình, cùng lúc hắn cũng tính toán trong lòng một chút. Nói thật là càng biết rõ thêm về thế giới tu tiên này hắn càng không cam lòng làm một chân tạp dịch như thế này. Chuyện khác không nói đến, chỉ riêng khả năng gia tăng tuổi thọ đã có sức hấp dẫn không gì sánh được! Chỉ có điều hắn là một người không chút căn cơ, tư chất quá là tầm thường, bước chân vào con đường tu đạo thì chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khắn khó tưởng tượng. Săn bắt linh thúc cấp thấp kiếm ngũ hành thạch chỉ là một phần trong kế hoạch của Phong Nhược mà thôi, quan trọng hơn là hắn muốn tự nuôi dưỡng Tuyết Linh tằm vì đó là con đường tốt nhất giúp hắn thu được Tuyết Tằm sáo trang. Nhưng trước mắt phải mua được loại tằm này đã, dựa theo tin tức hắn nghe được thì một con Tuyết Linh tằm ít nhất cần mười viên Ngũ Hành thạch. Mười viên Ngũ Hành thạch không đáng là bao trong lòng đệ tử đời thứ ba như Khổng Phi nhưng với Phong Nhược thì không kém gì một tòa núi lớn. Một cách kiếm tiền khác chính là đi hái linh thảo, nhưng loại này tốn quá nhiều công sức mà thu về lợi ích chẳng được bao nhiêu. Trước tiên Phong Nhược nhanh chóng xem qua mảnh ruộng Hương Linh của mình một lần, hắn không khỏi vừa ý gật đầu. Hương Linh thóc chỉ cần gieo xuống sau đó cách vài ngày liền tưới một chút linh tuyền là được, công việc khá thoải mái, chỉ có điều làm hắn tiếc nuối là Hương Linh thóc trưởng thành ít nhất cần một năm, đồng nghĩa với việc hắn phải tiếp tục chịu đựng mùi vị đáng sợ của món bánh gạo. Sau đó Phong Nhược dùng tốc độ nhanh nhất để cho mười tám con Tuyết Linh tằm ăn xong. Lúc này mới đi dọc theo con đường nhỏ đi về phía trước, chẳng mấy chốc đã tới một cốc khẩu to lớn, mà đối diện với cốc khẩu là một tòa núi xanh um tươi tốt cao chót vót. Tòa núi này cũng thuộc về phạm vi Thanh Vân sơn, chỉ là nó không nằm trong phạm vi bảo vệ của Thanh Vân tông, do ở mỗi tòa núi cư trú của Thanh Vân sơn đều có đệ tử đi tuần tra, nếu phát hiện linh thú xâm nhập sẽ lập tức tiêu diệt cho nên có thể nói đó là chỗ an toàn nhất Nhưng các ngọn núi xung quanh lại khác, bên trong đủ loại linh thú, cho dù là đệ tử đời thứ ba như Khổng Phi cùng phải tạo thành những nhóm nhỏ mới dám xâm nhập, tất nhiên thực lực như Phong Nhược thì càng không cần nói tới. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: