Pokemon: Legend of James

Chương 73 : Mục đích của Teeter Dance.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Ánh mắt Mr. Mime nghiêm lại, nó đưa tay ngang trước mặt. Ngay lập tức, Light Screen lập tức chắn trước mặt nó, ngăn lại dòng năng lượng tinh thần của Alakazam. Nhìn thấy biểu hiện của Mr. Mime, chân mày vẫn luôn nhíu chặt của James rốt cuộc cũng có thể giãn ra. Hắn bình tĩnh lại, quan sát bóng lưng Mr. Mime: “Quả thật sau khi tiến hóa, Mime Jr., à không, là Mr. Mime, không chỉ đã mạnh lên rất nhiều, mà tốc độ sử dụng chiêu thức cũng nhanh gấp mấy lần trước kia. Đối với Pokemon, không tiến hóa, cuối cùng cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi!” Đương nhiên, điều đó cũng không phải là tuyệt đối đúng. Trong thế giới Pokemon, vẫn tồn tại những Pokemon cho dù không cần tiến hóa vẫn vô cùng mạnh mẽ! “A! Vậy mà lại tiến hóa đúng ngay lúc này… Thằng nhóc này, thật đúng là phiền phức mà!” Carlon càu nhàu, nhìn bộ dáng chả quan tâm gì cả của James, hắn thở dài, không khỏi thầm khen: “Thằng nhóc, xem ra là ta đã quá coi thường ngươi rồi…” Trải qua nhiều lần chiến đấu, sự xem thường của Carlon đối với kẻ đối đầu này dần dần chuyển thành coi trọng. Về mặt chỉ huy, quả thật James có thiên phú một cách khó tin, hắn luôn có thể nhờ vào khả năng chỉ huy xuất sắc mà thay đổi tình thế trận đấu. Vayne dùng ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng James, hắn cắn răng thì thầm: “Thật sự là lợi hại… Tình huống như vậy mà cũng có thể xoay sở được… Thật sự là quá lợi hại…” Trong thâm tâm hắn, lại bắt đầu sinh ra cảm giác đố kỵ! “Đến khi nào mình mới có thể đạt được sức mạnh như vậy được… Thiên Vương…” “Tới lượt chúng ta rồi…” James híp mắt, hắn nhìn về phía con Alakazam vẫn đang tuôn ra vô số năng lượng siêu năng, rồi quay qua nói với Mr. Mime: “Mr. Mime, dùng hết sức đẩy Light Screen về phía nó!” Hai mắt Mr. Mime thoáng chốc hiện lên một màu đỏ quái dị, nó bước một chân về phía trước một cách khó khăn. Mặt băng dưới chân nó bị nó đạp nát, từng mảnh băng văng ra, rơi vãi khắp xung quanh. Từng giọt mồ hôi chảy dài trên trán nó. “Mimmeee….” Nó hét lớn, hai tay dùng hết sức đẩy mạnh về phía trước. Toàn bộ bức tường Light Screen mang theo dòng năng lượn siêu năng của Alakazam, đẩy ngược về phía chính Alakazam. “Biến chiêu thức phòng thủ thành một đòn tấn công sao? Sao lại có cách vận dụng như vậy được chứ! Alakazam, không cần tiếp tục sử dụng chiêu đó nữa, đổi qua Psybeam đi!” Alakazam ngay lập tức ngừng lại dòng năng lượng siêu năng của nó. Nó chăm chú nhìn bức tường Light Screen trước mặt, nó dùng cái thìa trên tay vung mạnh về phía đó. Ngay lập tức, một tia sáng năng lượng sặc sỡ bắn nhanh về phía bức tường Light Screen trước người Mr. Mime. Light Screen và Psybeam! Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên! Light Screen nháy mắt bị nổ nát, mà Psybeam cũng bị tiêu hao hết mà biến mất. Hai chiêu thức, vậy mà lại ngang nhau! “Mr. Mime sau khi tiến hóa, tuy rằng kể cả kinh nghiệm lẫn tố chất thân thể vẫn không cách nào so sánh với Alakazam, nhưng về mặt sức mạnh siêu năng cũng đã không thua gì nó rồi… Cho dù đối phương lại sử dụng Nghiền Áp Tinh Thần thì nó cũng đã có thể miễn cưỡng chống lại.” James thầm nghĩ, “Đã như vậy…” “Mr. Mime! Dùng Teeter Dance!” James lạnh lùng ra lệnh. Trên người Mr. Mime bắt đầu phát ra ánh sáng màu lam nhu hòa, tay chân nó bắt đầu xoay chuyển bất quy tắc, nó bắt đầu nhảy một điệu múa kỳ lạ! Điệu múa này thậm chí còn đáng sợ hơn so với khi nó còn chưa tiến hóa. Một loạt các động tác kỳ lạ tổ hợp thành một giai điệu kỳ lạ, từng làn sóng lực lượng tinh thần chập chờn tỏa ra từ Mr. Mime, lan về phía Alakazam. Cho dù là James đứng sau lưng Mr. Mime, nhưng khi nhìn nó nhảy múa, hắn cũng cảm thấy có chút choáng váng. “Cái gì!? Thật là một chiêu Teeter Dance đáng sợ! Chỉ vừa nhìn qua liền cảm thấy choáng váng! Alakazam, không nên nhìn Mr. Mime!” Carlon vừa cúi đầu xuống đất vừa ra lệnh cho Alakazam. Alakazam cũng cảm thấy choáng váng, ánh mắt bình tĩnh của nó dần trở nên táo bạo. Carlon tựa hồ cảm nhận được tâm tình của Alakazam có vẻ khác lạ, hắn liền ngẩng đầu lên quan sát. Vậy mà hắn lại thấy Alakazam vẫn đang nhìn trừng trừng đối thủ, hắn giận dữ hét lên: “Đồ ngốc! Nhắm mắt lại ngay!” Alakazam cũng là một Pokemon có nhiều kinh nghiệm, nghe được Carlon ra lệnh, nó cũng liền cảm nhận được bản thân không được bình thường. Nó liền vội vàng nhắm chặt hai mắt, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại. “Cơ hội tới rồi” James cười thầm, “Dùng Magical Leaf!” Mr. Mime lập tức liền ngưng nhảy múa. Nó lập tức dùng siêu năng lực tạo thành mấy chiếc lá màu tím trôi nổi bên người nó. Sau đó, nó dùng tay phải chỉ về phía Alakazam. Ngay lập tức, tất cả mấy chiếc lá nó tạo ra liền lao vun vút về phía Alakazam! “Lợi dụng chênh lệch thời gian sao? Mục đích của Teeter Dance chỉ để đánh lạc hướng sự chú ý của đối thủ thôi sao? Tính toán cũng hay đấy… Chẳng qua, ngươi làm như thế nào thì cũng vô dụng thôi!” Carlon nhìn Magical Leaf càng lúc càng gần, bình tĩnh ra lệnh: “Chỉ cần Alakazam không bị hỗn loạn, nó sẽ không thua! Alakazam… Teleport…” Alakazam nghe được mệnh lệnh của Carlon, nó thậm chí không cần mở mắt, liền trực tiếp sử dụng Teleport di chuyển đến chỗ cách đó hơn mười mét, lập tức liền thoát khỏi Magical Leaf! “Bất luận là chiêu thức nào… cũng vô dụng mà thôi…” “Teleport sao? Quả thật, nếu không bị hạn chế sử dụng Teleport, Alakazam chắc chắn sẽ ở vào thế bất bại…” James nhanh chóng suy nghĩ phương án đối phó, “Như vậy…” --------------------------- Bầu trời cao vời vợi, mặt cỏ trải rộng khắp nơi, trong tầm mắt chỉ còn một màu xanh ngát dễ chịu. Lorelei nhẹ nhàng gối đầu lên vai Flyen. Cô