[Dịch]Quân Hôn- Sưu tầm
Nhìn ánh mắt đen láy của Đàm Dật Trạch, Cố Niệm Hề cũng cười ngọt ngào đáp lại
Sau đó, tay nhỏ bé của cô cũng bị tay của hắn gắt gao lắm lấy
Hắn mang theo cô, đi đến phía cửa lớn...
"Niệm Hề, cô hận tôi, phải không?"
Phía sau chỉ có giọng nói cao ngạo của một người phụ nữ, mà thời điểm hét lớn, toàn thân đều run rẩy
Nếu không phải Cố Niệm Hề hận cô, trên thế giới này có nhiều người đàn ông tốt như vậy, tại sao biết rõ ràng hai người không thể trở thành bạn tốt được nữa, vẫn cứ muốn tiến nhập Đàm gia, còn muốn trở thành chị dâu của Hoắc Tư Vũ cô?
Còn có, Cố Niệm Hề thật sự đã quên Đàm Dật Nam sao?
Cô Hoắc Tư Vũ chính mắt thấy, những năm tháng ngọt ngào trước kia của cô ta cùng Đàm Dật Nam!
Cố Niệm Hề không thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy, mà kết thúc một cách không lưu luyến tình cảm này
Cô khẳng định, Cố Niệm Hề dùng cách thức này để trả thù cô!
"Hoắc Tư Vũ, tại sao cô lại nói tôi hận cô?" Nghe được lời nói của người phụ nữ mắc bệnh tâm thần phía sau, Cố Niệm Hề bất đắc dĩ dừng bước
Giống như, những lời này không phải lần một lần hai từ miệng Hoắc Tư Vũ phát ra
Điểm này, Cố Niệm Hề có thể hiểu
"Bởi vì tôi và Nam ở cùng một chỗ. Cho nên cô hận tôi" Hoắc Tư Vũ cảm thấy mình hiện tại rất đau xót
Rõ ràng cô đã đoạt đi mọi thứ của Cố Niệm Hề, nhưng một chút an tâm cùng vui vẻ cũng không cảm thấy được
Cô nghĩ rằng, tất cả mọi thứ là bởi vì Cố Niệm Hề chưa chịu rời đi
Nếu như Cố Niệm Hề rời đi, Đàm Dật Nam sẽ không đối với cô phân tâm
Nếu như Cố Niệm Hề rời đi, trong lễ đính hôn, cô cũng sẽ không bị vạch trần hành vi sai trái
Nếu như Cố Niệm Hề rời đi, hiện tại Đàm Dật Nam sẽ không đối với cô lạnh nhạt...
Chẳng qua, mọi thứ vẫn là lỗi của Hoắc Tư Vũ
Nếu lúc trước không phải muốn câu dẫn Đàm Dật Nam, hiện tại Cố Niệm Hề vẫn ở cùng một chỗ với Đàm Dật Nam
Cho nên, cô chắc chắn những điều Cố Niệm Hề làm chính là trả thù cô
"Tư Vũ, kỳ thật cô đoạt đi Đàm Dật Nam, tôi cũng không hận cô một chút nào, ít nhất cô cũng làm cho tôi nhìn ra được bộ mặt thật của anh ta" Nói xong lời này, Cố Niệm Hề cũng thấy được cách đó không xa Đàm Dật Nam vừa tan tầm trở về
Trên người mặc một bộ âu phục màu đen, khiến cho thân hình thon dài của hắn, ngày càng thêm xuất chúng
Trên mặt hắn vốn không có nửa điểm gợn sóng, nhưng khi nhìn thấy Cố Niệm Hề, trong con mắt của hắn lại có vô số loại cảm xúc hiện lên
Nhìn thấy gương mặt đã nhiều năm quen thuộc, Cố Niệm Hề cũng không có một chút rung động, chỉ cảm thấy có một trận chua xót đánh úp lại...
Nếu như không có Hoắc Tư Vũ, chắc chắn người đàn ông đứng bên cạnh cô hiện tại sẽ là Đàm Dật Nam hắn
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi chuyện đều thay đổi hoàn toàn...