nhắm mắt, nhẹ nhàng cảm nhận mùi hương quen thuộc trên người Flyen, trong lòng cảm thấy vô cùng an tĩnh cùng thỏa mãn. Những ngày thoải mái và hạnh phúc như thế này, cũng đã trôi qua hơn mười ngày. Nếu như đây chỉ là một giấc mộng, Lorelei cũng thật sự không muốn tỉnh lại… “Flyen này, có nhiều lúc, em cảm thấy tất cả những điều này đều không chân thực… Dường như, tất cả chỉ là một giấc mơ… tất cả những điều này, đều chỉ là một mong ước tốt đẹp mà ta luôn chôn giấu trong thâm tâm mà thôi…” Lorelei nhẹ giọng thủ thỉ. Flyen nghe Lorelei nói như vậy, ánh mắt nhu hòa bỗng lóe lên một màu đỏ thẫm, nhưng rất nhanh liền trở lại như thường. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Lorelei, mỉm cười nói: “Tất cả ở đây, đều là chân thực… Tại sao em cứ mãi nghi ngờ như vậy? Nơi đây có anh,, có ba mẹ em, còn có Blue… hãy cùng sống mãi với chúng ta ở đây, mãi mãi ở chỗ này…” Trong lời nói của Flyen mang theo một nguồn sức mạnh kỳ lạ, nó khiến cho ký ức của Lorelei càng ngày càng mờ nhạt, từ từ khiến cô quên hết đi những chuyện quá khứ… Bỗng nhiên, ánh sáng trắng lóa mắt tỏa ra từ sau lưng Lorelei, một con Pokemon to lớn màu xanh nước biển, mang trên mình một cái mai lớn xuất hiện ngay trước mặt cô. Lorelei mở to mắt, ngạc nhiên nhìn con Pokemon đó: “A!? Lapras… sao ngươi lại đột nhiên chạy ra đây?” “Laprasss~” Lapras nhỏ nhẹ kêu lên với Lorelei, rồi quay qua nhìn Flyen đầy giận dữ. Đột nhiên, “Deww~” “Cloy Cloysss” “Jynx Jynx~” Từng tia sáng chói mắt liên tục lóe lên bên người Lorelei. Cloyster, Dewgong, Jynx, từng con Pokemon của cô đồng loạt xuất hiện trên bãi cỏ. “Các ngươi… làm sao lại ở chỗ này?” Lorelei ngạc nhiên nhìn những con Pokemon trước mặt, liền trở nên ngây người. Từng hình ảnh quen thuộc bỗng nhiên hiện lên trước mắt cô. “Tại sao lại như vậy? Lúc này ta hẳn là chỉ có một Pokemon là Lapras mới đúng… Như vậy, chúng nó…” Dewgong là do cô thu phục khi thám hiểm quần đảo Seafoam, lúc ấy nó vẫn còn là một chú Seel đáng yêu. Cloyster là bạn đồng hành của cô khi cô bắt đầu khiêu chiến khắp các vùng biển rộng. Còn Jynx, là người bạn đã cứu cô sau khi cô cửa nát nhà tan… Từng mối liên kết sinh tử ấy, từng ký ức khắc sâu ấy… “Lorelei, đừng nghĩ gì hết, đây hết thảy đều là thật… Đừng nghĩ gì cả!” Ánh mắt Flyen lại biến thành màu đỏ, lời nói của hắn dường như mang theo một ma lực kỳ dị. Ngay lập tức, ánh mắt vốn đang có phần linh hoạt của Lorelei lại trở nên vô thần, ảm đạm… “Lappprasssss!” Lapras gầm lên phẫn nộ. Nó hé miệng, ngay lập tức, vô số năng lượng băng giá tụ tập trước miệng nó, tạo thành một quả cầu năng lượng xoay tròn. Chỉ trong nháy mắt, Ice Beam bắn nhanh ra từ miệng nó, phóng thẳng về phía Flyen! Nhưng kỳ lạ là, thân thể Flyen lại vặn vẹo, Ice Beam vậy mà lại xuyên qua người hắn, đánh lên mặt cỏ sau lưng hắn, tạo thành cả một mặt băng bóng loáng rộng lớn!