Mà bọn họ, vĩnh viễn không thể trở lại tốt đẹp như lúc trước
Nhìn người ở phía xa đã phát hiện ra mình, hơn nữa còn muốn tiến về phía cô, đột nhiên Cố Niệm Hệ mở miệng nói:
"Trên cái thế giới này, đáng giận nhất không phải là tiểu tam, mà là khinh người không thể vượt qua được sự dụ dỗ"
Lời nói của cô như là muốn nói Hoắc Tư Vũ bên cạnh, cũng là ám chỉ người đàn ông cách đó không xa
"Cho nên Hoắc Tư Vũ, tôi thật sự một chút cũng không hận cô! Cô có thể an tâm!" Nói xong, Cố Niệm Hề liền kéo Đàm Dật Trạch rời đi
"Niệm Hề..." Bước qua người đàn ông kia, cô nghe được tiếng nói khàn khàn của hắn, mang theo vô số ảo não gọi tên cô
Nhưng cô, cũng không đáp lại
Chỉ gắt gao nắm chặt tay người đàn ông bên cạnh, chậm rãi mà rời đi
____
Từ lúc rời khỏi Đàm gia, Đàm Dật Trạch liền trực tiếp mang cô vào xe của mình
Dọc đường đi, Cố Niệm Hề không nói gì, rơi vào trầm mặc
Đôi mắt xinh đẹp, im lặng nhìn ra thế giới bên ngoài của cửa kính xe...
"Còn đang nghĩ đến hắn?" Đi được một lúc, Đàm Dật Trạch mở miệng, phá vỡ sự yên tĩnh trong xe
Cố Niệm Hề quay đầu, phát hiện gương mặt của hắn mang theo ủ rũ
Thì ra, Đàm tham mưu trưởng cũng không phải siêu nhân
Giống như lời của ông nội Đàm, sống chung với người nhà họ Đàm, thật sự dễ dàng sinh mệt mỏi
Mà Đàm Dật Trạch, vĩnh viễn là người mệt mỏi nhất
"Không phải..."
Nghe ngữ điệu của hắn, Cố Niệm Hề cũng dễ dàng biết được người hắn muốn nhắc đến là ai
Đàm Dật Trạch vẫn có thể nhìn thấu tâm tư của cô
Nhưng lúc này đây, hắn lại nhìn lầm rồi
Từ lúc rời khỏi Đàm gia, đầu óc của cô chỉ nghĩ đến một người
Chẳng qua ngay cả Cố Niệm Hề cô cũng không thể hiểu được, tại sao người chiếm cứ suy nghĩ của cô, không phải là người đàn ông mà cô yêu hai năm trước, mà lại là người đang ngồi bên cạnh cô lúc này Đàm Dật Trạch
"Không gạt anh?" Người đàn ông thừa dịp đèn đỏ dừng lại, quay đầu nhìn cô
Cặp mắt kia, có ánh sáng bên ngoài phụ đạo, lại càng trở nên sâu thẳm hơn
"Tại sao phải gạt anh? Em hiện tại không nghĩ muốn phải gạt anh" Cô phát hiện Đàm Dật Trạch đang nhìn mình, ánh mắt chăm chú giống như không muốn bỏ qua bất cứ biểu hiện nào trong mắt cô
"Không tồi, có tiến bộ" Hắn nhếch môi, giống như pháo hoa nở rộ trong đêm hè
Lúc này hắn lại tiến ghé đầu về phía cô: "Vậy có nên nói cho anh biết người em đang nghĩ đến là ai không?"
Hắn nhích tới gần, Cố Niệm Hề cảm giác được trên người hắn có hương vị thơm mát. Không phải là mùi nước hoa giống như Đàm Dật Nam, mà là loại vô cùng đặc biệt, tươi mát dị thường...
"Không nói cho anh!" Cố Niệm Hề nghịch ngợm hướng hắn nháy nháy mắt, cô sẽ không nói, mình vừa rồi nhớ tới hắn đâu!
Giây tiếp theo, hắn liền buông lỏng tay lái, đưa tay đặt lên hai má của cô. Không nói một câu cúi đầu hôn lên môi cô...